Log in

View Full Version : Câu nói chết người


saigon75
07-18-2013, 14:49
“Mày đánh nó cho tao, có ǵ tao chịu” – Lê Quang B́nh (sinh năm 1973) hất hàm, ra lệnh cho Phạm Văn Nhanh (sinh năm 1986, cháu ruột B́nh, cùng ngụ xă Mỹ An, Chợ Mới, An Giang). Chỉ một câu nói ấy thôi, tính mạng một người đă bị xâm hại, biến bữa nhậu vui thành phiên ṭa buồn.

Lê Văn Tây (sinh năm 1974, ngụ TP. Cao Lănh, Đồng Tháp) bỏ quê sang xă Mỹ An thuê đất làm rẫy. Một thời gian sau, anh quen biết với Lê Văn Kiệt Anh (sinh năm 1980, bà con với B́nh). Trong những buổi nhậu cùng Kiệt Anh, Tây cũng đă có dịp gặp mặt và nói chuyện với B́nh. Nhưng không hiểu sao, B́nh lại không thích Tây, dù cả hai chẳng có xích mích ǵ.

Chiều ngày 8-9-2012, cả gia đ́nh Kiệt Anh tổ chức uống rượu, với sự có mặt của Nhanh, B́nh, Lê Thị Ń (vợ Kiệt Anh) và nhiều người khác. Buổi nhậu kéo dài đến tối, từ rượu chuyển sang bia, từ tṛ chuyện chuyển sang hát karaoke và nhảy múa. Lúc ấy, ai cũng ngà ngà say. Kiệt Anh nổi hứng muốn mời Tây đến chơi cho vui.

Thấy bạn có ḷng, Tây đồng ư tham gia, và trở thành người tỉnh nhất trong cuộc vui. Những người khác nhảy múa, ca hát một cách phấn khích v́ hơi men. Tây cũng ḥa nhập vào không khí ấy.

Nhưng B́nh th́ lại cho rằng có một vấn đề bất thường. “Tôi thấy Tây đứng nhảy múa cùng Ń, sợ vô ư đụng tay đụng chân, người ngoài nh́n vào sẽ đánh giá không hay. Lúc ấy, Kiệt Anh đă ra ngoài đi vệ sinh. Tôi ra hiệu cho Nhanh “xử lư” chuyện này, trước khi chồng Ń và người khác nh́n thấy. Nhanh chưa hiểu ư, hỏi lại: “Sao mà đánh nó?”. Tôi nói: “Đánh nó đi, có ǵ bác Út chịu!”. Nhanh không hỏi ǵ thêm nữa, bỏ ra ngoài. Tôi ngồi lại, tiếp tục quan sát hoạt động của mọi người” – B́nh khai.

http://nld.vcmedia.vn/S5KKUQrkCvT6Eb8lVn0Q dkQXCW1U7p/Image/2013/07/gietnguoivinhaynhot_ 6ee96.jpg
Nhanh và B́nh trước vành móng ngựa

Với cái đầu ong ong v́ rượu, Nhanh vừa đi vệ sinh, vừa nghĩ cách “xử” Tây theo lời bác Út. Khi trở vào, Nhanh đụng mặt Kiệt Anh nên cho hay: “Chút tao đánh thằng đó, ông B́nh kêu”. Kiệt Anh không rơ ư của Nhanh, nhưng cũng vội gạt đi: “Mày đừng có tào lao à!”. Khi mọi người đă trở lại đông đủ nơi uống rượu, Nhanh quyết định hành động. Anh ta cầm cổ chai bia đang uống dở, đập thẳng lên đầu của Tây.

Tiếng “bụp” vang rơ to, khiến mọi người im bặt, quay lại. Tây ôm đầu la lớn, phía dưới chân là mảnh vụn của chai bia thủy tinh. Không biết người thanh niên vừa đánh ḿnh là ai, v́ lư do ǵ, Tây hỏi khi cơn đau vừa ập đến: “Sao mày đánh tao?”. Nhanh chưa kịp trả lời, B́nh lên tiếng trước: “Tao xúi nó đó, mày làm ǵ tao?”.

“Tính tôi vốn hiền lành, không muốn đụng chạm đến ai nên không làm to chuyện nữa. Tôi ráng ôm đầu bước ra khỏi nhà, nhờ mấy người bạn đưa đi đến Trạm y tế xă Mỹ An. Sau khi được sơ cứu vết thương xong, tôi ghé lại tŕnh báo Công an địa phương. Chẳng hiểu sao, tôi chợt thấy chóng mặt, hoa mắt, trong người rất khó chịu. Rồi tay chân cứ tê dần. Tôi lịm đi, không c̣n biết ǵ nữa. Khi tỉnh lại, tôi mới hay ḿnh đă bị chấn thương sọ năo.

Đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu tại sao B́nh lại kêu Nhanh đánh tôi, tôi đâu làm ǵ có lỗi với họ? Vết thương mà họ gây ra vẫn chưa lành hẳn. Sức khỏe tôi bị giảm sút nghiêm trọng, không mang vác vật ǵ quá 10kg. Chưa kể, tôi phải điều trị tốn kém cả trăm triệu đồng.

Từ ngày tôi bị đánh đến nay, gia đ́nh B́nh không có thiện chí thăm hỏi, khắc phục hậu quả cho tôi, mà c̣n tỏ ư thách thức. Tôi chỉ mong Hội đồng xét xử tăng nặng h́nh phạt đối với B́nh. Riêng Nhanh, do chỉ làm theo lời xúi giục của B́nh nên tôi yêu cầu giảm nhẹ h́nh phạt cho Nhanh” - Tây chia sẻ.

Hậu quả, Nhanh và B́nh đều bị truy tố về tội danh “Giết người”, phải ra đứng trước vành móng ngựa. Suốt phiên ṭa, Nhanh như một cái bóng bên B́nh: “Bác Út kêu đánh đi, có ǵ ổng chịu, nên bị cáo không suy nghĩ ǵ thêm. Sẵn trong ḿnh có rượu, bị cáo chụp chai bia đánh Tây. Khi Tây bị chảy máu nhiều quá, bị cáo hoảng sợ chạy về nhà.

Thấy mẹ đang ăn cơm, bị cáo kể lại cho mẹ nghe chuyện vừa xảy ra. Mẹ bị cáo kêu trời: “Sao con đi nhậu rồi c̣n đánh nhau làm chi? Nhà ḿnh nghèo khổ, con gây ra chuyện th́ con phải gánh chứ có ai chịu cho con!”. Rồi cả hai mẹ con ôm nhau khóc. Bị cáo tỉnh rượu mới thấy hối hận quá, chỉ v́ nghe lời người lớn mà làm bậy”.

B́nh bối rối: “Thưa quư ṭa, bị cáo chỉ có ư kêu Nhanh đánh dằn mặt Tây để Tây đừng đến gần em bị cáo nữa. Trong bữa nhậu đó, tất cả đều là người trong gia đ́nh, chỉ có Tây là người lạ. Nếu xảy ra chuyện xấu, người ta cười chê cả ḍng họ. Bị cáo muốn ngăn chặn lại, chứ đâu có ngờ Nhanh lại đánh Tây bằng chai bia”.

Hội đồng xét xử nhận định, Nhanh là người trực tiếp đánh Tây bằng hung khí nguy hiểm, có tính chất côn đồ nên bị khép vào tội danh “Giết người”. B́nh dù không tham gia việc đánh Tây, nhưng lại dùng “câu nói nguy hiểm” xúi giục Nhanh hành động. Hậu quả xảy ra đến đâu th́ B́nh cũng phải chịu hậu quả đến đó giống như Nhanh, theo quy định của pháp luật. Xem xét tất cả các t́nh tiết trong vụ án, Ṭa án nhân dân tỉnh quyết định xử phạt mỗi bị cáo 8 năm tù, đồng thời buộc cả hai phải liên đới bồi thường thiệt hại cho nạn nhân.

Phiên ṭa kết thúc, nhưng dường như sóng gió vẫn chưa kết thúc trong gia đ́nh bị cáo. Một diễn biến khác xảy ra bên ngoài pḥng xử án: Vợ chồng Ń bỏ ra một góc riêng để tránh tiếng ch́ tiếng bấc từ những người thân c̣n lại. Họ cho rằng, giá như hôm ấy Ń đừng “ham vui” quá, đừng tham gia nhậu nhẹt th́ đă không có vụ án này. Giá như Kiệt Anh đừng gọi người lạ đến dự tiệc vui của gia đ́nh, th́ B́nh chẳng phải “lo lắng”. B́nh chỉ v́ thương em, bênh em mà phải chịu tù tội khổ sở… Họ t́m đủ mọi lư lẽ để mắng nhiếc nhau, để đổ lỗi cho nhau. Chẳng biết những điều ấy có đúng không, v́ đó là chuyện riêng của họ, nhưng tôi chợt nhận ra: Họ chỉ muốn bào chữa cho lỗi lầm của bị cáo, mà quên mất sự bất hạnh của người bị hại… Kiểu bênh vực mù quáng ấy sẽ đem lại điều ǵ tốt đẹp cho vụ án này?


Theo KHÁNH HƯNG (An Giang Online)