C̣ ơi! Mẹ mày đi chuyên đề hay họp về chưa? 18 giờ rồi chẳng thấy bóng dáng đâu sất! _ tiếng bà Chanh rít lên.
_ Mẹ cháu chắc cũng sắp về đến nhà rồi bà ạ!
_Chuyên đề ǵ mà đi từ sáng sớm đến tối chưa thèm về! Chắc lại rủ nhau đi chơi, mua sắm linh tinh chứ ǵ, loại dâu tây đây mà!
Thằng C̣ đang đun lại thức ăn dưới nhà bếp mà mẹ chuẩn bị từ sáng sớm rồi dọn cơm ra bàn ăn, bố dán mắt vào điện thoại suốt cả ngày. Ông Lành bà Chanh ngồi bàn uống nước lẩm bẩm nói xấu con dâu đi cả ngày chưa về quay sang chửi mắng con trai không biết dạy bảo vợ để nó đè đầu cưỡi cổ rồi sinh hư.
Ông bà và bố ngồi ăn cơm trước, thằng C̣ tranh thủ soạn sách vở theo thời khoá biểu đợi mẹ về ăn cơm cùng. Mọi người đang ăn th́ Ngọc tắt xe máy mở cổng vào nhà. Cô cởi mở chào nói.
_ Bố mẹ và "nhà con" đă ăn cơm rồi ạ?
Không một ai trả lời, không khí im lặng bắt đầu bao trùm lên căn nhà dưới ánh đèn sáng quắc.
_ Con chào mẹ!
_Ừ! Chào cu con!
Ngọc cất cặp, lấy quần áo đi tắm. Vừa cởi chiếc áo cánh ra th́ Ngà _chồng cô đẩy cửa pḥng tắm vào mặt hầm hầm nói.
_ Cô đi chuyên đề ǵ mà đi cả ngày thế hả?
_ Em đă bảo với anh từ tuần trước rồi c̣n ǵ.
_ Ư tôi là không có cơ quan trường học nào học đến 18 giờ 30 cả rơ chưa?
_ Ơ sao anh quát lên với em thế?
_ Cô đi với thằng nào chứ ǵ?
_ Làm ǵ có ai, em đi chung xe cả huyện chứ có phải đi một ḿnh đâu! Trên đường về phố đông người gây tắc đường.
_ Căi à? Bốp! Bốp!
_ Anh điên à? Ra cho em tắm!
Vừa nói vừa khóc Ngọc đẩy chồng ra khỏi pḥng tắm. Cô ngồi phệt trong đó mặc cho ṿi nước xối xả chảy từ đầu xuống toàn thân. Tự nhiên cô gào khóc ,khóc như chưa bao giờ được khóc. Cô ức chế từ ngày làm dâu cái nhà này đă 11 năm phải nhẫn nhịn đủ thứ, cô cố gắng mềm dẻo với từng người để cho êm cửa êm nhà kẻo hàng xóm, đồng nghiệp,xă hội đánh giá là giáo viên không mẫu mực. Cũng chính v́ sự nhẫn nhịn nhiều quá nên bố mẹ chồng càng ngày càng được nước bắt nạt cô muốn phải sống theo khuôn phép gia trưởng.
Chồng nghe theo lời bố mẹ cũng hùa theo không phân tích phải trái cho bố mẹ thông cảm với nghề của vợ. C̣n lười làm,mải chơi cũng học đ̣i tính gia trưởng cộng kệnh dở ông dở thằng thường xuyên đi làm về c̣n tụ tập bạn bè uống bia, rượu đến đêm mới về nhà, cô nói măi không nghe c̣n bảo đàn ông phải thế!
Ngọc nghĩ không thể để măi như thế này được, phải nói cho rơ ngọn ngành muốn ra đâu th́ ra.
Cô tắm xong, đi ra ngoài pḥng khách,cả nhà đang xem thời sự Ngọc xin phép bố mẹ cho cô tắt ti vi mai cả nhà xem lại . Ông Lành bà Chanh trợn mắt rồi lườm cô, chồng giật ngay cái điều khiển mở lại. Cô đi ra tắt công tắc, chiếc tivi tắt ngấm, chồng được thể cứ thế tát cô túi bụi và bảo hỗn láo.
Ngọc cố cẵn răng chịu đựng,cô mở điện thoại,ghi âm, b́nh tĩnh nói:
_ Thưa bố mẹ!11 năm con làm dâu đă bao giờ con căi lại bố mẹ hay con làm điều ǵ sai trái hỗn láo với gia đ́nh ḿnh chưa ạ?
_ Chị đang chất vấn bố mẹ chồng hả? Chị bây giờ th́ to rồi, làm ǵ có lỗi ǵ!
_ Bố mẹ đă biết nghề nghiệp của con là dạy học cả ngày. Sáng nào, con cũng dậy sớm từ 5 giờ đi chợ mua thức ăn về sơ chế sẵn. 7 giờ con dắt xe đi c̣n pḥng đường tắc để kịp 7g 30 lên lớp , 11 giờ về hối hả cơm canh ,trưa cả nhà đi ngủ th́ con tranh thủ dọn dẹp nhà cửa, pḥng ăn, 1g30 lại đi đến trường cho kịp 14 giờ vào lớp 17g dắt xe về, vội vàng thay quần áo lo bữa tối cho gia đ́nh. Công việc cứ lặp đi lặp lại cho hết năm học.Tối đến, Khi cả nhà đi bộ, xem phim,đi ngủ th́ con phải vùi đầu vào soạn giáo án, chấm chữa bài cho học sinh rồi mới được ngả lưng.
Thỉnh thoảng Bộ , Sở giáo dục có thay đổi phương pháp dạy học mới cho giáo viên họ triển khai một trường điểm trung tâm Thủ đô các huyện khác cũng về đấy tập trung học tập. Huyện lại về triển khai đến các trường. Chị em tập trung đi xe ô tô của huyện đành phải đi sớm cho kịp giờ pḥng khi tắc đường. Dự giờ xong họp thống nhất phương pháp dạy học th́ mới về được chứ? Thời gian đâu mà chơi bời. Con đă giải thích rơ ràng với cả nhà không biết bao nhiêu lần rồi,chứ không phải bây giờ con mới nói. Vả lại một năm học cũng chỉ có chuyên đề vài lần đầu năm chứ đâu phải tháng nào hay ngày nào cũng đi.
__ Ḿnh cô làm giáo viên chắc? _ chồng quát om ṣm!
_ C̣n anh! Ngày yêu em, anh nói yêu nghề giáo của em và sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho em dạy học. Nhưng từ khi có con anh thay đổi hoàn toàn. Anh cậy anh làm một tháng 10 triệu, về nhà anh không tḥ chân mó tay giúp đỡ em bất cứ một việc ǵ. Được ngày nghỉ là cầm điện thoại lướt web, nói phét như đúng rồi, con anh không bao giờ ngó nghiêng xem học hành ra sao. Anh dồn hết lên đôi vai gầy yếu của vợ.
Hôm nay, chỉ v́ em đi chuyên đề về muộn không lo kịp bữa tối cho cả nhà ,anh lấy cớ tra khảo tát tôi túi bụi. Anh nh́n lại ḿnh xem có xứng đáng là người chồng tốt không? Có đáng mặt đàn ông không?
_ Mày không chịu được th́ biến!
_ Anh nói ǵ? Đuổi tôi ư? Được lắm!!
Tôi không tự nhiên theo anh về nhà này, có pháp luật cho phép nhé! Anh viết đơn đi tôi kư ngay lập tức. Viết! Anh nên nhớ rằng, tôi không sai phạm điều ǵ nhưng anh là một thằng chồng khốn nạn hèn hạ, giỏi ra ngoài đường đánh nhau với mấy thằng bụi đời chợ giời ấy! Anh ăn cơm góp thiên hạ mà sao năo phẳng thế?
Tôi sẽ bỏ anh nhưng tôi không bỏ nghề dạy học mà tôi đă chọn.
Ngọc nói to tướng, dơng dạc ,đanh thép. Bố mẹ chồng cô tṛn mắt nh́n ngạc nhiên v́ chưa bao giờ thấy cô nói to và giận dữ nhưng quả quyết đến thế!
Ngà vào pḥng ngủ lấy giấy bút viết đơn ly hôn. Bố mẹ chồng nói:
_ Nó sẽ lấy vợ khác lương cao gấp 10 lần mày mà không phải đi sớm về muộn như cái nghề bán cháo phổi nuôi thân nghe chửa.
_ Vâng! Con chúc bố mẹ sẽ có cô con dâu mới giàu có và đức hạnh ạ!
Ngọc đi vào pḥng của thằng C̣ thấy con ngồi học bài. Cô uống cốc nước lọc rồi ra ngoài hiên ngồi lặng lẽ một ḿnh hết đêm. Nghĩ đến cái nghề giáo sao khổ đến thế? Bao nhiêu loại số sách,giáo án, nhận xét đánh giá bài cho học sinh. Áp lực từ trên xuống dưới rồi phụ huynh, học sinh, chuyện gia đ́nh......lương th́ thấp, con lên 10 tuổi rồi không dám đẻ đứa thứ hai.
Ngọc ngửa mặt mỉm cười cùng với ánh trăng vàng nhạt đang ôm ấp lấy cô. Nước mắt chan chứa chảy lan ra khắp mặt. Cô yêu lũ trẻ, yêu ánh mắt trong sáng thơ ngây khi chúng chăm chú nghe_ nh́n cô giảng bài. Mỗi khi ra chơi,chúng ùa xung quanh tṛ chuyện hoặc đôi khi cô ngồi chơi nói chuyện với chúng rồi mới xuống văn pḥng cùng đồng nghiệp.
Làn gió mát lạnh thổi nhẹ nhàng ,trăng đă lên cao nhỏ dần cả màn đêm yên tĩnh như muốn ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ của Ngọc .Tiếng gà gáy canh ba đầu xóm vang lên cắt ḍng suy nghĩ mông lung của Ngọc . Cô đứng dậy giơ tay hứng lấy giọt sương đọng trên mặt lá của giàn hoa Ty gôn đang nhỏ xuống vào ḷng bàn tay lạnh buốt.
Sáng đầu tuần,Ngọc ra trường b́nh thường như mọi ngày. Dự tiết chào cờ xong cùng chị em lên lớp. Trưa về, cô vẫn lo cơm nước cho cả nhà. Chỉ có điều Ngọc im lặng trong suốt bữa ăn. Không khí gia đ́nh căng như sợi dây đàn. Chiều cô lên lớp, Ngà đi lên thị trấn nộp đơn ly hôn đang đi gặp chú ruột. Chú hỏi đi lên thị trấn làm ǵ Ngà kể lại sự việc bị chú ghé tai nói nhỏ: " Mày đi kiếm mấy lá ngón nhai rồi nuốt chết đi"! Nói rồi ông chú giật túi đựng giấy ly hôn xé rách tan nát quát Ngà về nhà.
_ Anh chị Lành Chanh đâu ra đây em có chuyện cần nói đây!
_ Hôm nay chú Đậu đến nhà anh th́ trời mưa to rồi!
_ Tại sao anh chị để cho vợ chồng thằng Ngà ly hôn ?Anh chị làm cha mẹ thế hả? Nh́n lại xem con trai ḿnh ra thể thống ǵ chưa?
_ Chú mặc kệ chúng nó!
_ Em nói cho anh chị biết: Hai thằng con trai của anh ở Thủ đô cùng hai con dâu vàng ngọc trên đấy ư nó có chăm sóc anh chị ngày nào không? Ốm đau chúng nó có nḥm ngó ǵ không? Thỉnh thoảng nó về biếu vài trăm ngh́n th́ khoe khắp làng nó tốt nó ngoan. Thế mà lên đấy chơi ở được ba ngày chuồn thẳng về nhà! C̣n bảo con Ngọc không bao giờ biếu bố mẹ đồng nào. Thế mọi việc chăm sóc ăn uống, hiếu ,hỉ của nhà này đều do tay con Ngọc lo lắng hết. Tiền lương có hạn, có bao giờ nó than phiền điều ǵ chưa? Sướng không biết đường sướng c̣n dở quẻ hay là lại dở chứng sắp chết?
_ Chú im cái mồm đi không?
_ Em không im ! Con anh nhưng cháu em. Không bảo ban nhau rồi có ngày chúng chém giết nhau chỉ tổ thiên hạ họ cười cho. Con giàu th́ mừng,con khó th́ thương chứ ? Gia trưởng vớ vẩn không phải lối. Đáng lẽ làm cha làm mẹ phải bảo ban con cái chăm sóc vun vén hạnh phúc gia đ́nh. Làm gương mẫu mực cho chúng noi theo. Đằng này, ra chuyện con dâu khác máu tanh ḷng. Cậy làm bố làm mẹ muốn làm ǵ th́ làm à? Xa thơm gần thối không bơ ngượng với thông gia.
_ Thôi chú ơi!
_ Chú chú cái đầu mày! Ngu như chó cháu ạ!
Mày bỏ nó , nó sẽ lấy được chồng tài giỏi hơn mày, c̣n loại mày không lấy nổi con ca ve đâu!
Ngẫm nghĩ đi! Nó không nói th́ thôi,nó nói mà bỏ thật th́ anh chị và mày lúc ấy hối không kịp! .
Tối tranh thủ ăn cơm mà làm lành với nó trước đi nhớ! Ngu cả lũ.
Ông Đậu tức giận ra về, ông bà Lành Chanh và Ngà ngồi im lặng không nói lời ǵ thêm nữa.
Chiều tối,Ngọc đi lớp về cô thay quần áo định đi nấu cơm th́ ngạc nhiên trên bàn ăn mâm cơm đă dọn sẵn tươm tất trong lồng bàn. Bộ quần áo ngủ mắc sẵn trong nhà tắm.
Thằng C̣ tắm xong nó vui vẻ như mọi ngày mời cả nhà vào xơi cơm. Ông bà Lành Chanh ngồi xuống bàn nói: Hôm qua, lỗi do tôi trước, "chị Ngọc" nguôi giận thông cảm cho người già lẩm cẩm nhé!
Ngà vịn cớ nói xen vào: Bố C̣ xin lỗi mẹ Ngọc luôn đây! Anh ghen tuông quá mất khôn. Xin lỗi vợ!!
Ngọc im lặng rồi nguôi ngoai cơn giận dữ.
Cô nhẹ nhàng nói:con hi vọng đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ạ!
Cả nhà cạch cốc vui vẻ bên mâm cơm gia đ́nh trong đêm rằm Trung thu ấm áp!
*VietBF@sưu tập