Log in

View Full Version : Nhạc sĩ Dương Thụ: Hồng Nhung, Mỹ Linh, Thanh Lam bị chê là có lư do


vuitoichat
09-04-2013, 09:27
GiadinhNet - Sau nhận xét rất thẳng của nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 về nhiều “ngôi sao” ca nhạc, trong đó có cả 3 “Diva” là Hồng Nhung, Thanh Lam và Mỹ Linh, nhạc sĩ Dương Thụ cũng rất thẳng thắn khi nói về họ. Những phân tích cặn kẽ, những nhận xét có t́nh, có lư, dẫu có thể hơi “sốc” của ông đă phần nào cho thấy rơ hơn sự kiện “gây băo” làng nhạc mới đây.
http://younhac.com/forum/attachment.php?attac hmentid=85872&stc=1&d=1378286783
Nhạc sĩ Dương Thụ.

Thanh Lam hát có lúc tôi cũng không thích

Về 3 giọng hát gắn với tên tuổi của ḿnh và cũng là 3 cái tên được nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 “mổ xẻ” thẳng thắn, nhạc sĩ Dương Thụ bảo: “Trong số các ca sĩ đă hát nhạc của tôi, Hồng Nhung là người tôi thích nhất. V́ cô ấy hiểu, nhạc của tôi rất dung dị, mộc mạc nên cứ hát đúng như thế th́ đă rung động rồi. Nhưng ḿnh không thể bắt Hồng Nhung măi măi như cái hồi 16 tuổi được. Bây giờ cô ấy hơn 40 tuổi, có hai đứa con rồi phải khác chứ.

V́ sao tôi quư Hồng Nhung? Năm 1985 tôi ra Hà Nội thực hiện chương tŕnh cho Nhà hát Tuổi trẻ, lấy tên là “Thả diều vào trời xanh”, nhưng lực lượng của chị Phạm Thị Thành (Giám đốc Nhà hát khi đó - PV) yếu quá, ca sĩ kém lắm. Cơ duyên làm sao, con ông Dương Tường là Hải Âu giới thiệu: “Có con Bống nó hát hay lắm chú”. Lúc đó tôi c̣n chưa biết Bống là ai v́ cô ấy c̣n trẻ mà. Một bữa nghe Hồng Nhung ôm đàn hát bài “Papa”, không phải chỉ tôi mà rất nhiều người muốn khóc. Nghe hay và xúc động vô cùng! Giọng như Susan Boyle của Anh lúc hát “I dreamed a dream” vậy. Hồng Nhung hát hay bài đó v́ từ bé đă sống với bố chứ không sống với mẹ. Mỗi ca sĩ không chỉ có chất giọng mà nó phải có câu chuyện của ḿnh th́ mới làm nên xúc cảm.

Mỹ Linh cũng hát rất hay nhiều bài của tôi, không những thế c̣n được tôi đặt lời cho nhiều bài nữa, như “Hương ngọc lan”, “Trưa vắng”, “Cafe mùa hè”… Chỉ có hôm nào phân tâm th́ hay quên lời, v́ Mỹ Linh có nhiều nỗi lo lắng cho gia đ́nh lắm. Thanh Lam hát nhạc của tôi c̣n trước cả Hồng Nhung, có bài “Bài hát ru cho anh” rất xúc động. Nhưng Thanh Lam là người nổi loạn, cô ấy không bao giờ dừng lại cái ǵ cả. Có những bài cô ấy hát gào thét thái quá, nhiều khi là “xuyên tạc” nhạc của người khác. Ví dụ như bài “Đánh thức tầm xuân” nhẹ nhàng như thế, thế mà cô ấy hát cứ hú hí lên nghe không thể chịu được. Nhưng bảo không nghe, cứ cho như thế mới là hay! Nhưng phải hiểu rằng, Thanh Lam là người có lối sống tự do, rất Tây nên hễ cứ hát lên cao cái là t́m cách phá, gào lên. Hôm chương tŕnh “Họa mi hót trong mưa” ở Nhà hát Lớn mà Trần B́nh làm cho tôi, tôi mời ông Việt Phương đến nghe. Đến đoạn Thanh Lam hát th́ ông ấy bảo: “Nghe cô này hát anh đau tim quá”. Dường như chúng ta hơi quá khắt khe với nghệ sĩ. Hơn 40 tuổi mà vẫn hát “điên” như thế th́ cũng đáng nể chứ”.
“Cũng như Hồng Nhung hát hay “Papa” v́ có nhiều cảm xúc về cha th́ Thanh Lam cũng có câu chuyện riêng của ḿnh đó là ít được gần con. Nhưng cái “quái” của Thanh Lam hồi trẻ nó làm nên sự dễ thương, cũng như ḿnh không bao giờ chấp một đứa trẻ con cả. Nó càng nghịch ngợm th́ người ta càng thích. Nhưng nếu lưu lại đến lúc tuổi già th́ nó bị phô”.

NS Dương Thụ
Bi kịch “ít khi được hát cái ḿnh thích”!
Nói về nhận xét của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 với các tên tuổi thuộc hàng “ngôi sao”, nhạc sĩ Dương Thụ nói: “Phải nghĩ rằng, trong gia đ́nh ḿnh, có nhiều khi bố mẹ, anh em ḿnh cũng c̣n giận nhau… Tôi rất nhiều sai lầm và rất nhiều cái xấu nhưng không thể v́ thế mà rút kinh nghiệm được đâu.

Tuy nhiên phải suy xét rằng, nếu chỉ có kỹ thuật không th́ các cô ấy không thể nào chinh phục được khán giả của ḿnh trong nhiều năm qua đến thế đâu. Phải hiểu là có những hôm người ta chạy sô, không c̣n hồn vía để hát nữa, nhưng không hát th́ không được với bầu sô nên vẫn phải hát. Lúc đó mà đ̣i người ta “có hồn” th́ vô lư. Khán giả không phải là người kém tới mức chỉ hát như robot mà họ yêu đâu. Thanh Lam hát nhiều khi tôi cũng không bằng ḷng, nhưng tôi hiểu cô này, giữa âm nhạc và nội tâm không cân xứng, cứ thích phá. Cái đó nếu hiểu ra cũng rất tâm hồn, rất người và có khi người ta thích là ở chỗ đó, v́ nó tự do, không khuôn mẫu.

Nguyễn Ánh 9 nói như thế cũng đúng, là bởi v́ ông ấy không gần Thanh Lam, Hồng Nhung, Mỹ Linh. Tôi có điều kiện gần các cô ấy hơn (từ nghe đến dựng chương tŕnh, làm đĩa…). Đánh giá con người phải có quá tŕnh, không phải chỉ v́ thấy họ hát một bài không hay th́ bảo họ không được. Bi kịch nhất của các bạn ấy là không mấy khi được hát những bài ḿnh thích, khán giả là thượng đế mà! Cô Thanh Lam là người Bắc mà đi hát nhạc Sài G̣n cũ làm sao được, không bị “tai nạn” mới là chuyện lạ. Như Hồng Nhung hát nhạc Trịnh Công Sơn không được đâu, ḿnh nghe vậy thôi. Văn hóa nào nó sinh ra kiểu đó. Ví như hát nhạc Phạm Duy th́ phải để Thái Thanh hát mới hay được. Bây giờ các cô ấy phải hát quá nhiều thứ… Các cô các cậu ấy biết cả đấy chứ không phải không biết đâu. Nhưng cũng không trách Nguyễn Ánh 9 được, v́ ông ấy chỉ nghe một vài bài của họ thôi chứ cũng chưa làm album hay tổ chức chương tŕnh cho họ nên không có điều kiện để hiểu sâu”.

Nhạc sĩ Dương Thụ cũng chia sẻ về văn hóa phê b́nh: “Nên tôn trọng ư kiến, ngay cả không đúng cũng phải tôn trọng. Bố ḿnh cũng có khi sai, nhưng cái sai của bố ḿnh rất khác với cái sai của bạn ḿnh. Ḿnh không thể cư xử với bố như với bạn ḿnh được. Và bố ḿnh đâu phải là thánh. Ở đây có sự khác nhau về lứa tuổi nên nhiều khi các nhận xét cũng không gặp. Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 hồn nhiên lắm, mà người hồn nhiên người ta không có nỗi sợ hăi nên nghĩ ǵ nói nấy. Trong một xă hội b́nh thường th́ nhận xét của Nguyễn Ánh 9 là b́nh thường, nhưng trong xă hội ta là một sự dũng cảm. Việc phê b́nh rất khó c̣n là bởi cả xă hội có nỗi sợ hăi ḿnh bị làm sao đó cho nên ai cũng muốn an toàn. V́ thế tự nhiên nó h́nh thành cách an toàn là khen nhau, muốn chê th́ chê sau lưng. Chê trước mặt có khi bị…trả thù. Cho nên mới nói, văn hóa nào th́ ứng xử đó, có trách cũng không khác đi được, thay vào đó hăy cảm thông với họ v́ để có “sản phẩm” này cũng là lỗi của những người già như chúng tôi”.

Thanh Hà (lược ghi)