* Đang mùa dịch, khách sạn vắng hoe vắng hoắt, cô nhân viên lễ tân mắt bỗng sáng bừng khi thấy một cặp đôi trẻ tuổi có vẻ từ xa tới, bước vào hỏi thuê pḥng, cô đon đả cất tiếng hỏi:
Bác sĩ trẻ thở phào: Ra thế, may quá! Nếu ông nhà không làm nghề thợ sơn th́ chắc đă chết rồi!
- Anh chị có cần ǵ thêm ǵ nữa không ạ?
- Không, tôi không cần ǵ nữa – người thanh niên đáp
- Thế c̣n vợ anh? – cô lễ tân hỏi thêm
- À, may quá, cảm ơn cô đă nhắc tôi, bán cho tôi cái thẻ cào điện thoại nhé, vợ tôi chắc sẽ cần tôi gọi điện về.
* Giữa mùa du lịch, du khách đổ đến chật cứng trong một nhà trọ hạng ba. Nửa đêm, có tiếng tranh căi ồn ào nổi lên, rồi nhân viên trực nhật gọi điện cho viên quản lư.
– Thưa ngài, nhóm khách mà chúng ta xếp ngủ chung trong nhà tắm cứ kêu toáng lên v́ quá lạnh. Họ đ̣i chúng ta cấp thêm chăn.
– Hết sạch chăn rồi! Bảo họ mở ṿi nước nóng ra!
* Một vị khách ập vào văn pḥng viên quản lư khách sạn:
– Tại sao anh không đánh thức tôi dậy? Tối qua tôi đă dặn đi dặn lại rằng nhớ kêu tôi đúng 4 giờ 30. V́ anh mà tôi đă lỡ tàu!
– Thật đáng tiếc, thưa ngài. Tôi luôn sẵn ḷng đánh thức ngài dậy nhưng đêm qua ngài đi chơi măi tận 5 giờ sáng mới trở về pḥng.
VietBF©sưu tập
|