jojolotus
07-22-2011, 04:28
Nhiều doanh nghiệp Trung Quốc từng huy động hàng chục tỷ đôla từ thị trường quốc tế đang rơi vào ṿng luẩn quẩn, đẩy giới đầu tư nước ngoài vào thế vô cùng rủi ro.
http://media.tinmoi.vn//2011/07/22/1_44_1311304858_91_s teel-1.jpg
Các chủ nợ nước ngoài đă tay trắng sau khi hăng sản xuất thép FerroChina sụp đổ năm 2008. Ảnh: marketwatch.com
Gần đây, ngày càng nhiều những nhà đầu tư thiếu kinh nghiệm đến từ ngân hàng tư nhân tại châu Á, Mỹ và các nhà quản lư quỹ châu Âu đi săn t́m lợi nhuận ở các thị trường mới nổi. Theo các chuyên gia về nợ khó đ̣i, những nhà đầu tư này đă không thể đánh giá được các nguy cơ và có thể thua lỗ nặng khi trái phiếu đến hạn trong vài năm tới.
“Ngay cả khi những người nắm giữ trái phiếu lấy lại được tiền trong 5 năm tới, họ cũng không thu về được khoản tiền tương xứng. Họ đă chuốc lấy rủi ro về vốn”, Tom Jones, Trưởng chi nhánh của hăng tư vấn Alvarez & Marsal tại châu Á nói.
Kể từ đầu năm ngoái đến nay, các doanh nghiệp Trung Quốc đă phát hành hơn 33 tỷ USD trái phiếu ở nước ngoài, gấp 5 lần lượng phát hành của cả một thập kỷ trước. Trung Quốc kiểm soát rất gắt gao nhằm ngăn doanh nghiệp tư nhân trong nước vay vốn trực tiếp nước ngoài. Chỉ những công ty nhà nước lớn mạnh nhất mới có thể được phép huy động.
Nhưng để lách luật, đa số doanh nghiệp nước này đă phát hành trái phiếu thông qua các công ty mẹ ở hải ngoại hoặc tổ chức tài chính chuyên biệt. Sau đó, họ lại gửi tiền về nước dưới h́nh thức đầu tư trực tiếp nước ngoài. H́nh thức này giống với vốn hơn là nợ.
Phương pháp trên chứa đựng một vài rủi ro đối với những người nắm giữ trái phiếu. Ban đầu, các nhà đầu tư nước ngoài mua trái phiếu từ một tổ chức trung gian. Đến lượt ḿnh, tổ chức này lại sở hữu một phần vốn trong công ty điều hành ở Trung Quốc. Do đó, họ không hề giám sát trực tiếp tài sản cơ bản.
V́ trái phiếu nước ngoài không được tính là nợ trong bảng cân đối kế toán của doanh nghiệp Trung Quốc, những người nắm giữ trái phiếu ở nước ngoài sẽ không thể thu hồi được là bao nếu doanh nghiệp phá sản.
Những vụ phá sản của các tập đoàn Trung Quốc từ Guangdong International Trust và Investment Corp (Gitic) năm 1999 đến Asia Aluminium năm 2009 cho thấy những nhà đầu tư cho các công ty nước ngoài vay tiền gần như chỉ biết khoanh tay đứng nh́n khi có chuyện không hay.
Sau sự sụp đổ của hăng sản xuất thép FerroChina năm 2008, các chủ nợ trong nước đă thoát hiểm với một phần tiền, c̣n các chủ nợ nước ngoài th́ trắng tay.
Ngọc Thúy
(theo Financial Times)
http://media.tinmoi.vn//2011/07/22/1_44_1311304858_91_s teel-1.jpg
Các chủ nợ nước ngoài đă tay trắng sau khi hăng sản xuất thép FerroChina sụp đổ năm 2008. Ảnh: marketwatch.com
Gần đây, ngày càng nhiều những nhà đầu tư thiếu kinh nghiệm đến từ ngân hàng tư nhân tại châu Á, Mỹ và các nhà quản lư quỹ châu Âu đi săn t́m lợi nhuận ở các thị trường mới nổi. Theo các chuyên gia về nợ khó đ̣i, những nhà đầu tư này đă không thể đánh giá được các nguy cơ và có thể thua lỗ nặng khi trái phiếu đến hạn trong vài năm tới.
“Ngay cả khi những người nắm giữ trái phiếu lấy lại được tiền trong 5 năm tới, họ cũng không thu về được khoản tiền tương xứng. Họ đă chuốc lấy rủi ro về vốn”, Tom Jones, Trưởng chi nhánh của hăng tư vấn Alvarez & Marsal tại châu Á nói.
Kể từ đầu năm ngoái đến nay, các doanh nghiệp Trung Quốc đă phát hành hơn 33 tỷ USD trái phiếu ở nước ngoài, gấp 5 lần lượng phát hành của cả một thập kỷ trước. Trung Quốc kiểm soát rất gắt gao nhằm ngăn doanh nghiệp tư nhân trong nước vay vốn trực tiếp nước ngoài. Chỉ những công ty nhà nước lớn mạnh nhất mới có thể được phép huy động.
Nhưng để lách luật, đa số doanh nghiệp nước này đă phát hành trái phiếu thông qua các công ty mẹ ở hải ngoại hoặc tổ chức tài chính chuyên biệt. Sau đó, họ lại gửi tiền về nước dưới h́nh thức đầu tư trực tiếp nước ngoài. H́nh thức này giống với vốn hơn là nợ.
Phương pháp trên chứa đựng một vài rủi ro đối với những người nắm giữ trái phiếu. Ban đầu, các nhà đầu tư nước ngoài mua trái phiếu từ một tổ chức trung gian. Đến lượt ḿnh, tổ chức này lại sở hữu một phần vốn trong công ty điều hành ở Trung Quốc. Do đó, họ không hề giám sát trực tiếp tài sản cơ bản.
V́ trái phiếu nước ngoài không được tính là nợ trong bảng cân đối kế toán của doanh nghiệp Trung Quốc, những người nắm giữ trái phiếu ở nước ngoài sẽ không thể thu hồi được là bao nếu doanh nghiệp phá sản.
Những vụ phá sản của các tập đoàn Trung Quốc từ Guangdong International Trust và Investment Corp (Gitic) năm 1999 đến Asia Aluminium năm 2009 cho thấy những nhà đầu tư cho các công ty nước ngoài vay tiền gần như chỉ biết khoanh tay đứng nh́n khi có chuyện không hay.
Sau sự sụp đổ của hăng sản xuất thép FerroChina năm 2008, các chủ nợ trong nước đă thoát hiểm với một phần tiền, c̣n các chủ nợ nước ngoài th́ trắng tay.
Ngọc Thúy
(theo Financial Times)