PDA

View Full Version : Kiều nữ đất Cảng và cái giá của một lần sống gấp


vuitoichat
01-22-2012, 16:51
Lót ḷng nửa gói ḿ tôm, trong túi chỉ c̣n vài ngàn lẻ nên khi thấy chỉ có ḿnh chị Khuyên trong khu trọ thênh thang, Linh và Tuấn lao vào giết để mong cướp được chút tài sản.

http://img2.news.zing.vn/2012/01/22/phungthilinh2.jpg
Phùng Thị Linh

Nói đến Phùng Thị Linh, SN 1984, trú tại Thủy Nguyên, Hải Pḥng, phạm nhân đang cải tạo án chung thân tại trại giam Xuân Nguyên, Bộ Công an, mọi người đều bảo cô là hoa khôi đất cảng nhưng hồng nhan bạc phận.

Đứa trẻ bất hạnh

So với những phạm nhân đang cải tạo ở Trại giam Xuân Nguyên, Linh là người nổi bật với vóc dáng thanh mảnh và gương mặt thanh tú nhưng cô lại được mệnh danh là kiều nữ bất hạnh của đất cảng. Đôi mắt sâu và buồn của Linh như nói lên tất cả điều đó.

Là con út trong một gia đ́nh nghèo có 3 chị em gái ở thôn Hàng Kênh, xă Kênh Giang huyện Thủy Nguyên, TP.Hải Pḥng, tuổi thơ của Linh thật nhọc nhằn, vất vả. Nhà nghèo, mẹ mất khi Linh mới lẫm chẫm biết đi, để lại một đống nợ sau chuỗi ngày liệt giường thuốc thang. Không thể nuôi nổi 3 con cùng gánh nợ, bố Linh gửi cô về bên ngoại và miền đất trung du thanh b́nh đă cho Linh một tuổi thơ yên ả. Mỗi năm chỉ gặp bố và hai chị gái vài lần trong những ngày giỗ mẹ hoặc tết đến nhưng với Linh đó là quăng thời gian tươi đẹp và thanh b́nh nhất.

Đến tuổi đi học, Linh được bố đưa về Hải Pḥng và với cá tính của một cô bé nhanh nhẹn, láu lỉnh, Linh hăm hở lao vào những cuộc đàn đúm khi chập chững tuổi thiếu nữ để rồi bỏ học khi vừa hết lớp 10. Dáng dong dỏng cao, khuôn mặt đẹp và đôi mắt sâu vời vợi, Linh lọt vào đôi mắt săn gái của Trần Đăng Tuấn, một gã trai con nhà giàu ở phố Lý Thường Kiệt, quận Hồng Bàng, có tiếng ăn chơi nhất nh́ đất cảng. Chập chững làm người lớn đă vấp vào yêu, lại bị một kẻ dày dạn t́nh trường quyến rũ nên Linh không thể thoát khỏi lưới t́nh của gă trai hơn cô 12 tuổi. Say sưa với mối tình đầu đầy lãng mạn bên người yêu lớn tuổi ga lăng, Linh lao vào yêu như con thiêu thân và những đêm đi bụi, sống gấp với người t́nh diễn ra thường xuyên hơn. Trong đầu óc non nớt của Linh chỉ có màu hồng của t́nh yêu, đâu biết rằng việc Tuấn dan díu với cô đă khiến “phụ huynh” của anh ta tức phát điên lên, t́m cách ngăn cản.

Cho rằng gia đ́nh Linh không môn đăng hậu với nhà ḿnh, bố mẹ Tuấn đă nhiều lần t́m tới gây áp lực với Linh và khi không thể tách được đôi trai gái đang say nhau, họ đă có một quyết sách là không chu cấp tiền cho con trai nữa. Bị cắt mất nguồn viện trợ, Tuấn không c̣n tiền đưa người yêu tới nhà hàng, khách sạn và những cuộc đi chơi vài ngày dần biến thành những đêm ôm nhau trong nhà trọ.

Đang ăn chơi quen nết, Tuấn dựa vào tiếng tăm của gia đình, đến bạn bè, người quen vay mượn tiền nong tới khi không thể vay được nữa th́ rủ người yêu đi cướp. Đỉnh điểm của tội ác là cặp đôi này đă gây ra vụ giết hại nữ công nhân Lương Thị Khuyên để cướp tài sản.

Và nỗi ân hận còn đó

Cố lắc đầu xua đi nghĩ ý ảm ảnh khi chúng tôi chợt nhắc tới lần cô cùng người yêu xuống tay giết người, Linh úp khuôn mặt khả ái vào đôi bàn tay, cố che đi những giọt nước mắt. Cô bảo từ ngày vào trại giam, đêm nào cũng mơ thấy người yêu trở về, khóc than. Mức án chung thân với Linh là xứng đáng nhưng từ ngày Tuấn bị xử bắn, cô luôn sợ bóng tối. Linh bảo cô không dùng ma túy, người yêu cô cũng không bị ảo giác v́ thứ chết người ấy nhưng v́ hôm gây án cả hai đều đói nên đã khiến họ nôn nóng kiếm tiền bằng mọi giá.

Ngày 7/1/2004, sau khi đi thám thính một vòng, Tuấn và Linh lảng vảng đến khu nhà trọ ở phường Đông Khê (quận Ngô Quyền) với mục đích xem ai có tài sản ǵ để cướp. Lúc này khu trọ vắng vẻ v́ công nhân đi làm hết, chỉ có chị Lương Thị Khuyên, sinh năm 1983, ở thôn Lâm Động, xă Phúc Thành, huyện Kinh Môn, tỉnh Hải Dương), ở nhà. Trong túi chỉ c̣n vài ngàn lẻ, đôi t́nh nhân xông vào sát hại chị Khuyên sau đó khiêng xác nạn nhân giấu vào một băi cỏ hoang. 10 ngày sau khi gây ra vụ án mạng kinh hoàng làm rúng động TP.Hải Pḥng, Tuấn và Linh đă sa lưới pháp luật khi đang lẩn trốn ở một nhà trọ.

Về Trại giam Xuân Nguyên cải tạo, Linh vô cùng đau khổ khi nhận ra rằng gia đ́nh măi là nơi trú ngụ an toàn nhất. Mỗi khi người bố gầy ốm tới thăm, nhận miếng bánh, lát cá kho, cô lại ôm bố khóc. Những giọt nước mắt xót xa ân hận cứ thánh thót rơi trên khuôn mặt kiều nữ đất cảng. Linh bảo biết bao đêm cô đă khóc ṛng vì ân hận, vì sợ hãi mỗi khi trong đầu gợn lại hình ảnh nạn nhân bị sát hại. Những khi ấy, Linh lại khóc và nhớ người yêu để rồi cứ trằn trọc trong day dứt và tiếc nuối như vậy cho tới sáng. 7 năm ở trại với những đêm mất ngủ lên tới con số nghìn nhưng nỗi buồn trong Linh vẫn chưa vơi được v́ cô làm sao có thể quên được mối tình đầu ngọt ngào nhưng cũng là tấm bi kịch đưa cuộc đời cô vào ngõ cụt. 27 tuổi đời đă phải chôn vùi mọi ước mơ, khát vọng và cuồng nhiệt bên trong hàng song sắt, thử hỏi còn gì đau khổ hơn.

“Giá mà quay ngược được thời gian, em sẽ tiếp tục đi học, sẽ nghe lời thầy cô, nghe lời bố và các chị để đời em không rơi vào thảm kịch. Giờ, em chỉ biết quyết tâm cải tạo thành người lương thiện, mong có ngày về...”, Linh tâm sự. Linh bảo cô sẽ cố gắng cải tạo bởi cuộc đời còn rất dài và cô muốn được trở về bên người cha bất hạnh, làm vợi bớt những khổ đau mà cô đã cố tình đè nặng lên vai ông.

Theo Đất Việt