R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,162 Times in 13,136 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Tôi ngưỡng mộ tất cả các vị tổng thống Hoa Kỳ, dù thuộc đảng nào. Vẫn có nhiều khi không đồng ư với những chính sách hay quyết định của một vị tổng thống, nhưng tôi luôn dành cho vị tổng thống đó sự tôn trọng, nếu chưa nói là kính nể với vai tṛ chức vị của ông ta. Làm tổng thống nước Mỹ, dù đảng phái nào, dù chính kiến bảo thủ hay cấp tiến, họ cũng do dân bầu lên, cũng đă thắng cử một cách chính đáng, và họ là người lănh đạo đại diện cho quốc gia, toàn dân. Chúng ta nên tôn trọng chức vụ và vai tṛ người tổng thống. Tôi luôn luôn kính trọng tất cả các vị tổng thống. Không có vị nào hoàn toàn trọn vẹn. Không có chính sách nào có thể vừa ḷng tất cả mọi người dân… Không có quyết định nào là đúng hay sai hoàn toàn. Từ quan điểm hay chính kiến cá nhân, mà mỗi người chúng ta nhận xét và phán đoán về vị tổng thống. Không có nghĩa sự nhận xét của chúng ta đúng hay đă sai.
Trở lại, câu chuyện đại dịch COVID-19, đang có nhiều bàn căi dư luận, có lẽ nhiều nhất là các trang mạng xă hội. Gần đây nhất, mọi người tranh căi ở mức nóng nhiệt độ hơn 100, về chuyện… “Nước Mỹ không có vĩ đại như chúng ta tưởng”… Tôi không nhận định về khía cạnh cá nhân của những người phát biểu và những nhận định. Tôi không bàn về khía cạnh chính trị, hay chính kiến. Tôi không nói về Dân Chủ hay Cộng Ḥa, cũng không nói về Cuồng Trump hay Chống Trump. Mỗi người có quyền ngôn luận, nhất là ở nước Mỹ vô cùng tự do này. Họ không hẳn đúng, mà họ cũng không hẳn sai. Từ tầm nh́n, họ có quyền nói. Dĩ nhiên, chúng ta – mọi người – có quyền không đồng ư với nhau.
Nhưng tôi vẫn vững một niềm tin, của một người đă sống 45 năm xứ này, luôn cho rằng nước Mỹ thật sự là một quốc gia vĩ đại như chúng ta hằng tin tưởng. Tôi đă trải qua những thăng trầm lịch sử cùng nước Mỹ của suốt nửa thế kỷ qua, đă sống qua bảy đời tổng thống Hoa Kỳ. Nước Mỹ vẫn vĩ đại trong tôi. Càng sống với nước Mỹ giữa những thăng trầm của lịch sử, càng nhận rơ nước Mỹ quả thật vĩ đại. Người dân Mỹ sẽ không có ai lựa chọn một quốc gia khác hơn, kể cả lúc khốn cùng nhất.
Dù khác biệt chính trị, chính kiến, trước nguy cơ đất nước th́ các đảng phái cũng sẵn sàng làm việc với nhau. Thí dụ như vụ ngân sách 2,2 ngh́n tỷ đô la giải cứu kinh tế và xă hội người dân v́ đại dịch COVID-19. Bản ngân sách được kư, thật ra đạt được nhiều chiến thắng quyền lợi chính trị theo ư muốn của bà Nancy Pelosi Chủ Tịch Quốc Hội (Dân Chủ), nhưng đảng Cộng Ḥa và Tổng thống Donald Trump vẫn nhanh chóng đồng ư, để cứu nguy kịp lúc cho kinh tế xă hội và đời sống dân lành. Đây rơ ràng là một sự hợp tác của hai quyền lực chính trị nước Mỹ, cùng mẫu số v́ lợi ích quốc dân. Đó là sự vĩ đại của nước Mỹ.
Không có quốc gia nào giàu hơn nước Mỹ, khi cần phải chi tiền để cứu nguy quốc gia. Nước Mỹ vĩ đại hơn các quốc gia khác là v́ thế. Không có chính phủ nào, v́ dân v́ nước, mà gạt bỏ chính kiến hận thù chính trị, để ngồi lại với nhau cho dân cho nước. Chính trị nước Mỹ vĩ đại hơn các quốc gia khác là v́ thế.
Tôi không kể lể về những ân sủng, hay nói về quyền lợi an sinh xă hội y tế dành cho người dân, hay lạm bàn về sự đối đăi công b́nh, tinh thần dân chủ luôn được tôn trọng, vẫn tiếp diễn đều đặn liên tục, trên nước Mỹ này. Nhiều bài viết đă luận về những điều khác. Dù thuộc về chính phủ của đảng nào hay tổng thống nào, người dân nước Mỹ vẫn luôn có những điều kiện thụ hưởng công ích tối thiểu nhất, cuộc sống vẫn tốt hơn hàng trăm tỷ người dân các quốc gia khác trên thế giới. Tổng thống, bất kể bị người ghét hay thương, đều làm việc cho dân. Tấm ḷng họ cũng v́ dân. Họ làm việc bạc đầu. Họ là người bị chửi nhiều nhất khi công chúng luận bàn. Nhưng họ vẫn luôn làm việc v́ quốc gia, cứ một con đường mà đi, không buông thua. Nước Mỹ vĩ đại như thế!
Nhiều người gốc Việt đang sống ở Mỹ, có khi đang là công dân Mỹ sau khi vất vả năn nỉ để được vào công dân, vẫn chê nước Mỹ đủ điều, b́nh phẩm đủ chuyện, chê bai đủ tṛ, nhưng cứ khư khư nhất định giữ lấy bằng công dân Mỹ khi thách thức họ có dám bỏ nước Mỹ về lại Việt Nam hay không. Những người cộng sản, hay lănh đạo Việt Nam, cứ chửi Mỹ khen Tàu Cộng, nhưng nhất định chỉ chọn nước Mỹ cho con đi du học, hay đầu tư tiền bạc nhà cửa cho con cháu họ, chứ không dám chọn Trung Quốc mà đến. Nhiều người Việt sống ở nước Mỹ sau một hành tŕnh tỵ nạn vượt biển vượt biên sống chết, năn nỉ để giấc mơ định cư Hoa Kỳ mấy chục năm trước thành hiện thực, giờ nói chuyện là chê nước Mỹ khổ quá, khen Việt Nam cuộc sống nhiều đại gia, vui quá, sướng quá. Nhưng họ vẫn không dám bỏ nước Mỹ, không chịu bỏ quốc tịch hay thẻ xanh nước Mỹ, để trở lại làm công dân xứ cộng ḥa xă hội chủ nghĩa.
Nước Mỹ vẫn luôn vĩ đại, khi có rất nhiều đại gia giàu xụ trong nước âm thầm bỏ đi, t́m đến đây định cư. Nước Mỹ vẫn luôn vĩ đại, dù nhiều người thế giới bên ngoài cứ chỉ trích các chính sách của quốc gia này, nhưng vẫn hoài vọng một ngày được đến Mỹ, hay con cháu ḿnh được định cư ở Mỹ.
Nước Mỹ đă bắt đầu vĩ đại, đối với nhiều người chúng tôi, khi họ đă đến Miền Nam Việt Nam để chiến đấu cho tự do, đă chết hơn 50.000 người lính trong cuộc chiến. Họ đă hy sinh cho chúng tôi, người miền Nam yêu tự do. Nước Mỹ đă vĩ đại khi đón nhận hơn 100.000 người di tản 30 tháng 04 năm 1975, đón nhận hàng trăm ngàn thuyền nhân tỵ nạn vượt biên suốt thập niên 70, 80, 90. Nước Mỹ càng vĩ đại hơn, khi đă thương lượng để có thể đón nhận hàng chục ngàn cựu tù cải tạo, những chiến sĩ miền Nam mà nước Mỹ biết họ đă mắc nợ bỏ lại, được sang Mỹ định cư theo chương tŕnh H.O., cho các thế hệ con cháu được lớn lên làm Người, thành Nhân trong xứ Mỹ. Nước Mỹ vĩ đại, v́ chúng tôi người Mỹ gốc Việt bất kể đến đây do hoàn cảnh nào, vẫn luôn đầy cơ hội vươn lên, bước vào các vị trí đáng kể trong xă hội, kể cả những vị trí cao nhất, đáng quư nhất trong mọi lĩnh vực, không cần phải trở thành đảng viên của bất cứ đảng nào.
Khi tôi xem một trận bóng đá hay giải thể thao quốc tế, tôi đă chảy nước mắt mừng rỡ khi đội tuyển Hoa Kỳ giành được chiến thắng với một quốc gia khác. Khi biến cố 9/11 xảy ra, nước mắt tôi đau ḷng tuôn chảy, khi nh́n dân Mỹ đang khổ đau, kinh hoàng. Ngày hôm nay, tôi khóc thương với nước Mỹ trong cơn đại dịch này. Không chỉ là t́nh con người, mà c̣n là t́nh dân tộc. Tôi vẫn tự hào đến hôm nay, là một người của dân tộc Hoa Kỳ.
Trong ngôi nhà tôi, ngay pḥng khách chính, vẫn có một lá cờ vàng ba sọc đỏ Việt Nam Cộng Ḥa treo cao. Nhưng tôi luôn hănh diện tung cao lá cờ Mỹ ở bất cứ nơi nào lá cờ này cần được tung hô đón mừng. USA, tôi hănh diện bởi sự vĩ đại và ân nghĩa quốc gia này đă cưu mang tôi.
Hồ Văn Xuân-Nhi
|