troopy
05-19-2016, 03:50
Ông Nam chởi xác con rể ra công an để tự thú. Ông cho biết đây là cách để ông sống yên ổn với bản thân.
Sau khi chở xác con rể đến công an tự thú, ông Nguyễn Văn Nam khai: “Tôi giết thằng con rể tôi rồi…. Tôi thà hi sinh để gia đ́nh được yên ổn chứ thế này sao mà sống".
Một cán bộ công an kể: Chiều 14/5 ông Nguyễn Văn Nam (SN 1958) chở xác con rể (là anh Tôn Thanh V., SN 1982) đến trụ sở công an P.13, Q.G̣ Vấp.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=887078&stc=1&d=1463629743
Sau đó ông Nam xộc thẳng đến một cán bộ công an, b́nh thản nói: "Tôi giết thằng con rể tôi rồi. Nó quá đáng quá! Tôi không chịu nổi. Tôi thà hi sinh để gia đ́nh được yên ổn chứ thế này sao mà sống".
Theo điều tra viên, quá tŕnh khai báo ông Nam b́nh tĩnh, tâm lư ổn định. Ông Nam lặp lại nhiều lần: “Tôi thà hi sinh, chấp nhận pháp luật trừng trị khi gây ra việc tày trời như thế này chứ không thể chịu nổi thằng con rể như thế”.
Ông Nam có khai, cách đây 7 năm, khi con gái thứ 2 quen biết V., gia đ́nh ông không ủng hộ v́ anh này việc làm bấp bênh, tính khí thất thường đặc biệt là khi say xỉn. Nhưng v́ con gái ông có mang nên gia đ́nh ông buộc phải chấp nhận. Vợ chồng anh V. sau khi lấy nhau thuê trọ tại Q.12, đều làm công nhân.
Ông Nam có khai, 2 năm trở lại đây, gia đ́nh buồn phiền khi biết con gái thứ 2 thường xuyên bị V. hành hạ.
Điều tra viên kể: Ông Nam có khai báo, 2 tháng trước, đứa con gái t́m về nhà xin vợ chồng ông tá túc v́ bị anh V. đánh một trận thừa sống thiếu chết. Ông Nam chấp nhận và khuyên con ở được th́ ở, không th́ giải thoát cho nhau đi. Và ông Nam cũng khai, từ đó đứa con rể càng quá quắt.
Hễ say là V. lại t́m đến trước nhà ông Nam chửi bới tục tĩu. Ông Nam có khai vài lần đă khuyên nhủ nhưng con rể thẳng thừng nhắm vào ông chửi thậm tệ. Ông đành nín nhịn suốt. Hàng xóm đôi lần góp ư anh V. cũng không xoay chuyển.
Chiều 14/5 anh V. lại đến trong cơn say rồi chửi bới. Ông Nam nằm lỳ trên gác nín nhịn. Thế nhưng ông chứng kiến cảnh V. xô xát, hành hung đứa con gái của ông vừa đi làm về tới nhà th́ ông không thể nhịn, cầm dao trong nhà xông ra…
Ít ai biết, ông Nam là người gây án, lại là một vụ giết người nhưng hiện tại người dân xung quanh, hàng xóm rất cảm thông với bi kịch của ông lẫn gia đ́nh. Họ đang đùm bọc, hỗ trợ về vật chất, tinh thần để các thành viên trong gia đ́nh ông Nam vượt qua bi kịch “kép”.
Vợ ông Nam, bà Nguyễn Thị Phượng (SN 1956) 3 ngày nay chạy vạy khắp nơi vay mượn tiền đưa thi thể con rể về Khánh Ḥa an táng. Bà Phượng cho hay, vợ anh V. cũng theo về nhưng tâm trạng rối bời. Bà cũng không biết con gái có vượt qua được bi kịch nhân đôi này không...
Bà Phượng nói “cả đời của ông Nam là sống cho gia đ́nh, con cháu; ăn không dám ăn, bệnh cũng âm nín, chịu đựng, không muốn con cái lo lắng, khổ sở. Rồi bà chia sẻ trong nước mắt: “Cả đời ông cày cực, làm nghề xe ôm kiếm sống, tính t́nh hiền lành, ai cũng quư mến. Giờ có tuổi, an dưỡng tuổi già, lấy công việc đưa đón cháu đi học làm niềm vui, vậy mà nào ngờ…”.
Bà Phượng (vợ ông Nam) chia sẻ về bi kịch “kép” của gia đ́nh
Nói về con rể, tức anh V., bà Phượng cho rằng, chỉ thay đổi tính nết chừng 2 năm trở lại đây khi ghen tuông vô cớ… Bà Phượng tâm sự, ban đầu con gái bà giấu nhẹm nhưng cứ về thăm nhà là thấy ḿnh mẩy mặt mũi bầm tím nên bà và các con gặng hỏi măi mới thú nhận chuyện bị chồng đánh.
Khi hay chuyện, ông Nam cũng khuyên nhủ con gái cố gắng hàn gắn để sống hạnh phúc v́ “xuất giá ṭng phu”, cha mẹ không can thiệp sâu được. Ông c̣n khuyên anh V. nhưng cũng không chuyển biến ǵ.
Khi con gái khăn gói về xin tá túc cách đây 2 tháng, ông Nam dường như hiểu rằng hạnh phúc của con gái chắc chắn đổ vỡ. Theo bà Phượng c̣n kể, V. từng t́m đến công ty đánh vợ, rồi t́m đến tận nhà chửi bới, dọa giết cả gia đ́nh. Ông Nam cứ nài nỉ bà: "Nhịn được th́ cứ nhịn, c̣n có đứa cháu ngoại nữa, phải sống v́ cháu”.
“Chồng tôi từng quỳ lạy xin con rể tha cho gia đ́nh để yên ổn sống. Nhưng rồi con rể tôi cứ say lại t́m đến. Có lẽ lúc gây ra chuyện tày đ́nh này, ông ấy quá bức xúc, bao nhiêu dồn nén phải bùng phát", bà Phượng đau đớn nói.
Kết thúc câu chuyện, bà Phượng lại nước mắt ngắn dài: "Không biết giờ ông ấy bệnh t́nh thế nào. Thuốc xin chưa kịp uống th́ bị bắt. Tôi biết ông ấy làm như thế th́ chấp nhận tất cả nhưng gia đ́nh… đau lắm. Sức khỏe ông ấy giờ yếu lắm, biết có vượt qua được không?”.
- VietBF sưu tầm
Sau khi chở xác con rể đến công an tự thú, ông Nguyễn Văn Nam khai: “Tôi giết thằng con rể tôi rồi…. Tôi thà hi sinh để gia đ́nh được yên ổn chứ thế này sao mà sống".
Một cán bộ công an kể: Chiều 14/5 ông Nguyễn Văn Nam (SN 1958) chở xác con rể (là anh Tôn Thanh V., SN 1982) đến trụ sở công an P.13, Q.G̣ Vấp.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=887078&stc=1&d=1463629743
Sau đó ông Nam xộc thẳng đến một cán bộ công an, b́nh thản nói: "Tôi giết thằng con rể tôi rồi. Nó quá đáng quá! Tôi không chịu nổi. Tôi thà hi sinh để gia đ́nh được yên ổn chứ thế này sao mà sống".
Theo điều tra viên, quá tŕnh khai báo ông Nam b́nh tĩnh, tâm lư ổn định. Ông Nam lặp lại nhiều lần: “Tôi thà hi sinh, chấp nhận pháp luật trừng trị khi gây ra việc tày trời như thế này chứ không thể chịu nổi thằng con rể như thế”.
Ông Nam có khai, cách đây 7 năm, khi con gái thứ 2 quen biết V., gia đ́nh ông không ủng hộ v́ anh này việc làm bấp bênh, tính khí thất thường đặc biệt là khi say xỉn. Nhưng v́ con gái ông có mang nên gia đ́nh ông buộc phải chấp nhận. Vợ chồng anh V. sau khi lấy nhau thuê trọ tại Q.12, đều làm công nhân.
Ông Nam có khai, 2 năm trở lại đây, gia đ́nh buồn phiền khi biết con gái thứ 2 thường xuyên bị V. hành hạ.
Điều tra viên kể: Ông Nam có khai báo, 2 tháng trước, đứa con gái t́m về nhà xin vợ chồng ông tá túc v́ bị anh V. đánh một trận thừa sống thiếu chết. Ông Nam chấp nhận và khuyên con ở được th́ ở, không th́ giải thoát cho nhau đi. Và ông Nam cũng khai, từ đó đứa con rể càng quá quắt.
Hễ say là V. lại t́m đến trước nhà ông Nam chửi bới tục tĩu. Ông Nam có khai vài lần đă khuyên nhủ nhưng con rể thẳng thừng nhắm vào ông chửi thậm tệ. Ông đành nín nhịn suốt. Hàng xóm đôi lần góp ư anh V. cũng không xoay chuyển.
Chiều 14/5 anh V. lại đến trong cơn say rồi chửi bới. Ông Nam nằm lỳ trên gác nín nhịn. Thế nhưng ông chứng kiến cảnh V. xô xát, hành hung đứa con gái của ông vừa đi làm về tới nhà th́ ông không thể nhịn, cầm dao trong nhà xông ra…
Ít ai biết, ông Nam là người gây án, lại là một vụ giết người nhưng hiện tại người dân xung quanh, hàng xóm rất cảm thông với bi kịch của ông lẫn gia đ́nh. Họ đang đùm bọc, hỗ trợ về vật chất, tinh thần để các thành viên trong gia đ́nh ông Nam vượt qua bi kịch “kép”.
Vợ ông Nam, bà Nguyễn Thị Phượng (SN 1956) 3 ngày nay chạy vạy khắp nơi vay mượn tiền đưa thi thể con rể về Khánh Ḥa an táng. Bà Phượng cho hay, vợ anh V. cũng theo về nhưng tâm trạng rối bời. Bà cũng không biết con gái có vượt qua được bi kịch nhân đôi này không...
Bà Phượng nói “cả đời của ông Nam là sống cho gia đ́nh, con cháu; ăn không dám ăn, bệnh cũng âm nín, chịu đựng, không muốn con cái lo lắng, khổ sở. Rồi bà chia sẻ trong nước mắt: “Cả đời ông cày cực, làm nghề xe ôm kiếm sống, tính t́nh hiền lành, ai cũng quư mến. Giờ có tuổi, an dưỡng tuổi già, lấy công việc đưa đón cháu đi học làm niềm vui, vậy mà nào ngờ…”.
Bà Phượng (vợ ông Nam) chia sẻ về bi kịch “kép” của gia đ́nh
Nói về con rể, tức anh V., bà Phượng cho rằng, chỉ thay đổi tính nết chừng 2 năm trở lại đây khi ghen tuông vô cớ… Bà Phượng tâm sự, ban đầu con gái bà giấu nhẹm nhưng cứ về thăm nhà là thấy ḿnh mẩy mặt mũi bầm tím nên bà và các con gặng hỏi măi mới thú nhận chuyện bị chồng đánh.
Khi hay chuyện, ông Nam cũng khuyên nhủ con gái cố gắng hàn gắn để sống hạnh phúc v́ “xuất giá ṭng phu”, cha mẹ không can thiệp sâu được. Ông c̣n khuyên anh V. nhưng cũng không chuyển biến ǵ.
Khi con gái khăn gói về xin tá túc cách đây 2 tháng, ông Nam dường như hiểu rằng hạnh phúc của con gái chắc chắn đổ vỡ. Theo bà Phượng c̣n kể, V. từng t́m đến công ty đánh vợ, rồi t́m đến tận nhà chửi bới, dọa giết cả gia đ́nh. Ông Nam cứ nài nỉ bà: "Nhịn được th́ cứ nhịn, c̣n có đứa cháu ngoại nữa, phải sống v́ cháu”.
“Chồng tôi từng quỳ lạy xin con rể tha cho gia đ́nh để yên ổn sống. Nhưng rồi con rể tôi cứ say lại t́m đến. Có lẽ lúc gây ra chuyện tày đ́nh này, ông ấy quá bức xúc, bao nhiêu dồn nén phải bùng phát", bà Phượng đau đớn nói.
Kết thúc câu chuyện, bà Phượng lại nước mắt ngắn dài: "Không biết giờ ông ấy bệnh t́nh thế nào. Thuốc xin chưa kịp uống th́ bị bắt. Tôi biết ông ấy làm như thế th́ chấp nhận tất cả nhưng gia đ́nh… đau lắm. Sức khỏe ông ấy giờ yếu lắm, biết có vượt qua được không?”.
- VietBF sưu tầm