Romano
11-18-2014, 19:33
Lạ! Quá lạ! Có lẽ không có bất cứ người dân ở đâu lại lạ như dân nước Việt ḿnh. Lạ. Cực kỳ lạ. Lạ đến mức… chả giống ai. Nói dân ḿnh “lạ” là bởi theo Đại biểu Nguyễn Bá Thuyền kể giữa nghị trường Quốc hội hôm 17/11, có vị cán bộ nói trên truyền h́nh rằng: “cán bộ không nhận mà do dân cứ đưa tiền”.
Ḿnh không xem chương tŕnh đó nên không biết vị cán bộ đó là ai, nói khi nào nhưng một khi đại biểu Quốc hội nói trên nghị trường th́ ḿnh tin là có, 100% là có.
V́ tin nên ḿnh thấy lạ, rất lạ cho dân nước ḿnh bởi theo ư câu nói đó th́ cán bộ, công chức nước ḿnh liêm khiết lắm, trung thực lắm, chí công, vô tư lắm…
Họ không và ngàn lần không muốn nhận cái gọi là đồng tiền “bẩn” mang tên “hối lộ” mà tại v́ dân nước ḿnh hư, “đạo đức” công dân kém đến mức “cán bộ không nhận” mà dân “cứ đưa”.
Thế là lỗi tại dân. Dân làm hư cán bộ.
Mà dân nước ḿnh lạ nhỉ. Đồng tiền mồ hôi, nước mắt, thậm chí có khi phải trả bằng cả máu mới có. Thế mà không hiểu sao lại dễ “đưa” thế.
Mà lại đưa rất tận t́nh, đưa rất quyết liệt, đưa… không khoan nhượng. Nhiều khi đưa tinh vi đến mức kín đáo gói vào trong túi quà, bỏ cùng chai rượu trong túi nên cán bộ không, không biết. Có người c̣n tinh vi, kín đáo đến mức đưa cho vợ cho con các sếp nên sếp nào có biết ǵ đâu?
Từ lâu, trên mạng c̣n lưu truyền tài liệu dạy… cách “cứ đưa” với những chiêu thức cực kỳ tinh vi.
Lạ! Ḿnh không tài nào lư giải nổi v́ sao dân nước Việt ḿnh lạ thế th́ may quá, ĐB Nguyễn Bá Thuyền đă giải thích: “Phải xem lại cán bộ ḿnh tại sao dân lại cứ đưa. Bởi v́ người ta không c̣n niềm tin với anh nên người ta phải đưa. Như chữa bệnh người ta phải đưa tiền, v́ họ nghĩ rằng nếu không đưa th́ chữa không tốt. Tôi xin vào công chức nhà nước, tôi phải chi tiền v́ tôi sợ không công tâm về công tác tổ chức. Bây giờ nếu tôi không chạy tiền th́ ông khác chạy mất th́ sao?… Nếu không xây dựng ḷng tin với dân th́ đi đến đâu người dân cũng đưa tiền. Nhưng đưa tiền không phải v́ kính nể…”.
Ra thế! Té ra là như thế!
Người dân “phải đưa” (chứ không phải “cứ đưa” như lời vị cán bộ nói trên ti vi) v́ họ không tin ở cán bộ công chức. Niềm tin ấy vơi hao đến mức nếu như khám bệnh mà không đưa phong b́ th́ dù vị thầy thuốc đó thật sự là “lương y”, người dân cũng không tin. Có cán bộ công chức nào đó vô tư thật th́ người dân cũng… không tin!
Sẽ rất nguy hiểm cho một xă hội mà ở đó, người dân không c̣n ḷng tin nữa.
Vâng! ĐB Thuyền c̣n nói thẳng rằng người dân đưa tiền “không phải v́ kính nể”.
Quá đúng!
Người dân làm được đồng tiền khó khăn lắm, mồ hôi nước mắt lắm. Người Việt Nam có câu: Đồng tiền liền khúc ruột. Mỗi lần “cứ đưa”, họ đau xót như phải cắt từng khúc ruột nhưng vẫn bắt buộc phải đưa.
Nói cho cùng theo ḿnh, người dân Việt Nam cũng như công dân mọi nước trên thế giới thôi, đều “của đau, con xót”, đều yêu quư đồng tiền như máu thịt chứ dân ḿnh không lạ đến mức tự dưng “cứ đưa” như lời cái ông cán bộ nói trên truyền h́nh mà ĐB Thuyền đă kể, phải không các bạn?
Theo Dân trí
Ḿnh không xem chương tŕnh đó nên không biết vị cán bộ đó là ai, nói khi nào nhưng một khi đại biểu Quốc hội nói trên nghị trường th́ ḿnh tin là có, 100% là có.
V́ tin nên ḿnh thấy lạ, rất lạ cho dân nước ḿnh bởi theo ư câu nói đó th́ cán bộ, công chức nước ḿnh liêm khiết lắm, trung thực lắm, chí công, vô tư lắm…
Họ không và ngàn lần không muốn nhận cái gọi là đồng tiền “bẩn” mang tên “hối lộ” mà tại v́ dân nước ḿnh hư, “đạo đức” công dân kém đến mức “cán bộ không nhận” mà dân “cứ đưa”.
Thế là lỗi tại dân. Dân làm hư cán bộ.
Mà dân nước ḿnh lạ nhỉ. Đồng tiền mồ hôi, nước mắt, thậm chí có khi phải trả bằng cả máu mới có. Thế mà không hiểu sao lại dễ “đưa” thế.
Mà lại đưa rất tận t́nh, đưa rất quyết liệt, đưa… không khoan nhượng. Nhiều khi đưa tinh vi đến mức kín đáo gói vào trong túi quà, bỏ cùng chai rượu trong túi nên cán bộ không, không biết. Có người c̣n tinh vi, kín đáo đến mức đưa cho vợ cho con các sếp nên sếp nào có biết ǵ đâu?
Từ lâu, trên mạng c̣n lưu truyền tài liệu dạy… cách “cứ đưa” với những chiêu thức cực kỳ tinh vi.
Lạ! Ḿnh không tài nào lư giải nổi v́ sao dân nước Việt ḿnh lạ thế th́ may quá, ĐB Nguyễn Bá Thuyền đă giải thích: “Phải xem lại cán bộ ḿnh tại sao dân lại cứ đưa. Bởi v́ người ta không c̣n niềm tin với anh nên người ta phải đưa. Như chữa bệnh người ta phải đưa tiền, v́ họ nghĩ rằng nếu không đưa th́ chữa không tốt. Tôi xin vào công chức nhà nước, tôi phải chi tiền v́ tôi sợ không công tâm về công tác tổ chức. Bây giờ nếu tôi không chạy tiền th́ ông khác chạy mất th́ sao?… Nếu không xây dựng ḷng tin với dân th́ đi đến đâu người dân cũng đưa tiền. Nhưng đưa tiền không phải v́ kính nể…”.
Ra thế! Té ra là như thế!
Người dân “phải đưa” (chứ không phải “cứ đưa” như lời vị cán bộ nói trên ti vi) v́ họ không tin ở cán bộ công chức. Niềm tin ấy vơi hao đến mức nếu như khám bệnh mà không đưa phong b́ th́ dù vị thầy thuốc đó thật sự là “lương y”, người dân cũng không tin. Có cán bộ công chức nào đó vô tư thật th́ người dân cũng… không tin!
Sẽ rất nguy hiểm cho một xă hội mà ở đó, người dân không c̣n ḷng tin nữa.
Vâng! ĐB Thuyền c̣n nói thẳng rằng người dân đưa tiền “không phải v́ kính nể”.
Quá đúng!
Người dân làm được đồng tiền khó khăn lắm, mồ hôi nước mắt lắm. Người Việt Nam có câu: Đồng tiền liền khúc ruột. Mỗi lần “cứ đưa”, họ đau xót như phải cắt từng khúc ruột nhưng vẫn bắt buộc phải đưa.
Nói cho cùng theo ḿnh, người dân Việt Nam cũng như công dân mọi nước trên thế giới thôi, đều “của đau, con xót”, đều yêu quư đồng tiền như máu thịt chứ dân ḿnh không lạ đến mức tự dưng “cứ đưa” như lời cái ông cán bộ nói trên truyền h́nh mà ĐB Thuyền đă kể, phải không các bạn?
Theo Dân trí