V́ con từng ngại nói với bạn bè mẹ là Osin.
Ngày con quyết tâm rời quê lên thành phố học ngân hàng để mong đổi đời. Mẹ đă xách ba lô về thành phố kiếm việc làm trước khi con nhập học 3 tháng. Để đến ngày con nhập học c̣n có tiền đóng học phí. Ngày ấy mẹ bệnh, người th́ gầy c̣m ốm yếu. Mà v́ chí con quyết đành hy sinh v́ con.
Mẹ chưa từng ra phố, cả đời gắn bó với núi rừng với lũy tre làng. Vậy mà cũng dám lên xe khách đi t́m đường nuôi con.
Ngày con nhập học cũng là ngày giỗ của ba, mẹ trở về mang theo số tiền ít ỏi đủ để đóng học phí cho con nhập học tại thời điểm đó.
Xưa con là đứa trẻ hay căi mẹ, v́ con không cam chịu số phận. Mẹ đă cùng con cố gắng nhiều tới mức nào.
Sau khi nhập học v́ thương mẹ mà con học và làm việc một cách điên cuồng. Học giỏi và có học bổng mỗi kỳ để mẹ vui và quan trọng hơn là không mất học phí v́ tiền học bổng bằng học phí.
Con đă lao đi kiếm tiền như thiêu thân để nuôi ḿnh và phụ mẹ nuôi em. Đi dạy học, bán quần áo, bán bánh, bán trà đá vỉa hè. Mẹ dạy miễn là tiền sạch tiền thơm th́ làm con ạ. Không ai cười ai khinh ḿnh, vậy mà có đôi lần sỹ diện con vẫn ngại nói với bạn bè mẹ ḿnh là Osin.
Khi ấy lương mẹ được có 1,5 triệu/ tháng không đủ nuôi 2 chị em. Mà mẹ vẫn cố gắng kiếm thêm việc để làm. Những ngày tháng cùng cực đó, có mẹ che chở...rồi cũng qua.
Con chỉ biết nỗ lực không ngừng nghỉ để mẹ sớm được làm chủ, không c̣n bị coi thường và chà đạp nữa. Bao nhiêu năm cuộc đời, bao nhiêu nỗi đau chồng chất nỗi đau. Bao nhiêu gian khó mẹ vẫn mỉm cười....
Chặng đường thực sự quá dài mẹ đă cùng con...để ngày hôm nay mẹ được mỉm cười trong sự an nhiên hạnh phúc.
Con thực sự xin lỗi mẹ, xin lỗi v́ công ơn to lớn mà mẹ đă dành cho con. Để đáp lại t́nh yêu thương đó là nụ cười của mẹ ngày hôm nay.
Con đă làm được tất cả những ǵ con từng hứa....yêu mẹ nhiều...!!!!
P/s: Ḿnh đă hoàn thiện ngôi nhà hoa hồng tặng mẹ. Và tặng mẹ câu thần chú, vạn sự của mẹ để con lo.
VietBF©sưu tập