PDA

View Full Version : Buồn bă v́ Đảng chỉ nói dối và lừa thôi


Gibbs
06-10-2015, 08:22
Một bạn trẻ tại Việt Nam chia sẻ với các bạn bè quốc tế trong và ngoài nước về sự hối hận của ḿnh khi nghe theo Đảng. Khi t́m hiểu thực tế và qua trải qua nhiều lần tận mắt chứng kiến đă biết bị Đảng lừa. Đảng chỉ nói dối và lừa là giỏi, nhưng sớm muộn cũng bị lật tẩy.

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=774741&stc=1&d=1433924462

Ḿnh là sinh viên đại học năm thứ ba. Ḿnh học ngành truyền thông - một ngành mà theo mọi người là đến chính quyền cũng phải sợ.
Thời gian qua ḿnh có nghe giảng các môn chính trị, ḿnh thực sự hết hồn v́ sự ngu ngơ về chính trị, mà họ cố gán vào đầu ḿnh.

1/ Khi ḿnh học phần chính trị của môn quốc pḥng.
Một sĩ quan trung cấp (chức trung tá), ông ta nói về vụ biểu t́nh ở Buôn Mê Thuộc những năm trước.

Quân đội nhân nhân không hề dùng vũ lực với người dân. Họ chỉ ngăn cản người dân không làm mất trất tự th́ khi đó ngồi nghe giảng kế bên ḿnh - một sinh viên liền nói nhỏ với ḿnh (xin lỗi ḿnh tường thuật nguyên câu của cậu ta) "ĐM xạo chó, đánh dân như đánh thú, chính mắt tao thấy nó cầm dùi dí dân đánh như con chó di cắn người". Một sự tuyên truyền dối trá thế không biết thế nào.

2/ Ông ta nói việc tại sao Mỹ cứ muốn nhử Việt Nam v́ Mỹ muốn đa đảng ở Việt Nam. Ông ta đưa ví dụ nếu đa đảng ở Việt Nam th́ ko tốt. Nếu đất nước có dốt, dân có ngu, mà chính quyền khôn ngoan, biết cải thiện tốt cái dốt của dân, th́ dân c̣n đc nhờ.
Lần này dân càng lúc càng khôn, đảng càng lúc càng ngu.

3/ Khi tôi học môn Đường lối cách mạng của Đảng. Tôi có nghe giảng viên nói thế này "đảng của ta rất dân chủ, tự do ngôn luận cho người dân không như ở Mỹ, các bạn chỉ cần có tư tưởng lật đổ Obama thôi, là bị tống giam liền".
Khi đó tôi nghĩ: bên đó họ bầu tổng thống bằng số phiếu bầu, mỗi bang có một máy đếm phiếu rồi quy ra số % tổng thống đắc cử. C̣n nếu muốn có cái chức tổng thống, vị thượng nghị sĩ đó phải đút lót cho từng người đếm số phiếu hoặc làm bộ mặt giả ǵ đó cho người dân để được bầu. Xin lỗi chứ người soát phiếu bầu cũng là dân, họ đâu dại mà đưa kẻ xấu lên nắm đầu ḿnh th́ việc lật đổ Obama, người dân Mỹ chỉ cần biểu t́nh, gây áp lực, khiến ông phải thay đổi cung cách làm việc cho tốt hơn.
C̣n đảng ta, sẵn sàng ngăn chận những người dân lên tiếng bất đồng chính kiến th́ cái đó có gọi là tự do không?

4/ Hôm nay tôi mới nghe được một tin về 3 lọai khẩn cấp ở Việt Nam là 113, 114 và 115.
Ban đầu tôi có hỏi tại sao xe của 113 và 114 có những loa để yêu cầu xe trước tấp vào lề để có quyền ưu tiên trong trường hợp khẩn, c̣n xe cứu thương th́ không, mà chỉ có c̣i hú.
Tôi nhận được câu trả lời kinh nghiệm từ 1 người (tôi xin giấu danh) là xe cứu thương nh́n vậy giầu lắm. C̣n cháy th́ đâu phải lúc nào cũng có cháy đâu!

Mỗi lần có cháy thằng đội trưởng sẽ thương lượng giá với chủ nhà rồi mới chữa c̣n nếu cháy rụi th́ nó chữa không công.
Tôi hỏi về 115 th́ người đó nói tại trên đó là dân, chứ thử ông lớn coi, chắc nó cho csgt hộ tống.
Tôi liên la lên: trời ơi, vậy dân chủ ở đâu hay dân chỉ là rác. Điều này khiến tôi nghĩ đến thủy thủ tàu chở hàng Việt Nam bị bắt, sau đó được lực lượng Mỹ cứu. Nói dân làm chủ mà chủ mất tích chúng cũng không đi kiếm……

4 điều trên đây, khiến tôi đau đầu trong thời sinh viên

http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=774742&stc=1&d=1433924462
Bonus thêm một Story

Nếu có ai nói tôi là người không độ lượng, không khoan dung, nhỏ nhen, thích trả thù, hay nghĩ ác, chúc ác cho (một số) người (khác)… th́ tôi cũng nhận hết. Tôi nhận tôi là người có đầy đủ những cái tính không tốt như vừa kể ở trên. Nhất là sau những chuyện tôi xin kể ra sau đây.

Một đoạn video mà tôi nghĩ là thu được ở Hà Nội xem được cách đây hai hôm, trong đó có cảnh mà nếu có là Đức Đạt Lai Lạt Ma th́ cũng không có thể dằn cơn tức giận được. Ở một con đường đông đúc người qua lại, một phụ nữ quần áo lôi thôi, nhếch nhác đẩy một chiếc xe đạp phía trước có một cái giỏ đựng vài ba thứ không biết là ǵ, có thể vài ba cái bánh, kẹo. Phía sau là hai cái giỏ khác đựng khoảng hơn chục quả soài. Người phụ nữ mặt mũi méo xệch đang hết lời năn nỉ van xin năm công an vây quanh xin được tha cho về nhà. Người phụ nữ xưng là “cháu” và gọi đám công an là “chú”. Người phụ nữ vừa van xin, vừa giữ chặt lấy ghi đông chiếc xe đạp, bất chấp lệnh của đám công an. Người ta nghe thấy rơ lệnh được nhắc đi nhắc lại mấy lần “Có chấp hành không? Có chấp hành không?”

Chấp hành thế nào được! Gia tài có cái xe, mấy giỏ soài, chấp hành th́ xe bị cảnh sát đem đi, mấy giỏ soài sẽ mất toi. Lời hứa chờ mẹ về mẹ mua gạo thổi cơm sẽ trôi xuống lỗ chuột, mấy đứa con sẽ mất bữa ăn chiều, ngày mai lấy tiền đâu nộp phạt lấy lại cái xe đạp thổ tả nhưng vẫn nuôi được mấy đứa con. Mặc cho những lời van xin thảm thiết, hứa sẽ về nhà, không bán buôn ǵ nữa trong khi con ốm đau đang nằm ở nhà, một công an viên giật tay người phụ nữ này ra khỏi chiếc ghi đông xe mà bà vẫn cố gh́ lấy không chịu buông ra để đưa cả người lẫn xe đi.


Thế th́ tôi phải là người độ lượng, khoan dung với các anh công an nhé?

Tôi xin phép để nghĩ ác về các anh một chút. Tôi thành thực cầu mong sao cho vợ con của anh ra đường cũng gặp toàn những người tử tế như các anh. Hay cầu xin làm sao con gái của thằng Ba X lọt vào cái ổ điếm kinh hoàng nhất ở bên Tầu, cháu ngoại nó bị bán sang Cam pu chia, vợ nó phải hút cầu tiêu cho Ba Tầu măn đời nhé…

Chuyện thứ hai là vụ cái tầu đắm trên sông Dương Tử chết gần hết số người trên tầu. Kỳ lạ là tôi chẳng thấy xúc động ǵ về vụ tai nạn ch́m tầu này cả. Có thể khi nghe cái tên ấy, tôi nghĩ biết đâu trong số người chết ấy lại chẳng có vài ba đứa đi chơi lần cuối trước khi lên đường ra Trường Sa, Hoàng Sa, lên tầu hải giám để xịt nước, húc vào những cái tầu đánh cá của các ngư dân Việt Nam từ Quảng Nam ra bắt cá… Cũng có thể trong đám hành khách ấy lại có cả những đứa từng đánh sang Lào Cai, Cao Bằng, Lạng sơn… hồi năm 1979, thẳng tay bắn giết, cướp phá, hăm hiếp… và nay lên tầu đi du lịch trên sông Dương Tử.

Vậy th́ cứ việc du lịch trên sông rồi đắm tầu cho mát nhé. Và tôi th́ có ai nói rằng tôi độc ác v́ có trong đầu những ư tưởng, ước muốn dă man, vô nhân đạo đó, th́ tôi vui vẻ nhận ngay.

Tôi chợt nhớ Kim Thánh Thán, một nhà phê b́nh văn học Trung Hoa sống hồi thế kỷ XVII trong một chiều mưa buồn ngồi một ḿnh trong ngôi miếu cổ có ghi lại những phút mà ông cho là lạc thú của đời ông. Ông nhớ lại được gần bốn chục những lúc vui như thế, trong đó có một chuyện làm ông vui sướng mà tôi thấy cũng lạc thú như ông vậy. Ông kể là buổi sáng thức dậy thấy trong nhà gia nhân xôn xao không biết v́ lư do ǵ, ông xuống nhà hỏi th́ được cho biết đêm qua, có một kẻ quỉ quyệt, độc ác nhất, bị nhiều người ghét nhất trong thành vừa lăn cổ ra chết. À ra là thế. Mọi người vui là v́ thế. Nghe xong, họ Kim cũng thốt lên rằng “Chẳng cũng khoái ư?”

Không biết Lâm Ngữ Đường diễn câu nói đó của Kim Thánh Thán bằng tiếng Anh trong cuốn The Importance Of Living như thế nào, nhưng cụ Nguyễn Hiến Lê dịch sang tiếng Việt th́ không ai có thể dịch hay hơn được. Kim Thánh Thán bằng câu “Chẳng cũng khoái ư?” lập tức xóa bỏ đi bao nhiêu điều lấn cấn trong đầu óc của tôi trong suốt bao nhiêu năm nay. Đó là nghĩ xấu, chúc ác cho người khác có… xấu không? Mong những chuyện không ra ǵ đến với người khác có nên làm không? Nghe tin một người chết, gặp phải những điều bất hạnh có nên vui không…?

Đọc câu “Chẳng cũng khoái ư?” của Kim Thánh Thán xong tôi thấy là được. Nên lắm. Tại sao cứ “nghĩa tử là nghĩa tận”, người ta chết rồi, thôi tha cho người ta, không nên nhắc lại những chuyện cũ không có ǵ hay ho cả… lôi những chuyện ấy ra làm chi… hăy tha cho họ, hăy xả hết đi… tội nghiệp người ta mà…sao lại vui trên bất hạnh của người khác vân vân. Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống bề ǵ cũng không c̣n trên cơi đời này nữa…

Nhưng những người đó bộ ra đi rồi là thành thánh cả hay sao? Không. Không bao giờ. Nên nếu có chết đi th́ những chuyện khốn nạn mà họ làm th́ vẫn c̣n nguyên. Ghét họ, thù họ, mong chuyện không hay xẩy ra cho họ, cho gia đ́nh họ, cầu mong họ chết không yên là “okay” đừng có “dư nước mắt khóc người đời xưa” huống chi là đời nay.
It is okay để nghĩ ác về chúng, cầu mong toàn những chuyện khốn nạn xẩy ra cho chúng, cho con cháu nhà chúng nó.

Do đó, ai bảo tôi ác th́ tôi… nhận luôn.

NongDan
06-10-2015, 08:45
biết rồi khổ lắm nói măi...

cha12 ba
06-10-2015, 16:40
2/ Ông ta nói việc tại sao Mỹ cứ muốn nhử Việt Nam v́ Mỹ muốn đa đảng ở Việt Nam. Ông ta đưa ví dụ nếu đa đảng ở Việt Nam th́ ko tốt. Nếu đất nước có dốt, dân có ngu, mà chính quyền khôn ngoan, biết cải thiện tốt cái dốt của dân, th́ dân c̣n đc nhờ.
Lần này dân càng lúc càng khôn, đảng càng lúc càng ngu..0:):):):):):)
đảng vẹm nổi tiếng ngu lâu dốt bền...