vuitoichat
11-20-2011, 14:36
(Vài ư kiến khi đọc bài viết: “Suy nghĩ về ḷng yêu nước của người Việt Nam” (http://kbchn.com/2011/10/22/suy-nghi-v%E1%BB%81-long-yeu-n%C6%B0%E1%BB%9Bc-c%E1%BB%A7a-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-vi%E1%BB%87t-nam/) trên trang mạng KBC hải ngoại của Phạm Hoài Nam).
Toàn bài viết được góp nhặt từ những điều ai cũng biết như tham vọng biển Đông của Tàu, các cuộc chiến tranh giữ nước trong lịch sử để trộn vào những những suy diễn chủ quan nhằm minh họa về cái gọi là “hiểm họa xâm lăng phương Bắc” rồi từ đó b́nh luận về “ḷng yêu nước”. Tuy nhiên cuối cùng th́ cũng vẫn lộ ra cái sự cay cú hận thù và cái ư đồ chống cộng, quy về một mối là phải lật đổ chế độ CS th́ mới thoát được hiểm họa. Tác giả muốn lèo lái người đọc hiểu rằng VN đang đứng trước nguy cơ mất nước là v́ chế độ CS, và nều CS c̣n lănh đạo th́ nguy cơ này sẽ thành hiện thực.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/139676-400.jpg
BT Quốc pḥng VN Phùng Thanh Quang tiếp kiến Đại sứ TQ tại VN
Kiểu trí trá lưu manh này được cóp dán hằng ngày và đầy rẫy trên các trang mạng, biến hóa nhiều vẻ mỗi người thêm vào một ư, và cái bài này cũng y như thế.
Bài th́ dài nhưng sáo rỗng, cảm tính và không thoát khỏi lối ṃn của những luận điệu chống CS cũ mèm là đả kích vu vơ phân tích vớ vẩn nặng về chữ nghĩa mà thiếu thực tế thiếu dẫn chứng, thiếu tính thuyết phục và chỉ có giá trị cho những người chống CS tự sướng với nhau.
Phạm Hoài Nam phân tích về “ḷng yêu nước” một cách lộn xộn tả pí lù như một bài luận văn lớp ba rồi kết luận ḷng yêu nước của dân ta… “xuống cấp” từ 200 năm rồi (!?)
Ông này không biết rằng ḷng yêu nước của dân ta nó nằm trong máu thịt truyền cho hàng ngàn đời nay và ở bất cứ nơi nào, thời nào cũng vậy không hề suy suyễn. Vấn đề ở chỗ làm thế nào khơi dậy nó để tập hợp nó thành sức mạnh toàn dân. Khi đă tập hợp được nó th́ nó tạo nên sức mạnh vô cùng to lớn.
Người CS ngay từ đầu đă ư thức được và xác định chỉ có chiến tranh nhân dân mới đủ sức đánh bại kẻ thù. Chiến tranh nhân dân là nghệ thuật quân sự khôn ngoan sử dụng sức mạnh toàn dân khơi dậy từ ḷng yêu nước làm vũ khí chiến lược. Chính v́ biết tập hợp và sử dụng sức mạnh toàn dân, người CS đă thành công.
Những người chống cộng luôn cho rằng CS đă “lợi dụng” ḷng yêu nước của dân để đạt mục tiêu nắm quyền. Chữ “lợi dụng” họ sử dụng mang ư nghĩa bịp bợm thủ đọan lừa dối. Bởi thông thường những thủ đọan “lợi dụng” chỉ có hiệu quả ngắn hạn, và trước sau ǵ cũng lộ tẩy và trước sau ǵ th́ cũng gậy ông đập lưng ông. Thế nhưng người CS đă hoàn thiện được chiêu “lợi dụng” siêu việt mà trong hơn ba phần tư thế kỷ qua vẫn vững vàng thế mới lạ. Như thế th́ những người chống cộng và guồng máy chiến tranh khổng lồ của Mỹ đă thua v́ dốt hơn, không biết “lợi dụng” sức mạnh này rồi.
Biết ḷng yêu nước dân ta là sức mạnh vô song nhưng mấy chục năm qua những người chống cộng chưa ai đưa ra được sách lược nào “lợi dụng” được ḷng yêu nước để lật đổ CS mặc dù họ biết chỉ có sức mạnh từ toàn dân mới có thể làm được việc này. Sở dĩ họ không hề kích động được “ḷng yêu nước” của dân v́ họ bị u mê bởi hận thù, bất cứ hành động nào của họ cũng hướng đến việc lật đổ CS và nghĩ rằng cứ bôi đen CS là dân sẽ căm thù như họ. Thông thường th́ làm việc ǵ cũng phải tổng hợp tổng kết để rút ra bài học, rút ra kinh ngiệm, đánh giá hiệu quả nhưng 36 năm qua dù không đạt được một chút hiệu quả nào họ vẫn cứ tiếp tục chống cộng bằng lối ṃn xuyên tạc v́ không có cách nào khác.
Từ ngữ “lợi dụng” nếu dùng trong trường hợp của họ th́ hoàn toàn chính xác. Thế mà họ vẫn chua chát thừa nhận không làm được, không lợi dụng được và thua toàn diện. V́ sao thế? V́ yêu nước chỉ là cái vỏ bọc của những người chống công điên cuồng, chỉ là cái chiêu bài lồng vào cái mục tiêu chống cộng. Nước có mất vào tay Tàu th́ họ cũng chẳng xót xa ǵ, họ chỉ cần CSVN sụp đổ là đủ. Thế th́ những người này nói về ḷng yêu nước ai mà nghe cho lọt lỗ tai? Làm sao vận động được sức mạnh từ ḷng dân? Phạm Ḥa Nam viết rằng: “… Có người c̣n đưa ra một giải pháp táo bạo là mong cho Trung Quốc chiếm VN, bởi v́ theo họ đây là cách duy nhất để lật đổ CSVN và sẽ làm sống lại ḷng yêu nước của người Việt…” Người nào đưa ra nếu không phải là những người chống công điên cuồng trong đó có Phạm Hoài Nam? Yêu nước theo kiểu của họ là như thế và dĩ nhiên đó cũng là kiểu yêu nước của Phạm Hoài Nam.
Những người chống cộng bế tắc hoàn toàn trong nỗ lực chống cộng mấy chục năm qua v́ không thể làm suy suyễn chút nào chính quyền CS. Thành công trong việc phát triển đất nước do chính quyền CS lănh đạo đă được đánh giá hàng tháng hàng năm bởi ngân hàng thế giới, bởi các tổ chức tín dụng, tài chính quốc tế, bởi những kinh tế gia hàng đầu của thế giới, và thực tế tốc độ tăng trưởng ấn tượng liên tục của VN được thế giới nh́n nhận là điều họ không thể xuyên tạc được nữa rồi. Nó quá hiển nhiên và sẽ là cú đá gị lái cho những kẻ nói láo để xuyên tạc.
Cái phao duy nhất họ vớ được hiện nay để khai thác và có thể tạo ra nhiều suy diễn để tố cộng là vấn đề là tranh chấp biển Đông. Họ cố khai thác và lèo lái để người dân hiểu là CSVN đang bán nước. Có như thế mới đánh động vào ḷng yêu nước người dân làm cho họ căm thù chế độ. Họ chế tác ra khẩu hiệu: “Đi với Tàu th́ mất nứớc đi với Mỹ th́ mất Đảng” để gán cho đảng CSVN, rồi cùng chế tác những kịch bản xuyên tạc mỗi người một kiểu nói cho sướng mồm mà quên đi tác dụng đối với ḷng dân. Chính v́ kịch bản chế tác theo nhiều trường phái nên nhiều kịch bản tự phát trở thành ngô nghê hài hước, tự vả vào mồm ḿnh và làm vạ lây cho cả cái “chính nghĩa” của họ. Họ tố CSVN bán gái việt cho Đại Hàn, Đài Loan, tố VN dắt Tàu vào Tây nguyên làm ổ để cho chúng chiếm đất nước, tố VN bán các quần đảo cho Tàu.v.v… rồi tô đen thêm mỗi người một nét bút trở thành vở diễn tạp lục, và hài hơn hết là họ nghĩ dân sẽ tin tưởng họ và nổi dậy.
Có thể thấy là những người chống cộng quá ô hợp không có lănh tụ không có sách lược và cũng không có chính nghĩa để thuyết phục người dân. Cho nên điều chỉ có thể làm duy nhất là chống cộng bằng mồm, bằng biện pháp duy nhất là bôi nhọ hạ thấp h́nh ảnh đảng CS trong mắt người dân.
Tập hợp được những người cùng hội dùng thuyền cũng là cách họ tạo nên sức mạnh chống cộng. Nhưng họ không thể nhất trí được với nhau. Ở Mỹ có hàng trăm cái hội như thế. Tuy nhiên, hội chống cộng của họ không xuất phát từ cái tâm yêu nước mà từ cái tâm hận thù cay cú, họ chỉ mượn cái b́nh phong yêu nước để che đậy trái tim đen. Thế nên ḷng dân trong cộng đồng ngay tại thủ đô tị nạn của họ c̣n không thu phục được th́ làm sao thu phục được hơn 80 triệu người bên kia đại dương.
Những luận điệu xuyên tạc của họ đến được và tác động đến người dân rất ít nhưng tác động đến chính họ th́ rất mạnh và quá rơ. Họ tự hoang tưởng với nhau về sự phẫn nộ của người dân rồi h́nh dung người dân đang cay cú chính quyền y như họ. Họ h́nh dung đất nước như đang sống trong ngục tù người dân đói khổ lầm than xă hội đầy rẫy bất công chỉ chờ một mồi lửa là có thể thành hỏa diệm sơn đốt cháy CS. Họ mơ về ngày tàn của chế độ CS, mơ về một cuộc cách mạng nhung, một cuộc cách mạng hoa lài, mà hoàn toàn mù tịt về thực tế trong nước. Trong bài này cũng có thể thấy Phạm Ḥai Nam cũng mù như thế nên mới viết:“… ngày nay trở thành một quốc gia nghèo khổ, bất công, một dân tộc điêu linh, phân hóa, bạc nhược…”
Ông Nguyễn Phương Hùng, một nhà báo tự do tại Bolsa sau 36 năm về thăm quê hương đă chua chát tâm sự rằng ông từng cho VN dưới chế dộ CS là “thiên đường mù” nhưng về nước ông mới nhận ra chính ông đă mù và bị dẫn dắt bởi những kẻ chống cộng cực đoan cũng mù suốt bao năm qua.
Nếu cho rằng trong chiến tranh giành độc lập những người CS đă “lợi dụng” được ḷng dân Việt th́ thời b́nh họ đang “lợi dụng” cả thế giới. Viện trợ cứu đói cho Bắc Hàn nhưng làm ăn với anh Nam Hàn. Ca ngợi hữu nghị anh em với anh Tàu Cộng nhưng vẫn trải thảm dành chỗ cho anh Đài Loan vào làm ăn. Ủng hộ Palestine bằng mồm nhưng lại đem đô la mua tên lửa israel. Đồng chí với Cuba cái gai sát nách Mỹ nhưng lại là đối tác chiến lược với Mỹ. Chơi với Pakistan nhưng vẫn rủ anh Ấn Độ vào nhà, cùng nhau làm ăn trên thềm lục địa khích tướng anh Tàu. Biết hai anh to xác có bom nguyên tử hục hặc nhau nhưng một mặt họ thăm Trung cộng nước có tranh chấp biên giới với VN, một mặt thăm Ấn Độ nước có tranh chấp biên giới với Trung Cộng. Ăn cà ri Ấn Độ nhưng vịt Bắc Kinh cũng nhậu tuốt không chê. Họ cũng “lợi dụng” được cả Mỹ một cường quốc cựu thù rồi lại c̣n lợi dụng trên 200 quốc gia trên thế giới, dụ nửa triệu Việt kiều về nước hàng năm, dụ hàng triệu người gửi hàng 7, 8 tỷ đô la về nước. Cái sự “lợi dụng” rất thành công và hiệu quả này th́ những người mù làm sao hiểu cho được?
Một trong những luận điệu của những kẻ hận CS là chỉ trích CS chống đế quốc Mỹ nhưng chẳng chê cái ǵ của Mỹ, con cái th́ cho sang Mỹ học v.v… Đấy, họ đang “lợi dụng” Mỹ đấy các cụ ạ.
Nếu có sự so sánh, nếu có thể gọi là lực lượng th́ những người chống cộng và CSVN như con kiến và nguời khổng lồ, khéo lắm th́ t́m chỗ chích được một phát để đối thủ phải găi ngứa là sướng lắm rồi. Khổ nỗi bao năm nay không những nó không ngứa mà dó đập chết tươi không biết bao nhiêu con rồi. V́ bịt mắt nhau nên họ không thấy được điều ǵ và cũng chẳng h́nh dung được thân phận con kiến của họ.
Có bộ óc để suy gẫm có mắt để nh́n có tai để nghe nhưng họ bịt mắt nhau, chỉ nh́n những mảng đen ở đất nước, nghe những luận điệu ru ngủ nhau và suy gẫm về phép mầu CS bị hạ bệ. Họ tưởng tượng ra nhiều kịch bản rất khôi hài với đoạn kết là CSVN sụp đổ. Từ kịch bản có một Gorbachev Việt Nam hiện ra, đến kịch bản dân chúng phẫn nộ làm cách mạng hoa lài. Họ mơ đến ngày thượng đế trừng phạt CS, Họ cũng mơ đến kịch bản Tàu chiếm luôn VN để CS diệt vong.
Mơ măi không thành, cùng đường, hết cách họ đang tính chuyện kiện CSVN ra ṭa quốc tế. Đến đây th́ họ đă cho ta thấy họ đă có những dấu hiệu tâm thần nghiêm trọng, chứng tỏ họ càng ngày họ càng u mê nếu không muốn nói là quá ngu đần không c̣n kiểm soát được lư trí nữa rồi.
Xichloviet
Theo: Like No Other – FB
Toàn bài viết được góp nhặt từ những điều ai cũng biết như tham vọng biển Đông của Tàu, các cuộc chiến tranh giữ nước trong lịch sử để trộn vào những những suy diễn chủ quan nhằm minh họa về cái gọi là “hiểm họa xâm lăng phương Bắc” rồi từ đó b́nh luận về “ḷng yêu nước”. Tuy nhiên cuối cùng th́ cũng vẫn lộ ra cái sự cay cú hận thù và cái ư đồ chống cộng, quy về một mối là phải lật đổ chế độ CS th́ mới thoát được hiểm họa. Tác giả muốn lèo lái người đọc hiểu rằng VN đang đứng trước nguy cơ mất nước là v́ chế độ CS, và nều CS c̣n lănh đạo th́ nguy cơ này sẽ thành hiện thực.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/139676-400.jpg
BT Quốc pḥng VN Phùng Thanh Quang tiếp kiến Đại sứ TQ tại VN
Kiểu trí trá lưu manh này được cóp dán hằng ngày và đầy rẫy trên các trang mạng, biến hóa nhiều vẻ mỗi người thêm vào một ư, và cái bài này cũng y như thế.
Bài th́ dài nhưng sáo rỗng, cảm tính và không thoát khỏi lối ṃn của những luận điệu chống CS cũ mèm là đả kích vu vơ phân tích vớ vẩn nặng về chữ nghĩa mà thiếu thực tế thiếu dẫn chứng, thiếu tính thuyết phục và chỉ có giá trị cho những người chống CS tự sướng với nhau.
Phạm Hoài Nam phân tích về “ḷng yêu nước” một cách lộn xộn tả pí lù như một bài luận văn lớp ba rồi kết luận ḷng yêu nước của dân ta… “xuống cấp” từ 200 năm rồi (!?)
Ông này không biết rằng ḷng yêu nước của dân ta nó nằm trong máu thịt truyền cho hàng ngàn đời nay và ở bất cứ nơi nào, thời nào cũng vậy không hề suy suyễn. Vấn đề ở chỗ làm thế nào khơi dậy nó để tập hợp nó thành sức mạnh toàn dân. Khi đă tập hợp được nó th́ nó tạo nên sức mạnh vô cùng to lớn.
Người CS ngay từ đầu đă ư thức được và xác định chỉ có chiến tranh nhân dân mới đủ sức đánh bại kẻ thù. Chiến tranh nhân dân là nghệ thuật quân sự khôn ngoan sử dụng sức mạnh toàn dân khơi dậy từ ḷng yêu nước làm vũ khí chiến lược. Chính v́ biết tập hợp và sử dụng sức mạnh toàn dân, người CS đă thành công.
Những người chống cộng luôn cho rằng CS đă “lợi dụng” ḷng yêu nước của dân để đạt mục tiêu nắm quyền. Chữ “lợi dụng” họ sử dụng mang ư nghĩa bịp bợm thủ đọan lừa dối. Bởi thông thường những thủ đọan “lợi dụng” chỉ có hiệu quả ngắn hạn, và trước sau ǵ cũng lộ tẩy và trước sau ǵ th́ cũng gậy ông đập lưng ông. Thế nhưng người CS đă hoàn thiện được chiêu “lợi dụng” siêu việt mà trong hơn ba phần tư thế kỷ qua vẫn vững vàng thế mới lạ. Như thế th́ những người chống cộng và guồng máy chiến tranh khổng lồ của Mỹ đă thua v́ dốt hơn, không biết “lợi dụng” sức mạnh này rồi.
Biết ḷng yêu nước dân ta là sức mạnh vô song nhưng mấy chục năm qua những người chống cộng chưa ai đưa ra được sách lược nào “lợi dụng” được ḷng yêu nước để lật đổ CS mặc dù họ biết chỉ có sức mạnh từ toàn dân mới có thể làm được việc này. Sở dĩ họ không hề kích động được “ḷng yêu nước” của dân v́ họ bị u mê bởi hận thù, bất cứ hành động nào của họ cũng hướng đến việc lật đổ CS và nghĩ rằng cứ bôi đen CS là dân sẽ căm thù như họ. Thông thường th́ làm việc ǵ cũng phải tổng hợp tổng kết để rút ra bài học, rút ra kinh ngiệm, đánh giá hiệu quả nhưng 36 năm qua dù không đạt được một chút hiệu quả nào họ vẫn cứ tiếp tục chống cộng bằng lối ṃn xuyên tạc v́ không có cách nào khác.
Từ ngữ “lợi dụng” nếu dùng trong trường hợp của họ th́ hoàn toàn chính xác. Thế mà họ vẫn chua chát thừa nhận không làm được, không lợi dụng được và thua toàn diện. V́ sao thế? V́ yêu nước chỉ là cái vỏ bọc của những người chống công điên cuồng, chỉ là cái chiêu bài lồng vào cái mục tiêu chống cộng. Nước có mất vào tay Tàu th́ họ cũng chẳng xót xa ǵ, họ chỉ cần CSVN sụp đổ là đủ. Thế th́ những người này nói về ḷng yêu nước ai mà nghe cho lọt lỗ tai? Làm sao vận động được sức mạnh từ ḷng dân? Phạm Ḥa Nam viết rằng: “… Có người c̣n đưa ra một giải pháp táo bạo là mong cho Trung Quốc chiếm VN, bởi v́ theo họ đây là cách duy nhất để lật đổ CSVN và sẽ làm sống lại ḷng yêu nước của người Việt…” Người nào đưa ra nếu không phải là những người chống công điên cuồng trong đó có Phạm Hoài Nam? Yêu nước theo kiểu của họ là như thế và dĩ nhiên đó cũng là kiểu yêu nước của Phạm Hoài Nam.
Những người chống cộng bế tắc hoàn toàn trong nỗ lực chống cộng mấy chục năm qua v́ không thể làm suy suyễn chút nào chính quyền CS. Thành công trong việc phát triển đất nước do chính quyền CS lănh đạo đă được đánh giá hàng tháng hàng năm bởi ngân hàng thế giới, bởi các tổ chức tín dụng, tài chính quốc tế, bởi những kinh tế gia hàng đầu của thế giới, và thực tế tốc độ tăng trưởng ấn tượng liên tục của VN được thế giới nh́n nhận là điều họ không thể xuyên tạc được nữa rồi. Nó quá hiển nhiên và sẽ là cú đá gị lái cho những kẻ nói láo để xuyên tạc.
Cái phao duy nhất họ vớ được hiện nay để khai thác và có thể tạo ra nhiều suy diễn để tố cộng là vấn đề là tranh chấp biển Đông. Họ cố khai thác và lèo lái để người dân hiểu là CSVN đang bán nước. Có như thế mới đánh động vào ḷng yêu nước người dân làm cho họ căm thù chế độ. Họ chế tác ra khẩu hiệu: “Đi với Tàu th́ mất nứớc đi với Mỹ th́ mất Đảng” để gán cho đảng CSVN, rồi cùng chế tác những kịch bản xuyên tạc mỗi người một kiểu nói cho sướng mồm mà quên đi tác dụng đối với ḷng dân. Chính v́ kịch bản chế tác theo nhiều trường phái nên nhiều kịch bản tự phát trở thành ngô nghê hài hước, tự vả vào mồm ḿnh và làm vạ lây cho cả cái “chính nghĩa” của họ. Họ tố CSVN bán gái việt cho Đại Hàn, Đài Loan, tố VN dắt Tàu vào Tây nguyên làm ổ để cho chúng chiếm đất nước, tố VN bán các quần đảo cho Tàu.v.v… rồi tô đen thêm mỗi người một nét bút trở thành vở diễn tạp lục, và hài hơn hết là họ nghĩ dân sẽ tin tưởng họ và nổi dậy.
Có thể thấy là những người chống cộng quá ô hợp không có lănh tụ không có sách lược và cũng không có chính nghĩa để thuyết phục người dân. Cho nên điều chỉ có thể làm duy nhất là chống cộng bằng mồm, bằng biện pháp duy nhất là bôi nhọ hạ thấp h́nh ảnh đảng CS trong mắt người dân.
Tập hợp được những người cùng hội dùng thuyền cũng là cách họ tạo nên sức mạnh chống cộng. Nhưng họ không thể nhất trí được với nhau. Ở Mỹ có hàng trăm cái hội như thế. Tuy nhiên, hội chống cộng của họ không xuất phát từ cái tâm yêu nước mà từ cái tâm hận thù cay cú, họ chỉ mượn cái b́nh phong yêu nước để che đậy trái tim đen. Thế nên ḷng dân trong cộng đồng ngay tại thủ đô tị nạn của họ c̣n không thu phục được th́ làm sao thu phục được hơn 80 triệu người bên kia đại dương.
Những luận điệu xuyên tạc của họ đến được và tác động đến người dân rất ít nhưng tác động đến chính họ th́ rất mạnh và quá rơ. Họ tự hoang tưởng với nhau về sự phẫn nộ của người dân rồi h́nh dung người dân đang cay cú chính quyền y như họ. Họ h́nh dung đất nước như đang sống trong ngục tù người dân đói khổ lầm than xă hội đầy rẫy bất công chỉ chờ một mồi lửa là có thể thành hỏa diệm sơn đốt cháy CS. Họ mơ về ngày tàn của chế độ CS, mơ về một cuộc cách mạng nhung, một cuộc cách mạng hoa lài, mà hoàn toàn mù tịt về thực tế trong nước. Trong bài này cũng có thể thấy Phạm Ḥai Nam cũng mù như thế nên mới viết:“… ngày nay trở thành một quốc gia nghèo khổ, bất công, một dân tộc điêu linh, phân hóa, bạc nhược…”
Ông Nguyễn Phương Hùng, một nhà báo tự do tại Bolsa sau 36 năm về thăm quê hương đă chua chát tâm sự rằng ông từng cho VN dưới chế dộ CS là “thiên đường mù” nhưng về nước ông mới nhận ra chính ông đă mù và bị dẫn dắt bởi những kẻ chống cộng cực đoan cũng mù suốt bao năm qua.
Nếu cho rằng trong chiến tranh giành độc lập những người CS đă “lợi dụng” được ḷng dân Việt th́ thời b́nh họ đang “lợi dụng” cả thế giới. Viện trợ cứu đói cho Bắc Hàn nhưng làm ăn với anh Nam Hàn. Ca ngợi hữu nghị anh em với anh Tàu Cộng nhưng vẫn trải thảm dành chỗ cho anh Đài Loan vào làm ăn. Ủng hộ Palestine bằng mồm nhưng lại đem đô la mua tên lửa israel. Đồng chí với Cuba cái gai sát nách Mỹ nhưng lại là đối tác chiến lược với Mỹ. Chơi với Pakistan nhưng vẫn rủ anh Ấn Độ vào nhà, cùng nhau làm ăn trên thềm lục địa khích tướng anh Tàu. Biết hai anh to xác có bom nguyên tử hục hặc nhau nhưng một mặt họ thăm Trung cộng nước có tranh chấp biên giới với VN, một mặt thăm Ấn Độ nước có tranh chấp biên giới với Trung Cộng. Ăn cà ri Ấn Độ nhưng vịt Bắc Kinh cũng nhậu tuốt không chê. Họ cũng “lợi dụng” được cả Mỹ một cường quốc cựu thù rồi lại c̣n lợi dụng trên 200 quốc gia trên thế giới, dụ nửa triệu Việt kiều về nước hàng năm, dụ hàng triệu người gửi hàng 7, 8 tỷ đô la về nước. Cái sự “lợi dụng” rất thành công và hiệu quả này th́ những người mù làm sao hiểu cho được?
Một trong những luận điệu của những kẻ hận CS là chỉ trích CS chống đế quốc Mỹ nhưng chẳng chê cái ǵ của Mỹ, con cái th́ cho sang Mỹ học v.v… Đấy, họ đang “lợi dụng” Mỹ đấy các cụ ạ.
Nếu có sự so sánh, nếu có thể gọi là lực lượng th́ những người chống cộng và CSVN như con kiến và nguời khổng lồ, khéo lắm th́ t́m chỗ chích được một phát để đối thủ phải găi ngứa là sướng lắm rồi. Khổ nỗi bao năm nay không những nó không ngứa mà dó đập chết tươi không biết bao nhiêu con rồi. V́ bịt mắt nhau nên họ không thấy được điều ǵ và cũng chẳng h́nh dung được thân phận con kiến của họ.
Có bộ óc để suy gẫm có mắt để nh́n có tai để nghe nhưng họ bịt mắt nhau, chỉ nh́n những mảng đen ở đất nước, nghe những luận điệu ru ngủ nhau và suy gẫm về phép mầu CS bị hạ bệ. Họ tưởng tượng ra nhiều kịch bản rất khôi hài với đoạn kết là CSVN sụp đổ. Từ kịch bản có một Gorbachev Việt Nam hiện ra, đến kịch bản dân chúng phẫn nộ làm cách mạng hoa lài. Họ mơ đến ngày thượng đế trừng phạt CS, Họ cũng mơ đến kịch bản Tàu chiếm luôn VN để CS diệt vong.
Mơ măi không thành, cùng đường, hết cách họ đang tính chuyện kiện CSVN ra ṭa quốc tế. Đến đây th́ họ đă cho ta thấy họ đă có những dấu hiệu tâm thần nghiêm trọng, chứng tỏ họ càng ngày họ càng u mê nếu không muốn nói là quá ngu đần không c̣n kiểm soát được lư trí nữa rồi.
Xichloviet
Theo: Like No Other – FB