Hanna
09-10-2013, 06:24
Cuộc chiến đang đi vào giai đoạn sau chót, với sức tấn công không thể đảo ngược của quân đội miền Bắc. Từ thủ phủ Sài G̣n, phóng viên Phạm Xuân Ẩn tiếp tục chuyển lên rừng những báo cáo chiến lược quan trọng.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=514533&stc=1&d=1378794214
Điệp viên hoàn hảo X6 - Kỳ 8: Tiến vào Sài G̣n
Trận Phước Long (1.1975) là một sự kiện quan trọng cho thấy Mỹ không muốn quay trở lại Việt Nam - Ảnh: Từ sách Điệp viên hoàn hảo
Lúc 10 giờ 30 sáng 5.2.1975, nhằm ngày 25.12 âm lịch, một chiếc Antonov AN-24 cất cánh từ sân bay quân sự Gia Lâm ở Hà Nội tới Đồng Hới, một thị xă cảng cá nhỏ nằm cách chừng năm trăm cây số về phía nam. Trên máy bay là tướng bốn sao Văn Tiến Dũng, người đă từng làm việc bên cạnh một tướng bốn sao khác của Bắc Việt, vị Tổng tư lệnh Vơ Nguyên Giáp. Ông Dũng là Tổng tham mưu trưởng Quân đội từ năm 1953, và ở độ tuổi 56, lúc này ông là thành viên trẻ nhất của Bộ Chính trị.
Các phương thức nghi binh và bí mật cao độ đă được triển khai cho chuyến đi của ông Dũng. Tài xế chiếc xe hơi Volga do Nga sản xuất thường chở ông Dũng đi làm được lệnh chạy hai chuyến đi về giữa tư dinh ông Dũng và tổng hành dinh của quân đội như thường lệ. Lính tráng vẫn được lệnh chơi bóng chuyền như mọi ngày trước nhà ông. Báo chí tại Hà Nội đưa tin về các hoạt động được cho là của ông Dũng mấy tuần sau khi ông đă đi khỏi Hà Nội...
Tại Đồng Hới, trung tướng Đồng Sỹ Nguyên cùng một đội xe của Sở chỉ huy Đoàn 559 ra đón ông Dũng. Ông Dũng sau đó được đưa tới sông Bến Hải, rồi lên thuyền máy; vào chiều muộn của cái ngày rất lạnh hôm đó, họ tới tổng hành dinh của Đoàn 559 nằm ở phía tây Gio Linh.
Ông Dũng phổ biến các chỉ thị của Bộ Chính trị cho bộ tư lệnh mới thành lập của Chiến dịch 275 để giải phóng miền Nam. Các điệp viên ở Sài G̣n đă báo cáo chi tiết về cuộc họp tại Dinh Độc Lập giữa Tổng thống Thiệu với các tư lệnh quân đội và các vùng chiến thuật cách đấy non 2 tháng. Không ai trong pḥng họp hôm đó biết rằng ông Dũng có một điệp viên dự cuộc họp bàn về các mục tiêu chiến tranh của Cộng sản trong năm 1975 này. Trong ṿng hai tuần, một báo cáo chi tiết về cuộc họp chiến lược hôm đó đă tới tay ông Dũng, người bây giờ đă biết rơ tư duy chiến lược của Thiệu và các tư lệnh của ông ta nhằm đối phó với cái mà họ cho là kế hoạch chiến tranh của chính ông Dũng. Ông Thiệu tin rằng do Cộng sản chịu thương vong nặng nề trong năm 1968 và 1972, quân Bắc Việt giờ chỉ đủ khả năng đánh vào các thị xă nhỏ bé và biệt lập. Trong khi dự báo vùng đồng bằng sông Cửu Long và Cao nguyên Trung phần có thể bị tấn công, th́ quyết định đưa ra vẫn là không củng cố sức mạnh cho vùng Cao nguyên Trung phần. “Tôi có các nguồn tin tốt tại cuộc họp đó, và họ nói với tôi về đánh giá của ông Thiệu,” ông Ẩn giải thích. “Tôi nhận được thông tin từ ít nhất hai người và ngay lập tức thảo báo cáo”.
Hoạt động của Ẩn trong giai đoạn này, đặc biệt nhất là những đóng góp trước Chiến dịch 275, giúp mang về cho ông Huân chương Chiến công cuối cùng. “Chuyện hồi trước th́ tôi không được biết, chứ trong thời gian tôi làm cụm trưởng, những năm 72, 73, 74, mỗi năm Mỹ có tài liệu chiến lược ǵ quan trọng đều bị Hai Trung lấy tuốt luốt hết ráo”, ông Ba Minh, chỉ huy trực tiếp của Ẩn trong giai đoạn cuối cùng của cuộc chiến, nói.
Tối 25.2.1975, ông Dũng kư vào bản đồ phác thảo nhiệm vụ, bố trí lực lượng và các tuyến hành quân trong cuộc tấn công vào Ban Mê Thuột. Trong vài ngày sau đó, ông Dũng và các tư lệnh của ḿnh chuẩn bị sẵn sàng lực lượng để xung trận. Ngày 9.3, “Tuấn” gửi một bức điện bằng mật mă cho “Chiến” ở Hà Nội: “Ngày 10.3, chúng ta sẽ tấn công Ban Mê Thuột”.
Ngày 11.3.1975, “Tuấn” gửi một bức mật điện nữa cho “Đồng chí Chiến”: “Quân ta đă làm chủ hoàn toàn Ban Mê Thuột... Quân ta đang chuẩn bị dọn sạch các mục tiêu lân cận”. Ngày hôm sau, “Chiến” trả lời bằng những chỉ thị từ Bộ Chính trị: “Các đồng chí Lê Duẩn, Lê Đức Thọ và Vơ Nguyên Giáp nhất trí rằng quân ta phải nhanh chóng quét sạch các đơn vị địch c̣n lại ở Ban Mê Thuột" và tiến về phía Pleiku...
Cuộc tấn công cuối cùng vào Sài G̣n sắp sửa bắt đầu. Buổi chiều ngày 7.4, một chiếc xe gắn máy chở ông Lê Đức Thọ, người đă chủ tŕ lễ kết nạp Phạm Xuân Ẩn vào Cộng sản hai mươi năm về trước, chạy tới sở chỉ huy của Đại tướng Dũng. Ông Thọ mang chiếc túi xách bên trong đựng tờ mệnh lệnh thực hiện cuộc tấn công cuối cùng mang tên, “Tiến tới thắng lợi cuối cùng”, trong đó khẳng định ông Dũng là Tư lệnh trưởng, c̣n Trần Văn Trà và Lê Đức Anh làm tư lệnh phó. Trong lời chia tay, Lê Đức Thọ nói với các viên tư lệnh của ông rằng “ngay cả khi chúng [Mỹ] mạo hiểm can thiệp th́ chúng cũng không thể đảo ngược được t́nh h́nh. Chúng chỉ có thể nhận thêm thất bại nặng nề hơn mà thôi. Chúng ta nhất định chiến thắng”. Bộ Chính trị đặt tên cho kế hoạch mới là Chiến dịch Hồ Chí Minh.
Cuộc tấn công vào Xuân Lộc, một khu vực pḥng thủ trọng yếu của Quân lực Việt Nam Cộng ḥa dọc theo quốc lộ 1, khởi sự vào ngày 9.4. Xuân Lộc rồi đây sẽ trở thành một trận chiến mang tính sử thi của cuộc chiến tranh, với việc Sư đoàn 18 Bộ binh Việt Nam Cộng ḥa đă chiến đấu dũng mănh trong t́nh thế quá chênh lệch lực lượng và đă cho thấy v́ sao họ được coi là sư đoàn thiện chiến nhất của Quân lực Việt Nam Cộng ḥa. Tuy nhiên, sau hai tuần đánh nhau ác liệt và đă tiêu diệt hơn năm ngàn quân địch và phá hủy ba mươi bảy xe tăng của Quân đội Bắc Việt, Sư đoàn 18 được lệnh rút quân và Xuân Lộc rơi vào tay Bắc Việt vào ngày 22.4. Ngày hôm sau, Tổng thống Ford nói với những người dự khán ở Đại học Tulane rằng, “nước Mỹ có thể lấy lại được niềm kiêu hănh từng tồn tại trước Chiến tranh Việt Nam. Nhưng điều đó không thể đạt được bằng cách trở lại đánh nhau trong một cuộc chiến tranh mà đối với Mỹ nó đă kết thúc”...
Tổng thống Thiệu lúc này đă ra tuyên bố từ chức, nói với các cố vấn thân cận nhất rằng t́nh h́nh quân sự giờ đây đă hết hy vọng và rằng việc tiếp tục tại vị của ông có thể được coi là một sự cản trở đối với giải pháp ḥa b́nh. Vào ngày 25.4.1975, ông bước lên chiếc máy bay C-118, số đuôi 231, từ Tân Sơn Nhứt đi Đài Bắc...
Larry Berman Người dịch: Đỗ Hùng
TN
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=514533&stc=1&d=1378794214
Điệp viên hoàn hảo X6 - Kỳ 8: Tiến vào Sài G̣n
Trận Phước Long (1.1975) là một sự kiện quan trọng cho thấy Mỹ không muốn quay trở lại Việt Nam - Ảnh: Từ sách Điệp viên hoàn hảo
Lúc 10 giờ 30 sáng 5.2.1975, nhằm ngày 25.12 âm lịch, một chiếc Antonov AN-24 cất cánh từ sân bay quân sự Gia Lâm ở Hà Nội tới Đồng Hới, một thị xă cảng cá nhỏ nằm cách chừng năm trăm cây số về phía nam. Trên máy bay là tướng bốn sao Văn Tiến Dũng, người đă từng làm việc bên cạnh một tướng bốn sao khác của Bắc Việt, vị Tổng tư lệnh Vơ Nguyên Giáp. Ông Dũng là Tổng tham mưu trưởng Quân đội từ năm 1953, và ở độ tuổi 56, lúc này ông là thành viên trẻ nhất của Bộ Chính trị.
Các phương thức nghi binh và bí mật cao độ đă được triển khai cho chuyến đi của ông Dũng. Tài xế chiếc xe hơi Volga do Nga sản xuất thường chở ông Dũng đi làm được lệnh chạy hai chuyến đi về giữa tư dinh ông Dũng và tổng hành dinh của quân đội như thường lệ. Lính tráng vẫn được lệnh chơi bóng chuyền như mọi ngày trước nhà ông. Báo chí tại Hà Nội đưa tin về các hoạt động được cho là của ông Dũng mấy tuần sau khi ông đă đi khỏi Hà Nội...
Tại Đồng Hới, trung tướng Đồng Sỹ Nguyên cùng một đội xe của Sở chỉ huy Đoàn 559 ra đón ông Dũng. Ông Dũng sau đó được đưa tới sông Bến Hải, rồi lên thuyền máy; vào chiều muộn của cái ngày rất lạnh hôm đó, họ tới tổng hành dinh của Đoàn 559 nằm ở phía tây Gio Linh.
Ông Dũng phổ biến các chỉ thị của Bộ Chính trị cho bộ tư lệnh mới thành lập của Chiến dịch 275 để giải phóng miền Nam. Các điệp viên ở Sài G̣n đă báo cáo chi tiết về cuộc họp tại Dinh Độc Lập giữa Tổng thống Thiệu với các tư lệnh quân đội và các vùng chiến thuật cách đấy non 2 tháng. Không ai trong pḥng họp hôm đó biết rằng ông Dũng có một điệp viên dự cuộc họp bàn về các mục tiêu chiến tranh của Cộng sản trong năm 1975 này. Trong ṿng hai tuần, một báo cáo chi tiết về cuộc họp chiến lược hôm đó đă tới tay ông Dũng, người bây giờ đă biết rơ tư duy chiến lược của Thiệu và các tư lệnh của ông ta nhằm đối phó với cái mà họ cho là kế hoạch chiến tranh của chính ông Dũng. Ông Thiệu tin rằng do Cộng sản chịu thương vong nặng nề trong năm 1968 và 1972, quân Bắc Việt giờ chỉ đủ khả năng đánh vào các thị xă nhỏ bé và biệt lập. Trong khi dự báo vùng đồng bằng sông Cửu Long và Cao nguyên Trung phần có thể bị tấn công, th́ quyết định đưa ra vẫn là không củng cố sức mạnh cho vùng Cao nguyên Trung phần. “Tôi có các nguồn tin tốt tại cuộc họp đó, và họ nói với tôi về đánh giá của ông Thiệu,” ông Ẩn giải thích. “Tôi nhận được thông tin từ ít nhất hai người và ngay lập tức thảo báo cáo”.
Hoạt động của Ẩn trong giai đoạn này, đặc biệt nhất là những đóng góp trước Chiến dịch 275, giúp mang về cho ông Huân chương Chiến công cuối cùng. “Chuyện hồi trước th́ tôi không được biết, chứ trong thời gian tôi làm cụm trưởng, những năm 72, 73, 74, mỗi năm Mỹ có tài liệu chiến lược ǵ quan trọng đều bị Hai Trung lấy tuốt luốt hết ráo”, ông Ba Minh, chỉ huy trực tiếp của Ẩn trong giai đoạn cuối cùng của cuộc chiến, nói.
Tối 25.2.1975, ông Dũng kư vào bản đồ phác thảo nhiệm vụ, bố trí lực lượng và các tuyến hành quân trong cuộc tấn công vào Ban Mê Thuột. Trong vài ngày sau đó, ông Dũng và các tư lệnh của ḿnh chuẩn bị sẵn sàng lực lượng để xung trận. Ngày 9.3, “Tuấn” gửi một bức điện bằng mật mă cho “Chiến” ở Hà Nội: “Ngày 10.3, chúng ta sẽ tấn công Ban Mê Thuột”.
Ngày 11.3.1975, “Tuấn” gửi một bức mật điện nữa cho “Đồng chí Chiến”: “Quân ta đă làm chủ hoàn toàn Ban Mê Thuột... Quân ta đang chuẩn bị dọn sạch các mục tiêu lân cận”. Ngày hôm sau, “Chiến” trả lời bằng những chỉ thị từ Bộ Chính trị: “Các đồng chí Lê Duẩn, Lê Đức Thọ và Vơ Nguyên Giáp nhất trí rằng quân ta phải nhanh chóng quét sạch các đơn vị địch c̣n lại ở Ban Mê Thuột" và tiến về phía Pleiku...
Cuộc tấn công cuối cùng vào Sài G̣n sắp sửa bắt đầu. Buổi chiều ngày 7.4, một chiếc xe gắn máy chở ông Lê Đức Thọ, người đă chủ tŕ lễ kết nạp Phạm Xuân Ẩn vào Cộng sản hai mươi năm về trước, chạy tới sở chỉ huy của Đại tướng Dũng. Ông Thọ mang chiếc túi xách bên trong đựng tờ mệnh lệnh thực hiện cuộc tấn công cuối cùng mang tên, “Tiến tới thắng lợi cuối cùng”, trong đó khẳng định ông Dũng là Tư lệnh trưởng, c̣n Trần Văn Trà và Lê Đức Anh làm tư lệnh phó. Trong lời chia tay, Lê Đức Thọ nói với các viên tư lệnh của ông rằng “ngay cả khi chúng [Mỹ] mạo hiểm can thiệp th́ chúng cũng không thể đảo ngược được t́nh h́nh. Chúng chỉ có thể nhận thêm thất bại nặng nề hơn mà thôi. Chúng ta nhất định chiến thắng”. Bộ Chính trị đặt tên cho kế hoạch mới là Chiến dịch Hồ Chí Minh.
Cuộc tấn công vào Xuân Lộc, một khu vực pḥng thủ trọng yếu của Quân lực Việt Nam Cộng ḥa dọc theo quốc lộ 1, khởi sự vào ngày 9.4. Xuân Lộc rồi đây sẽ trở thành một trận chiến mang tính sử thi của cuộc chiến tranh, với việc Sư đoàn 18 Bộ binh Việt Nam Cộng ḥa đă chiến đấu dũng mănh trong t́nh thế quá chênh lệch lực lượng và đă cho thấy v́ sao họ được coi là sư đoàn thiện chiến nhất của Quân lực Việt Nam Cộng ḥa. Tuy nhiên, sau hai tuần đánh nhau ác liệt và đă tiêu diệt hơn năm ngàn quân địch và phá hủy ba mươi bảy xe tăng của Quân đội Bắc Việt, Sư đoàn 18 được lệnh rút quân và Xuân Lộc rơi vào tay Bắc Việt vào ngày 22.4. Ngày hôm sau, Tổng thống Ford nói với những người dự khán ở Đại học Tulane rằng, “nước Mỹ có thể lấy lại được niềm kiêu hănh từng tồn tại trước Chiến tranh Việt Nam. Nhưng điều đó không thể đạt được bằng cách trở lại đánh nhau trong một cuộc chiến tranh mà đối với Mỹ nó đă kết thúc”...
Tổng thống Thiệu lúc này đă ra tuyên bố từ chức, nói với các cố vấn thân cận nhất rằng t́nh h́nh quân sự giờ đây đă hết hy vọng và rằng việc tiếp tục tại vị của ông có thể được coi là một sự cản trở đối với giải pháp ḥa b́nh. Vào ngày 25.4.1975, ông bước lên chiếc máy bay C-118, số đuôi 231, từ Tân Sơn Nhứt đi Đài Bắc...
Larry Berman Người dịch: Đỗ Hùng
TN