"Tôi phải năn nỉ măi cô ấy mới chịu nấu nhưng tới khi tôi ngồi vào mâm, nh́n bát canh chua của người t́nh th́ tôi chết lặng...", người chồng kể.
Bởi không biết trân trọng hạnh phúc có trong tay, không nhận ra giá trị trân quư của những thứ ḿnh đang có nên nhiều người mới "đứng núi này trông núi khác".
Chỉ cho tới khi "núi cao" không với tới, quay lại hạnh phúc có trong tay cũng mất rồi mới ngậm ngùi ân hận.
Từng mắc sai lầm như thế, mới đây 1 người chồng đă vào mạng xă hội tâm sự câu chuyện của ḿnh như sau:
"Trải qua nhiều năm hôn nhân, tôi bắt đầu nhận ra giữa tôi với vợ có quá nhiều điểm bất đồng. Vợ tôi suốt ngày than văn, trách móc tôi đủ đường nào là luộm thuộm, vô tâm suốt ngày để vợ phải lo lắng. Cứ như thế, tôi dần chán vợ, chán về nhà nghe vợ ca cẩm và tới năm thứ 7 sau cưới, tôi chính thức ngoại t́nh".

Bài chia sẻ của người chồng
Người chồng kể, anh cặp với 1 cô gái nóng bỏng, xinh tươi đặc biệt tính t́nh phóng khoáng niềm nở chứ không cau có như vợ anh ở nhà. Ở bên cô ta, anh thấy ḿnh được sống thảnh thơi, được yêu được ngưỡng mộ chứ không phải là ông chồng sống "lỗi" như vợ anh vẫn than phiền.
Anh tâm sự rằng ban đầu anh cũng chỉ coi cô bồ kia là "điểm đến" tạm thời gọi là để thay đổi không khí cho đỡ ngột ngạt. Nhưng rồi cô bồ đă thuyết phục được anh, khiến anh muốn đường hoàng đến với cô ta:
"Người t́nh của tôi là gái son, có nhan sắc, cô ấy nói rằng bản thân cô ấy có cả một tương lai rộng mở nhưng chấp nhận ở cạnh tôi là đă phải chịu thiệt. Cô ấy không muốn măi mang danh là người thứ 3. Rồi cô ấy cho tôi lựa chọn, một là bỏ vợ cưới cô ấy, 2 là chúng tôi sẽ chia tay.
Lúc ấy tôi bị men say ái t́nh làm cho mù quáng, nghĩ rằng người t́nh mới là chân ái đời ḿnh. Vậy nên tôi dần chuẩn bị sắp đặt mọi thứ để về ly hôn vợ.
Có điều tôi sẽ giấu tới phút cuối cùng, xếp sắp các việc sao cho ổn thỏa nhất. Tất nhiên, tôi cũng sẽ có sự bù đắp cho vợ về mặt vật chất v́ dù sao th́ người có lỗi là tôi.
Bồ của tôi xinh đẹp, trẻ trung song với việc nhà cô ấy cũng nhác lắm, không như vợ tôi. Từ ngày quen nhau chúng tôi chủ yếu đi ăn quán. Bồ tôi ngại mùi bếp núc, tuy nhiên tôi nghĩ sau này làm vợ rồi, cô ấy sẽ thay đổi.
Cách đây vài ngày, vợ tôi đưa con về ngoại, tôi tranh thủ sang người t́nh bảo cô ấy nấu cho 1 bữa. Tôi phải năn nỉ măi cô ấy mới chịu nấu nhưng tới khi tôi ngồi vào mâm, nh́n bát canh chua của người t́nh th́ tôi chết lặng.
Cô ấy cho rất nhiều sấu chua vào đó, trong khi cô ấy biết rất rơ tôi bị đau dạ dày nặng phải kiêng hoàn toàn đồ chua cay. Buồn hơn, tôi nhắc th́ cô ấy đáp: 'Anh cũng biết em thích món này mà. Chẳng lẽ v́ anh đau dạ dày tí mà em phải nhịn món ḿnh thích à. Anh cứ ăn đi, không sao đâu, nếu đau lại uống thuốc'.
Miệng nói, tay cô ấy múc canh ăn ngon lành chẳng cần quan tâm tới tôi. Nh́n bồ khi ấy tôi bỗng chạnh ḷng nhớ tới vợ. Cách cư xử của bồ quá khác vợ tôi.
Mấy năm nay, mỗi bữa cơm của nhà tôi đều đă nói không với mấy món chua. Thậm chí tôi chỉ ăn một chút là kiểu ǵ cũng bị vợ mắng tới tấp nói rằng bản thân có bệnh không biết giữ th́ ai lo cho được.
Giờ ngẫm lại tôi mới thấy. Vợ tôi đúng là không ngọt ngào, hay cáu gắt nhưng tất cả đều là v́ lo cho chồng. Vậy mà tôi c̣n trách móc, phụ ḷng em.
Không do dự nhiều, tôi bỏ luôn bát canh người t́nh nấu xuống rồi đứng dậy lên xe về với vợ v́ tôi hiểu rằng, trên đời này chỉ có vợ là yêu thương tôi nhất. Từ đó tôi quyết dành trọn cuộc đời để bù đắp lại những sai lầm ḿnh đă gây ra dù vợ không hề biết".
Phải nếm mùi cay đắng rồi người ta mới biết trân trọng mật ngọt, người chồng này đă quá sai với vợ của ḿnh, cũng may anh ta c̣n kịp nhận ra sai lầm để sửa. Tin rằng cả đời này, anh ấy sẽ không thể nào có thể phụ ḷng người vợ hết mực yêu thương ḿnh nữa.
VietBF@sưu tập