- Ngày mai là ngày lễ T́nh nhơn! Phải hôn em?
- Dạ! (giọng Nàng mới ngọt ngào làm sao?)
- Vậy em muốn anh tặng ǵ cho em?
!!!!!!!!
- Anh tặng em triệu đoá hoa hồng đi cho nó lăng mạn!
- Trời ơi! Cả triệu đoá th́ có mà anh mất mạng như chơi chứ ở đó mà lăng mạn! Mà hoa hồng nhiều gai nhọn, lỡ tay em rỉ máu, ḷng anh đau như dao cắt! 😥
- Vậy “Xin cho em một chiếc áo dài. Cho em đi dù em hổng có đi học!" Cho em tha thướt một tí!
- Đừng! Đừng! Cho anh can đi! Anh sợ vải của bạn vàng chúng ta có hoá chất làm hại da em, anh xót lắm!!!
Hoa không có, áo không xong. Bớt vui rồi đa!😡😡
Bất quá tam ba bận. Thôi! “Có thực mới vực được đạo”
- Vậy anh mua cho em kư thịt ḅ Kobe đi. Ngon lắm mà em chưa được nếm lần nào hết đó!(nàng vẫn c̣n hy vọng dù le lói)
- Thánh Ala ơi! Ḅ Kobe là giống ǵ anh không biết? H́nh như mắc lắm đó em. Nhưng v́ t́nh yêu là tối thượng anh sẳn sàng mua cho em. Ngặt nỗi, em cũng đà có tí tuổi rồi, nhai thịt ḅ nhức răng khổ thân!
A! Eureka ! Eureka! (t́m thấy rồi!)
- Thay v́ mua ḅ, anh mua tặng em kư rau muống sạch nha. V́ rau muống có giá trị dinh dưởng ngang thịt ḅ mà dễ nhai, dễ nuốt...
Nàng: ????????????
Trước nét mặt đầy kinh ngạc của Nàng, Chàng c̣n hào phóng khuyến măi câu thơ thể loại cóc, nhái:
Tiết kiệm ích nước lợi nhà
Thịt ḅ, rau muống cũng là thức ăn!
Sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn nên nghe xong Nàng lăn đùng ra bất tỉnh!!!
Chớ có tưởng bở. Nàng ngất lịm không phải v́ cảm kích t́nh Chàng đâu mà v́ quá kinh hăi và khiếp đảm trước sự so sánh của ai đó!!!
VietBF©sưu tập