PinaColada
07-10-2015, 01:38
Tôi vốn là cô gái h́nh thức không đẹp khi có chiều cao khiêm tốn 1m50, nước da ngăm đen nhưng bù lại tôi là con nhà có điều kiện kinh tế. Bố mẹ tôi có công ty riêng, gia đ́nh cũng chỉ có mỗi ḿnh tôi là con, nên toàn bộ t́nh yêu thương, chăm sóc đều được dành hết cho tôi.
Khi viết nên những ḍng chữ này, ḷng tôi trào dâng nỗi đau xót không nguôi. Tôi thật sự không ngờ cuộc đời tôi lại có lúc lâm vào cảnh éo le như vậy. Bao nhiêu niềm tin dành cho chồng, gia đ́nh chồng bỗng chốc tan thành mây khói. Giờ đây, trong tôi là thù hận, là nỗi đau…
Ngày tôi đồng ư nhận lời yêu Tú, chàng nhân viên làm việc trong công ty bố mẹ tôi, ai cũng bất ngờ. Tú cao ráo, đẹp trai hơn hẳn tôi về h́nh thức. Không chỉ vậy, xung quanh anh cũng có nhiều cô gái để ư, theo đuổi, nhưng Tú chỉ yêu mỗi ḿnh tôi. Bởi thế, khi thấy chúng tôi đi cùng nhau, nhiều người tỏ ư dèm pha, đố kỵ.
Người ác ư cho rằng “Anh Tú yêu chị Ngà chắc v́ chị ấy giàu, chứ họ nh́n như đôi đũa lệch vậy”, “chắc lại ham giàu đây mà”, “con gái sếp xấu hay xinh quan trọng ǵ, nhà lại con một nữa”,…Tôi nghe người ta nói nhiều, đồn đại sau lưng ḿnh nhiều, nhưng tôi chẳng có ǵ tự ái cả, bởi tôi biết đó là sự thật.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=785530&stc=1&d=1436492258
TÔI ĐĂ HI SINH CẢ ĐỜI CHO NHÀ CHỒNG, NHƯNG KHI ANH "NGOẠI T̀NH" KIẾM CON TRAI HỌ BIẾT NHƯNG VẪN GIẤU KÍN LỪA DỐI TÔI (ẢNH MINH HỌA).
Tôi cũng nói với bố mẹ ḿnh, tôi muốn lấy một người chồng đẹp trai, khỏe mạnh, điều kiện thế nào không quan trọng, miễn là đừng làm ǵ phạm pháp là được. Quan trọng là những đứa con tôi sinh ra sẽ xinh xắn, ít ra chân cũng phải dài hơn tôi thế là tôi hạnh phúc lắm rồi. Tôi muốn con tôi đẹp, đó là lựa chọn chính đáng nên không có ǵ tôi phải xấu hổ.
Bố mẹ tôi v́ thương con, lại thấy bố mẹ Tú là những người lao động hiền lành nên đồng ư để chúng tôi cưới nhau.
Từ ngày về làm dâu nhà anh tôi dường như trở thành trụ cột chính trong gia đ́nh. Thấy con gái làm dâu trong căn nhà thấp chật hẹp, bố mẹ tôi đă đầu tư hàng trăm triệu để xây nhà mới khang trang hơn. Ti vi, tủ lạnh, máy giặt…đều được thay mới với hi vọng con gái sẽ có một cuộc sống sung túc nơi nhà chồng.
Bố tôi cũng không ngần ngại tạo điều kiện để bố chồng có thêm việc làm, khi gửi ông làm bảo vệ cho công ty một người bạn. Kinh tế gia đ́nh chồng tôi bỗng trở nên đầy đủ hơn, không phải lo lắng tiền bạc nhiều như xưa nữa.
Nhà chồng có 2 cô em gái, từ ngày tôi về làm dâu, tôi đă cố gắng động viên các em ăn học. Thiếu tiền chi tiêu, tôi đều tạo điều kiện cho các em “vay tạm” để học hành mà không so đo, tính toán. Bố mẹ chồng thấy vậy, họ rất biết ơn và cưng chiều con dâu hết mực.
Sau 12 năm sống ở nhà chồng, tôi sinh được 3 nàng công chúa. Trộm vía, con tôi càng lớn càng xinh, chúng giống bố như đúc, đứa nào cũng cao lớn. Đứa con gái đầu mới 11 tuổi đă đứng cao hơn cả mẹ nó, c̣ 2 bé sau trộm vía, bé nào cũng kháu khỉnh, bụ bẫm. Bố mẹ tôi thấy vậy mừng lắm.
Tuy nhiên, tôi vẫn muốn thuyết phục chồng “canh me” để đẻ thêm một cậu con trai nữa. Chồng tôi nghe thế, liền gạt vội đi. Anh nói “Nhà ḿnh sinh thế là được rồi em à! Con trai làm ǵ, cứ từ từ rồi tính tiếp”. C̣n mẹ chồng tôi vẫn luôn miệng “Con không phải áy náy làm ǵ, trời cho thế nào được thế ấy, bố mẹ không quan trọng ǵ cả”.
Suốt 12 năm qua, khi tôi một mực chăm lo vun vén cho gia đ́nh chồng như gia đ́nh ḿnh. Thậm chí, tôi c̣n thương bố mẹ chồng hơn cả bố mẹ tôi v́ cả đời họ đă chịu nhiều thiệt tḥi…th́ họ nhẫn tâm lừa dối tôi. Khi biết sự thật, tôi không c̣n đủ sức gắng gượng nữa, trái tim tôi đau đớn bởi những ǵ tôi đă nh́n thấy.
Hôm đó, khi bố mẹ chồng tôi cùng anh và 3 cháu đi du lịch Đà Nẵng. V́ tôi c̣n việc phải làm dở nên không tham gia cùng được. Ngày nghỉ sau khi vùi đầu vào đống giấy tờ, tôi đi loanh quanh nhà dọn dẹp. Khi vào pḥng mẹ chồng, tôi đă ngồi ở đó rất lâu. Đây là lần đầu tiên tôi ngắm nghía cách bài trí pḥng của bà.
Mẹ chồng tôi vốn giản dị, tiết kiệm nên những đồ dùng trong pḥng bà đều mang phong cách cổ xưa. Nghĩ tới bộ ga giường của bà đă cũ kỹ, tôi chợt nhớ ḿnh đang có bộ ga mới, chưa dùng đến, tôi định mang xuống thay. Tôi rất hài ḷng v́ bộ ga tôi mới mua hoàn toàn đúng sở thích của mẹ chồng.
Khi tôi tháo chiếc gối đă nhuốm màu bạc, th́ bỗng dưng có 3 lá thư rơi xuống, kèm theo là những bức ảnh về một bé trai chừng 5-6 tuổi ǵ đó. Phía sau bức anh ghi là “bé An Phúc”.
Tôi thật sự bất ngờ, mở những bức thư ra xem th́ trời ơi…một sự thật đau đớn mẹ chồng, gia đ́nh chồng đă giấu tôi. An Phúc chính là đứa con trai của chồng tôi, là cốt nhục của nhà họ Nguyễn. Và mẹ của cháu không phải là ai khác mà chính là người yêu thời đại học của chồng tôi.
Th́ ra, khi tôi sinh bé thứ 3 vẫn là con gái, anh đă qua lại với người phụ nữ kia để rồi có con riêng với cô ta. Tim tôi như thắt lại, bởi mẹ chồng tôi sau khi biết chuyện anh có một cậu con trai ở ngoài, bà mừng lắm. Bà c̣n qua lại hỏi han, thư từ, và cô ta cũng không ngần ngại gọi mẹ chồng tôi là “mẹ”.
Trong mỗi lá thư, cô ta luôn miệng nhắc tới “Cháu đích tôn của mẹ vẫn khỏe, cháu trộm vía lớn nhanh giờ đă giải toán thành thạo…”. Phải chăng họ quá thân t́nh nên mới xưng hô mẹ con, thậm chí cô ta c̣n nói “Mẹ yên tâm, con sẽ giữ kín bí mật này, không bao giờ đến nhà ta để ảnh hưởng đến hôn nhân của anh”.
Khi biết được sự thật, tôi không c̣n đủ sức gắng gượng. Tôi đă cố gắng để giữ b́nh tĩnh đợi khi mẹ chồng về để được nghe một lời nói chân thành của mẹ chồng sau 12 năm chung sống với gia đ́nh chồng. Nhưng bà vẫn muốn nói dối tôi khi ngụy biện "Đó chỉ là sai lầm nhất thời của con trai mẹ thôi con à".
Chỉ khi tôi nhấn mạnh: "Không phải mẹ bảo chồng con ra ngoài kiếm cháu đích tôn sao? Con đọc thư chẳng nhẽ con không hiểu? Mẹ vẫn muốn nói dối con ư? Sao mẹ đối xử với con như thế? Tại sao mẹ lại làm như thế hả mẹ?”
Mẹ chồng tôi đă lặng đi, sau đó bà xin lỗi tôi rối rít, bà khóc rồi nói về sai lầm của ḿnh. Bà nói, bà không muốn hạnh phúc giữa tôi và anh rạn nứt. Bà cũng cam đoan với tôi, từ ngày bà nhận cháu, chồng tôi chưa một lần qua lại với cô ta.
Nghe bà nói, tôi hoài nghi vô cùng, tôi làm sao tin rằng chồng tôi không qua lại với cô ta khi t́nh cảm giữa họ đă từng sâu đậm, vả lại khi cô ta đă cho anh một đứa con trai. C̣n nữa, cô ta luôn miệng cảm ơn bà rằng đă cho cô ta tiền mỗi tháng mua sữa cho cháu? Tiền đó bà lấy ở đâu? Hay tiền tôi biếu bà mỗi tháng để bồi bổ sức khỏe?
Hôm đó, lần đầu tiên trong đời tôi thấy mẹ chồng khóc, bà xin tôi đừng ly hôn khi bà cũng cảm thấy có lỗi v́ đă giấu tôi. Bà mong tôi hăy tha thứ cho bà và con trai bà, bà nói “Cả đời, mẹ sống trong nỗi ân hận khi giấu con chuyện này. Mẹ thật sự có lỗi với con, với ông bà thông gia. Lỗi là ở mẹ không biết dạy con trai”.
Tôi đă gào khóc như một kẻ điên, tôi đau, tôi xót bản thân chứ không hề cảm động trước thái độ của mẹ chồng. Tôi biết bà ta làm thế cũng chỉ v́ sự ích kỷ, bà ta đă lừa dối đời tôi, bà ta đă nhẫn tâm phá nát hạnh phúc gia đ́nh tôi.
Tôi đă cố tỏ ra cao thượng, tôi đă mong muốn được sống tiếp cùng gia đ́nh chồng, nhưng tối hôm đó, khi nói chuyện với tôi, anh đă tỏ ra gay gắt, không một chút hối lỗi “Cô ghen à, cô ghen cái ǵ, cô có đẻ cho tôi được một thằng con trai như cô ta không?”. Kết quả là nửa đêm, tôi dắt theo 3 đứa con về ngoại.
Tôi cứ nghĩ ḿnh là người phụ nữ hạnh phúc nhất, người phụ nữ đảm đang, cam chịu,..Nhưng tôi đă nhầm, tôi chỉ là một con ngốc, chỉ là một con tốt trong cuộc đời người khác. Những ǵ tôi làm cho gia đ́nh anh, những ǵ bố mẹ tôi làm cho họ cũng không đủ để cho tôi có một hạnh phúc thật sự. Chỉ nghĩ chừng đó thôi tôi đă cảm thấy đau đớn vô cùng.
Hoa Cát
Nguồn: nguoiduatin.vn
Khi viết nên những ḍng chữ này, ḷng tôi trào dâng nỗi đau xót không nguôi. Tôi thật sự không ngờ cuộc đời tôi lại có lúc lâm vào cảnh éo le như vậy. Bao nhiêu niềm tin dành cho chồng, gia đ́nh chồng bỗng chốc tan thành mây khói. Giờ đây, trong tôi là thù hận, là nỗi đau…
Ngày tôi đồng ư nhận lời yêu Tú, chàng nhân viên làm việc trong công ty bố mẹ tôi, ai cũng bất ngờ. Tú cao ráo, đẹp trai hơn hẳn tôi về h́nh thức. Không chỉ vậy, xung quanh anh cũng có nhiều cô gái để ư, theo đuổi, nhưng Tú chỉ yêu mỗi ḿnh tôi. Bởi thế, khi thấy chúng tôi đi cùng nhau, nhiều người tỏ ư dèm pha, đố kỵ.
Người ác ư cho rằng “Anh Tú yêu chị Ngà chắc v́ chị ấy giàu, chứ họ nh́n như đôi đũa lệch vậy”, “chắc lại ham giàu đây mà”, “con gái sếp xấu hay xinh quan trọng ǵ, nhà lại con một nữa”,…Tôi nghe người ta nói nhiều, đồn đại sau lưng ḿnh nhiều, nhưng tôi chẳng có ǵ tự ái cả, bởi tôi biết đó là sự thật.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=785530&stc=1&d=1436492258
TÔI ĐĂ HI SINH CẢ ĐỜI CHO NHÀ CHỒNG, NHƯNG KHI ANH "NGOẠI T̀NH" KIẾM CON TRAI HỌ BIẾT NHƯNG VẪN GIẤU KÍN LỪA DỐI TÔI (ẢNH MINH HỌA).
Tôi cũng nói với bố mẹ ḿnh, tôi muốn lấy một người chồng đẹp trai, khỏe mạnh, điều kiện thế nào không quan trọng, miễn là đừng làm ǵ phạm pháp là được. Quan trọng là những đứa con tôi sinh ra sẽ xinh xắn, ít ra chân cũng phải dài hơn tôi thế là tôi hạnh phúc lắm rồi. Tôi muốn con tôi đẹp, đó là lựa chọn chính đáng nên không có ǵ tôi phải xấu hổ.
Bố mẹ tôi v́ thương con, lại thấy bố mẹ Tú là những người lao động hiền lành nên đồng ư để chúng tôi cưới nhau.
Từ ngày về làm dâu nhà anh tôi dường như trở thành trụ cột chính trong gia đ́nh. Thấy con gái làm dâu trong căn nhà thấp chật hẹp, bố mẹ tôi đă đầu tư hàng trăm triệu để xây nhà mới khang trang hơn. Ti vi, tủ lạnh, máy giặt…đều được thay mới với hi vọng con gái sẽ có một cuộc sống sung túc nơi nhà chồng.
Bố tôi cũng không ngần ngại tạo điều kiện để bố chồng có thêm việc làm, khi gửi ông làm bảo vệ cho công ty một người bạn. Kinh tế gia đ́nh chồng tôi bỗng trở nên đầy đủ hơn, không phải lo lắng tiền bạc nhiều như xưa nữa.
Nhà chồng có 2 cô em gái, từ ngày tôi về làm dâu, tôi đă cố gắng động viên các em ăn học. Thiếu tiền chi tiêu, tôi đều tạo điều kiện cho các em “vay tạm” để học hành mà không so đo, tính toán. Bố mẹ chồng thấy vậy, họ rất biết ơn và cưng chiều con dâu hết mực.
Sau 12 năm sống ở nhà chồng, tôi sinh được 3 nàng công chúa. Trộm vía, con tôi càng lớn càng xinh, chúng giống bố như đúc, đứa nào cũng cao lớn. Đứa con gái đầu mới 11 tuổi đă đứng cao hơn cả mẹ nó, c̣ 2 bé sau trộm vía, bé nào cũng kháu khỉnh, bụ bẫm. Bố mẹ tôi thấy vậy mừng lắm.
Tuy nhiên, tôi vẫn muốn thuyết phục chồng “canh me” để đẻ thêm một cậu con trai nữa. Chồng tôi nghe thế, liền gạt vội đi. Anh nói “Nhà ḿnh sinh thế là được rồi em à! Con trai làm ǵ, cứ từ từ rồi tính tiếp”. C̣n mẹ chồng tôi vẫn luôn miệng “Con không phải áy náy làm ǵ, trời cho thế nào được thế ấy, bố mẹ không quan trọng ǵ cả”.
Suốt 12 năm qua, khi tôi một mực chăm lo vun vén cho gia đ́nh chồng như gia đ́nh ḿnh. Thậm chí, tôi c̣n thương bố mẹ chồng hơn cả bố mẹ tôi v́ cả đời họ đă chịu nhiều thiệt tḥi…th́ họ nhẫn tâm lừa dối tôi. Khi biết sự thật, tôi không c̣n đủ sức gắng gượng nữa, trái tim tôi đau đớn bởi những ǵ tôi đă nh́n thấy.
Hôm đó, khi bố mẹ chồng tôi cùng anh và 3 cháu đi du lịch Đà Nẵng. V́ tôi c̣n việc phải làm dở nên không tham gia cùng được. Ngày nghỉ sau khi vùi đầu vào đống giấy tờ, tôi đi loanh quanh nhà dọn dẹp. Khi vào pḥng mẹ chồng, tôi đă ngồi ở đó rất lâu. Đây là lần đầu tiên tôi ngắm nghía cách bài trí pḥng của bà.
Mẹ chồng tôi vốn giản dị, tiết kiệm nên những đồ dùng trong pḥng bà đều mang phong cách cổ xưa. Nghĩ tới bộ ga giường của bà đă cũ kỹ, tôi chợt nhớ ḿnh đang có bộ ga mới, chưa dùng đến, tôi định mang xuống thay. Tôi rất hài ḷng v́ bộ ga tôi mới mua hoàn toàn đúng sở thích của mẹ chồng.
Khi tôi tháo chiếc gối đă nhuốm màu bạc, th́ bỗng dưng có 3 lá thư rơi xuống, kèm theo là những bức ảnh về một bé trai chừng 5-6 tuổi ǵ đó. Phía sau bức anh ghi là “bé An Phúc”.
Tôi thật sự bất ngờ, mở những bức thư ra xem th́ trời ơi…một sự thật đau đớn mẹ chồng, gia đ́nh chồng đă giấu tôi. An Phúc chính là đứa con trai của chồng tôi, là cốt nhục của nhà họ Nguyễn. Và mẹ của cháu không phải là ai khác mà chính là người yêu thời đại học của chồng tôi.
Th́ ra, khi tôi sinh bé thứ 3 vẫn là con gái, anh đă qua lại với người phụ nữ kia để rồi có con riêng với cô ta. Tim tôi như thắt lại, bởi mẹ chồng tôi sau khi biết chuyện anh có một cậu con trai ở ngoài, bà mừng lắm. Bà c̣n qua lại hỏi han, thư từ, và cô ta cũng không ngần ngại gọi mẹ chồng tôi là “mẹ”.
Trong mỗi lá thư, cô ta luôn miệng nhắc tới “Cháu đích tôn của mẹ vẫn khỏe, cháu trộm vía lớn nhanh giờ đă giải toán thành thạo…”. Phải chăng họ quá thân t́nh nên mới xưng hô mẹ con, thậm chí cô ta c̣n nói “Mẹ yên tâm, con sẽ giữ kín bí mật này, không bao giờ đến nhà ta để ảnh hưởng đến hôn nhân của anh”.
Khi biết được sự thật, tôi không c̣n đủ sức gắng gượng. Tôi đă cố gắng để giữ b́nh tĩnh đợi khi mẹ chồng về để được nghe một lời nói chân thành của mẹ chồng sau 12 năm chung sống với gia đ́nh chồng. Nhưng bà vẫn muốn nói dối tôi khi ngụy biện "Đó chỉ là sai lầm nhất thời của con trai mẹ thôi con à".
Chỉ khi tôi nhấn mạnh: "Không phải mẹ bảo chồng con ra ngoài kiếm cháu đích tôn sao? Con đọc thư chẳng nhẽ con không hiểu? Mẹ vẫn muốn nói dối con ư? Sao mẹ đối xử với con như thế? Tại sao mẹ lại làm như thế hả mẹ?”
Mẹ chồng tôi đă lặng đi, sau đó bà xin lỗi tôi rối rít, bà khóc rồi nói về sai lầm của ḿnh. Bà nói, bà không muốn hạnh phúc giữa tôi và anh rạn nứt. Bà cũng cam đoan với tôi, từ ngày bà nhận cháu, chồng tôi chưa một lần qua lại với cô ta.
Nghe bà nói, tôi hoài nghi vô cùng, tôi làm sao tin rằng chồng tôi không qua lại với cô ta khi t́nh cảm giữa họ đă từng sâu đậm, vả lại khi cô ta đă cho anh một đứa con trai. C̣n nữa, cô ta luôn miệng cảm ơn bà rằng đă cho cô ta tiền mỗi tháng mua sữa cho cháu? Tiền đó bà lấy ở đâu? Hay tiền tôi biếu bà mỗi tháng để bồi bổ sức khỏe?
Hôm đó, lần đầu tiên trong đời tôi thấy mẹ chồng khóc, bà xin tôi đừng ly hôn khi bà cũng cảm thấy có lỗi v́ đă giấu tôi. Bà mong tôi hăy tha thứ cho bà và con trai bà, bà nói “Cả đời, mẹ sống trong nỗi ân hận khi giấu con chuyện này. Mẹ thật sự có lỗi với con, với ông bà thông gia. Lỗi là ở mẹ không biết dạy con trai”.
Tôi đă gào khóc như một kẻ điên, tôi đau, tôi xót bản thân chứ không hề cảm động trước thái độ của mẹ chồng. Tôi biết bà ta làm thế cũng chỉ v́ sự ích kỷ, bà ta đă lừa dối đời tôi, bà ta đă nhẫn tâm phá nát hạnh phúc gia đ́nh tôi.
Tôi đă cố tỏ ra cao thượng, tôi đă mong muốn được sống tiếp cùng gia đ́nh chồng, nhưng tối hôm đó, khi nói chuyện với tôi, anh đă tỏ ra gay gắt, không một chút hối lỗi “Cô ghen à, cô ghen cái ǵ, cô có đẻ cho tôi được một thằng con trai như cô ta không?”. Kết quả là nửa đêm, tôi dắt theo 3 đứa con về ngoại.
Tôi cứ nghĩ ḿnh là người phụ nữ hạnh phúc nhất, người phụ nữ đảm đang, cam chịu,..Nhưng tôi đă nhầm, tôi chỉ là một con ngốc, chỉ là một con tốt trong cuộc đời người khác. Những ǵ tôi làm cho gia đ́nh anh, những ǵ bố mẹ tôi làm cho họ cũng không đủ để cho tôi có một hạnh phúc thật sự. Chỉ nghĩ chừng đó thôi tôi đă cảm thấy đau đớn vô cùng.
Hoa Cát
Nguồn: nguoiduatin.vn