Romano
02-07-2015, 17:34
Sắp Tết rồi, Tết Nguyên Đán cổ truyền của Việt Nam chúng ta. Năm nay có 13 tháng v́ là năm nhuận. Tháng cuối của năm là tháng Chạp thiếu mất một ngày nên ngày 29 th́ thành 30 Tết luôn.
Tết ở Mỹ, ở Úc, Canada bây giờ có kém ǵ ở VN. Nào cũng cà pháo mắm tôm, dưa hành củ kiệu, bánh chưng bánh tét, rộn ràng vui xuân.
Ngày xưa các cụ nói chớ có sai: “Hai chín lấy làm ba mươi.”
http://intermati.com/hanna/2015/02m/07d/35.jpg
Heo bệnh được giết mổ để đem đi tiêu thụ bị Đoàn Kiểm Tra TP Sài G̣n phát hiện.
Nhưng thật ra cái không khí đường phố và công tư sở lại khác rất nhiều. Nhất là những cái chộn rộn xao xuyến của những ngày cuối năm. Nguyên cái việc hàng trăm hàng ngàn người xếp hàng suốt đêm chờ mua vé xe đ̣ về quê ăn Tết cũng đủ thấy cái Tết đối với mọi người quan trọng như thế nào. Phố phường th́ hoa ḥe hoa sói chăng ngang chăng dọc, mấy nhà trung lưu cũng sửa sang sơn phết lại nhà cửa đón xuân. Lo dọn bàn thờ cúng tổ tiên, lo thu xếp nhà cửa đón khách, nhà nào cũng chộn rộn làm tăng cái nhịp độ “Tết nhất.”
Các nhân viên công tư sở đều hí hởn với món tiền thưởng Tết, cho dù năm nay chưa chắc đă bằng năm ngoái. Cô cậu nào cũng lo cho ḿnh một bộ đồ vía đi chơi xuân. Đủ thứ dự định được đặt ra cho ngày Tết kể cả “dự án cờ bạc.” Trong khi mấy anh dân đen lo túi bụi v́ đủ thứ tiền tiêu tết, tiền mua đồ cúng đêm 30, tiền quà biếu đủ thứ “sếp,” tiền ĺ x́ con cháu…
Vẫn c̣n những con người sống lang thang vất vưởng ngoài lề đường, dưới hầm cầu. Thậm chí có anh mỗi ngày chỉ được ăn một gói ḿ, mong được ăn một bữa cơm no. Vậy mà tại xă Trịnh Xá (TP Phủ Lư, Hà Nam) một số người khuyết tật bị cán bộ xă bớt tiền trợ cấp xă hội từ 270 ngàn đồng xuống 180 ngàn đồng. Hàng trăm hàng ngàn cảnh đời như thế, kể làm sao hết!
Trong khi đó ông tỉnh ủy Thái Nguyên c̣n xây nhà trái phép rất bề thế chẳng kém ǵ nhà ông Truyền Tổng thanh tra chính phủ cho đời biết mặt. Cái nghịch cảnh ấy diễn ra “hiên ngang” trước bàn dân thiên hạ, dịp Tết càng lộ liễu hơn.
Những đại gia đại quan, các em chân dài cặp kè tỉ phú th́ đủ mốt chơi sang, đôi khi cái sự chơi sang ấy trở nên lố bịch. Chơi chó, chơi mèo, chơi chim toàn hàng “khủng.” Lắm anh hô khẩu hiệu “quyết tâm không chạy chức chạy quyền” nhưng kiếm được loại hoa kiểng trăm năm hiếm quư giá cả trăm triệu mang đến làm tí quà Tết cho “thủ trưởng” gọi là món quà t́nh cảm thôi. Nhưng thực chất đó là cái áo bọc chạy chức, chạy quyền chẳng c̣n xa lạ ǵ ở VN.
Riêng cánh già chúng tôi, những ngày cuối năm ở Sài G̣n, thường là có bạn bè ở nước ngoài về ghé thăm hoặc “a lô” hẹn nhau ở quán cà phê nào đó rồi kéo nhau ra “đấu láo” chuyện xa xưa, chuyện bây giờ, kẻ c̣n người mất. Nhiều chuyện cũng “lâm ly” lắm, những lúc đó mới thật sự biết rằng cuộc đời c̣n đáng sống. Nếu bạn sống ở Sài G̣n như tôi, suốt một năm chỉ muốn nằm nhà, muốn “nhắm chỉ thấy một chân trời tím ngắt” cho xong chuyện đời mới thấy được niềm vui hội ngộ ấy như thế nào.
Tiếc rằng bài báo này c̣n quá nhiều chuyện để kể nên xin hẹn bạn đọc vào kỳ khác, tôi kể chuyện này. Đến đây xin nói chuyện tiếp về Tết ở VN.
http://intermati.com/hanna/2015/02m/07d/36.jpg
Khoai tây Trung Quốc được “biến hóa” khi nhập về để biến thành đặc sản Đà Lạt.
Cái ǵ cũng giả, cái ǵ cũng nhiễm độc, ăn ǵ cũng chết
Ngoài việc phải đề pḥng trộm cướp trong “tháng củ mật” như tôi đă tường thuật trong bài trước, trong thời gian này c̣n phải đề pḥng hàng gian hàng giả cùng các loại thực phẩm nhiễm độc. Trước đây người dân Sài G̣n không bao giờ phải đề pḥng các loại thực phẩm này dù hồi đó chưa có nhiều “cơ quan chức năng” và những siêu thị đồ sộ như bây giờ.
Dường như cứ mỗi năm vấn đề thực phẩm nhiễm độc càng gia tăng theo số năm. Có thể hiểu nếu năm 2000 có 2,000 vụ th́ năm 2015 tăng thêm 15 vụ làm ăn gian lận cùng thực phẩm độc hại. Chứng tỏ mỗi ngày đạo đức càng băng hoại thê thảm. Kinh doanh ngày nay không c̣n khái niệm đạo đức nữa. Nhất là những năm gần đây, mấy chú Trung Quốc kiếm đủ cách len lỏi hàng giả hàng độc hại vào thị trường VN. Bọn gian thương ngày càng nhiều, càng tinh vi, đôi khi c̣n được bọn tham quan che chở, nhắm mắt tiếp tay cho bọn giặc làm hại đồng bào ḿnh. Bây giờ chúng coi đó là chuyện b́nh thường “làm ăn buôn bán th́ phải thế.” Đó chính là nỗi bi đát của cả dân tộc khi tội ác được đương nhiên coi là “b́nh thường.”
Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào, cho nên người dân nói “ăn ǵ cũng có thể chết” không phải là điều nói ngoa. Từ bó rau muống của bác nông dân trồng trong ruộng nhà cũng được tưới bón bằng hóa chất, quả đu đủ, quả soài, quả chanh cũng có thể bị nhiễm độc. Thế th́ chẳng c̣n thứ ǵ có thể tin được là sạch. Ḷng lợn thối, thịt heo chết được tẩy trắng, “hóa phép” thành tươi sống tuồn vào khắp các chợ trông ngon lành hơn cả thịt tươi.
Cận Tết, thị trường thực phẩm càng trở nên sôi động, nhất là các loại thực phẩm chế biến; các mặt hàng thiết yếu như bánh kẹo, rượu bia, đồ hộp... Đây cũng là lúc các loại hàng không bảo đảm an toàn thực phẩm (ATTP) được dịp trà trộn, tung hoành. Ngay cà cà phê cũng chỉ là đậu nành và hóa chất. Cà phê thơm phức hơn cả cà phê Brasil nhưng là “cà phê đểu.” Bột ngọt là thứ phụ gia được mọi gia đ́nh dùng thường xuyên cũng bị làm giả…
Bạn đọc nh́n qua nỗi bất an của người dân ngay tại hai thành phố lớn nhất nước.
http://intermati.com/hanna/2015/02m/07d/37.jpg
Nguyễn Thị Cẩm Hường và Nguyễn Thị Sinh sản xuất hạt nêm, bột ngọt giả.
Văn Quang – Viết từ Sài G̣n
Tết ở Mỹ, ở Úc, Canada bây giờ có kém ǵ ở VN. Nào cũng cà pháo mắm tôm, dưa hành củ kiệu, bánh chưng bánh tét, rộn ràng vui xuân.
Ngày xưa các cụ nói chớ có sai: “Hai chín lấy làm ba mươi.”
http://intermati.com/hanna/2015/02m/07d/35.jpg
Heo bệnh được giết mổ để đem đi tiêu thụ bị Đoàn Kiểm Tra TP Sài G̣n phát hiện.
Nhưng thật ra cái không khí đường phố và công tư sở lại khác rất nhiều. Nhất là những cái chộn rộn xao xuyến của những ngày cuối năm. Nguyên cái việc hàng trăm hàng ngàn người xếp hàng suốt đêm chờ mua vé xe đ̣ về quê ăn Tết cũng đủ thấy cái Tết đối với mọi người quan trọng như thế nào. Phố phường th́ hoa ḥe hoa sói chăng ngang chăng dọc, mấy nhà trung lưu cũng sửa sang sơn phết lại nhà cửa đón xuân. Lo dọn bàn thờ cúng tổ tiên, lo thu xếp nhà cửa đón khách, nhà nào cũng chộn rộn làm tăng cái nhịp độ “Tết nhất.”
Các nhân viên công tư sở đều hí hởn với món tiền thưởng Tết, cho dù năm nay chưa chắc đă bằng năm ngoái. Cô cậu nào cũng lo cho ḿnh một bộ đồ vía đi chơi xuân. Đủ thứ dự định được đặt ra cho ngày Tết kể cả “dự án cờ bạc.” Trong khi mấy anh dân đen lo túi bụi v́ đủ thứ tiền tiêu tết, tiền mua đồ cúng đêm 30, tiền quà biếu đủ thứ “sếp,” tiền ĺ x́ con cháu…
Vẫn c̣n những con người sống lang thang vất vưởng ngoài lề đường, dưới hầm cầu. Thậm chí có anh mỗi ngày chỉ được ăn một gói ḿ, mong được ăn một bữa cơm no. Vậy mà tại xă Trịnh Xá (TP Phủ Lư, Hà Nam) một số người khuyết tật bị cán bộ xă bớt tiền trợ cấp xă hội từ 270 ngàn đồng xuống 180 ngàn đồng. Hàng trăm hàng ngàn cảnh đời như thế, kể làm sao hết!
Trong khi đó ông tỉnh ủy Thái Nguyên c̣n xây nhà trái phép rất bề thế chẳng kém ǵ nhà ông Truyền Tổng thanh tra chính phủ cho đời biết mặt. Cái nghịch cảnh ấy diễn ra “hiên ngang” trước bàn dân thiên hạ, dịp Tết càng lộ liễu hơn.
Những đại gia đại quan, các em chân dài cặp kè tỉ phú th́ đủ mốt chơi sang, đôi khi cái sự chơi sang ấy trở nên lố bịch. Chơi chó, chơi mèo, chơi chim toàn hàng “khủng.” Lắm anh hô khẩu hiệu “quyết tâm không chạy chức chạy quyền” nhưng kiếm được loại hoa kiểng trăm năm hiếm quư giá cả trăm triệu mang đến làm tí quà Tết cho “thủ trưởng” gọi là món quà t́nh cảm thôi. Nhưng thực chất đó là cái áo bọc chạy chức, chạy quyền chẳng c̣n xa lạ ǵ ở VN.
Riêng cánh già chúng tôi, những ngày cuối năm ở Sài G̣n, thường là có bạn bè ở nước ngoài về ghé thăm hoặc “a lô” hẹn nhau ở quán cà phê nào đó rồi kéo nhau ra “đấu láo” chuyện xa xưa, chuyện bây giờ, kẻ c̣n người mất. Nhiều chuyện cũng “lâm ly” lắm, những lúc đó mới thật sự biết rằng cuộc đời c̣n đáng sống. Nếu bạn sống ở Sài G̣n như tôi, suốt một năm chỉ muốn nằm nhà, muốn “nhắm chỉ thấy một chân trời tím ngắt” cho xong chuyện đời mới thấy được niềm vui hội ngộ ấy như thế nào.
Tiếc rằng bài báo này c̣n quá nhiều chuyện để kể nên xin hẹn bạn đọc vào kỳ khác, tôi kể chuyện này. Đến đây xin nói chuyện tiếp về Tết ở VN.
http://intermati.com/hanna/2015/02m/07d/36.jpg
Khoai tây Trung Quốc được “biến hóa” khi nhập về để biến thành đặc sản Đà Lạt.
Cái ǵ cũng giả, cái ǵ cũng nhiễm độc, ăn ǵ cũng chết
Ngoài việc phải đề pḥng trộm cướp trong “tháng củ mật” như tôi đă tường thuật trong bài trước, trong thời gian này c̣n phải đề pḥng hàng gian hàng giả cùng các loại thực phẩm nhiễm độc. Trước đây người dân Sài G̣n không bao giờ phải đề pḥng các loại thực phẩm này dù hồi đó chưa có nhiều “cơ quan chức năng” và những siêu thị đồ sộ như bây giờ.
Dường như cứ mỗi năm vấn đề thực phẩm nhiễm độc càng gia tăng theo số năm. Có thể hiểu nếu năm 2000 có 2,000 vụ th́ năm 2015 tăng thêm 15 vụ làm ăn gian lận cùng thực phẩm độc hại. Chứng tỏ mỗi ngày đạo đức càng băng hoại thê thảm. Kinh doanh ngày nay không c̣n khái niệm đạo đức nữa. Nhất là những năm gần đây, mấy chú Trung Quốc kiếm đủ cách len lỏi hàng giả hàng độc hại vào thị trường VN. Bọn gian thương ngày càng nhiều, càng tinh vi, đôi khi c̣n được bọn tham quan che chở, nhắm mắt tiếp tay cho bọn giặc làm hại đồng bào ḿnh. Bây giờ chúng coi đó là chuyện b́nh thường “làm ăn buôn bán th́ phải thế.” Đó chính là nỗi bi đát của cả dân tộc khi tội ác được đương nhiên coi là “b́nh thường.”
Độc từ trong ra, độc từ ngoài vào, cho nên người dân nói “ăn ǵ cũng có thể chết” không phải là điều nói ngoa. Từ bó rau muống của bác nông dân trồng trong ruộng nhà cũng được tưới bón bằng hóa chất, quả đu đủ, quả soài, quả chanh cũng có thể bị nhiễm độc. Thế th́ chẳng c̣n thứ ǵ có thể tin được là sạch. Ḷng lợn thối, thịt heo chết được tẩy trắng, “hóa phép” thành tươi sống tuồn vào khắp các chợ trông ngon lành hơn cả thịt tươi.
Cận Tết, thị trường thực phẩm càng trở nên sôi động, nhất là các loại thực phẩm chế biến; các mặt hàng thiết yếu như bánh kẹo, rượu bia, đồ hộp... Đây cũng là lúc các loại hàng không bảo đảm an toàn thực phẩm (ATTP) được dịp trà trộn, tung hoành. Ngay cà cà phê cũng chỉ là đậu nành và hóa chất. Cà phê thơm phức hơn cả cà phê Brasil nhưng là “cà phê đểu.” Bột ngọt là thứ phụ gia được mọi gia đ́nh dùng thường xuyên cũng bị làm giả…
Bạn đọc nh́n qua nỗi bất an của người dân ngay tại hai thành phố lớn nhất nước.
http://intermati.com/hanna/2015/02m/07d/37.jpg
Nguyễn Thị Cẩm Hường và Nguyễn Thị Sinh sản xuất hạt nêm, bột ngọt giả.
Văn Quang – Viết từ Sài G̣n