Log in

View Full Version : Xe Honda nổ tung: Cuộc sống em bé mất chân sẽ ra sao?


vuitoichat
12-03-2011, 10:47
(Phunutoday) - Đến chiều ngày 2/12 , thông tin từ Bệnh viện Việt Đức cho biết cháu Nguyễn Khánh Vân (SN 2006) nạn nhân trong vụ nổ xe máy ở Bắc Ninh đang được tiếp tục điều trị tại khu hồi tỉnh sau mổ, cháu bé đang được an thần, vẫn phải thở máy, tiên lượng rất nặng.

Trao đổi với PV Phunutoday, bác sĩ Lê Hữu Thanh – Pḥng kế hoạch tổng hợp, Bệnh viện Việt Đức cho biết:

Vào 10h05 phút sáng ngày 1/12, khoa cấp cứu bệnh viện Việt Đức tiếp nhận bệnh nhân Nguyễn Khánh Vân (SN 2006) được chuyển tới từ bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh. Theo chẩn đoán ban đầu, cháu bé bị đa chấn thương, gồm chấn thương 1/3 dưới cẳng chân trái, phần bàn chân bị đứt rời được bảo quả mang theo bị dập nát rất nhiều, kèm theo xương đùi bị găy. Chân bên phải bị găy hở phần cẳng chân, xương chày bị dập nát, dập cơ rất nhiều… Ngoài ra, bệnh nhân bị bỏng vùng mặt, vùng ngực và hai tay.

Bệnh nhân trong t́nh trạng rất nặng, mất máu nhiều, được các bác sĩ đẩy thẳng đến nhà mổ, vừa mổ vừa hồi sức.

http://phunutoday.vn/dataimages/201112/original/images591601_44.jpg
Cháu Vân đang được điều trị tích cực tại khu vực hồi tỉnh sau mổ của bệnh viện Việt Đức. (Ảnh: Minh Nhật)

Ca phẫu thuật khẩn cấp được các bác sĩ tiến hành đồng thời nội soi ổ bụng, thăm ḍ th́ không thấy bị tổn thương. Về phần tổn thương bên ngoài , mặc dù cẳng chân trái đă được bệnh viện tuyến dưới bảo quản mang tới viện nhưng do đă bị dập nát quá nhiều không thể tiến hành ghép nối nên các bác sĩ đành phải cắt cụt chân bên trái, tiến hành cắt lọc, làm sạch mỏm cụt, chống nhiễm trùng, đồng thời nẹp đùi cẳng bàn chân bên phải. Phần dập nát và vùng bỏng được xử lư kịp thời để chống nhiễm trùng.

Đến gần 4h chiều cùng ngày, ca mổ được thực hiện xong. Hiện cháu Vân được chuyển xuống khu vực hồi tỉnh sau mổ của bệnh viện, tạm thời qua giai đoạn sốc nhưng vẫn đang trong t́nh trạng rất nặng.

Bác sĩ Thanh cho biết thêm, “hơn 1 ngày sau ca phẫu thuật, hiện mỏm cụt chân bên trái của bệnh nhân đă khô lại, chân bên phải vết thương thấm dịch. Các bác sĩ đang cố gắng bảo tồn, giữ lại cẳng chân c̣n lại nhưng chưa nói trước được điều ǵ v́ hiện chân bên phải vẫn c̣n ấm, nhưng mạch máu nuôi dưỡng rất kém, tiên lượng rất nặng. Bệnh nhân đang được an thần, thở bằng máy. Vùng mặt, ngực, và hai tay của bệnh nhân đang bị phù nề, các bác sĩ vẫn phải theo dơi hàng giờ, chăm sóc đặc biệt.

Trong ngày 1/12 bệnh viện Việt Đức đă mời các chuyên gia về bỏng và mắt từ bệnh viện Xanh Pôn, bệnh viện Mắt tới cùng phối hợp tích cực điều trị cho cháu Khánh Vân.

Theo lời người thân, dù các bác sĩ bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh đă tiên lượng chị Nguyễn Thị Quỳnh (SN 1982, trú tại thôn Sơn Nam - xă Nam Sơn - TP Bắc Ninh) không thể qua khỏi, nhưng với hy vọng “c̣n nước c̣n tát” nên đến gần 12h trưa ngày 1/12 gia đ́nh đă đưa chị tới Bệnh viện Việt Đức. Thế nhưng, do vết thương quá nặng, nạn nhân đă không qua khỏi.

Vào 13h chiều ngày 2/12 người thân tại quê nhà đă lo hậu sự, đưa chị về nơi an nghỉ cuối cùng. Túc trực tại Bệnh viện là hai người họ hàng của cháu Vân.

Thức trắng đêm lo cho cháu, anh Trương Hữu Minh (sinh năm 1965, bác rể của cháu Vân) lộ rơ vẻ mệt mỏi. Anh chia sẻ: "Từ khi cháu Vân được chuyển vào pḥng mổ đến nay, người nhà vẫn chưa được vào thăm cháu. Chúng tôi chỉ biết ngồi ở ngoài, trông ngóng, cầu mong cháu qua được đại nạn này"

Chốc chốc anh Minh lại quay mặt về phía khu nhà hậu phẫu, nơi cháu Vân đang được điều trị như muốn t́m lại niềm tin. Anh nói: “Hoàn cảnh kinh tế của vợ chồng em Quỳnh cũng rất khó khăn. Với đồng lương công nhân eo hẹp, vợ chồng cố gắng chắt chiu mua được chiếc xe máy Dream là tài sản lớn nhất trong nhà. Năm ngoái, anh em họ hàng mỗi người hỗ trợ cho vợ chồng vay một ít để làm nhà, sống cho đỡ vất vả, ngôi nhà vẫn c̣n xây dựng dang dở th́ xảy ra đại họa này”.

Khi nhắc đến cháu Khánh Vân, mắt anh Minh đỏ hoe: “Mới có 5 tuổi nhưng cháu Vân trộm vía rất ngoan, rất đáng yêu. Sau giờ đi học trên lớp cháu ở nhà chơi với bà nội để bố mẹ yên tâm làm việc. Vào cuối tuần, gặp những hôm bố mẹ đi làm thêm ca, cháu được gửi lên nhà tôi. Có hôm cháu ở lại qua đêm cứ nhất quyết “Cháu ngủ với bác Minh”, chứ không ngủ với chị hay bác gái, được cái t́nh cảm lắm.

Ở trên lớp học được bài hát nào là về nhà hát lại cho cả nhà nghe”.

“C̣n nhớ, trên đường đưa cháu lên bệnh viện, mặc dù toàn thân bị thương nặng nhưng lúc đó cháu c̣n tỉnh táo lắm không kêu khóc, c̣n hỏi “Mẹ cháu có sao không?, khiến ai nghe thấy cũng phải xé ḷng".

Trước khu đại phẫu (bệnh viện Việt Đức), không chỉ có người thân của cháu Quỳnh, mà những người khác dù không quen nhưng cũng vô cùng buồn bă, động viên chia buồn cùng gia đ́nh, trông ngóng tin tức của cháu bé.

“Không biết cuộc sống sau này của cháu sẽ khó khăn ra sao khi một chân bị mất, một chân bị găy, mặt mũi bị bỏng nặng,cháu nó hăy c̣n bé lắm…” câu nói của anh Minh khiến những người ngồi quanh đó không khỏi xót xa.

* Minh Nhật