vuitoichat
01-23-2012, 15:17
(Phunutoday) - Rất nhiều năm nay, cứ mỗi lần vào dịp giáp Tết, một kỹ sư tin học Hà Lan với tên gọi Erik Almkerk lại tạm nghỉ công việc nhiều tuần để đưa Vân Anh – người vợ Việt Nam của anh – về Hà Nội ăn Tết. Câu châm ngôn của anh là "once Tết is always Tết” (Một lần đă ăn Tết th́ phải luôn luôn ăn Tết).
Mỗi khi sang Hà Lan công tác, tôi thường được Erik Almkerk lái xe “tháp tùng” vi vu khắp chốn. Bao giờ lên xe, anh cũng bật thật to nhạc Trịnh Công Sơn và hát theo. Dù phát âm tiếng Việt của anh c̣n chưa chuẩn, nhưng khi hát, anh luôn nhấn nhá, nhả chữ một cách điêu luyện.
Giọng trầm trầm, lơ lớ của anh quyện vào giọng thanh thoát, cao vút của Cẩm Vân, của Thủy Tiên... bay qua cửa sổ xe, loang ra những đồng cỏ xanh mướt thanh b́nh đang vun vút qua chúng tôi. Vợ của anh, Vân Anh, thường quay qua nh́n tôi bật cười và lắc đầu. Tôi nh́n thấy mắt cô long lanh niềm hạnh phúc.
Trong nhiều người nước ngoài làm dâu hoặc làm rể Việt Nam mà tôi quen biết, Erik Almkerk để lại cho tôi một ấn tượng đặc biệt. Khi nghĩ về anh, tôi không nghĩ về một chàng kỹ sư tin học bảnh bao, sống trong một ngôi nhà xinh xắn tại ngoại ô Utrecht, trước mặt là một con đường với hàng cây tỏa bóng, và sau nhà là một khu vườn tràn hoa tulip mùa xuân.
Tôi thường nghĩ về một Erik ngay tại xứ sở Việt Nam – một nơi mà anh luôn gắn bó – và một nơi mà, theo tôi, anh thuộc về nó một cách trọn vẹn.
Đó là một Erik bụi bặm b́nh dân trên đường phố Hà Nội, Sài G̣n, Sa Pa, Hội An…, với một chiếc xe máy, mũ bảo hiểm, mặt kín bưng khẩu trang và kính đen. Trên vai anh thường là một chiếc ba lô to, rất to, nặng hàng chục cân.
Trong chiếc ba lô đó là một trong những tài sản quư nhất: chiếc máy ảnh nhà nghề với hàng loại ống kính đủ kích cỡ. Anh đă lang thang đến rất nhiều nơi, đến nhiều hang cùng ngơ hẻm để thu nhận vẻ đẹp con người, cuộc sống, thiên nhiên Việt Nam vào trong ống kính.
Lấy vợ Việt v́… lỡ hẹn với Sa Pa
http://phunutoday.vn/dataimages/201201/original/images620300_Chang_t rai_Ha_Lan_nghien... _an_Tet_Viet_phunuto day.vn__443.jpg
Mâm cỗ ngày Tết
Ít ai biết được, t́nh yêu của Erik dành cho Vân Anh khởi nguồn từ t́nh yêu dành cho đất nước và văn hóa Việt Nam. Và cũng ít ai biết, trước khi gặp Vân Anh, Erik dự định sẽ không bao giờ cưới vợ. Anh đă tuyên bố với bạn bè rằng, ḿnh sẽ sống độc thân. Anh muốn có cuộc sống tự do, để khám phá thế giới.
Từ những năm 1990, mỗi năm Erik đều dành dụm tiền để thực hiện một chuyến đi dài đến một đất nước mới. Anh cho rằng thế giới quá rộng lớn, v́ thế ít khi nào anh trở lại một đất nước hai lần. Nhưng thật lạ, có điều ǵ đó về Việt Nam cứ làm anh say mê, cứ thôi thúc anh quay trở lại.
Căn nhà của anh ở Hà Lan bắt đầu tràn ngập những bức ảnh của núi đồi Sa Pa xanh mướt, những mái nhà rêu phong cổ kính của Hà Nội, những cánh đồng lúa chín, và nụ cười ngây thơ trong sáng của những đứa trẻ Việt Nam.
Đầu năm 2000, Erik quyết định về Việt Nam ăn Tết. Anh tâm sự: “Tết đầu tiên của tôi ở Việt Nam vào năm 2000 quả thật là sốc - không một nhà hàng yêu thích nào của tôi mở cửa, kể cả nhà hàng mà tôi không thích cũng không mở; tôi lại không thể ăn được bánh chưng. Tôi phân vân tự hỏi sao mà người Việt Nam lại nói họ “ăn Tết”?”.
Thật may mắn, với tính t́nh cởi mở, dễ mến, Erik đă có nhiều người bạn Việt Nam, những người đă không để anh đói trong cái Tết đầu tiên.
Erik tiếp tục về Việt Nam thường xuyên hơn cùng với những dự án thiện nguyện và xă hội. Với đồng lương ít ỏi của ḿnh, anh nhận đỡ đầu cho một số trẻ em Sa Pa “để các em có điều kiện học tập tốt hơn”.
Mùa thu năm 2000, thay v́ lại lên Sa Pa tiếp tục dự án của ḿnh, mưa băo đă giữ chân Erik lại Hà Nội. Trời mưa tầm tă suốt ngày, đường lên Sa Pa sạt lở. Ở Hà Nội cũng không thể làm ǵ nhiều, Erik liền đăng kí một khóa học tiếng Việt, để hiểu nhiều hơn về văn hóa Việt Nam. Và, cô giáo tiếng Việt của anh, không ai khác, chính là Vân Anh.
Erik luôn nói với tôi rằng, Vân Anh là một cô giáo khó tính, chỉn chu và chuyên nghiệp. Với một người được đào tạo bài bản và có kinh nghiệm dạy tiếng Việt cho người nước ngoài nhiều năm, Vân Anh luôn giữ một khoảng cách nào đó với học tṛ nước ngoài của ḿnh – nghĩa là không quá thân mật, gần gũi.
Và Erik, một người muốn thả sức tự do bay nhảy, cũng chẳng thể hiện sự quan tâm đến Vân Anh như một người khác giới, mặc dù Vân Anh là một cô gái rất xinh (thời đó, cô cũng là MC của một số chương tŕnh truyền h́nh). Nhưng, trong mắt Erik, Vân Anh chỉ là một cô giáo đáng kính và nghiêm khắc.
Bốn tháng sau đó, vào dịp Tết 2001, Erik quyết định về Việt Nam ăn Tết lần thứ hai; và anh nghĩ cũng là lần cuối cùng, anh tự nhủ: "Ḿnh sẽ chào tạm biệt mọi người, từ năm sau ḿnh sẽ khám phá các quốc gia và nền văn hóa khác".
Anh đă đi thăm tất cả những người anh biết trong bao lần đến Việt Nam từ trước đến nay: bạn bè, người quen, nhân viên khách sạn… Ngày mồng hai Tết, anh xin phép cô giáo đến thăm cô tại gia đ́nh, “để thực tập thêm tiếng Việt”. Ngày hôm đó, anh đă gặp gia đ́nh, người thân, bạn bè, sinh viên của Vân Anh.
Anh khám phá thêm những điều rất mới mẻ về cô giáo. Đặc biệt hơn nữa, anh cảm nhận được t́nh cảm ấm áp của một gia đ́nh người Việt vào dịp Tết Nguyên Đán – t́nh cảm ấy làm anh xúc động. "Tết năm đó đă thay đổi hết các dự định và kế hoạch của tôi" - anh nói.
C̣n Vân Anh bật cười tâm sự: “Tết năm đó, họ hàng, người quen ai cũng tṛn mắt khi thấy một ông Tây cứ ở ĺ trong pḥng khách nhà tôi, lăng xăng giúp bố mẹ tôi đủ thứ. Ai cũng hỏi tôi về người ấy, nhưng tôi chỉ biết trả lời đó là học sinh tiếng Việt của tôi. Tôi thực sự chưa biết nhiều về anh. Nhưng tôi ấn tượng với sự cởi mở, ḥa đồng, và sự hài hước của anh”.
Sau ngày Tết đặc biệt đó, Erik bắt đầu để ư nhiều hơn đến cô giáo của ḿnh. Anh chia sẻ thật nhiều với cô về những chuyến đi, về t́nh cảm của anh dành cho Việt Nam, về đất nước Hà Lan, về mẹ của anh, về công việc anh đang làm, và những người bạn.
Bây giờ, đằng sau xe máy của Erik không chỉ là một chiếc ba lô mà c̣n là một cô gái. Họ cùng nhau rong ruổi trên các ngả đường và yêu nhau từ lúc nào không biết.
Một ngày đẹp trời đầu năm 2002, một chàng trai với ư nghĩ không bao giờ lấy vợ và một cô gái với ư nghĩ không bao giờ lấy chồng Tây đă trao hẹn ước cho nhau với sự hiện diện đông đủ của gia đ́nh, người thân, bạn bè, hàng xóm. Đám cưới của họ thật vui v́ Erik đă giành được t́nh cảm của tất cả mọi người, nhất là gia đ́nh của Vân Anh.
Anh chàng Tây nghiện… ăn Tết Việt
Năm 2002, lần đầu tiên, Erik được chính thức đón Tết cùng một gia đ́nh Việt Nam – gia đ́nh của vợ. Anh vô cùng thích thú v́ khám phá rằng Tết không chỉ có “ba ngày Tết” như người ta thường nói, mà c̣n kéo dài từ khi mọi người bắt tay vào chuẩn bị cho Tết.
Anh yêu thích khoảng thời gian bận rộn này và vô cùng tự hào khi được mẹ vợ độc quyền tin tưởng giao cho trách nhiệm lau sạch gương và kính trong các pḥng, trên tất cả các cửa và cửa sổ.
“Mẹ vợ rất tin tưởng tôi, bà không cho phép bất kỳ ai được lau gương trước ngày Tết, trừ tôi!”, Erik vui vẻ chia sẻ. Tất nhiên, v́ nhiệm vụ được hoàn thành một cách xuất sắc, công việc này được dành độc quyền cho anh hàng năm, khi anh quay lại Việt Nam đón Tết.
Phong tục dọn dẹp nhà trước Tết từ đó cũng… nhiễm vào máu của Erik. Ở Hà Lan trước khi về Việt Nam, anh cũng cùng vợ dọn dẹp, lau chùi nhà cửa cho thật sạch.
Những tập quán Tết của Việt Nam luôn làm Erik say mê. Anh rất thích ngày ông Công, ông Táo, và luôn xung phong đốt vàng mă cùng với mẹ vợ. Vào đêm cuối cùng của năm, anh thường thức đến giao thừa, rồi giúp mẹ mang hương và đồ lễ lên sân thượng để thắp hương cho tổ tiên và đất trời. Erik cũng thích thú với tục lệ xông đất và thường được chọn để xông đất cho nhà gia đ́nh vợ.
Đối với Erik, Tết không chỉ vui mà c̣n thiêng liêng. V́ thế ngày mồng một Tết, anh dậy sớm gọi điện về Hà Lan chúc Tết mẹ, rồi xuống nhà đón vị khách đầu tiên của năm mới.
Erik tâm sự, một trong những trải nghiệm đặc biệt nhất của Tết là được về thăm quê bố và mẹ vợ ở Hải Dương và Bắc Ninh. Anh quư trọng tục lệ người Việt thắp hương cho phần mộ của gia đ́nh, và cả cho những ngôi mộ xung quanh. Những khi có mặt, anh thường là người cầm một bó hương to, thắp cho rất nhiều ngôi mộ xung quanh, miệng lẩm nhẩm mời các cụ về ăn Tết.
Erik rất hạnh phúc với đại gia đ́nh của anh ở Việt Nam. “Tôi nhớ khi về quê bố vợ, các cô, các bác hỏi tôi người Hà Lan ăn ǵ. Khi tôi trả lời là ngoài thịt và rau th́ món chính mà người Hà Lan ăn là khoai tây luộc, mọi người ngạc nhiên lắm.
V́ thế trước khi trở về Hà Nội, chúng tôi được cho bao nhiêu là khoai tây, đến mấy chục cân. Lúc xe đă chuyển bánh, tôi nh́n thấy bác tôi đang cố chạy theo, đưa thêm cho tôi một rổ cà rốt đỏ au, vừa nhổ từ vườn. Bác cười và nói với tôi: "Mang về nấu súp cùng khoai tây, ăn mỗi khoai tây không chán lắm cháu ạ!".
Tôi sẽ không bao giờ quên nụ cười của bác. Và quả thật, món súp khoai tây và cà rốt mà em vợ tôi nấu tối đó là món súp ngon nhất mà tôi đă từng được ăn, đó là món súp đặc biệt, đậm đà hồn quê và t́nh cảm Việt Nam".
(Kỳ II: Chàng trai Hà Lan nghiện... ăn Tết Việt )
* Nguyễn Phan Quế Mai
Mỗi khi sang Hà Lan công tác, tôi thường được Erik Almkerk lái xe “tháp tùng” vi vu khắp chốn. Bao giờ lên xe, anh cũng bật thật to nhạc Trịnh Công Sơn và hát theo. Dù phát âm tiếng Việt của anh c̣n chưa chuẩn, nhưng khi hát, anh luôn nhấn nhá, nhả chữ một cách điêu luyện.
Giọng trầm trầm, lơ lớ của anh quyện vào giọng thanh thoát, cao vút của Cẩm Vân, của Thủy Tiên... bay qua cửa sổ xe, loang ra những đồng cỏ xanh mướt thanh b́nh đang vun vút qua chúng tôi. Vợ của anh, Vân Anh, thường quay qua nh́n tôi bật cười và lắc đầu. Tôi nh́n thấy mắt cô long lanh niềm hạnh phúc.
Trong nhiều người nước ngoài làm dâu hoặc làm rể Việt Nam mà tôi quen biết, Erik Almkerk để lại cho tôi một ấn tượng đặc biệt. Khi nghĩ về anh, tôi không nghĩ về một chàng kỹ sư tin học bảnh bao, sống trong một ngôi nhà xinh xắn tại ngoại ô Utrecht, trước mặt là một con đường với hàng cây tỏa bóng, và sau nhà là một khu vườn tràn hoa tulip mùa xuân.
Tôi thường nghĩ về một Erik ngay tại xứ sở Việt Nam – một nơi mà anh luôn gắn bó – và một nơi mà, theo tôi, anh thuộc về nó một cách trọn vẹn.
Đó là một Erik bụi bặm b́nh dân trên đường phố Hà Nội, Sài G̣n, Sa Pa, Hội An…, với một chiếc xe máy, mũ bảo hiểm, mặt kín bưng khẩu trang và kính đen. Trên vai anh thường là một chiếc ba lô to, rất to, nặng hàng chục cân.
Trong chiếc ba lô đó là một trong những tài sản quư nhất: chiếc máy ảnh nhà nghề với hàng loại ống kính đủ kích cỡ. Anh đă lang thang đến rất nhiều nơi, đến nhiều hang cùng ngơ hẻm để thu nhận vẻ đẹp con người, cuộc sống, thiên nhiên Việt Nam vào trong ống kính.
Lấy vợ Việt v́… lỡ hẹn với Sa Pa
http://phunutoday.vn/dataimages/201201/original/images620300_Chang_t rai_Ha_Lan_nghien... _an_Tet_Viet_phunuto day.vn__443.jpg
Mâm cỗ ngày Tết
Ít ai biết được, t́nh yêu của Erik dành cho Vân Anh khởi nguồn từ t́nh yêu dành cho đất nước và văn hóa Việt Nam. Và cũng ít ai biết, trước khi gặp Vân Anh, Erik dự định sẽ không bao giờ cưới vợ. Anh đă tuyên bố với bạn bè rằng, ḿnh sẽ sống độc thân. Anh muốn có cuộc sống tự do, để khám phá thế giới.
Từ những năm 1990, mỗi năm Erik đều dành dụm tiền để thực hiện một chuyến đi dài đến một đất nước mới. Anh cho rằng thế giới quá rộng lớn, v́ thế ít khi nào anh trở lại một đất nước hai lần. Nhưng thật lạ, có điều ǵ đó về Việt Nam cứ làm anh say mê, cứ thôi thúc anh quay trở lại.
Căn nhà của anh ở Hà Lan bắt đầu tràn ngập những bức ảnh của núi đồi Sa Pa xanh mướt, những mái nhà rêu phong cổ kính của Hà Nội, những cánh đồng lúa chín, và nụ cười ngây thơ trong sáng của những đứa trẻ Việt Nam.
Đầu năm 2000, Erik quyết định về Việt Nam ăn Tết. Anh tâm sự: “Tết đầu tiên của tôi ở Việt Nam vào năm 2000 quả thật là sốc - không một nhà hàng yêu thích nào của tôi mở cửa, kể cả nhà hàng mà tôi không thích cũng không mở; tôi lại không thể ăn được bánh chưng. Tôi phân vân tự hỏi sao mà người Việt Nam lại nói họ “ăn Tết”?”.
Thật may mắn, với tính t́nh cởi mở, dễ mến, Erik đă có nhiều người bạn Việt Nam, những người đă không để anh đói trong cái Tết đầu tiên.
Erik tiếp tục về Việt Nam thường xuyên hơn cùng với những dự án thiện nguyện và xă hội. Với đồng lương ít ỏi của ḿnh, anh nhận đỡ đầu cho một số trẻ em Sa Pa “để các em có điều kiện học tập tốt hơn”.
Mùa thu năm 2000, thay v́ lại lên Sa Pa tiếp tục dự án của ḿnh, mưa băo đă giữ chân Erik lại Hà Nội. Trời mưa tầm tă suốt ngày, đường lên Sa Pa sạt lở. Ở Hà Nội cũng không thể làm ǵ nhiều, Erik liền đăng kí một khóa học tiếng Việt, để hiểu nhiều hơn về văn hóa Việt Nam. Và, cô giáo tiếng Việt của anh, không ai khác, chính là Vân Anh.
Erik luôn nói với tôi rằng, Vân Anh là một cô giáo khó tính, chỉn chu và chuyên nghiệp. Với một người được đào tạo bài bản và có kinh nghiệm dạy tiếng Việt cho người nước ngoài nhiều năm, Vân Anh luôn giữ một khoảng cách nào đó với học tṛ nước ngoài của ḿnh – nghĩa là không quá thân mật, gần gũi.
Và Erik, một người muốn thả sức tự do bay nhảy, cũng chẳng thể hiện sự quan tâm đến Vân Anh như một người khác giới, mặc dù Vân Anh là một cô gái rất xinh (thời đó, cô cũng là MC của một số chương tŕnh truyền h́nh). Nhưng, trong mắt Erik, Vân Anh chỉ là một cô giáo đáng kính và nghiêm khắc.
Bốn tháng sau đó, vào dịp Tết 2001, Erik quyết định về Việt Nam ăn Tết lần thứ hai; và anh nghĩ cũng là lần cuối cùng, anh tự nhủ: "Ḿnh sẽ chào tạm biệt mọi người, từ năm sau ḿnh sẽ khám phá các quốc gia và nền văn hóa khác".
Anh đă đi thăm tất cả những người anh biết trong bao lần đến Việt Nam từ trước đến nay: bạn bè, người quen, nhân viên khách sạn… Ngày mồng hai Tết, anh xin phép cô giáo đến thăm cô tại gia đ́nh, “để thực tập thêm tiếng Việt”. Ngày hôm đó, anh đă gặp gia đ́nh, người thân, bạn bè, sinh viên của Vân Anh.
Anh khám phá thêm những điều rất mới mẻ về cô giáo. Đặc biệt hơn nữa, anh cảm nhận được t́nh cảm ấm áp của một gia đ́nh người Việt vào dịp Tết Nguyên Đán – t́nh cảm ấy làm anh xúc động. "Tết năm đó đă thay đổi hết các dự định và kế hoạch của tôi" - anh nói.
C̣n Vân Anh bật cười tâm sự: “Tết năm đó, họ hàng, người quen ai cũng tṛn mắt khi thấy một ông Tây cứ ở ĺ trong pḥng khách nhà tôi, lăng xăng giúp bố mẹ tôi đủ thứ. Ai cũng hỏi tôi về người ấy, nhưng tôi chỉ biết trả lời đó là học sinh tiếng Việt của tôi. Tôi thực sự chưa biết nhiều về anh. Nhưng tôi ấn tượng với sự cởi mở, ḥa đồng, và sự hài hước của anh”.
Sau ngày Tết đặc biệt đó, Erik bắt đầu để ư nhiều hơn đến cô giáo của ḿnh. Anh chia sẻ thật nhiều với cô về những chuyến đi, về t́nh cảm của anh dành cho Việt Nam, về đất nước Hà Lan, về mẹ của anh, về công việc anh đang làm, và những người bạn.
Bây giờ, đằng sau xe máy của Erik không chỉ là một chiếc ba lô mà c̣n là một cô gái. Họ cùng nhau rong ruổi trên các ngả đường và yêu nhau từ lúc nào không biết.
Một ngày đẹp trời đầu năm 2002, một chàng trai với ư nghĩ không bao giờ lấy vợ và một cô gái với ư nghĩ không bao giờ lấy chồng Tây đă trao hẹn ước cho nhau với sự hiện diện đông đủ của gia đ́nh, người thân, bạn bè, hàng xóm. Đám cưới của họ thật vui v́ Erik đă giành được t́nh cảm của tất cả mọi người, nhất là gia đ́nh của Vân Anh.
Anh chàng Tây nghiện… ăn Tết Việt
Năm 2002, lần đầu tiên, Erik được chính thức đón Tết cùng một gia đ́nh Việt Nam – gia đ́nh của vợ. Anh vô cùng thích thú v́ khám phá rằng Tết không chỉ có “ba ngày Tết” như người ta thường nói, mà c̣n kéo dài từ khi mọi người bắt tay vào chuẩn bị cho Tết.
Anh yêu thích khoảng thời gian bận rộn này và vô cùng tự hào khi được mẹ vợ độc quyền tin tưởng giao cho trách nhiệm lau sạch gương và kính trong các pḥng, trên tất cả các cửa và cửa sổ.
“Mẹ vợ rất tin tưởng tôi, bà không cho phép bất kỳ ai được lau gương trước ngày Tết, trừ tôi!”, Erik vui vẻ chia sẻ. Tất nhiên, v́ nhiệm vụ được hoàn thành một cách xuất sắc, công việc này được dành độc quyền cho anh hàng năm, khi anh quay lại Việt Nam đón Tết.
Phong tục dọn dẹp nhà trước Tết từ đó cũng… nhiễm vào máu của Erik. Ở Hà Lan trước khi về Việt Nam, anh cũng cùng vợ dọn dẹp, lau chùi nhà cửa cho thật sạch.
Những tập quán Tết của Việt Nam luôn làm Erik say mê. Anh rất thích ngày ông Công, ông Táo, và luôn xung phong đốt vàng mă cùng với mẹ vợ. Vào đêm cuối cùng của năm, anh thường thức đến giao thừa, rồi giúp mẹ mang hương và đồ lễ lên sân thượng để thắp hương cho tổ tiên và đất trời. Erik cũng thích thú với tục lệ xông đất và thường được chọn để xông đất cho nhà gia đ́nh vợ.
Đối với Erik, Tết không chỉ vui mà c̣n thiêng liêng. V́ thế ngày mồng một Tết, anh dậy sớm gọi điện về Hà Lan chúc Tết mẹ, rồi xuống nhà đón vị khách đầu tiên của năm mới.
Erik tâm sự, một trong những trải nghiệm đặc biệt nhất của Tết là được về thăm quê bố và mẹ vợ ở Hải Dương và Bắc Ninh. Anh quư trọng tục lệ người Việt thắp hương cho phần mộ của gia đ́nh, và cả cho những ngôi mộ xung quanh. Những khi có mặt, anh thường là người cầm một bó hương to, thắp cho rất nhiều ngôi mộ xung quanh, miệng lẩm nhẩm mời các cụ về ăn Tết.
Erik rất hạnh phúc với đại gia đ́nh của anh ở Việt Nam. “Tôi nhớ khi về quê bố vợ, các cô, các bác hỏi tôi người Hà Lan ăn ǵ. Khi tôi trả lời là ngoài thịt và rau th́ món chính mà người Hà Lan ăn là khoai tây luộc, mọi người ngạc nhiên lắm.
V́ thế trước khi trở về Hà Nội, chúng tôi được cho bao nhiêu là khoai tây, đến mấy chục cân. Lúc xe đă chuyển bánh, tôi nh́n thấy bác tôi đang cố chạy theo, đưa thêm cho tôi một rổ cà rốt đỏ au, vừa nhổ từ vườn. Bác cười và nói với tôi: "Mang về nấu súp cùng khoai tây, ăn mỗi khoai tây không chán lắm cháu ạ!".
Tôi sẽ không bao giờ quên nụ cười của bác. Và quả thật, món súp khoai tây và cà rốt mà em vợ tôi nấu tối đó là món súp ngon nhất mà tôi đă từng được ăn, đó là món súp đặc biệt, đậm đà hồn quê và t́nh cảm Việt Nam".
(Kỳ II: Chàng trai Hà Lan nghiện... ăn Tết Việt )
* Nguyễn Phan Quế Mai