Romano
06-10-2013, 04:37
“Câu chuyện của những người ‘phụ nữ giải khuây’ này cần phải được ghi nhận như bất cứ câu chuyện lịch sử nào khác trong Thế chiến 2, chỉ khác đó là lịch sử của sự đày đọa.”
Trong nhiều năm trời, một số nạn nhân sống sót qua giai đoạn kinh hoàng này đă dũng cảm kể lại những câu chuyện bắt cóc, ép buộc, cưỡng hiếp và lạm dụng cho phần c̣n lại của thế giới với mong muốn nhận được lời xin lỗi chính thức, thế nhưng chính phủ Nhật Bản vẫn không muốn chính thức thừa nhận những tội ác này và bồi thường thỏa đáng cho các nạn nhân.
T́m một chỗ đứng trong lịch sử
Suốt thời gian qua, vấn đề nô lệ t́nh dục đă không chỉ bị các quan chức chính phủ phớt lờ mà c̣n bị che giấu ngay cả ở các quốc gia có những phụ nữ bị ép buộc làm “phụ nữ giải khuây”. Chẳng hạn ở Indonesia, trong khi những nạn nhân này và gia đ́nh họ nhận được rất ít tiền bồi thường từ chính phủ th́ những câu chuyện của họ lại bị cả xă hội gạt bỏ.
Theo nhà báo Hilde Janssen đến từ Hà Lan, những câu chuyện của các nô lệ t́nh dục này bị phớt lờ v́ đó là nỗi hổ thẹn trong con mắt của cả xă hội. Việc nói đến t́nh dục là một điều tương đối cấm kỵ trong văn hóa Indonesia, thế nên các “phụ nữ giải khuây” này cảm thấy quá tội lỗi và xấu hổ khi kể lại những kư ức kinh hoàng của ḿnh.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody><tr> <td>http://media.tinmoi.vn//2013/06/10/no-le-tinh-duc-lich-su1.jpg</td> </tr> </tbody></table> Những nô lệ t́nh dục tại một nhà thổ của quân đội Nhật
Trong một hội thảo do Ủy ban Quốc gia về Quyền Phụ nữ được tổ chức ở Indonesia, nhà báo Janssen lên tiếng: “Câu chuyện của những người ‘phụ nữ giải khuây’ này cần phải được ghi nh ận như bất cứ câu chuyện lịch sử nào khác trong Thế chiến 2, chỉ khác đó là lịch sử của sự đày đọa.”
Theo các chuyên gia nghiên cứu lịch sử, các tài liệu và chứng cứ lưu trữ hiện nay cho thấy hệ thống “trạm giải khuây” này đă được quân đội Nhật lập ra nằm trong chiến lược chiến tranh phục vụ cho binh lính để tránh các vụ cưỡng hiếp người dân sở tại làm “mất đi h́nh ảnh của đế quốc Nhật Bản”. Để thực hiện chiến lược pḥng ngừa tội ác đó, họ đă thực hiện một tội ác cũng dă man không kém, đó là bắt cóc, cưỡng ép những người phụ nữ vào trong các nhà thổ quân đội để mua vui cho binh lính.
Từ ngày 8-12/12/2000, Ṭa án Tội phạm Chiến tranh quốc tế về Nô lệ t́nh dục trong Quân đội Nhật đă được tổ chức tại Tokyo, Nhật Bản. Tại phiên ṭa do một số tổ chức bảo vệ nhân quyền và nữ quyền ở châu Á tổ chức này, 35 nô lệ t́nh dục đến từ các quốc gia châu Á Thái B́nh Dương đă ra làm chứng.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody><tr> <td>http://media.tinmoi.vn//2013/06/10/no-le-tinh-duc-lich-su2.jpg</td> </tr> </tbody></table> Ṭa án Tội phạm Chiến tranh quốc tế về Nô lệ t́nh dục trong Quân đội Nhật tại Tokyo
Ngày 4/12/2001, ṭa án ra phán quyết tại Hague, Hà Lan rằng cựu Nhật Hoàng Hirohito và một số quan chức cấp cao của Nhật Bản đă phạm tội ác chống lại loài người đối với hệ thống “phụ nữ giải khuây” này, đồng thời yêu cầu Nhật Bản xin lỗi và bồi thường cho các nạn nhân c̣n sống. Thế nhưng các nạn nhân nô lệ t́nh dục này vẫn không nhận được lời xin lỗi chính thức và số tiền bồi thường cũng không đến được tay họ.
Chẳng hạn như ở Indonesia, từ năm 1997-2009, Nhật Bản đă trả 4,4 triệu đô-la tiền đền bù cho nạn nhân nô lệ t́nh dục ở nước này thông qua Quỹ Phụ nữ châu Á. Chính phủ Indonesia đă dùng số tiền này để xây các nhà dưỡng lăo mà không trả trực tiếp cho các nạn nhân.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody><tr> <td>http://media.tinmoi.vn//2013/06/10/no-le-tinh-duc-lich-su3.jpg</td> </tr> </tbody></table> Các nạn nhân nô lệ t́nh dục Hàn Quốc yêu cầu được xin lỗi
Một số nạn nhân đă từ chối nhận tiền đền bù trước khi chính phủ Nhật Bản chính thức lên tiếng xin lỗi, và một nạn nhân tiêu biểu là bà Mardiyem, người đă tích cực lên tiếng bảo vệ quyền lợi cho các nạn nhân nô lệ t́nh dục, người đă qua đời năm 1997 mà không nhận được bất cứ khoản bồi thường hay lời xin lỗi nào.
Dẫu biết rằng lịch sử luôn được viết ra theo cách nh́n của người chiến thắng để ngợi ca vinh quang của quốc gia, tuy nhiên, những câu chuyện đau thương mà các nạn nhân nô lệ t́nh dục đă trực tiếp trải qua trong các nhà thổ của quân đội Nhật Bản phải xứng đáng có một chỗ đứng trong lịch sử, như lời một chuyên gia nghiên cứu lịch sử đă thốt lên: “Chúng ta không thể bỏ rơi nạn nhân bởi một quốc gia vĩ đại rút ra bài học từ các nạn nhân, phục hồi nhân phẩm cho họ và đảm bảo rằng những điều tương tự sẽ không bao giờ c̣n xảy ra.”
TM
Trong nhiều năm trời, một số nạn nhân sống sót qua giai đoạn kinh hoàng này đă dũng cảm kể lại những câu chuyện bắt cóc, ép buộc, cưỡng hiếp và lạm dụng cho phần c̣n lại của thế giới với mong muốn nhận được lời xin lỗi chính thức, thế nhưng chính phủ Nhật Bản vẫn không muốn chính thức thừa nhận những tội ác này và bồi thường thỏa đáng cho các nạn nhân.
T́m một chỗ đứng trong lịch sử
Suốt thời gian qua, vấn đề nô lệ t́nh dục đă không chỉ bị các quan chức chính phủ phớt lờ mà c̣n bị che giấu ngay cả ở các quốc gia có những phụ nữ bị ép buộc làm “phụ nữ giải khuây”. Chẳng hạn ở Indonesia, trong khi những nạn nhân này và gia đ́nh họ nhận được rất ít tiền bồi thường từ chính phủ th́ những câu chuyện của họ lại bị cả xă hội gạt bỏ.
Theo nhà báo Hilde Janssen đến từ Hà Lan, những câu chuyện của các nô lệ t́nh dục này bị phớt lờ v́ đó là nỗi hổ thẹn trong con mắt của cả xă hội. Việc nói đến t́nh dục là một điều tương đối cấm kỵ trong văn hóa Indonesia, thế nên các “phụ nữ giải khuây” này cảm thấy quá tội lỗi và xấu hổ khi kể lại những kư ức kinh hoàng của ḿnh.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody><tr> <td>http://media.tinmoi.vn//2013/06/10/no-le-tinh-duc-lich-su1.jpg</td> </tr> </tbody></table> Những nô lệ t́nh dục tại một nhà thổ của quân đội Nhật
Trong một hội thảo do Ủy ban Quốc gia về Quyền Phụ nữ được tổ chức ở Indonesia, nhà báo Janssen lên tiếng: “Câu chuyện của những người ‘phụ nữ giải khuây’ này cần phải được ghi nh ận như bất cứ câu chuyện lịch sử nào khác trong Thế chiến 2, chỉ khác đó là lịch sử của sự đày đọa.”
Theo các chuyên gia nghiên cứu lịch sử, các tài liệu và chứng cứ lưu trữ hiện nay cho thấy hệ thống “trạm giải khuây” này đă được quân đội Nhật lập ra nằm trong chiến lược chiến tranh phục vụ cho binh lính để tránh các vụ cưỡng hiếp người dân sở tại làm “mất đi h́nh ảnh của đế quốc Nhật Bản”. Để thực hiện chiến lược pḥng ngừa tội ác đó, họ đă thực hiện một tội ác cũng dă man không kém, đó là bắt cóc, cưỡng ép những người phụ nữ vào trong các nhà thổ quân đội để mua vui cho binh lính.
Từ ngày 8-12/12/2000, Ṭa án Tội phạm Chiến tranh quốc tế về Nô lệ t́nh dục trong Quân đội Nhật đă được tổ chức tại Tokyo, Nhật Bản. Tại phiên ṭa do một số tổ chức bảo vệ nhân quyền và nữ quyền ở châu Á tổ chức này, 35 nô lệ t́nh dục đến từ các quốc gia châu Á Thái B́nh Dương đă ra làm chứng.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody><tr> <td>http://media.tinmoi.vn//2013/06/10/no-le-tinh-duc-lich-su2.jpg</td> </tr> </tbody></table> Ṭa án Tội phạm Chiến tranh quốc tế về Nô lệ t́nh dục trong Quân đội Nhật tại Tokyo
Ngày 4/12/2001, ṭa án ra phán quyết tại Hague, Hà Lan rằng cựu Nhật Hoàng Hirohito và một số quan chức cấp cao của Nhật Bản đă phạm tội ác chống lại loài người đối với hệ thống “phụ nữ giải khuây” này, đồng thời yêu cầu Nhật Bản xin lỗi và bồi thường cho các nạn nhân c̣n sống. Thế nhưng các nạn nhân nô lệ t́nh dục này vẫn không nhận được lời xin lỗi chính thức và số tiền bồi thường cũng không đến được tay họ.
Chẳng hạn như ở Indonesia, từ năm 1997-2009, Nhật Bản đă trả 4,4 triệu đô-la tiền đền bù cho nạn nhân nô lệ t́nh dục ở nước này thông qua Quỹ Phụ nữ châu Á. Chính phủ Indonesia đă dùng số tiền này để xây các nhà dưỡng lăo mà không trả trực tiếp cho các nạn nhân.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody><tr> <td>http://media.tinmoi.vn//2013/06/10/no-le-tinh-duc-lich-su3.jpg</td> </tr> </tbody></table> Các nạn nhân nô lệ t́nh dục Hàn Quốc yêu cầu được xin lỗi
Một số nạn nhân đă từ chối nhận tiền đền bù trước khi chính phủ Nhật Bản chính thức lên tiếng xin lỗi, và một nạn nhân tiêu biểu là bà Mardiyem, người đă tích cực lên tiếng bảo vệ quyền lợi cho các nạn nhân nô lệ t́nh dục, người đă qua đời năm 1997 mà không nhận được bất cứ khoản bồi thường hay lời xin lỗi nào.
Dẫu biết rằng lịch sử luôn được viết ra theo cách nh́n của người chiến thắng để ngợi ca vinh quang của quốc gia, tuy nhiên, những câu chuyện đau thương mà các nạn nhân nô lệ t́nh dục đă trực tiếp trải qua trong các nhà thổ của quân đội Nhật Bản phải xứng đáng có một chỗ đứng trong lịch sử, như lời một chuyên gia nghiên cứu lịch sử đă thốt lên: “Chúng ta không thể bỏ rơi nạn nhân bởi một quốc gia vĩ đại rút ra bài học từ các nạn nhân, phục hồi nhân phẩm cho họ và đảm bảo rằng những điều tương tự sẽ không bao giờ c̣n xảy ra.”
TM