PDA

View Full Version : Nghĩ về ca nhạc Việt Nam hiện nay và những vấn đề liên hệ


vuitoichat
04-21-2013, 16:13
Việt Nam hiện nay không có chiến tranh, nhưng lại có những dấu hiệu đang ở trong thời loạn. Bởi v́ theo nhà xă hội học Tuân Tử th́ “một trong những đặc trưng của đời loạn là âm nhạc nhố nhăng, bông lông”[1]. Mà âm nhạc của Việt Nam hiện nay th́ quả thật quá nhố nhăng và bông lông. Thị trường âm nhạc ở Việt Nam tràn ngập những bài ca Việt không ra Việt mà Mỹ cũng chẳng ra Mỹ. Đó là thứ âm nhạc lai căng lợn cợn giữa nhạc sến Việt và nhạc sến Mỹ (tức là loại nhạc vỉa hè Rap, Hip-hop, R&B, v.v.).

Đă qua rồi cái thời có những ca khúc hay và đẹp của các nhạc sĩ có thực tài như Trương Quí Hải, Thanh Tùng, Dương Thụ, Trần Tiến, Trịnh Công Sơn, Quốc Dũng, Bảo Chấn, v.v. Ngày nay môi trường âm nhạc bị làm cho ô nhiễm bởi những người cũng được gọi là nhạc sĩ nhưng thực chất chỉ là những người thợ làm nhạc. Những tay thợ nầy làm nhạc rất nhanh và rất nhiều, theo đơn đặt hàng rẻ mạt của các ca sĩ hay các nhà thầu âm nhạc. Họ không cần cảm xúc để sáng tác và cũng chẳng cần t́m kiếm giai điệu hay đẹp, mà chỉ dùng kỹ thuật điện tử để tạo âm thanh cho những câu nói đời thường. V́ thế đă sản sinh những bài ca với giai điệu trúc trắc ngang phè, và lời ca th́ thô thiển dung tục [2] [3].
http://www.danchimviet.info/wp-content/uploads/2013/04/ca-nhac1.jpg
Nhưng tại sao thứ âm nhạc thấp kém như thế mà lại đang được phổ biến rầm rộ hiện nay? Lư giải cho hiện tượng nầy, ta có thể nhận ra một điều rơ nét là hiện nay ở Việt Nam những người thiếu văn hóa chiếm một tỷ lệ cao trong số những người giàu có mới nổi. Những đại gia mới nổi nầy và con cháu họ có tŕnh độ thưởng thức nghệ thuật rất thấp. Người lớn th́ chỉ thích nghe nhạc sến Việt với giai điệu lèn phèn và lời ca đơn sơ hợp với cái trí tuệ thô thiển của họ; c̣n con cái họ th́ chỉ đủ sức cảm nhận loại nhạc sến Mỹ ồn ào thô tục. Đám nhà giàu nầy đă tung tiền để bảo trợ những chương tŕnh ca nhạc nhảm nhí trên các sân khấu và đài truyền h́nh khắp các địa phương. Một đặc tính thường thấy ở những kẻ giàu có mà thiếu văn hóa là tính chơi ngông với tiền bạc, tương tự như công tử Bạc Liêu xưa và Cường Đô La ngày nay. Trong những dịp tiệc tùng như sinh nhật và cưới hỏi, họ dám thuê hàng chục ca sĩ tiếng tăm, với thù lao cả chục ngàn đô la Mỹ mỗi người, để hát những bài ca sến mà họ ưa thích. Cái lối tung tiền để lũng đoạn nghệ thuật ấy đă đẩy ca nhạc Việt Nam vào t́nh trạng tha hóa, đưa các ca sĩ sến lên ngôi thần tượng, và d́m chết những nghệ sĩ thật tâm yêu âm nhạc và có tinh thần sáng tác v́ nghệ thuật. Nhiều nhạc sĩ có tiếng trước đây nay đă công khai tuyên bố ngừng sáng tác, với lư do là không muốn những đứa con tinh thần của ḿnh lẫn lộn trong đống rác hỗn độn của môi trường ca nhạc hiện nay.

Những năm gần đây, người ta c̣n mời nhiều ca sĩ sến ở hải ngoại về Việt nam và tổ chức những đêm nhạc “hoành tráng” trên khắp ba miền đất nước để các ca sĩ nầy hát những bài ca rên rỉ nỉ non đă một thời làm bại hoại một thế hệ thanh niên trước 1975 và góp phần làm sụp đổ một chế độ cộng ḥa. Các đài truyền h́nh Việt Nam cũng bắt chước Mỹ lập ra những chương tŕnh Việt Nam Idol, The Voice (Tiếng Hát Việt), v.v. để tuyển chọn ca sĩ mới theo mẫu Lady Gaga, Amy Winehouse, Madona, v.v. với giám khảo là những thần tượng sến mà tên tuổi gắn liền với những vụ tai tiếng như hôn môi nhà sư, tặng đại gia một đứa con, v.v. và kết quả các cuộc thi đă bị tiết lộ là được sắp đặt trước.

Thật là nực cười, sau bao nhiêu năm chửi bới đế quốc Mỹ về mọi phương diện, ngày nay ở Việt Nam cái ǵ cũng bắt chước Mỹ. Thật ra nước Mỹ có hằng ngàn điều hay và hằng vạn điều dở. Nhưng ở Việt Nam, người ta chỉ bắt chước những điều dở thôi. Chẳng hạn giới trẻ được tự do bắt chước lối sống thác loạn về t́nh dục, nhưng lại bị ngăn cấm triệt để trong phát biểu và trao đổi tư tưởng; giới doanh nghiệp được cổ vơ làm giàu nhưng chỉ phá hại rừng và biển để bán chứ không có một sáng chế nào giá trị để đóng góp cho xă hội; giới quan chức đua nhau khoe bằng cấp và học vị, nhưng phần lớn là bằng giả hoặc bằng mua chứ không có một công tŕnh nghiên cứu giá trị nào. Đặc biệt là giới ca sĩ, chỉ bắt chước lối trang phục hở hang và cách tŕnh diễn quái dị của ca sĩ Mỹ, chứ không có một sáng tạo nào đáng kể.

Chưa bao giờ ở Việt Nam mà âm nhạc và nghệ thuật lại được tận dụng để thỏa măn thị hiếu thấp kém của giới trẻ như hiện nay. Phải chăng đó là do nhu cầu của thị trường hay c̣n là phương cách làm cho giới trẻ trở nên yếu hèn, ham hưởng thụ, mà quên đi những vấn nạn của đất nước như chính trị bế tắc, kinh tế suy thoái, tham nhũng tràn lan, giáo dục phá sản, và đạo đức xă hội xuống cấp trầm trọng. Những vấn nạn nầy của đất nước hoàn toàn bị giới truyền thông Việt Nam tránh đề cập đến. Báo chí và truyền h́nh Việt Nam thường chỉ kể chuyện về các đại gia giàu có và các ca sĩ, diễn viên xinh đẹp, chứ hiếm khi đề cập đến những khó khăn của người dân ở nông thôn và những cảnh khốn cùng của công nhân ở thành thị. Dần dần xă hội được tŕnh bày như là của người giàu và người đẹp, c̣n người nghèo và người thường chỉ đóng vai tṛ phục vụ cho hai giới trên mà thôi.

Ngày nay nếu vào những nhà hàng và khách sạn sang trọng, ta có thể gặp những cô gái xinh đẹp đi cùng những người đàn ông tóc muối tiêu, mặt mày bặm trợn và thái độ th́ dương dương tự đắc. Ca nhạc Việt Nam hiện nay cũng như những cô gái nầy, phải ép ḿnh phục vụ cho những thị hiếu thấp kém nhưng đầy quyền lực.

© Thiện Nhân

________________

Ghi chú:

[1] Tuân Tử (Giản Chi và Nguyễn Hiến Lê), Bàn Về Nhạc, trang 314.

[2] Âm Nhạc Và Những Nỗi Lo Không Của Riêng Ai (Nguyễn Thị Minh Châu). Tỏ t́nh: “Em sẽ yêu mỗi anh giống như chuột kia yêu gạo vậy thôi” (Chuột yêu gạo); Yêu đương: “Anh có một sở thích kỳ lạ là ăn thịt thỏ/ Nhưng mà anh chưa có cơ hội bỏ em vào nồi” (Thỏ con chiên bánh); Chia sẻ: “Nói nghe nè, là ngày hôm qua đó tôi nằm mơ thấy con cầy cắn tui, chó nhỏ 11 chiều nay nó sẽ ra, bạn hăy đánh bao lô 11 đi, ôi thôi rồi 11 ra ngay chóc…” (Kiếp đánh đề); Buôn chuyện : “Con trai bây giờ í hả? 100 đứa th́ 99 đứa không đàng hoàng, c̣n một đứa đàng hoàng là gay, à ha” (Con gái thời nay).

[3] Ca từ trong một số bài ca khác: “Mất đi người yêu anh th́ sao, Mất đi người yêu th́ với anh cũng thế thôi, Người yêu anh trên thế gian c̣n rất nhiều, Người yêu anh đâu chỉ có riêng ḿnh em” (Không yêu đừng nói lời cay đắng tác giả Nhất Trung); “Con tim một người chỉ chứa một người mà thôi, Th́ người ơi làm sao em chọn cả hai, Dù cho em không yêu thương anh nhưng anh vẫn yêu em, V́ quyền yêu thương em là của anh” (Nỗi đau không của riêng ai tác giả Phạm Khánh Hưng); “Em đổ lỗi tất cả t́nh yêu này cho anh, V́ sao lại như vậy? Em yêu anh như tội lỗi sao vậy em? Em quay lưng bỏ đi, em coi t́nh yêu của anh như là tṛ chơi vậy?” (T́nh yêu nào phải tṛ chơi tác giả Thái Hùng).

chu9chin
04-21-2013, 17:07
Bài viết rất thực tế đúng với xả hội chủ nghỉa VC , và nhục cho cái đám ca sỉ Việt lưu vong đă về Việt Nam phục vụ bọn Cộng nô bán nước ( tội bợ đít ngang hàng với tội Việt gian )

cám ơn người tác giả Thien Nhan và vuitoichat

nguoidan
04-21-2013, 17:34
Nhất là cái thằng chó đẻ đàm vĩnh hưng tự nhận là ông hoàng nhạc Việt mà không ai phản đối th́ quả là cực kỳ khốn nạn rồi.

phokhuya
04-21-2013, 17:35
Nh́n chung những ca sỹ được lên ngôi thần tượng ở Việt Nam bây giờ th́ thật là ngao ngán. Bài hát nào cũng phải có gào thét, và dùng ngôn ngữ thân thể để lôi cuốn khán giả. Âm nhạc thời đại bây giờ là như vậy thôi sao? Những chương tŕnh bắt chước theo Âu Mỹ th́ thật là hỡi ôi....Cái gọi là thuần Việt đă không c̣n trong ḷng khán giả từ bao năm nay rồi.
Dân trí thấp, và nền văn hóa xuống dốc của Việt Nam đă đưa nền âm nhạc Việt Nam đến thời điểm tối tăm nhất. Người Việt ngày nay đă không có đủ tŕnh độ để thưởng thức những t́nh khúc một thời của những Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng, Anh Bằng, Trúc Phương v.vv. Với họ th́ càng đơn giản càng tốt, văn chương và mỹ từ không c̣n được thể hiện trong nền âm nhạc hiện hữu. Chỉ cần đơn sơ và giản dị đến độ như "Ḿ Ăn Liền" là sẽ được vào Top Ten. Có những bài nhạc có thể đạt đến cái tiêu chuẩn "Trơ Trẽn" nhưng lại được cho là ấn tượng v́ được tŕnh bày bởi ca sỹ thần tượng. Thật là dỡ khóc, dỡ cười cho âm nhạc Việt Nam dưới thời CS.

dk302005
04-21-2013, 18:01
Tôi nói thật là dầu sanh sau 1975 nhưng cái gọi là âm nhạc Việt Nam dưới chế độ CS thôi nghe không lọt lỗ tai,99.9% là lời nhạc rẽ tiền kêu gào thảm thiết hú hét thê lương.Nhạc th́ loạn xà ngầu c̣n ca sĩ th́ nhố nhăng từ cách ăn mặc cho đến cách ăn nói,chẳng có ǵ gọi là âm nhạc Việt trong khi hầu hết đều copy y chang từ Tàu,Hàn v.v.Trong khi đó hầu hết chúng ta dầu ở thế hệ nào nhưng khi nghe lại những bảng nhạc được sánh tác trước 1975,đều đắm ḿnh như tắm gội trong một nền âm nhạc thực thụ đê thả hồn ḿnh bay bỏng vào từng lời ca tiếng nhạc.Cho nên theo nhận định chung của những người yêu âm nhạc th́ cái gọi là âm nhạc Việt dưới thời CS chẳng khác ǵ một kẻ "khủng bố" đang ra sức giết chết thuần phong mỹ tục và âm nhạc Việt Nam trong đó phải kể đến giới trẻ là nạn nhân đầu tiên!.

ez4me
04-21-2013, 18:08
Cho nên ai ghét th́ tui chịu chứ chỉ thích nghe nhạc cũ x́ càng xưa càng tốt, cách ḥa âm rất hay tuy không cầu kỳ, âm thanh ko xuất chúng như bây giờ, c̣n ca sĩ cũng vậy, ai chê th́ chê, tui thích nghe mấy ca sĩ già ngày xưa ca. C̣n mấy người trẻ sao mà "thẩm thấu" không nổi. Cái khủng khiếp nhất là những bản nhạc đă đi vào ḷng người mà lại để cho mấy con đười ươi như ĐVH, TP, BK nó tru và rống lên. Nếu tui mà là tác giả, tui sẽ sue nó bỏ bu luôn v́ cái tội phóng tác nhạc người ta.

nhatnghi
04-21-2013, 18:56
Co ai nghe bai hat cua thang nhoc Dinh Manh Ninh sang tac chua , cafe via he , vay ma co nguioi goi no casy Nhac sy tre sang tac , troi oi la troi , nghe bai nay tui tuong nhu la ba tam hang xom nha toi dang ren la , khi bi ham hiep

tampleime
04-21-2013, 20:08
Bai viet hay, like

cc4cc
04-21-2013, 21:05
Như tác giả viết bài , ca sỉ Việt ngày nay cầm CU của những tên có tiền của thổi kèn , rồi tưởng tượng như cầm microphone hát .

hoanglan22
04-21-2013, 21:12
Tôi nói thật là dầu sanh sau 1975 nhưng cái gọi là âm nhạc Việt Nam dưới chế độ CS thôi nghe không lọt lỗ tai,99.9% là lời nhạc rẽ tiền kêu gào thảm thiết hú hét thê lương.Nhạc th́ loạn xà ngầu c̣n ca sĩ th́ nhố nhăng từ cách ăn mặc cho đến cách ăn nói,chẳng có ǵ gọi là âm nhạc Việt trong khi hầu hết đều copy y chang từ Tàu,Hàn v.v.Trong khi đó hầu hết chúng ta dầu ở thế hệ nào nhưng khi nghe lại những bảng nhạc được sánh tác trước 1975,đều đắm ḿnh như tắm gội trong một nền âm nhạc thực thụ đê thả hồn ḿnh bay bỏng vào từng lời ca tiếng nhạc.Cho nên theo nhận định chung của những người yêu âm nhạc th́ cái gọi là âm nhạc Việt dưới thời CS chẳng khác ǵ một kẻ "khủng bố" đang ra sức giết chết thuần phong mỹ tục và âm nhạc Việt Nam trong đó phải kể đến giới trẻ là nạn nhân đầu tiên!.


Bài nhận định của bạn thật chính xác .Từ tư tưởng thoải mái không bị g̣ bó theo giáo điều , từ hiện tượng sống thực từ tâm hồn mà Nhạc sỹ sáng tác theo âm hưởng .

C̣n sau này th́ miễn bàn ngay cả các nhạc sỹ trẻ VN sống ở Mỹ hay các nước khác với những bài nhạc họ sáng tác nghe CHÁN ...đó cũng là ảnh hưởng của xă hội mà họ đang sống .Sáng tác nhạc t́m kế mưu sinh hơn là sáng tác nhạc từ Tâm hồn đứa con đẻ của ḿnh

botbeo
04-21-2013, 21:41
phai lam am nhac ca ngoi dong chi X

12Ba_
04-21-2013, 22:01
Nhân quyền cái con Cặc tao nè ,ở trong trong đây c̣n không có Nhân Quyền chứ nói ǵ ở đâu ,ở đâu có lá cờ Ba que Xỏ Lá th́ đừng nói nhân quyền.
Tặng những người đă từng bị thằng Mod chó đẻ ban nick bài thơ mới nhất cuă Cố Thi Sỉ 12Ba.

Ngôí buồn bật máy ra chơi.
Vào trang web Viet(sn) để xem t́nh h́nh.
Thế mà cũng bị "Hành Hung",
Bởi v́ trong đó toàn là "Súc Sinh".
Chửi tao,tao chưỉ lại thôi,
Sao thằng "ạc mít" nhảy vào Ban tao.
Đụ má cái thằng Ban tao,
Cớ sao thiên vị mấy thằng súc sinh.
Đụ má cái thằng Ban tao,
Th́ ra mầy cũng cùng loài "Súc sinh".
Đụ má cái thằng Ban tao,
Mặt mày chắc giống cái Lồn Mỹ Đen.
Có ngon th́ ló ra xem,
Cùng tao đấu thử vài chiêu "Vơ mồm"
Thách mầy cũng chẵng dám đâu,
V́ là con cháu cũa phường Nhát Gan.
Ngày xưa bám đít Mỹ Quân,
Ngày nay ăn bám hết tiền "Queo fe".
Kiếp sau nếu có làm người,
Th́ đừng làm thứ "Chó hoang Cộng Ḥa"
Cùng là cấp Sỉ cấp Quan,
Sỉ Quan cũa Mỹ hiên ngang ngất trời.
Đâu như lũ "Chó Cộng Ḥa"
Tối ngày chỉ biết Đụ Bà, Đéo Ông .
Cố thi sỉ 12Ba.
Đụ má chửi nó bằng thơ chắc không thấm nó đâu phải thêm vài câu tục tỉu nữa mới thấm nó.
Đụ má cái thằng chó đẻ mặt Lồn khốn nạn khốn kiếp ,ăn chứt ăn đái ngu si bán dân hại nước chó đẻ chó má VNCH .

cc4cc
04-21-2013, 22:16
Wow thằng cu này bị Cẩu Hoá Hồ Ly nhập rồi hahahahahaha .
Viển Phương ơi là Viển Phương sao mi bần tiện hơn con chó ghẻ nửa .

hoanglan22
04-21-2013, 22:58
Wow thằng cu này bị Cẩu Hoá Hồ Ly nhập rồi hahahahahaha .
Viển Phương ơi là Viển Phương sao mi bần tiện hơn con chó ghẻ nửa .


Lại đội nón cối ra đi ... già hồ đang chờ

hoanglan22
04-21-2013, 23:08
Chào Thày

Con vừa được bạn bè cùng học dưới mái trường mà chúng con cũng là học tṛ của Thày . Anh Nghiêm , Tuấn , Phong vừa qua có nói cho con biết về Thày , con rất mừng tuy rằng chưa gặp mặt lại Thày nhưng có bài post mà Thày nhắc nhỏ dạy chúng con và nhờ truyền đạt .

Kính chúc Thày và gia đ́nh đều b́nh an và khỏe mạnh

Con không biết phải post chỗ nào Thôi th́ con mượn tam chỗ này và hy vọng các ACE hay Mod tha thứ và thông cảm

Thành thật cám ơn tất cả


Nguyễn Văn Phú nguyên hiệu trưởng trường Trung Học Tư Thục Hưng Đạo Sài G̣n, giáo sư Toán ở Chu Văn An và là tác giả nhiều sách Toán bậc Tú Tài trước năm 1975. Tác giả hiện định cư tại Montreal, Canada và thường thuyết tŕnh tại các chùa và các cộng đồng Phật Tử tại Canada về Phật học.

Mong các con đọc kỹ thư này, suy nghĩ đến nơi và cố gắng thực hành những lời dặn.
Các con thân yêu,
Nay, bố mẹ tuổi đă 80, thế cũng là khá thọ so với các thế hệ trước bố mẹ. Bố mẹ đă nhiều lần nói chuyện với các con về một số vấn đề, nhưng không phải lúc nào cũng có đủ các con cùng nghe. Hơn nữa, không chắc các con đă nhớ hết những lời nói của bố mẹ. V́ thế mới có lá thư này để tóm tắt những ư kiến chính mà bố mẹ muốn gửi đến các con. C̣n các cháu th́ chỉ nói mà ít đọc được tiếng Việt, nên các con hăy liệu cách truyền đạt lại ư của bố mẹ và giảng giải cho các cháu biết, chẳng những biết mà phải hiểu kỹ những điều bố mẹ viết ra đây ngày hôm nay.



Biết Ơn.

Các con ạ, trên đường tỵ nạn cộng sản t́m tự do, chúng ta đă bỏ lại tất cả, tài sản, bàn thờ và mồ mả tổ tiên. Khi đến định cư nơi quê hương thứ hai này, chúng ta đă được chính quyền và dân chúng đón tiếp và giúp đỡ. Hiện nay, đời sống của chúng ta đă ổn định. Chúng ta phải biết ơn đất nước này và hăy t́m cách góp phần làm cho đất nước này tươi đẹp hơn, giàu mạnh hơn để đền đáp phần nào cái ơn đó.



Lư Do Tỵ Nạn

. Các con cần giảng rơ cho các cháu biết lư do nào đă khiến cho gia đ́nh chúng ta tới đây cùng với hàng vạn gia đ́nh khác, đó là: chúng ta tỵ nạn Cộng sản, đi t́m Tự Do. Các cháu được sống trong xă hội dân chủ, tự do từ lúc sinh ra nên không thể tưởng tượng nổi tính dối trá và các thủ đoạn nham hiểm của Cộng sản. Các cháu khó có thể tin được tại sao con người đối với nhau mà lại tàn ác như vậy (có thể cho các cháu coi phim “Journey from the Fall-Vượt Sóng”, do Trần Hàm đạo diễn, khởi chiếu 30-4-2005). Cộng sản hành động rất ác nhưng nói rất khéo và che đậy rất giỏi!V́ thế phải giải thích cho các cháu hiểu, không phải để hận thù mà là để biết sự thật. Có một câu mà nhiều người hay nhắc: “Đừng nghe những ǵ Cộng sản nói, mà hăy nh́n những ǵ Cộng sản làm.”



Quê Cha Đất Tổ

. Dù công việc bận rộn đến mấy, các con hăy dành th́ giờ nghiền ngẫm những trang lịch sử và địa lư Việt Nam, để biết nguồn gốc dân tộc, sự h́nh thành đất nước, những bước thăng trầm, những nỗi vinh nhục, những khôn ngoan và lầm lỗi của ông cha ta. Và từ đó chúng ta rút ra những bài học. Có những trang lịch sử oai hùng, mà cũng có những trang lịch sử đẫm nước mắt. Có khi nước ta bị đô hộ khổ nhục cả ngàn năm, mà cũng nhiều khi dân ta anh dũng vùng lên phá xiềng xích, giành tự chủ. Lại cũng có khi người ḿnh đi xâm chiếm tàn phá nhiều nước khác, thí dụ gần đây nhất là mười năm tàn phá Cao Miên, gây nên căm hờn của nước láng giềng và để lại cái nghiệp nặng mà các thế hệ sau sẽ c̣n phải gánh chịu!



Lịch Sử Gần Đây

. Nước ta bị Pháp đô hộ từ cuối thế kỷ 19. Khoảng 1940, đại chiến thế giới bùng nổ. Ở nước ta, Nhật đảo chánh Pháp 9-3-45. Vua Bảo Đại tuyên bố hủy bỏ hiệp ước bảo hộ kư với Pháp, rồi giao cho Ông Trần Trọng Kim thành lập chính phủ đầu tiên của nước Việt Nam độc lập. Phe Trục gồm Đức, Ư, Nhật thua Đồng minh gồm Anh, Pháp, Mỹ, Liên Xô, Trung Hoa. Ngày 19-8-45, Việt Minh cướp chính quyền của chính phủ Trần Trọng Kim, tuyên bố thành lập nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa. Nhưng không được bao lâu, Pháp t́m cách quay lại. Cuộc toàn quốc kháng chiến chống Pháp bắt đầu ngày 19 tháng 12, 1946. Khi phe Việt Minh lộ rơ bản chất Cộng sản, các đảng phái quốc gia trước nguy cơ bị họ tiêu diệt dần, đă trở về vùng quốc gia là nơi đă thiết lập một chính quyền khác với chính quyền vùng kháng chiến mà thực chất là cộng sản. Sau trận Điện Biên Phủ, Hiệp định Genève 1945 chia đôi đất nước: miền Bắc là Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, miền Nam là Việt Nam Cộng Ḥa. Miền Bắc công khai theo khối Cộng sản, tiến hành xâm lăng miền Nam bằng vơ lực và che mắt thế giới bằng con bài Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Miền Nam được Hoa Kỳ và đồng minh của khối tự do ủng hộ đê ngăn sự bành trướng của Cộng sản. Khi quân xâm lăng mạnh th́ Hoa Kỳ đổ quân vào miền Nam, bắt đầu vào 1960, và chiến tranh trở nên khốc liệt.
Năm 1972, sau khi Liên Xô và Trung Quốc trở thành đối nghịch th́ tổng thống Nixon đến Trung Quốc kư Thỏa hiệp Thượng Hải. Hoa Kỳ, không cần đến “tiền đồn chống Cộng”nữa nên bỏ rơi Việt Nam Cộng Ḥa! (Soạn phẩm khi đồng minh tháo chạy của tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng cho biết những sự thật phũ phàng về sự bội ước và tháo chạy của Mỹ.) Theo Hiệp định Paris 1973: Hoa Kỳ rút quân khỏi miền nam Việt Nam, chỉ để lại một số cố vấn mà thôi, c̣n quân Bắc Việt vẫn ở lại! Cộng sản Bắc Việt tiếp tục xâm lăng miền Nam với nhiều viện trợ của cộng sản quốc tế. Việt Nam Cộng ḥa dù tự vệ can trường đến mấy, mà không đủ vũ khí, xăng dầu… th́ chắc chắn là kém thế. Ngày 30 tháng tư 1975, thủ đô Sài G̣n thất thủ. Cuộc di cư tỵ nạn cộng sản, t́m Tự Do bắt đầu. Từ đây trở đi, chính các con biết khá nhiều chi tiết.



Suy Xét Thông Tin và Sử Liệu.

Thời buổi này, thông tin rất nhiều, quá nhiều. Người ta viết về Việt Nam, về chiến tranh Việt Nam nhiều lắm, có cả phim ảnh nữa, nhưng trung thực th́ chẳng được bao nhiêu. Có người viết trung thực nhưng chỉ nh́n được một khía cạnh của vấn đề, hệt như “những anh mù sờ voi”. Có người cố ư bẻ cong sự thật, nhằm đạt mục đích riêng của ḿnh. Có người – kể cả nhà tu – c̣n bịa đặt thêm chuyện để vu khống người khác! Tệ nhất là khi kẻ cầm quyền hay tay sai của họ viết sử. Nhà văn Alex Haley đă viết ở ḍng cuối tác phẩm “Roots” (Nguồn Cội): “Rốt cuộc, chính kẻ chiến thắng là kẻ viết sử.” Cho nên, bố mẹ ân cần dặn các con và nhất là các cháu rằng khi đọc tài liệu, sách vở và coi phim về Việt Nam thế kỷ 20, đầu thế kỷ 21, dù là của tác giả nào, kể cả Âu-Mỹ, cũng phải hết sức thận trọng và suy xét thông minh.
Theo bố mẹ th́ cuộc chiến 1954-1975 ở nước ta là chiến tranh Nam Bắc, là nội chiến, là chiến tranh ủy nhiệm, là đối đầu giữa hai khối Cộng sản và Tự do; khí giới nước ngoài, máu dân Việt ḿnh. Đối với người Việt Nam, đó là chiến tranh tự vệ. C̣n cộng sản Bắc Việt th́ tuyên truyền và giáo dục quần chúng rằng đó là chiến tranh chống Mỹ-Ngụy và thống nhất đất nước. Kẻ thắng kiêu ngạo và tàn ác, người thua uất hận trong tủi nhục. Mấu chốt của sự chia rẽ trầm trọng trong dân tộc ta nằm ở điểm ấy (kể ra th́ dân tộc ta c̣n nhiều sự chia rẽ khác nữa). Chưa thay đổi được hai cách nghĩ đó th́ chưa nói tới ḥa hợp dân tộc được! Hàng triệu người đă chết, tuy đất nước được thống nhất mà ḷng người đến nay vẫn c̣n chia rẽ.



Về Thăm Việt Nam.

Có vài vị hỏi bố mẹ đă về thăm Việt Nam chưa. Câu trả lời là chưa, v́ lư do sức khỏe. Đă có rất nhiều người về Việt Nam, mỗi người một lư do, mỗi người một mục đích, mỗi người một cách nh́n! Về để chăm sóc cha già mẹ yếu, thăm nuôi người thân, về để sửa sang phần mộ tổ tiên, về để giảng dạy cho sinh viên, để nh́n lại quê hương, những điều ấy là chính đáng. Về để cứu trợ nạn dân của các thiên tai hay giúp đỡ đồng bào nghèo túng mà không v́ danh v́ lợi, cũng là việc tốt. Về để ăn chơi, để du lịch rẻ tiền, để cầu danh lợi, để xin vài tấm bằng khen, th́ không nên.
Sau này, khi trong nước thay đổi thật sự, các con có thể đưa các cháu về thăm quê hương. Bố mẹ biết trước rằng các cháu sẽ không xúc động lắm đâu v́ con người ta phải có kỷ niệm, phải có gắn bó th́ mới xúc động được. Các con hăy cố hướng dẫn các cháu yêu đất nước, dân tộc và đồng bào Việt Nam, đừng để cho các cháu chỉ là những khách du lịch b́nh thường. C̣n việc các con hay các cháu sẽ về làm ăn sinh sống tại Việt Nam th́ bố mẹ nghĩ rằng điều đó khó xảy ra.



Hiện t́nh đất nước

. Nếu có ai nói rằng Việt Nam nay đă tiến bộ (đa số người dân nay đă được ăn cơm thay v́ ăn cơm trộn bo bo, có nhiều xe gắn máy và xe hơi thay cho xe đạp…; chẳng lẽ sau 30 năm im tiếng súng mà không có tiến bộ!) th́ đó là một vài tiến bộ so với chính Việt Nam chứ nếu đem so sánh Việt Nam với các nước láng giềng th́ đáng xấu hổ về nhiều mặt (như Cao Miên mà cũng c̣n có đảng đối lập). Muốn biết sự thật ở Việt Nam đằng sau những “binh đinh” cao ngất, những “ô-tô con” bóng loáng, những khách sạn năm sao, những sân “gôn” tân kỳ, th́ phải theo dơi tin tức trong nước để thấy sự băng hoại trầm trọng về nhiều phương diện (nhất là về giáo dục), sự hiện diện của Tư bản đỏ, của quốc nạn tham nhũng, sự phung phí tài nguyên quốc gia, và phải đích thân đến thăm đồng bào nơi các vùng xa xôi nghèo khó. Chúng ta cần biết sự thật, không tô hồng mà cũng chẳng bôi đen!
Để tạm hiểu hiện trạng nước ta, các con t́m đọc bài nói của tiến sĩ Lê Đăng Doanh, nguyên viện trưởng Viện Nghiên Cứu Quản lư Trung ương Hà Nội. Ông ta thuyết tŕnh các sự thật cho các cán bộ cao cấp nhất của cộng sản Việt nam nghe. Bài nói này gần đây mới được tiết lộ ra ngoài. Bài giới thiệu viết: “Mọi người phải chú ư tới những con số cho thấy sự thật phũ phàng về nền kinh tế Việt Nam. Ông Doanh cho thấy cả t́nh trạng yếu kém của nền kinh tế lẫn tính chất phi dân chủ của chế độ cộng sản ở Việt Nam. Từ đó ông dám nói thẳng cả cơ cấu chính trị cũng hỏng, phải thay đổi” (Ngô Nhân Dụng, nhật báo Người Việt, ngày 30-3-2005).
Ông Doanh kể lại rằng một chuyên viên tài chánh quốc tế đă đặt câu hỏi với ông như sau: “Chúng mày giỏi thế mà chúng mày nghèo lâu đến thế, là thế nào? Trí tuệ như thế này, truyền thống như thế này, sao mày ăn xin hoài thế? Chúng mày cứ đề ra mục tiêu là đến bao giờ chúng mày đừng đi ăn xin nữa, có được không?” Thật là mối nhục chung cho cả nước! Nước ta đâu có hèn kém, dân ta đâu có lười biếng. Do đâu mà khổ nhục đến thế? Do độc tài đảng trị !



Thái Độ Chính Trị. Không những đồng bào hải ngoại đ̣i băi bỏ độc đảng, thiết lập đa nguyên đa đảng, mà ngay cả những đảng viên cùng những phần tử tiến bộở trong nước cũng đ̣i như vậy. Cần hiểu rằng: chống độc tài, độc đảng, chống tham nhũng, chống đường lối sai lầm của cộng sản, không phải là chống nước Việt Nam mà là mong cho nước Việt Nam khá hơn, tiến hơn.
Nếu ai có nghĩ rằng cộng sản ngày nay đă “đổi mới” một chút th́ nên biết rằng do sự sụp đổ của cộng sản Đông Âu, do sự đấu tranh ở trong và ngoài nước, do áp lực quốc tế và do nguy cơ tan ră của đảng nên cộng sản Việt Nam bắt buộc phải đổi mới về kinh tế (mà không đổi mới về chính trị)! Tuy ḿnh không làm chính trị nhưng ḿnh phải có thái độ chính trị, ḿnh phải tiếp tục ủng hộ các cuộc đấu tranh sao cho đất nước có dân chủ Tự Do thật sự.
Tổng bí thư của cộng sản Việt Nam đă nhận rằng cộng sản Việt Nam có “phạm nhiều sai lầm”. Chúng ta hỏi: sai lầm sao không sửa, sao không công khai xin lỗi các quốc dân, sao không trả lại ruộng đất nhà cửa cho các tư nhân và các giáo hội, sao không bồi thường cho các nạn nhân của vụ cải cách ruộng đất, của vụ Nhân Văn Giai Phẩm, của các đợt cải tạo công thương nghiệp, sao không bồi thường và xin lỗi những người bị bắt đi tù “học tập cải tạo”? Sự thực th́ ai ai cũng muốn xóa bỏ hận thù, nhưng cộng sản Việt Nam cần phải hành động cụ thể cho nhân dân trông thấy. Nói “xóa bỏ hận thù, khép lại quá khứ, nh́n về tương lai” xuông thôi th́ ích ǵ? Nói “đại đoàn kết” mà lại do đảng lănh đạo (điều 4 hiến pháp Cộng sản) th́ ai mà tin được!



Chuyện trong gia đ́nh.

Bây giờ, nói chuyện trong nhà. Bố mẹ thuộc thế hệ trước, nuôi nấng các con theo quan niệm thời bố mẹ, cũng như ông bà nuôi nấng bố mẹ thời ông bà. Một vài lúc nào đó, các con có thể nghĩ rằng bố mẹ đă quá khắc khe với các con. Thời buổi ấy là như vậy. Mong các con quên đi những ǵ mà bố mẹ đă vô t́nh làm các con buồn ḷng. Hăy nhớ rằng bố mẹ không đua đ̣i ăn chơi, không chi tiêu hoang phí, lúc nào cũng giữ đời sống mực thước, và bố mẹ đă cố gắng làm việc và dành dụm để các con được sống đầy đủ, được học hành cẩn thận, dưới mái ấm của gia đ́nh.
V́ tài sản bố mẹ đă bị CS cướp hết rồi nên khi sang tới đất mới này, đời sống của chúng ta khá khó khăn. Bố mẹ đă nhận làm những công việc thật mệt nhọc. Các con đă chịu khó đi làm vất vả trong các dịp hè, và đă cố gắng học hành chăm chỉ, đến nay th́ “đâu vào đấy” cả. Các con không bao giờ được tự măn, nghĩ rằng ḿnh tài, ḿnh giỏi. Cái tài, cái giỏi nếu có chỉ là một phần thôi, c̣n các phần khác là nhờ các thuận duyên, nhờ âm đức của tổ tiên và của chính ḿnh, từ các kiếp trước và kiếp này. Các con phải luôn luôn sống đạo đức để bồi đắp cho cái nghiệp lành của ḿnh, hệt như người dùng xe hơi phải lo“sạc điện“cho cái b́nh ắc-quy vậy. Gieo nhân lành th́ sẽ hái quả lành. Luật nhân quả là một luật của trời đất, không sai được !
Trong gia đ́nh riêng của các con, bố mẹ khuyên: vợ chồng phải cư xử với nhau trong sự tương kính, phải nhường nhịn lẫn nhau. Không thể tránh được vài đụng chạm đâu, hăy khéo léo và b́nh tĩnh mà giải quyết mọi việc. Nóng giận là hỏng.
C̣n đối với con phải thương yêu nhưng không được nuông chiều. Cần phải kiểm soát bạn bè của các cháu và phải liên lạc với cha mẹ của bạn bè các cháu để t́m hiểu cho chắc chắn: hư hỏng v́ bạn bè trong xă hội này là một sự kiện rất phổ biến! Tivi, game, chat… phải hạn chế, c̣n thể dục thể thao th́ nên khuyến khích. Bản thân các con phải lo xếp th́ giờ tập thể dục, sống một cuộc sống thăng bằng. Hăy rút kinh nghiệm của bố: lúc trẻ, bố miệt mài làm việc nhiều quá nên nay về già, bị cơ thể “hỏi tội,” đau lên đau xuống hoài.
Trong đời sống hàng ngày, phải luôn tiết kiệm và bảo vệ môi trường sinh hoạt v́ tài nguyên thế giới chỉ có hạn, chúng ta cần nghĩ đến thế hệ mai sau. Dùng thứ ǵ cũng không được phí phạm, kể từ tờ giấy lau tay!Thỉnh thoảng, hăy cho các cháu coi h́nh chụp hay phim ảnh những trẻ em đói rét và cho các cháu biết rằng trên trái đất này c̣n rất nhiều người cực khổ.
Khi anh chị em cư xử với nhau, phải nhớ kỹ mấy câu “anh em như thể tay chân”, “chị ngă em nâng”, “một giọt máu đào hơn ao nước lă”, “một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”. Bí quyết áp dụng chữ “xả.” Hăy bỏ qua hết mọi khuyết điểm của anh chị em ḿnh. Các con mà chia rẽ th́ bố mẹ sẽ đau khổ vô cùng.
Trong xă hội này, v́ bận rộn quá, người ta chỉ đủ thời giờ lo cho gia đ́nh riêng nên có khi lơ là với đại gia đ́nh, dù thâm tâm không muốn như vậy. Các con hăy đề cao t́nh đoàn kết trong đại gia đ́nh. Với các con gái và con dâu, bố mẹ nhắc: các con hăy giúp chồng giữ liên lạc tốt đẹp với anh chị em và họ hàng nội ngoại.



Tiếng Việt tại nước ngoài.

Có vài điều đáng bàn. Các cháu là công dân nước này, với mọi bổn phận và quyền lợi của một công dân. Cuộc sống thực tế trong trường học cũng như ngoài xă hội bắt buộc các cháu phải nói Anh hay Pháp ngữ, và phải nói và viết thật giỏi, nếu không th́ sẽ khó ḥa đồng, bị lạc lơng và bị thua kém! Đi học, các cháu nói tiếng Anh hay tiếng Pháp (hay cả hai). Về nhà, các cháu thường nói với nhau bằng hai thứ tiếng ấy. Tuy các con thường bắt các cháu nói tiếng Việt trong gia đ́nh, bố mẹ vẫn cảm thấy tiếng Việt các cháu hăy c̣n kém. Nói tiếng Việt đă yếu, viết tiếng Việt c̣n tệ hơn, v́ các cháu có tập đọc và viết chữ Việt thường xuyên đâu! Một vài giờ tiếng Việt vào cuối tuần ở trung tâm Việt ngữ với các cô giáo rất tận tâm chưa đủ các cháu khá hơn. Chỉ riêng việc học cách xưng hô theo tiếng Việt đă là khó nhất thế giới rồi!
Đồng bào ta ở hải ngoại luôn luôn nhắc đến việc bảo tồn tiếng Việt. Bố mẹ cũng nghĩ như vậy. Nhưng xét cho cùng, một đứa trẻ không thể kể là hai đứa trẻ (Việt & Canada hay Việt & Mỹ) nhập lại làm một được! Nếu ép quá th́ sức của chúng chịu không nổi. C̣n thể thao, c̣n âm nhạc nữa chứ. Vậy ta phải khéo chọn đúng liều lượng, đừng biến đứa trẻ thành“cái máy học”! Các cháu sẽ phải vươn lên ở đất nước này. Các con cần phải chuẩn bị sao cho chúng sống thích hợp với môi trường và sống thoải mái tại đây.



Xă Hội Âu Mỹ. Xă hội này là một xă hội tiêu thụ quá mức. Các con không nên để ḿnh bị lôi cuốn dễ dàng vào các tṛ tiếp thị khéo léo nhằm xúi giục chúng ta mua hàng thả dàn. Chúng ta dễ bịảnh hưởng của quảng cáo, ngay cả trong khi chúng ta đang bị các nhà băng và các hăng bảo hiểm bao vây, chi phối. Các con cần “thiểu dục, tri túc” tức là “ít ham, biết đủ”, chỉ mua thứ cần thiết, không có không được mà thôi!Nhà, xe cũng vậy: an toàn và đủ dùng cho sinh hoạt hàng ngày là được rồi. Tránh nợ nhiều. Thảnh thơi th́ hơn! Bố mẹ không nói lư thuyết xuông đâu, xă hội bây giờ xuống dốc về đạo đức, về tâm linh, chỉ v́ hướng ngoại nhiều quá, lo về vật chất nhiều quá, ích kỷ quá, chẳng t́m thấy hạnh phúc ở đâu cả! Bớt ích kỷ, hăy nghĩ đến đồng loại, phải biết chia sẻ với đồng loại.



Riêng Phần Bố Mẹ. Già th́ bệnh, bệnh rồi sẽ… ra đi!Quy luật tự nhiên là vậy. Đến ngày ấy, các con hăy lo tổ chức tang lễ cho bố mẹ được trang nghiêm nhưng đơn giản. Nếu chôn cất mẹở một nghĩa trang th́ sau này, khi phải đi làm ăn nơi khác, các con sẽ thắc mắc v́ ở xa không trông nom được phần mộ. Bố mẹ chọn cách hỏa táng, thuận tiện hơn, mà khỏi phải chiếm đất, v́ đất rất cần thiết cho các thế hệ sau. Có thể đem rải tro của bố mẹ lên núi hay xuống sông, xuống biển. Cát bụi trở về cát bụi, có ǵ đâu! Thay v́ đăi đằng ăn uống, các con hăy dùng tiền bạc đóng góp vào việc có ích lợi chung. Đừng e thẹn thiên hạ chê cười; mọi người sẽ hiểu và tán thành. Có một chi tiết như thế này, nếu chẳng may, bố mẹ ngă bệnh và phải chịu một “đời sống thực vật,” các con hăy can đảm chọn giải pháp rút ống trợ sinh; kéo dài làm chi, chỉ gây khổ cho mọi người!



Bàn thờ gia đ́nh.

Trong hoàn cảnh ngày nay, khó lập bàn thờ ngay trong nhà. Nhớ đến tổ tiên, ông bà nội ngoại, cha mẹ, các con có thể bày nơi trang trọng nhất ở trong nhà để tỏ ḷng tôn kính và để tự hứa không bao giờ tổn hại gia phong. Đến ngày giỗ, xếp một bàn nhỏ, bày một chén nước trong, vài bông hoa thơm, mấy trái cây tươi và một nén nhang (nhang điện cũng được) là đủ, v́ ḷng thành các con, các cháu mới là quư. Bố mẹ nói “các cháu” là có ư nhắc các con cần cho các cháu biết ư nghĩa ngày giỗ của dân tộc Việt Nam. Vào những ngày giỗ, các con hăy nghĩ thiện, làm lành nhiều hơn các ngày khác, hăy chia sẻ chút đỉnh cho người nghèo, hăy gom quần áo dư để dành cho các hội từ thiện. Nếu anh chị em nhân ngày giỗ mà về họp mặt một nơi th́ thật là tốt v́ t́nh thân gia đ́nh sẽ nhờ đó mà tăng lên.
Mong các con đọc kỹ thư này, suy nghĩ đến nơi và cố gắng thực hành những lời dặn.

Hôn các con của bố mẹ!
Bố mẹ cám ơn các con đă luôn luôn tận tâm săn sóc bố mẹ từ bao nhiêu năm nay và đă lo toan đầy đủ để cho bố mẹ được thoải mái, vui hưởng tuổi già.
Hôn các con thật lâu! Hôn các cháu thật lâu!



Bố mẹ!

Nguyễn Văn Phú

haidao1975
04-22-2013, 00:47
người ngu sao biết ḿnh ngu..cóc ngồi đáy giếng xem trời bằng vung

forum này có dám cộng ngu
nhưng mà khoái sủa thối ùm cả forum
nick name thí dổi hàng ngày
làm sao giấu được hở bầy cộng ngu
thu đi để lại lá vàng
bác đi để lại một đàn cháu ngu
dân ngu xuất ngoại học ngu
oang oang cái mơm ta hay hơn người
dân nào theo cộng không ngu
dân khôn "đéo mẹ ai theo chúng mày"
đảng ta trọng dụng dân ngu
dân ngu dễ dậy dễ tin đảng nàm
đăng ta dùng chúng thay loa
dân ngu chuyền miệng dân ngu lại chuyền
mùa thu nối tiếp mùa thu
dân ngu nối tiếp dân ngu ra đời
bao giờ súc vật làm thầy
dân ngu mới được đổi đời hết ngu
nhờ bay đảng vững ngai vàng

con c̣ bay lả bay la
miền bắc hết ruộng bay ra lăng hồ
cất cổ có gáy c̣ c̣
tổ cha đảng bác đi thờ mác mao

đới không học chẳng hành
cha đi bộ đội con thành lao sinh
dùng dằng nửa ở nửa về
về th́ không có sữa cặn bơ thừa
tao ăn chưa đủ vẫn thèm