johnnydan9
06-16-2012, 17:16
Đảng CSVN đă hoàn toàn thất bại trong kế hoạch đưa cả nước tiến mạnh, tiến nhanh, tiến vững chắc lên XHCN trong suốt 10 năm thời bao cấp từ năm 1975 đến 1985. Đứng trước sự phá sản của các đảng CS Liên Xô và Đông Âu, cộng sản Việt Nam vội vă ca bài “đổi mới” có đỡ đói nghèo hơn một chút nhưng v́ chính sách vá víu đă gây cho dân tộc Việt Nam những điều tác hại ngày hôm nay gần như vô phương cứu chữa. Lần lượt chúng ta sẽ thấy đảng CSVN chủ trương từ sai lầm và thất bại này đến sai lầm và thất bại khác:
1. CSVN chủ trương: (a) Kinh tế thị trường, (b) định hướng XHCN, (c) lấy kinh tế quốc doanh làm chủ đạo:
a- Theo tiến sĩ Hà Sĩ Phu phân tích sự mâu thuẫn giữa kinh tế thị trường và định hướng XHCN trong bài “Ư kiến nhỏ nhân ngày lễ lớn” cho chúng thấy ngay vế đầu trong chủ trương của đảng CSVN đă có sự lúng túng và nghịch lư.
“Thể chế như một cơ thể bị xé đôi, nửa KTTT muốn chạy lên phía trước, nửa định hướng XHCN cố lưu lại phía sau. Nửa kinh tế là kinh tế trí thức, nửa chính trị Mác Lê th́ phản trí thức. Đây là trường hợp phân thân của hai nửa dị hợp, như người đi hai chân trên hai băng chuyền ngược chiều nhau”. (Đối Thoại online ngày 30-8-2010)
b- Nhưng rồi cái CNXH mà đảng CSVN định hướng bám víu để duy tŕ quyền lực đă “được” những nhà trí thức của chế độ nhiệt t́nh “đóng góp” v́ không biết cái CNXH “mù mờ” nầy nó ra sao? Giáo sư Trần Phương, nguyên Phó thủ tướng chính phủ trong lần hội góp ư văn kiện Đại hội XI phát biểu:
“Thế bây giờ CNXH của ông là cái ǵ đây? Thật ra mà nói, chúng ta nói chúng ta biết, là chúng ta bịp người khác. Đến tôi bây giờ, tôi cũng không biết cái CNXH mà chúng ta sẽ đi là cái CNXH ǵ đây?...
“Ông bịp thiên hạ với cái chữ CNXH của ông!...
“Ngay đại hội X, tôi đă phát biểu thẳng với các anh lănh đạo rồi. Tôi nói là định hướng CNXH là cái ǵ, các ông phải ghi ra. CNXH mà chúng ta tiến tới là cái ǵ, ông phải ghi ra. Nhưng mà một câu thách đố đơn giản như vậy mà họ không làm nổi”. (RFA online ngày 18-12-2010)
“Ông đưa ra một cái cương lĩnh, cương lĩnh tức là cái đảng này phải tiến lên đến đâu, nó đi theo con đường nào. Thế mà cương lĩnh của ông, ông nói chủ nghĩa Mác-Lênin, th́ chủ nghĩa Mác-Lênin có điều đúng và có điều sai, nhất là những dự đoán của Mác-Lênin về cái gọi là CNXH, sai rồi mà rơ ràng là thực thi 70 năm đă thất bại rồi”. (RFA online ngày 17-12-2010)
Cùng trong lần họp này, PGS Đào Công Tiến, nguyên hiệu trưởng trường ĐH Kinh tế Tp HCM phát biểu:
“Đem cái mô h́nh kinh tế tổng quát nhà nước hóa, công hữu hóa, kế hoạch hóa, tập trung quan liêu bao cấp thay cho kinh tế thị trường, dân chủ và pháp quyền, th́ cái mô thức tổ chức xă hội đó, XHCN đó, tôi cho rằng đă đến lúc phải đoạn tuyệt. Và thay vào đó là cái mô thức tổ chức xă hội hiện đại, kinh tế thị trường hiện đại, dân chủ và pháp quyền”. (RFA online ngày 17-12-2010)
Tướng Trần Độ cũng đă nói về sự thất bại của XHCN như sau:
“XHCN chỉ là một lư thuyết của một học thuyết chưa được chứng thực (chỉ mới có sự chứng thực của sự thất bại và đổ vỡ sau 70 năm tưởng rằng đă thành công). Như vậy nó không thể là con đường duy nhất để phát triển đất nước”. (Nhật kư Rồng Rắn – trang 21-22)
c- CNXH đă thất bại th́ cái kinh tế quốc doanh càng thất bại nặng nề hơn và chính nó đă gây kết quả tác hại nghiêm trọng cho đến ngày nay đảng CSVN đă phải đến hồi phá sản. Với số nợ của các “đại gia doanh nghiệp nhà nước đang nợ ngân hàng trên bốn trăm ngàn tỷ” (400.000 tỷ- Dân Trí online ngày 30-5-2012). Theo Ủy Ban Công lư và Ḥa b́nh của Hội đồng Giám mục Việt Nam đă nhận định về đường lối kinh tế của đảng CS th́:
“Định hướng kinh tế lấy quốc doanh làm chủ đạo đă tạo ra độc quyền và lạm quyền, làm méo mó sự vận hành cần có của nền kinh tế thị trường. Doanh nghiệp nhà nước đóng góp ít vào tăng trưởng kinh tế nhưng lại nhận nhiều đặc quyền đặc lợi, gây bất công và ḱm hăm sự phát triển của khối tư nhân. Nợ nước ngoài và thâm thủng mậu dịch đă và đang gia tăng khiến nền kinh tế bị suy yếu và lệ thuộc. Lạm phát gia tăng cũng làm gia tăng đói nghèo, gây khó khăn hơn cho cuộc sống của người dân và các doanh nghiệp”. (Bauxite Việt Nam online ngày 16-5-2012)
Theo tiến sĩ Lê Đăng Doanh, nguyên Viện trưởng Viện Quản lư kinh tế trung ương trong lần góp ư cho văn kiện Đại hội đảng CS lần thứ XI, ông nói:
“Tôi nghĩ thời điểm hiện nay chín muồi để bỏ câu ‘kinh tế nhà nước giữ vai tṛ chủ đạo’. Tôi cũng xin lưu ư, trên khắp thế giới không đâu có câu đó cả. Ngay cả ở Trung quốc họ cũng không nói kinh tế nhà nước là chủ đạo”. (Bauxite Việt Nam online ngày 24-9-2010)
Những hậu quả của kinh tế nhà nước chủ đạo thế nào mà cho đến ngày hôm nay đang nổi cộm hai vụ điển h́nh là Vinashin và Vinalines làm thất thoát (hay bị đục khoét) hàng trăm ngàn tỷ đồng xương máu và mồ hôi nước mắt của nhân dân.
Đại biểu Trương Trọng Nghĩa đă phát biểu trong Quốc hội:
“Vụ việc Vinalines xảy ra nằm trong chuỗi đầu tư công dàn trải, lăng phí, thất thoát. Vụ việc cho thấy mức độ nghiêm trọng, sự trắng trợn của những người tham nhũng, đó là những người được giao phó trọng trách sử dụng đồng vốn Nhà nước từ tiền đóng thuế của dân…
Đại biểu bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh tiếp theo:
“Vinalines thua lỗ, chủ tịch bỏ chạy, công an không bắt được. Nói ra cứ như chuyện đùa, cử tri bức xúc hỏi mà không biết trả lời thế nào, mặt cứ trơ ra. Trong khi 70.000 hộ gia đ́nh chính sách, hỗ trợ chẳng được bao nhiêu tiền mà cứ đưa lên đưa xuống, chưa quyết được. Đằng này, hàng ngh́n tỷ đồng đổ sông, đổ biển sót hết cả ruột”. (VietnamNet online ngày 24-5-2012)
2- Nhà nước pháp quyền
“Nhà nước ta là (a) nhà nước pháp quyền xă hội chủ nghĩa của dân, do dân và v́ nhân dân. Tất cả (b) quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân; nhân dân thực hiện quyền lực nhà nước thông qua tổ chức nhà nước dưới sự lănh đạo của đảng… (c) Nhà nước không tam quyền phần lập…” (RFA online ngày 21-5-2012)
a- Nói th́ pháp quyền, nhưng thực chất là đảng quyền. Giáo sư Trần Ngọc Hiển trong lần hội thảo chủ đề “Mô h́nh kinh tế tổng quát trong thời kỳ quá độ lên XHCN ở Việt Nam: Cơ sở lư luận và thực tiễn”, giáo sư đă phản bát lời của TBT đảng cộng sản Nguyễn Phú Trọng như sau:
“Sự phát triển của nhà nước pháp quyền và chế độ dân chủ trở thành mắc xích chủ yếu giữa KTTT với thể chế chính trị…
“Không thể coi là nhà nước pháp quyền trong khi xă hội c̣n thiếu dân chủ và tính tự phát của người dân c̣n phổ biến”. (VietnamNet online ngày 23-9-2009)
b- Đảng CSVN đă lừa dối mọi người qua chiêu bài nhà nước của nhân dân để dể bề đánh lận con đen, sự gian xảo nầy đă được tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ khi trả lời phỏng vấn của đài VOA giải thích như sau:
“Trung thành với truyền thống mỵ dân bằng ngôn từ, ban lănh đạo đảng cộng sản đă sáng tác ra một công thức gồm ba vế ḥng thay thế “Tam quyền phân lập” đó là: “Đảng lănh đạo, Nhà nước quản lư, Nhân dân làm chủ”…
“Tóm lại, “Đảng lănh đạo, Nhà nước quản lư, Nhân dân làm chủ” thực chất là “Đảng lănh đạo, Đảng quản lư, Đảng làm chủ”. Vậy nói thể chế chính trị ở Việt Nam không phải là chế độ dân chủ mà là chế độ toàn trị bởi đảng cộng sản là tuyệt đối chính xác”. (VOA online ngày 19-6-2010)
Và luật gia Lê Hiếu Đằng trả lời phỏng vấn của Thụy My, ông vạch rơ:
“Lẽ ra nhà nước với tư cách nhà nước của dân, do dân th́ chỉ làm trung gian thôi. Bởi đây là dự án kinh tế, do đó thuận mua vừa bán. Phải để cho chủ đầu tư thương lượng trực tiếp với người dân…
“Chứ không phải lại đi xua hàng ngàn quân như vậy để đàn áp dân. Tôi cho rằng đây là biện pháp hết sức tàn nhẫn và vô nhân đạo. Và nói lên rằng không phải chính quyền của dân do dân, mà ngược lại đây là chính quyền đi đàn áp dân”. (RFI online ngày 4-5-2012)
Giáo sư Tương Lai, nguyên Viện trưởng viện Xă hội học cùng một nhận định với luật gia Lê Hiếu Đằng vạch mặt bọn chuyên môn ba hoa, lừa mỵ như sau:
“Hôm qua, tôi vừa trả lời phỏng vấn của đài nước ngoài về vụ Văn Giang, tôi nói thẳng là vô cùng phẫn nộ thấy h́nh ảnh lực lượng cưỡng chế đánh đập dân một cách tàn nhẫn. Người ta đang nói dối, vu vạ, song h́nh ảnh được quay cận cảnh th́ chối tội làm sao được. Một nhà nước nhân danh là của nhân dân, do dân và v́ dân mà dùng dùi cui đánh dân, chĩa súng vào dân th́ chẳng c̣n ǵ để nói nữa”. (Bauxite Việt Nam online ngày 11-6-2012)
c- Những sai phạm của đảng CSVN trong việc điều hành đất nước đang gây ra thảm họa bao trùm trên đầu nhân dân do không có tam quyền phân lập cho nên nhà nước tùy tiện xem công ty xí nghiệp quốc doanh như của riêng ḿnh mặc t́nh thao túng, vơ vét, đục khoét mà không có ai giám sát, kiểm tra, giáo sư Tương Lai trả lời đài RFA ông đưa ra nhận xét:
“Một nhà nước mà tuyên bố rằng không tán thành quan điểm tam quyền phân lập th́ ai kiểm tra khi mà những nhóm đặc quyền đặc lợi tha hồ tung hứng? Những chuyện bổ nhiệm này ai kiểm soát, ai phản biện và ai được quyền tham gia vào trong vấn đề bổ nhiệm và kiểm soát này? Tổng giám đốc Vinalines đang bê bối như thế th́ lại được nhấc lên làm Cục trưởng Cục Giao thông hàng hải! Thật ra mà nói nó cũng chỉ nằm trong phạm vi của nhóm lợi ích thôi chứ không thể ai khác được”…
Luật gia Lê Hiếu Đằng nhận xét:
“Nếu có tam quyền phân lập th́ chúng ta sẽ tránh được rất nhiều vụ Vinashin và Vinalines. Một nhà nước không có tam quyền phân lập là một nhà nước toàn trị và như vậy th́ không có ai chịu trách nhiệm cả. Thí dụ bây giờ ngoài những lănh đạo Vinashin và Vinalines th́ trên hết ai là người chịu trách nhiệm về vấn đề đó? Người đó phải được đưa ra xử chớ? V́ đă để thất thoát hàng trăm ngàn tỉ của nhân dân chớ không thể nói một cách mơ hồ hay đổ cho người lănh đạo Vinashin, Vinalines. Tôi cho rằng tam quyền phân lập là biện pháp rất quan trọng để chống tham nhũng”. (RFA online ngày 27-5-2012)
3- Điều 4 HP: “Đảng CSVN,(a) đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, (b) theo chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, (c) là lực lượng lănh đạo Nhà nước và xă hội. (d) Mọi tổ chức của đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”.
a- Đảng CSVN tự xưng là “đội tiên phong của giai cấp công nhân” nhưng họ đă quay lưng lại với cái giai cấp đă đưa họ trở thành kẻ lănh đạo ngày hôm nay. Họ đă phản bội và đàn áp lại giai cấp công nhân một cách không tương tiếc, họ đă không cho thành lập công đoàn độc lập để bảo vệ quyền lợi người công nhân mà họ chỉ thành lập những công đoàn do đảng lănh đạo nhằm mục đích phục vụ giới chủ nhân. Người công nhân đă không được bảo vệ vậy mà khi biểu t́nh đ̣i quyền lợi th́ bị chính công an nhân dân của đảng đứng ra đàn áp.
“Những công nhân biểu t́nh tỏ ra ôn ḥa và kiên nhẫn, tuy vậy, lực lượng công an đă được huy động, bao vây, cố t́nh gây hấn và xô xát với những người biểu t́nh. Chiều tối ngày 12-12, bất ngờ có nhiều công nhân bị vây đánh, một nam công nhân bị đánh ngất nằm trước cổng công ty điện máy Pico Palaza. Nhiều người dân khẳng định “sự việc này có sự liên can đến công an”.
“Rất đông công an mặc quân phục áo xanh áo vàng, có xe của cảnh sát 113 đă có mặt tại hiện trường để đ̣i đưa người bị bất tỉnh đi nhưng người dân không cho đưa đi. Người dân đă yêu cầu công an lập biên bản nhưng không có công an nào đứng ra chịu trách nhiệm về vụ việc này”. (Đàn Chim Việt online ngày 13-12-2010)
Công nhân lao động trong nước là như vậy, c̣n với công nhân lao động xuất khẩu th́ sao? Chính những đảng viên cấu kết với bọn môi giới tổ chức lường gạt đưa người đi lao động nước ngoài bằng trăm ngàn thủ đoạn lấy tiền bỏ túi, đem con bỏ chợ. Đă có biết bao ngàn công nhân lao động xuất khẩu bị lừa, bị bỏ rơi, bị bóc lột trên khắp các nước từ Âu sang Á… Cô Trần Thị Nga, là một nạn nhân và là một nhân chứng sống kể lại chuyện của cô như sau:
“Tôi vẫn biết Xuất khẩu lao động là chủ trương lớn của đảng và nhà nước Việt Nam, và tôi c̣n biết đi kèm với chủ trương đó là việc đảng nhân danh nhà nước tiếp tay bao che cho các công ty môi giới lừa tiền, bóc lột tiền lương và sức lao động của người lao động, bỏ rơi người lao động khi họ gặp hoạn nạn.
“Bản thân tôi là nạn nhân của chủ trương xuất khẩu lao động, và tôi là nạn nhân đă bị đảng và nhà nước VN bỏ rơi khi tôi gặp nạn, lúc đó cảnh sát, đại biểu Quốc hội và bộ Lao động Đài Loan đă trực tiếp liên hệ và gửi công văn yêu cầu Văn pḥng đại diện VN tại Đài Loan đứng ra cùng chính phủ Đài Loan giúp đỡ giải quyết vấn nạn của tôi theo những điều khoản mà hai nước đă kư với nhau, nhưng tuyệt nhiên chính phủ Việt Nam không hề có động thái ǵ”. (Dân Làm Báo online ngày 12-4-2012)
b- Đảng CSVN đă sử dụng cái Quốc hội “đảng cử dân bầu”, thực chất trong đó có trên 90% là đảng viên cộng sản và cũng là nhân viên của chính phủ núp bóng phải viết lên Điều 4 trong Hiến pháp năm 1992. Điều 4 này xác nhận vẫn theo chủ nghĩa Mác-Lê ảo tưởng theo tiến sĩ Hà Sĩ Phu đă phân tích rơ trong bài “Chia tay ư thức hệ”, ông viết như sau:
“Học thuyết Mác-Lê không phải là cái ǵ cao xa chưa tới mà là cái hoài vọng đă vượt qua, chỉ là biến tướng mới mang cái mốt công nghiệp của chủ nghĩa phong kiến đă bị lịch sử vượt qua trước đây nhiều thế kỷ. Nó không phải là thứ cẩm nang dẫn đường đầy súc tích huyền bí đến mức hàng thế kỷ sau chưa có ai hiểu đúng, mà chỉ là những dự đoán lẩm cẩm không bao giờ có thật trên đời”. (Tuyển tập HSP- trang 117)
Một nhận định đầy thuyết phục và có giá trị nhất là cố giáo sư Hoàng Minh Chính, nguyên Viện trưởng Viện Triết học Mác-Lê trả lời phỏng vấn của đài RFA, ông nói về chủ nghĩa Mác-Lê như sau:
1. CSVN chủ trương: (a) Kinh tế thị trường, (b) định hướng XHCN, (c) lấy kinh tế quốc doanh làm chủ đạo:
a- Theo tiến sĩ Hà Sĩ Phu phân tích sự mâu thuẫn giữa kinh tế thị trường và định hướng XHCN trong bài “Ư kiến nhỏ nhân ngày lễ lớn” cho chúng thấy ngay vế đầu trong chủ trương của đảng CSVN đă có sự lúng túng và nghịch lư.
“Thể chế như một cơ thể bị xé đôi, nửa KTTT muốn chạy lên phía trước, nửa định hướng XHCN cố lưu lại phía sau. Nửa kinh tế là kinh tế trí thức, nửa chính trị Mác Lê th́ phản trí thức. Đây là trường hợp phân thân của hai nửa dị hợp, như người đi hai chân trên hai băng chuyền ngược chiều nhau”. (Đối Thoại online ngày 30-8-2010)
b- Nhưng rồi cái CNXH mà đảng CSVN định hướng bám víu để duy tŕ quyền lực đă “được” những nhà trí thức của chế độ nhiệt t́nh “đóng góp” v́ không biết cái CNXH “mù mờ” nầy nó ra sao? Giáo sư Trần Phương, nguyên Phó thủ tướng chính phủ trong lần hội góp ư văn kiện Đại hội XI phát biểu:
“Thế bây giờ CNXH của ông là cái ǵ đây? Thật ra mà nói, chúng ta nói chúng ta biết, là chúng ta bịp người khác. Đến tôi bây giờ, tôi cũng không biết cái CNXH mà chúng ta sẽ đi là cái CNXH ǵ đây?...
“Ông bịp thiên hạ với cái chữ CNXH của ông!...
“Ngay đại hội X, tôi đă phát biểu thẳng với các anh lănh đạo rồi. Tôi nói là định hướng CNXH là cái ǵ, các ông phải ghi ra. CNXH mà chúng ta tiến tới là cái ǵ, ông phải ghi ra. Nhưng mà một câu thách đố đơn giản như vậy mà họ không làm nổi”. (RFA online ngày 18-12-2010)
“Ông đưa ra một cái cương lĩnh, cương lĩnh tức là cái đảng này phải tiến lên đến đâu, nó đi theo con đường nào. Thế mà cương lĩnh của ông, ông nói chủ nghĩa Mác-Lênin, th́ chủ nghĩa Mác-Lênin có điều đúng và có điều sai, nhất là những dự đoán của Mác-Lênin về cái gọi là CNXH, sai rồi mà rơ ràng là thực thi 70 năm đă thất bại rồi”. (RFA online ngày 17-12-2010)
Cùng trong lần họp này, PGS Đào Công Tiến, nguyên hiệu trưởng trường ĐH Kinh tế Tp HCM phát biểu:
“Đem cái mô h́nh kinh tế tổng quát nhà nước hóa, công hữu hóa, kế hoạch hóa, tập trung quan liêu bao cấp thay cho kinh tế thị trường, dân chủ và pháp quyền, th́ cái mô thức tổ chức xă hội đó, XHCN đó, tôi cho rằng đă đến lúc phải đoạn tuyệt. Và thay vào đó là cái mô thức tổ chức xă hội hiện đại, kinh tế thị trường hiện đại, dân chủ và pháp quyền”. (RFA online ngày 17-12-2010)
Tướng Trần Độ cũng đă nói về sự thất bại của XHCN như sau:
“XHCN chỉ là một lư thuyết của một học thuyết chưa được chứng thực (chỉ mới có sự chứng thực của sự thất bại và đổ vỡ sau 70 năm tưởng rằng đă thành công). Như vậy nó không thể là con đường duy nhất để phát triển đất nước”. (Nhật kư Rồng Rắn – trang 21-22)
c- CNXH đă thất bại th́ cái kinh tế quốc doanh càng thất bại nặng nề hơn và chính nó đă gây kết quả tác hại nghiêm trọng cho đến ngày nay đảng CSVN đă phải đến hồi phá sản. Với số nợ của các “đại gia doanh nghiệp nhà nước đang nợ ngân hàng trên bốn trăm ngàn tỷ” (400.000 tỷ- Dân Trí online ngày 30-5-2012). Theo Ủy Ban Công lư và Ḥa b́nh của Hội đồng Giám mục Việt Nam đă nhận định về đường lối kinh tế của đảng CS th́:
“Định hướng kinh tế lấy quốc doanh làm chủ đạo đă tạo ra độc quyền và lạm quyền, làm méo mó sự vận hành cần có của nền kinh tế thị trường. Doanh nghiệp nhà nước đóng góp ít vào tăng trưởng kinh tế nhưng lại nhận nhiều đặc quyền đặc lợi, gây bất công và ḱm hăm sự phát triển của khối tư nhân. Nợ nước ngoài và thâm thủng mậu dịch đă và đang gia tăng khiến nền kinh tế bị suy yếu và lệ thuộc. Lạm phát gia tăng cũng làm gia tăng đói nghèo, gây khó khăn hơn cho cuộc sống của người dân và các doanh nghiệp”. (Bauxite Việt Nam online ngày 16-5-2012)
Theo tiến sĩ Lê Đăng Doanh, nguyên Viện trưởng Viện Quản lư kinh tế trung ương trong lần góp ư cho văn kiện Đại hội đảng CS lần thứ XI, ông nói:
“Tôi nghĩ thời điểm hiện nay chín muồi để bỏ câu ‘kinh tế nhà nước giữ vai tṛ chủ đạo’. Tôi cũng xin lưu ư, trên khắp thế giới không đâu có câu đó cả. Ngay cả ở Trung quốc họ cũng không nói kinh tế nhà nước là chủ đạo”. (Bauxite Việt Nam online ngày 24-9-2010)
Những hậu quả của kinh tế nhà nước chủ đạo thế nào mà cho đến ngày hôm nay đang nổi cộm hai vụ điển h́nh là Vinashin và Vinalines làm thất thoát (hay bị đục khoét) hàng trăm ngàn tỷ đồng xương máu và mồ hôi nước mắt của nhân dân.
Đại biểu Trương Trọng Nghĩa đă phát biểu trong Quốc hội:
“Vụ việc Vinalines xảy ra nằm trong chuỗi đầu tư công dàn trải, lăng phí, thất thoát. Vụ việc cho thấy mức độ nghiêm trọng, sự trắng trợn của những người tham nhũng, đó là những người được giao phó trọng trách sử dụng đồng vốn Nhà nước từ tiền đóng thuế của dân…
Đại biểu bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh tiếp theo:
“Vinalines thua lỗ, chủ tịch bỏ chạy, công an không bắt được. Nói ra cứ như chuyện đùa, cử tri bức xúc hỏi mà không biết trả lời thế nào, mặt cứ trơ ra. Trong khi 70.000 hộ gia đ́nh chính sách, hỗ trợ chẳng được bao nhiêu tiền mà cứ đưa lên đưa xuống, chưa quyết được. Đằng này, hàng ngh́n tỷ đồng đổ sông, đổ biển sót hết cả ruột”. (VietnamNet online ngày 24-5-2012)
2- Nhà nước pháp quyền
“Nhà nước ta là (a) nhà nước pháp quyền xă hội chủ nghĩa của dân, do dân và v́ nhân dân. Tất cả (b) quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân; nhân dân thực hiện quyền lực nhà nước thông qua tổ chức nhà nước dưới sự lănh đạo của đảng… (c) Nhà nước không tam quyền phần lập…” (RFA online ngày 21-5-2012)
a- Nói th́ pháp quyền, nhưng thực chất là đảng quyền. Giáo sư Trần Ngọc Hiển trong lần hội thảo chủ đề “Mô h́nh kinh tế tổng quát trong thời kỳ quá độ lên XHCN ở Việt Nam: Cơ sở lư luận và thực tiễn”, giáo sư đă phản bát lời của TBT đảng cộng sản Nguyễn Phú Trọng như sau:
“Sự phát triển của nhà nước pháp quyền và chế độ dân chủ trở thành mắc xích chủ yếu giữa KTTT với thể chế chính trị…
“Không thể coi là nhà nước pháp quyền trong khi xă hội c̣n thiếu dân chủ và tính tự phát của người dân c̣n phổ biến”. (VietnamNet online ngày 23-9-2009)
b- Đảng CSVN đă lừa dối mọi người qua chiêu bài nhà nước của nhân dân để dể bề đánh lận con đen, sự gian xảo nầy đă được tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ khi trả lời phỏng vấn của đài VOA giải thích như sau:
“Trung thành với truyền thống mỵ dân bằng ngôn từ, ban lănh đạo đảng cộng sản đă sáng tác ra một công thức gồm ba vế ḥng thay thế “Tam quyền phân lập” đó là: “Đảng lănh đạo, Nhà nước quản lư, Nhân dân làm chủ”…
“Tóm lại, “Đảng lănh đạo, Nhà nước quản lư, Nhân dân làm chủ” thực chất là “Đảng lănh đạo, Đảng quản lư, Đảng làm chủ”. Vậy nói thể chế chính trị ở Việt Nam không phải là chế độ dân chủ mà là chế độ toàn trị bởi đảng cộng sản là tuyệt đối chính xác”. (VOA online ngày 19-6-2010)
Và luật gia Lê Hiếu Đằng trả lời phỏng vấn của Thụy My, ông vạch rơ:
“Lẽ ra nhà nước với tư cách nhà nước của dân, do dân th́ chỉ làm trung gian thôi. Bởi đây là dự án kinh tế, do đó thuận mua vừa bán. Phải để cho chủ đầu tư thương lượng trực tiếp với người dân…
“Chứ không phải lại đi xua hàng ngàn quân như vậy để đàn áp dân. Tôi cho rằng đây là biện pháp hết sức tàn nhẫn và vô nhân đạo. Và nói lên rằng không phải chính quyền của dân do dân, mà ngược lại đây là chính quyền đi đàn áp dân”. (RFI online ngày 4-5-2012)
Giáo sư Tương Lai, nguyên Viện trưởng viện Xă hội học cùng một nhận định với luật gia Lê Hiếu Đằng vạch mặt bọn chuyên môn ba hoa, lừa mỵ như sau:
“Hôm qua, tôi vừa trả lời phỏng vấn của đài nước ngoài về vụ Văn Giang, tôi nói thẳng là vô cùng phẫn nộ thấy h́nh ảnh lực lượng cưỡng chế đánh đập dân một cách tàn nhẫn. Người ta đang nói dối, vu vạ, song h́nh ảnh được quay cận cảnh th́ chối tội làm sao được. Một nhà nước nhân danh là của nhân dân, do dân và v́ dân mà dùng dùi cui đánh dân, chĩa súng vào dân th́ chẳng c̣n ǵ để nói nữa”. (Bauxite Việt Nam online ngày 11-6-2012)
c- Những sai phạm của đảng CSVN trong việc điều hành đất nước đang gây ra thảm họa bao trùm trên đầu nhân dân do không có tam quyền phân lập cho nên nhà nước tùy tiện xem công ty xí nghiệp quốc doanh như của riêng ḿnh mặc t́nh thao túng, vơ vét, đục khoét mà không có ai giám sát, kiểm tra, giáo sư Tương Lai trả lời đài RFA ông đưa ra nhận xét:
“Một nhà nước mà tuyên bố rằng không tán thành quan điểm tam quyền phân lập th́ ai kiểm tra khi mà những nhóm đặc quyền đặc lợi tha hồ tung hứng? Những chuyện bổ nhiệm này ai kiểm soát, ai phản biện và ai được quyền tham gia vào trong vấn đề bổ nhiệm và kiểm soát này? Tổng giám đốc Vinalines đang bê bối như thế th́ lại được nhấc lên làm Cục trưởng Cục Giao thông hàng hải! Thật ra mà nói nó cũng chỉ nằm trong phạm vi của nhóm lợi ích thôi chứ không thể ai khác được”…
Luật gia Lê Hiếu Đằng nhận xét:
“Nếu có tam quyền phân lập th́ chúng ta sẽ tránh được rất nhiều vụ Vinashin và Vinalines. Một nhà nước không có tam quyền phân lập là một nhà nước toàn trị và như vậy th́ không có ai chịu trách nhiệm cả. Thí dụ bây giờ ngoài những lănh đạo Vinashin và Vinalines th́ trên hết ai là người chịu trách nhiệm về vấn đề đó? Người đó phải được đưa ra xử chớ? V́ đă để thất thoát hàng trăm ngàn tỉ của nhân dân chớ không thể nói một cách mơ hồ hay đổ cho người lănh đạo Vinashin, Vinalines. Tôi cho rằng tam quyền phân lập là biện pháp rất quan trọng để chống tham nhũng”. (RFA online ngày 27-5-2012)
3- Điều 4 HP: “Đảng CSVN,(a) đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, (b) theo chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, (c) là lực lượng lănh đạo Nhà nước và xă hội. (d) Mọi tổ chức của đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”.
a- Đảng CSVN tự xưng là “đội tiên phong của giai cấp công nhân” nhưng họ đă quay lưng lại với cái giai cấp đă đưa họ trở thành kẻ lănh đạo ngày hôm nay. Họ đă phản bội và đàn áp lại giai cấp công nhân một cách không tương tiếc, họ đă không cho thành lập công đoàn độc lập để bảo vệ quyền lợi người công nhân mà họ chỉ thành lập những công đoàn do đảng lănh đạo nhằm mục đích phục vụ giới chủ nhân. Người công nhân đă không được bảo vệ vậy mà khi biểu t́nh đ̣i quyền lợi th́ bị chính công an nhân dân của đảng đứng ra đàn áp.
“Những công nhân biểu t́nh tỏ ra ôn ḥa và kiên nhẫn, tuy vậy, lực lượng công an đă được huy động, bao vây, cố t́nh gây hấn và xô xát với những người biểu t́nh. Chiều tối ngày 12-12, bất ngờ có nhiều công nhân bị vây đánh, một nam công nhân bị đánh ngất nằm trước cổng công ty điện máy Pico Palaza. Nhiều người dân khẳng định “sự việc này có sự liên can đến công an”.
“Rất đông công an mặc quân phục áo xanh áo vàng, có xe của cảnh sát 113 đă có mặt tại hiện trường để đ̣i đưa người bị bất tỉnh đi nhưng người dân không cho đưa đi. Người dân đă yêu cầu công an lập biên bản nhưng không có công an nào đứng ra chịu trách nhiệm về vụ việc này”. (Đàn Chim Việt online ngày 13-12-2010)
Công nhân lao động trong nước là như vậy, c̣n với công nhân lao động xuất khẩu th́ sao? Chính những đảng viên cấu kết với bọn môi giới tổ chức lường gạt đưa người đi lao động nước ngoài bằng trăm ngàn thủ đoạn lấy tiền bỏ túi, đem con bỏ chợ. Đă có biết bao ngàn công nhân lao động xuất khẩu bị lừa, bị bỏ rơi, bị bóc lột trên khắp các nước từ Âu sang Á… Cô Trần Thị Nga, là một nạn nhân và là một nhân chứng sống kể lại chuyện của cô như sau:
“Tôi vẫn biết Xuất khẩu lao động là chủ trương lớn của đảng và nhà nước Việt Nam, và tôi c̣n biết đi kèm với chủ trương đó là việc đảng nhân danh nhà nước tiếp tay bao che cho các công ty môi giới lừa tiền, bóc lột tiền lương và sức lao động của người lao động, bỏ rơi người lao động khi họ gặp hoạn nạn.
“Bản thân tôi là nạn nhân của chủ trương xuất khẩu lao động, và tôi là nạn nhân đă bị đảng và nhà nước VN bỏ rơi khi tôi gặp nạn, lúc đó cảnh sát, đại biểu Quốc hội và bộ Lao động Đài Loan đă trực tiếp liên hệ và gửi công văn yêu cầu Văn pḥng đại diện VN tại Đài Loan đứng ra cùng chính phủ Đài Loan giúp đỡ giải quyết vấn nạn của tôi theo những điều khoản mà hai nước đă kư với nhau, nhưng tuyệt nhiên chính phủ Việt Nam không hề có động thái ǵ”. (Dân Làm Báo online ngày 12-4-2012)
b- Đảng CSVN đă sử dụng cái Quốc hội “đảng cử dân bầu”, thực chất trong đó có trên 90% là đảng viên cộng sản và cũng là nhân viên của chính phủ núp bóng phải viết lên Điều 4 trong Hiến pháp năm 1992. Điều 4 này xác nhận vẫn theo chủ nghĩa Mác-Lê ảo tưởng theo tiến sĩ Hà Sĩ Phu đă phân tích rơ trong bài “Chia tay ư thức hệ”, ông viết như sau:
“Học thuyết Mác-Lê không phải là cái ǵ cao xa chưa tới mà là cái hoài vọng đă vượt qua, chỉ là biến tướng mới mang cái mốt công nghiệp của chủ nghĩa phong kiến đă bị lịch sử vượt qua trước đây nhiều thế kỷ. Nó không phải là thứ cẩm nang dẫn đường đầy súc tích huyền bí đến mức hàng thế kỷ sau chưa có ai hiểu đúng, mà chỉ là những dự đoán lẩm cẩm không bao giờ có thật trên đời”. (Tuyển tập HSP- trang 117)
Một nhận định đầy thuyết phục và có giá trị nhất là cố giáo sư Hoàng Minh Chính, nguyên Viện trưởng Viện Triết học Mác-Lê trả lời phỏng vấn của đài RFA, ông nói về chủ nghĩa Mác-Lê như sau: