Log in

View Full Version : Bài hát gây sốt trên mạng: Sài G̣n Một Thoáng 40 Năm - Trần Chí Phúc


Gibbs
04-24-2015, 22:01
Sài g̣n đă đổi tên được 40 năm và con đường t́m lấy lại vẫn c̣n nhiều chông gai. Ước nguyện Saigon sẽ lấy lại tên, đó là tâm t́nh của nhạc sĩ Trần Chí Phúc trong đêm nhạc Saigon Một Thoáng 40 Năm (04/18/2015)

“Sài G̣n Một Thoáng 40 Năm” là chủ đề đêm nhạc do nhạc sĩ Trần Chí Phúc thực hiện vào chiều Thứ Bảy, 18 Tháng Tư, 2015, tại hội trường VNCR, Westminster.

XNsxl0O8FtY

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=760000&stc=1&d=1429912759



Thật đặc biệt đêm nhạc hôm nay có sự tham dự của Thị Trưởng Tạ Đức Trí thành phố Westminster và Nghị Viên Phát Bùi thành phố Garden Grove. Thị Trưởng Trí Tạ đă say mê thả hồn theo lời nhạc, cùng đắm ch́m trong ḍng nhạc đầy cảm xúc và ông đă trao tặng nhạc sĩ một bằng tưởng lục để vinh danh cho những công tŕnh sáng tác âm nhạc này. Cả thính pḥng rộ lên tràng vỗ tay nhiệt liệt và cười thoải mái khi nhạc sĩ nói đă lâu lắm rồi mới được danh dự như thế này và cảm động quá, ông không biết nói ǵ hết...
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=760001&stc=1&d=1429912759


Nhạc sĩ Trần Chí Phúc quê Tuy Ḥa-Phú Yên, trước năm 1975, vào Sài G̣n học đại học. Vượt biển cuối năm 1978, đến trại tị nạn Kota Bahm Mă Lai, định cư tại Canada. Năm 1985 qua sống tại San Jose, Bắc California. Hiện nay sinh sống tại Orange County, Nam California.

Trong phần tâm t́nh, nhạc sĩ Trần Chí Phúc xúc động nói: “Hôm nay, 18 Tháng Tư năm 2015, c̣n 12 ngày nữa là đúng 40 năm tṛn ngày nước Việt Nam mất, thủ đô Sài G̣n đă mất, hàng triệu mảnh đời tan tác, kẻ tù đày, người vượt biển lưu lạc khắp thế giới, tên của thành phố Sài G̣n đă không c̣n cùng bao nhiêu thứ thân yêu kỷ niệm.”

Diệt Chó Điên
04-25-2015, 00:03
Quá hay.

phokhuya
04-25-2015, 01:04
Bốn mươi năm cơn mê dài thăm thẳm
Nhưng Sài G̣n vẫn như mới hôm qua
Bao đổi thay, bao thăng trầm, tan tác
Sài G̣n xưa vẫn sừng sửng bên Trời

Xa biền biệt nhưng ḷng tôi vẫn đó
Vẫn nhớ về những đường phố thân yêu
Kia Duy Tân, ḱa vẫn bến Bạch Đằng
Hằn nỗi nhớ, nỗi thương người miên viễn

Không xa lắm, một ngày không xa lắm
Tôi lại về giữa phố xá thênh thang
Với đôi chân phong trần đời viễn xứ
Nay tôi về trên con phố Tự Do

Sài G̣n hỡi...hăy chờ tôi người nhé
Dấu phong trần đă mơi gánh bôn ba
Ngày tôi về, ngày ấy sẽ không xa
Và khi đó muôn vạn niềm hạnh phúc

Loài cộng nô như côn trùng tan biến
Phố tưng bừng triệu triệu ánh hào quang
Sài G̣n đó của bao năm nghiệt ngă
Giờ lại đầy muôn ánh đuốc tự do