Hanna
11-20-2014, 18:49
Dĩ nhiên đây là nếm phân hóa học, và ư của bộ trưởng bộ Công thương Vũ Huy Hoàng muốn có một ví dụ chính xác về việc các nhân viên của bộ ông v́ thiếu phương tiện nên là đă phải dùng miệng để nếm phân bón xem chất lượng. Chính xác là như vậy. Nhưng mọi người cũng có thể hiểu, qua câu nói trời ơi của ông trên diễn đàn Quốc Hội rằng, nhân viên của ông đă nếm phân. NẾM PHÂN ! cũng hoàn toàn chính xác, không bắt bẻ đi đâu được, cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Và đưa bản thân ông bộ trưởng biến thành một kẻ ngô nghê nhất cũng như cả bộ máy chính phủ rơi vào một cái thế vô duyên chẳng giống ai…
Và cái thế bi hài này lại do ông, hoàn toàn v́ ông gây ra chứ chẳng v́ ai cả. Một vị Bộ trưởng, ở một vị trí quan trọng như thế, với cương vị lănh đạo một bộ như thế mà phát ngôn sai sót như thế, ngớ ngẩn như thế th́ chỉ có thể tự trách ḿnh. Chắc chắn tŕnh độ của ông là phải rất cao rồi, Đông Tây Kim Cổ đă thông, trên Trời dưới Đất cũng tường, th́ hẳn ông phải hiểu chữ nghĩa, ngôn từ Việt Nam chứ…Và lúc nào dùng chữ nào, lúc nào không dùng chữ nào th́ hẳn ông phải biết chứ…Là một lănh đạo, một bộ mặt của chính phủ th́ ông không thể dùng những câu chữ tối nghĩa, ẩn ư hay câu chữ hiểu sao cũng được mà phải dùng đúng ngôn từ tiếng Việt. Ấy là chuyện b́nh thường của người có chữ, có văn hóa…
Ví dụ như thành ngữ Trên bảo dưới không nghe th́ vừa có nghĩa là cấp trên bảo, cấp dưới không nghe nhưng cũng c̣n nghĩa dung tục khác nữa.
Rồi chữ vùng miền như ra ngoài Hà Nội, bạn bè có thể alô rủ nhau đi chơi bời, v́ chữ chơi bời này có nhiều hàm ư rất rộng. Đám thanh niên có thể lê la rượu chè, bù khú với nhau rồi thôi cũng gọi là đi chơi bời. Nhưng ở miền Nam th́ chơi bời c̣n có nghĩa là chơi bời trai gái hoa t́nh..
Trong một tiệc nhà hàng, người Bắc có thể nói là đi vệ sinh, nhưng người miền Nam phải nói là đi toa lét…
Ở miền Nam, cái máy cát sét, máy vi tính người ta gọi là máy và vô tư nói như thay cái máy mới, đổi cái máy cũ lấy máy mới, rửa máy (ăn mừng khao máy mới), nhưng ở miền Bắc th́ không thể nói như vậy được…
Có hàng trăm ví dụ như vậy để biết rằng từ ngữ có thể dùng ở nơi này nhưng không thể ở nơi khác, với giới này những không thể với giới khác cũng như lúc này gọi nhưng lúc khác không thể gọi, tuy cùng một chữ những có thể có nhiều nghĩa….Và người ta chỉ có thể biết cách dùng chữ, biết cách xử lư câu chữ khi người ta có một quá tŕnh học, hành, thẩm thấu…
Và một người như ông Bộ Trưởng th́ phải biết, phải hiểu tất tần tật những qui tắc của phép ăn, phép nói lịch sự thành văn hoặc bất thành văn đó…V́ sao ? V́ ông là Bộ Trưởng, ông phải biết…
Người dân có thể nhầm lẫn, có thể không biết nhưng là bộ trưởng th́ ông phải biết. Nếu không biết th́ có lẽ nên học theo cách mà bà BT Y Tế Nguyễn Thị Kịm Tiến khuyên các bác sĩ là nên đi học văn đi. Nếu không th́ ông đừng làm bộ trưởng nữa.
Và với tất cả sự kính trọng, không thể không phong tặng câu nói trên của ông là câu nói “hay” nhất trong năm, cũng như không thể không gọi ông bằng một cái tên mới, cái nick name là : “Bộ trưởng nếm phân”…http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=692422&stc=1&d=1416509348
TÁC GIẢ MAI TÚ ÂN
Và cái thế bi hài này lại do ông, hoàn toàn v́ ông gây ra chứ chẳng v́ ai cả. Một vị Bộ trưởng, ở một vị trí quan trọng như thế, với cương vị lănh đạo một bộ như thế mà phát ngôn sai sót như thế, ngớ ngẩn như thế th́ chỉ có thể tự trách ḿnh. Chắc chắn tŕnh độ của ông là phải rất cao rồi, Đông Tây Kim Cổ đă thông, trên Trời dưới Đất cũng tường, th́ hẳn ông phải hiểu chữ nghĩa, ngôn từ Việt Nam chứ…Và lúc nào dùng chữ nào, lúc nào không dùng chữ nào th́ hẳn ông phải biết chứ…Là một lănh đạo, một bộ mặt của chính phủ th́ ông không thể dùng những câu chữ tối nghĩa, ẩn ư hay câu chữ hiểu sao cũng được mà phải dùng đúng ngôn từ tiếng Việt. Ấy là chuyện b́nh thường của người có chữ, có văn hóa…
Ví dụ như thành ngữ Trên bảo dưới không nghe th́ vừa có nghĩa là cấp trên bảo, cấp dưới không nghe nhưng cũng c̣n nghĩa dung tục khác nữa.
Rồi chữ vùng miền như ra ngoài Hà Nội, bạn bè có thể alô rủ nhau đi chơi bời, v́ chữ chơi bời này có nhiều hàm ư rất rộng. Đám thanh niên có thể lê la rượu chè, bù khú với nhau rồi thôi cũng gọi là đi chơi bời. Nhưng ở miền Nam th́ chơi bời c̣n có nghĩa là chơi bời trai gái hoa t́nh..
Trong một tiệc nhà hàng, người Bắc có thể nói là đi vệ sinh, nhưng người miền Nam phải nói là đi toa lét…
Ở miền Nam, cái máy cát sét, máy vi tính người ta gọi là máy và vô tư nói như thay cái máy mới, đổi cái máy cũ lấy máy mới, rửa máy (ăn mừng khao máy mới), nhưng ở miền Bắc th́ không thể nói như vậy được…
Có hàng trăm ví dụ như vậy để biết rằng từ ngữ có thể dùng ở nơi này nhưng không thể ở nơi khác, với giới này những không thể với giới khác cũng như lúc này gọi nhưng lúc khác không thể gọi, tuy cùng một chữ những có thể có nhiều nghĩa….Và người ta chỉ có thể biết cách dùng chữ, biết cách xử lư câu chữ khi người ta có một quá tŕnh học, hành, thẩm thấu…
Và một người như ông Bộ Trưởng th́ phải biết, phải hiểu tất tần tật những qui tắc của phép ăn, phép nói lịch sự thành văn hoặc bất thành văn đó…V́ sao ? V́ ông là Bộ Trưởng, ông phải biết…
Người dân có thể nhầm lẫn, có thể không biết nhưng là bộ trưởng th́ ông phải biết. Nếu không biết th́ có lẽ nên học theo cách mà bà BT Y Tế Nguyễn Thị Kịm Tiến khuyên các bác sĩ là nên đi học văn đi. Nếu không th́ ông đừng làm bộ trưởng nữa.
Và với tất cả sự kính trọng, không thể không phong tặng câu nói trên của ông là câu nói “hay” nhất trong năm, cũng như không thể không gọi ông bằng một cái tên mới, cái nick name là : “Bộ trưởng nếm phân”…http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=692422&stc=1&d=1416509348
TÁC GIẢ MAI TÚ ÂN