johnnydan9
03-04-2013, 14:19
Lấy vợ, đa phần đàn ông chỉ mong ḿnh gặp được người phụ nữ thục hiền, thuỷ chung. Thế nhưng, cái ǵ quá cũng không hay, nhiều anh chồng, sau khi "cầu được ước thấy" th́ lại kêu trời v́ cái nỗi vợ... ngoan quá, ngoan đến khổ cho chồng.
Vợ ngoan = vợ chán
Gọi đến chương tŕnh tư vấn t́nh yêu, hôn nhân, gia đ́nh trên đài phát thanh, anh Lư Văn Vĩnh ở Long An than thở: Vợ tôi là con gái "nhà lành" chính hiệu, hồi chưa lấy chồng, vợ tôi chỉ biết ở nhà chăm chỉ học hành, nữ công gia chánh, hiếm tụ tập chơi bời với bạn bè.
<table class="image center" align="center" width="400"> <tbody> <tr> <td>http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201303/original/images669534_1316358 293_anh_1.jpg</td> </tr> <tr> <td class="image_desc">H́nh minh họa</td> </tr> </tbody> </table> Lúc quen và tán tỉnh được cô ấy, rồi cô ấy đồng ư lời cầu hôn, tôi mừng lắm, nghĩ là ḿnh đă t́m được một người vợ "gái ngoan" hiếm hoi c̣n sót lại trên đời này.
Ban đầu sống với nhau, mọi thứ cũng vui vẻ, vợ tôi ngoan, bảo ǵ nghe nấy thích lắm. Nhưng hai, ba, năm năm, rồi bây giờ, sau mười năm chung sống, tôi bắt đầu chán cái tính "bảo ǵ nghe nấy" của vợ.
Nhiều lúc, tôi nói đùa mà thật, vợ ơi, em căi anh một tiếng đi. Thế nhưng, có lẽ vợ tôi không hiểu, hoặc thói quen nghe lời, vâng dạ, dễ bảo không thể nào thay đổi được. Khi tôi than phiền, ai cũng bảo tôi sướng quá sinh chứng, vợ vậy c̣n dám đ̣i hỏi ǵ hơn, thế nhưng có những việc người ngoài nh́n vào mơ ước c̣n bên trong lại... nản.
Vợ tôi vốn trước khi lấy chồng ít giao du, có chồng con rồi, cô ấy càng co cụm lại. Không những không tham gia vào bất cứ cuộc vui nào của công ty cô ấy, mà công ty tôi có tiệc, du lịch ǵ cô ấy cũng thoái thác, với lư do là... ngại đám đông.
Có vài lần tôi rủ cô ấy đi bằng được, th́ cô ấy ngồi giữa cuộc vui của chúng tôi nhưng rất khổ sở, mặt đỏ bừng mỗi câu đùa, và chỉ chực đứng lên về pḥng. Bạn bè tôi đến nhà chơi, cô ấy gặp th́ chào, không th́ núp luôn trong pḥng, không dám ra ngoài.
Có lần, đồng nghiệp say nên đùa tôi: "Vợ mày xinh nhưng mà... nhạt nhỉ". Tôi nghe buồn lắm, nhưng biết là nói đúng. Tôi biết làm ǵ để thay đổi cái tính ngoan đến đáng chán của vợ tôi đây?
Nỗi niềm của anh Vĩnh nghe th́ đơn giản, nhưng giải quyết không phải dễ dàng ǵ. Và cũng không ít ông chồng gặp phải hoàn cảnh như thế. Có anh th́ than thở vợ quá ngoan, ngoan nhất là ở cái chuyện... vợ chồng.
Phàm là đàn ông, chẳng ông nào không muốn có chút đổi mới, sáng tạo trong "chuyện ấy". Nhưng khổ cho mấy anh lấy phải vợ "lành" quá, muốn "đổi mới" chút cũng gặp phải rào cản tâm lư từ vợ, thuyết phục vợ th́ khó, c̣n cứ thế mà làm th́ vợ đánh giá là "đồi truỵ, hư hỏng".
Có anh chồng, v́ chán cảnh vợ chồng cứ "truyền thống", muốn vợ "cách tân" trong chuyện chăn chiếu một chút, nhưng vợ nhất quyết không chịu, thế là căi nhau, sinh lục đục, rồi anh chồng phải "ăn chả" để thoả mong muốn mới lạ.
Một anh chồng cám cảnh thốt lên: "Giờ tôi mới thấm câu nói, người phụ nữ tuyệt vời là người phụ nữ biết đoan trang trong pḥng khách và lả lơi trên giường ngủ. Khổ cái vợ tôi ngoan quá, đoan trang trong pḥng khách và... đứng đắn trong pḥng ngủ, nên chuyện vợ chồng đâm ra nhạt nhẽo, nhàm chán lắm".
Vợ ngoan: Khó cảm thông
Điều đáng buồn cho nhiều quư ông, đó là sau một quăng thời gian "kén cá chọn canh" để t́m cho được người vợ ngoan hiền như ư, đặt tiêu chí "nhà lành", trong sáng lên hàng đầu th́ lại bị cái sự ngoan hiền đó làm cho khốn khổ.
Anh Vũ Minh Thanh, sau khi trải qua đến dăm ba mối t́nh, yêu say đắm cũng nhiều, nhưng kiên quyết bỏ v́ các cô người yêu "không c̣n trong trắng", hoặc dạn dĩ trong "chuyện ấy" quá, hoặc dễ dăi quá.
Lấy được cô vợ "ngoan", con nhà lành, anh Thanh mừng mê tơi, nghĩ rằng như vậy mới bảo đảm ḿnh có một gia đ́nh căn bản và bền vững, thế nhưng hoá ra tính toán của anh lại... trật lất, khi cô vợ "ngoan" thời con gái chỉ biết học và quanh quẩn trong nhà nên ít va chạm và thiếu kinh nghiệm sống, dẫn đến ứng xử vụng, nhàm chán.
Khổ nhất là v́ quá "ngoan" và xây dựng cho ḿnh những chuẩn mực đạo đức lư tưởng mà chưa va chạm với thực tế đời sống, nên khó chấp nhận những thói hư tật xấu của chồng.
Lần đầu phát hiện chồng đi mát xa với đám đàn ông, rồi nghe bạn bè khẳng định về những dịch vụ "không lành mạnh" ở những tiệm mát xa, vợ anh Thanh viết hẳn một… lá đơn li dị.
Chật vật để thuyết phục rằng ḿnh đi xoa bóp "sạch", nhưng chiến tranh vẫn liên tục nổ ra với nhiều lư do khác: Bắt gặp những tin nhắn có vẻ "trên mức b́nh thường" trong máy điện thoại, t́m thấy phim "cấp ba" trong máy tính chồng, vợ anh đều phản ứng rất mạnh và ôm con về nhà mẹ đẻ.
Có lần, bạn bè anh đến chơi nhà, trong lúc ngà ngà say, có đùa vài câu khá tục, liên quan đến chuyện tế nhị, pḥng the, không ngờ chị vợ anh Thanh từ trong pḥng bước ra, mắng những người bạn chồng là "những kẻ đầu óc thô tục, đen tối" và yêu cầu họ nhanh chóng kết thúc cuộc nhậu, khiến anh Thanh mất mặt và suưt mất bạn.
Dù anh Thanh đă thay đổi rất nhiều bản tính hoang đàng của ḿnh, vẫn không thể làm vừa ḷng cô vợ quá nghiêm túc, đoan chính.
Hay như anh Lê Minh Thuận, cũng chỉ v́ vợ "lành" quá mà cuối cùng gia đ́nh đành tan vỡ, vợ anh không thể nào chấp nhận được chuyện anh hay dẫn khách hàng đến những nhà hàng sang trọng có "em út" phục vụ.
Mặc dù chồng đă hết lời giải thích, rằng công việc của anh bắt buộc phải như thế, làm ở vị trí quan hệ khách hàng, nếu không dẫn khách hàng đi tiếp đăi hậu hĩ ở những nơi khách hàng mong muốn, th́ không thể nào tạo mối quan hệ tốt, có được những hợp đồng ngon lành.
Thế nhưng, vợ anh thà rằng chồng đổi công việc chứ không chấp nhận. Cuối cùng, sau bao tranh căi và mâu thuẫn không thể tháo gỡ, họ chấp nhận chia tay, khi mới cưới được ba năm.
Nhiều người trách anh Thuận không biết điều chỉnh hợp lư giữa công việc và gia đ́nh, không biết hy sinh, nhưng anh Thuận có cái lư của anh, anh đă hết ḷng mong vợ thông cảm, v́ anh đang trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, chỉ qua thời điểm này khoảng hơn một năm nữa, anh sẽ ở vị trí khác, ổn định hơn, xa rời công việc "dẫn khách đi nhậu".
Nhưng vợ anh không chấp nhận. Anh tâm sự, ngày xưa anh đến với vợ anh cũng v́ cô ấy là giáo viên, sống hiền lành, chuẩn mực, đạo đức. Nhưng bây giờ anh hiểu ra rằng, lấy một người vợ ngoan và đạo đức nhưng thiếu sự cảm thông th́ hạnh phúc cũng không thể đến với ḿnh.
Và như thế, rất nhiều ông chồng đă nghiệm ra rằng, đừng chê những cô gái "thoáng", hiện đại, cởi mở là không biết giữ mái ấm, cũng đừng cho rằng chỉ phụ nữ truyền thống, hiền ngoan mới có thể vun vén hạnh phúc.
Điều quan trọng trên hết vẫn là t́nh cảm xuất phát tự con tim, cộng với sự tin tưởng và biết chia sẻ, cảm thông cho nhau.
Anh Quân
Vợ ngoan = vợ chán
Gọi đến chương tŕnh tư vấn t́nh yêu, hôn nhân, gia đ́nh trên đài phát thanh, anh Lư Văn Vĩnh ở Long An than thở: Vợ tôi là con gái "nhà lành" chính hiệu, hồi chưa lấy chồng, vợ tôi chỉ biết ở nhà chăm chỉ học hành, nữ công gia chánh, hiếm tụ tập chơi bời với bạn bè.
<table class="image center" align="center" width="400"> <tbody> <tr> <td>http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201303/original/images669534_1316358 293_anh_1.jpg</td> </tr> <tr> <td class="image_desc">H́nh minh họa</td> </tr> </tbody> </table> Lúc quen và tán tỉnh được cô ấy, rồi cô ấy đồng ư lời cầu hôn, tôi mừng lắm, nghĩ là ḿnh đă t́m được một người vợ "gái ngoan" hiếm hoi c̣n sót lại trên đời này.
Ban đầu sống với nhau, mọi thứ cũng vui vẻ, vợ tôi ngoan, bảo ǵ nghe nấy thích lắm. Nhưng hai, ba, năm năm, rồi bây giờ, sau mười năm chung sống, tôi bắt đầu chán cái tính "bảo ǵ nghe nấy" của vợ.
Nhiều lúc, tôi nói đùa mà thật, vợ ơi, em căi anh một tiếng đi. Thế nhưng, có lẽ vợ tôi không hiểu, hoặc thói quen nghe lời, vâng dạ, dễ bảo không thể nào thay đổi được. Khi tôi than phiền, ai cũng bảo tôi sướng quá sinh chứng, vợ vậy c̣n dám đ̣i hỏi ǵ hơn, thế nhưng có những việc người ngoài nh́n vào mơ ước c̣n bên trong lại... nản.
Vợ tôi vốn trước khi lấy chồng ít giao du, có chồng con rồi, cô ấy càng co cụm lại. Không những không tham gia vào bất cứ cuộc vui nào của công ty cô ấy, mà công ty tôi có tiệc, du lịch ǵ cô ấy cũng thoái thác, với lư do là... ngại đám đông.
Có vài lần tôi rủ cô ấy đi bằng được, th́ cô ấy ngồi giữa cuộc vui của chúng tôi nhưng rất khổ sở, mặt đỏ bừng mỗi câu đùa, và chỉ chực đứng lên về pḥng. Bạn bè tôi đến nhà chơi, cô ấy gặp th́ chào, không th́ núp luôn trong pḥng, không dám ra ngoài.
Có lần, đồng nghiệp say nên đùa tôi: "Vợ mày xinh nhưng mà... nhạt nhỉ". Tôi nghe buồn lắm, nhưng biết là nói đúng. Tôi biết làm ǵ để thay đổi cái tính ngoan đến đáng chán của vợ tôi đây?
Nỗi niềm của anh Vĩnh nghe th́ đơn giản, nhưng giải quyết không phải dễ dàng ǵ. Và cũng không ít ông chồng gặp phải hoàn cảnh như thế. Có anh th́ than thở vợ quá ngoan, ngoan nhất là ở cái chuyện... vợ chồng.
Phàm là đàn ông, chẳng ông nào không muốn có chút đổi mới, sáng tạo trong "chuyện ấy". Nhưng khổ cho mấy anh lấy phải vợ "lành" quá, muốn "đổi mới" chút cũng gặp phải rào cản tâm lư từ vợ, thuyết phục vợ th́ khó, c̣n cứ thế mà làm th́ vợ đánh giá là "đồi truỵ, hư hỏng".
Có anh chồng, v́ chán cảnh vợ chồng cứ "truyền thống", muốn vợ "cách tân" trong chuyện chăn chiếu một chút, nhưng vợ nhất quyết không chịu, thế là căi nhau, sinh lục đục, rồi anh chồng phải "ăn chả" để thoả mong muốn mới lạ.
Một anh chồng cám cảnh thốt lên: "Giờ tôi mới thấm câu nói, người phụ nữ tuyệt vời là người phụ nữ biết đoan trang trong pḥng khách và lả lơi trên giường ngủ. Khổ cái vợ tôi ngoan quá, đoan trang trong pḥng khách và... đứng đắn trong pḥng ngủ, nên chuyện vợ chồng đâm ra nhạt nhẽo, nhàm chán lắm".
Vợ ngoan: Khó cảm thông
Điều đáng buồn cho nhiều quư ông, đó là sau một quăng thời gian "kén cá chọn canh" để t́m cho được người vợ ngoan hiền như ư, đặt tiêu chí "nhà lành", trong sáng lên hàng đầu th́ lại bị cái sự ngoan hiền đó làm cho khốn khổ.
Anh Vũ Minh Thanh, sau khi trải qua đến dăm ba mối t́nh, yêu say đắm cũng nhiều, nhưng kiên quyết bỏ v́ các cô người yêu "không c̣n trong trắng", hoặc dạn dĩ trong "chuyện ấy" quá, hoặc dễ dăi quá.
Lấy được cô vợ "ngoan", con nhà lành, anh Thanh mừng mê tơi, nghĩ rằng như vậy mới bảo đảm ḿnh có một gia đ́nh căn bản và bền vững, thế nhưng hoá ra tính toán của anh lại... trật lất, khi cô vợ "ngoan" thời con gái chỉ biết học và quanh quẩn trong nhà nên ít va chạm và thiếu kinh nghiệm sống, dẫn đến ứng xử vụng, nhàm chán.
Khổ nhất là v́ quá "ngoan" và xây dựng cho ḿnh những chuẩn mực đạo đức lư tưởng mà chưa va chạm với thực tế đời sống, nên khó chấp nhận những thói hư tật xấu của chồng.
Lần đầu phát hiện chồng đi mát xa với đám đàn ông, rồi nghe bạn bè khẳng định về những dịch vụ "không lành mạnh" ở những tiệm mát xa, vợ anh Thanh viết hẳn một… lá đơn li dị.
Chật vật để thuyết phục rằng ḿnh đi xoa bóp "sạch", nhưng chiến tranh vẫn liên tục nổ ra với nhiều lư do khác: Bắt gặp những tin nhắn có vẻ "trên mức b́nh thường" trong máy điện thoại, t́m thấy phim "cấp ba" trong máy tính chồng, vợ anh đều phản ứng rất mạnh và ôm con về nhà mẹ đẻ.
Có lần, bạn bè anh đến chơi nhà, trong lúc ngà ngà say, có đùa vài câu khá tục, liên quan đến chuyện tế nhị, pḥng the, không ngờ chị vợ anh Thanh từ trong pḥng bước ra, mắng những người bạn chồng là "những kẻ đầu óc thô tục, đen tối" và yêu cầu họ nhanh chóng kết thúc cuộc nhậu, khiến anh Thanh mất mặt và suưt mất bạn.
Dù anh Thanh đă thay đổi rất nhiều bản tính hoang đàng của ḿnh, vẫn không thể làm vừa ḷng cô vợ quá nghiêm túc, đoan chính.
Hay như anh Lê Minh Thuận, cũng chỉ v́ vợ "lành" quá mà cuối cùng gia đ́nh đành tan vỡ, vợ anh không thể nào chấp nhận được chuyện anh hay dẫn khách hàng đến những nhà hàng sang trọng có "em út" phục vụ.
Mặc dù chồng đă hết lời giải thích, rằng công việc của anh bắt buộc phải như thế, làm ở vị trí quan hệ khách hàng, nếu không dẫn khách hàng đi tiếp đăi hậu hĩ ở những nơi khách hàng mong muốn, th́ không thể nào tạo mối quan hệ tốt, có được những hợp đồng ngon lành.
Thế nhưng, vợ anh thà rằng chồng đổi công việc chứ không chấp nhận. Cuối cùng, sau bao tranh căi và mâu thuẫn không thể tháo gỡ, họ chấp nhận chia tay, khi mới cưới được ba năm.
Nhiều người trách anh Thuận không biết điều chỉnh hợp lư giữa công việc và gia đ́nh, không biết hy sinh, nhưng anh Thuận có cái lư của anh, anh đă hết ḷng mong vợ thông cảm, v́ anh đang trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, chỉ qua thời điểm này khoảng hơn một năm nữa, anh sẽ ở vị trí khác, ổn định hơn, xa rời công việc "dẫn khách đi nhậu".
Nhưng vợ anh không chấp nhận. Anh tâm sự, ngày xưa anh đến với vợ anh cũng v́ cô ấy là giáo viên, sống hiền lành, chuẩn mực, đạo đức. Nhưng bây giờ anh hiểu ra rằng, lấy một người vợ ngoan và đạo đức nhưng thiếu sự cảm thông th́ hạnh phúc cũng không thể đến với ḿnh.
Và như thế, rất nhiều ông chồng đă nghiệm ra rằng, đừng chê những cô gái "thoáng", hiện đại, cởi mở là không biết giữ mái ấm, cũng đừng cho rằng chỉ phụ nữ truyền thống, hiền ngoan mới có thể vun vén hạnh phúc.
Điều quan trọng trên hết vẫn là t́nh cảm xuất phát tự con tim, cộng với sự tin tưởng và biết chia sẻ, cảm thông cho nhau.
Anh Quân