HOME
HOME
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Phim-Online
Phim On
News-Clips
Clips
Playlist
Playlist
News Book
News Book
News 50
News 50
Breaking
Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Thủy chung
Tôi thu xếp ít quần áo và vài thứ lặt vặt cần thiết vào trong chiếc va ly nhỏ, sửa soạn cho một chuyến đi vài ngày. Bác ruột tôi vừa qua đời tại thành phố Wichita, tiểu bang Kansas . Gia đ́nh bác mới từ Washington D.C. dọn về đây được mấy tháng nay. Ḷng tôi buồn vời vợi đang nghĩ nên nói cách nào cho đám anh chị em họ của tôi về chuyện của gia đ́nh ḿnh đang đến hồi sụp đổ khi mà bấy lâu nay họ chỉ thấy tôi khoe ra bên ngoài một màu hạnh phúc?
Chồng tôi về tới nhà, thấy tôi bên chiếc va ly anh chỉ hỏi một cách b́nh thường:
- Em sắp đi đâu?
- Bác Lân em vừa qua đời, em phải về tham dự tang lễ.
Anh lạnh lùng, ngắn gọn:
- Cho anh gởi lời chia buồn đến họ!
Chúng tôi đang làm đơn ly hôn. Anh, người đàn ông thành đạt của tôi cũng là một người bay bướm trăng hoa. Suốt thời gian 20 năm chung sống tôi đă cố gắng chịu đựng v́ các con, v́ muốn ǵn giữ tài sản của gia đ́nh không thể để mất vào tay người đàn bà khác. Nhưng cho tới hôm nay th́ sức chịu đựng của tôi đă cạn kiệt, như gịng nước lũ làm vỡ bờ chảy xối xả những giận hờn và tủi nhục. Anh đă lừa dối tôi, có một t́nh yêu khác với một cô gái trẻ đẹp, chính anh thẳng thắng đề nghị ly hôn tôi để cưới cô gái đó làm vợ.
Sau những ngày tang lễ bác và những lần tâm sự với các anh chị họ về t́nh trạng gia đ́nh của tôi hiện nay. Các anh chị đều nói hạnh phúc của tôi không thể cứu văn được nữa, chia tay là giải thoát cho cả hai. Khi đă chia sẻ được những điều đau khổ tôi thấy nhẹ ḷng.
Wichita thành phố không qúa lớn cũng không qúa nhỏ và cũng chẳng có ǵ hấp dẫn tôi vào lúc này, mà c̣n hai ngày nữa tôi mới phải trở về nhà, dù là ngôi nhà bất hạnh, có người đàn ông tôi từng yêu thương, qúy trọng, nay đă quay mặt phản bội hất hủi tôi.
Đến tiểu bang Kansas, thành phố Wichita lại không xa mấy thành phố Liberal, chỉ 4 tiếng lái xe, làm tôi bỗng dưng tha thiết nhớ đến thành phố Liberal nghèo nàn nhỏ bé với khỏang 15 ngàn dân, nơi mà ngày đầu tiên đến Mỹ gia đ́nh chúng tôi đă ở đây và trong kư ức tôi cũng nhớ đến John, người bạn thân thuở đó. Thuở tôi mới 15 tuổi.
Gia đ́nh chúng tôi đi vượt biển, đến trại tị nạn Bidong, Mă Lai. Sau 9 tháng gia đ́nh chúng tôi đến Mỹ nhờ sự bảo trợ của một gia đ́nh người Mỹ. Đó là ông bà Smith, nhà truyền giáo, họ chỉ có 1 người con trai, anh tên John, lớn hơn tôi 1 tuổi. Năm ấy anh 16 mà đă phổng phao, đẹp trai cao ráo.
Nhà chúng tôi ở không xa căn nhà của ông bà Smith, nơi hứơng Nam của thành phố Liberal. Nhà ông bà Smith đúng là một căn nhà nông thôn, mảnh sân rất to rộng phía trưóc trồng trọt dưa hấu, xung quanh nhà những cây lê, cây táo và cây đào lần lượt thi nhau nở hoa. Nhưng được trồng nhiều nhất là cây táo. Tôi không có ai để chơi ngoài John hay sang nhà tṛ chuyện, mấy đứa em tôi cũng thích xúm vào hóng chuyện và cũng là cách để chúng tôi tập luyện tiếng Anh . Thỉnh thoảng tôi cũng chạy sang nhà John, nhất là vào những lúc cây có trái chín trên cành. Ôi, tôi mê những cây táo vào mùa thu qúa, có loại mọc thẳng, cành vươn cao và trái cũng ở trên cao, có loại cành mềm, khi đậu trái th́ chĩu cành ḷa x̣a sát xuống đất đến nỗi tôi chỉ việc ngồi xổm mà tha hồ hái trái.
Lại c̣n vườn dưa hấu trước sân tôi hay cùng John háo hức vạch t́m trong đám lá những trái dưa hấu nhỏ vừa hiện ra và thích thú theo dơi chúng cho đến khi lớn lên to tṛn vươn lên khỏi đám lá. Không ǵ ngon ngọt bằng trái dưa hấu vừa cắt cuống trong vườn, bổ ra ăn ngay tại chỗ trong một buổi trưa hè mà John thường làm cho hai đứa cùng ăn.
John nói chuyện với tôi đủ thứ, từ những chuyện hàng ngày của anh cho đến những ước mơ mai sau, anh lấy vợ th́ sẽ về sống ở một nông trại. Anh say sưa tả cái nông trại của gia đ́nh anh trước kia ở tiểu bang Texas, có một căn nhà gỗ bề ngang dài, bên cạnh là chuồng ḅ bằng hàng rào gỗ sơ sài. Anh khoe biết cách vắt sữa ḅ. Anh đă chạy rong trên cánh đồng có khô hay đi trên con đường đất mà mỗi khi gío mùa hè lồng lộng thổi làm tung bụi mịt mù và cả những khi mấy con ḅ đua nhau về chuồng cũng làm bụi mù tung lên như gío đă thổi.
Đất Texas có nhiều nơi khô cằn gần như sa mạc, cả mấy chục acre đất nhà anh với nhiều bụi xương rồng rải rác và những bụi cây đă là to lớn vĩ đại với thàng bé lên 10 như anh thuở đó. Anh yêu thích ở nông trại, một trời một cơi như của riêng ḿnh. Tôi cũng say sưa nghe John kể, như đi lạc vào một cảnh trong phim ảnh, v́ nó xa lạ với tôi, chứ tôi chẳng đời nào thích sống ở những nơi khỉ ho c̣ gáy như thế.
Tôi luôn mơ nước Mỹ với những thành phố nhộn nhịp phồn hoa như New York mà tôi đă thấy trong phim ảnh làm tôi thích thú, tôi sẽ dạo bước trên những vỉa hè có những cửa hàng sang trọng. Cuộc sống sẽ là một chuỗi ngày vui.
Hai năm sống ở Liberal th́ cha mẹ tôi quyết định sẽ dọn đi tiểu bang khác, v́ tương lai của mấy chị em tôi, để chúng tôi được sống ở thành phố lớn, học ngôi trường lớn và có cộng đồng người Việt Nam đông hơn. Tôi qúa chán thành phố Liberal nhỏ bé này rồi và đă đợi chờ quyết định này của cha mẹ từ lâu. Thành phố ǵ mà chỉ có 1 phi trường nhỏ xíu, chỉ đủ cho mấy chiếc máy bay nhỏ thỉnh thoảng đến rồi đi, lặng lẽ, buồn hiu. Muốn đầy đủ tiện nghi, người ta phải đến phi trường ở thành phố Wichita hay Amarillo.
Ngay chiều hôm đó, tôi hí hửng chạy sang nhà John để báo tin vui này. Đó là một buổi chiều mùa hè đầy nắng. Tôi quen thuộc tḥ tay vào trong mở chốt cánh cổng rào bằng gỗ ngoài sân, mỗi lần đến nhà John tôi đều nhanh nhẩu làm thế, tự nhiên như nhà ḿnh, và đi bộ trên con đường dài mà hai bên là vườn dưa hấu đang độ chín, trước khi đến căn nhà nhỏ bằng gỗ khiêm nhường. May qúa John có nhà, mà mấy khi John đi vắng đâu, anh thích ở nhà giúp cha mẹ làm vườn, ngoài những khi thỉnh thoảng theo cha mẹ đi truyền đạo trong thành phố vào dịp cuối tuần.
Trời nắng nên tôi và John không hẹn mà cùng bước về phía những cây táo trồng quanh mảnh sân trước, nơi mà chúng tôi thường đến đó tán gẫu và ngắm hoa táo nở đẹp vào tháng năm hay hái táo vào cuối tháng chín, cùng ăn, cùng chia nhau nếm thử quả táo ngọt với niềm vui thích. Tới một cây táo to lớn, cành rậm rạp, tháng này táo đang kết trái sau một mùa hoa xum xuê. John ngồi xuống trước rồi đến tôi. Tôi chẳng thèm ngắm những trái táo xanh nhỏ dễ thương trên cành mà lên tiếng hớn hở khoe ngay:
- Anh John ơi, gia đ́nh tôi sắp rời khỏi thành phố này rồi.
Mặt Johm hoảng hốt như vừa nghe một tin kinh khủng lắm:
- Sao? Em sẽ đi…có thật không?
- Thật đấy, bố tôi nói cuối tuần này sẽ dọn đi. Ngày mai cha mẹ tôi sẽ sang từ gĩa cha mẹ anh. Bây giờ tôi cũng sang để chào tạm biệt anh.
Giọng John vẫn bàng hoàng:
- Em sẽ trở lại đây không?
Thấy gương mặt buồn lo của John, tôi tội nghiệp hứa liều không cần suy nghĩ:
- Chắc chắn tôi sẽ trở lại thăm John và cha mẹ của John chứ. V́ cha mẹ John là người đă giúp đỡ gia đ́nh tôi rất nhiều khi mới đặt chân đến Mỹ mà.
John bỗng vụt đứng dậy:
- Hăy đợi anh ở đây, anh sẽ trở lại ngay trong giây lát.
John chạy bay vào nhà và lại chạy bay ra chỗ cây táo, không để tôi phải đợi lâu, anh đưa cho tôi một mảnh giấy nhỏ có ghi sẵn tên John và số điện thoại nhà anh, mà chắc là anh vừa ghi vội, giọng anh tha thiết như năn nỉ:
- Em hăy giữ lấy số điện thoại này, khi nào đến nơi ở mới th́ liên lạc với anh. Em hứa đi!
Tôi cảm động, một lần nữa tôi hứa liều:
- Vâng, khi có nơi ở mới tôi sẽ gọi cho anh.
- Đừng thất lạc nhau nhé. Em hứa đi!
- Vâng, không bao giờ!
Nhưng khi đến California th́ tôi bận rộn với cuộc sống mới và những lời hứa vội vàng với John bỗng chỉ là một tṛ đùa, tôi vứt đi mảnh giấy mà anh đă kỳ vọng trao vào tay tôi, đă dặn ḍ tôi và chắc là đă chờ đợi mỏi ṃn kể từ ngày tôi rời thành phố nhỏ. Nối lại nhịp cầu liên lạc với John làm ǵ trong khi ở cái tuổi 17 tôi mơ hồ hiểu John đă yêu thích tôi, mà tôi dù có cảm t́nh với anh th́ tôi cũng không thể nào lấy anh, v́ mộng ước của anh và tôi hoàn toàn trái ngược. Đành rằng gia đ́nh anh là người ơn của gia đ́nh tôi, họ hiền lành đạo đức, John sẽ là người chồng, người cha tốt như tấm gương của cha mẹ anh, nhưng tôi không thể lấy người chồng ít học làm nông trại và tôi chỉ quanh quẩn sống với chồng trong mấy chục acre đất hoang vu, chốn đồng khô cỏ cháy với mấy con gà, con ḅ như anh đă vẽ ra.
Tôi đă từng nghe chuyện nhà nông khốn khổ, trồng 1 acre bắp chỉ bán được khỏang 80 đồng theo gía sỉ, hay những vụ cam trúng mùa ở Florida, gía cam bán ra mà như cho không, chỉ 50 cent cho một thùng cam và những vụ khoai tây trúng mùa ở Idaho cũng xuống gía rẻ bèo như thế. Giấc mơ tuổi mới lớn của tôi là giàu sang phú qúy, lấy người chồng có địa vị, học cao hiểu rộng. Ở thành phố mới tôi đă miệt mài học hành, chính bản thân tôi cũng sẽ vươn cao. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đi làm và kén chọn người chồng tương lai. Tôi đă bỏ qua nhiều cơ hội lập gia đ́nh v́ chê họ không xứng đáng với tôi, cho đến khi gặp người chồng hiện tại. Năm ấy tôi đă 30 tuổi, chồng tôi là một người thành đạt trong học vấn và trong kinh doanh. Tôi đă đạt được ước mơ và vui hưởng hạnh phúc trong những năm đầu.
V́ rảnh rỗi và ṭ ṃ tôi quyết định thuê xe để lái từ thành phố Wichita đến thăm thành phố Liberal, nói cho đúng hơn để thăm lại gia đ́nh ông bà Smith và John của ngày xưa xem họ thế nào? Tôi h́nh dung ra ông bà Smith đă gia, họ đă nghỉ hưu không đi truyền giáo nữa. C̣n John đă có vợ con và đang sống ở một trang trại nào đó, anh John sẽ là h́nh ảnh ông Smith nông dân chất phác và hiền hậu ngày xưa, anh chăm chỉ lao động nuôi ḅ, trồng trọt, các con anh sống và lớn lên ở nông trại, chúng biết cách vắt sữa ḅ và bám lấy nông trại không dám đi đâu xa giống như anh.
Sau 4 giờ lái xe, tôi đă trở về nơi chốn cũ. Thanh phố nhỏ, đường kính lớn khỏang hai miles th́ có ǵ là khó mà không t́m ra ngôi nhà của ông bà Smith nơi cuối phố, dù tôi đă xa cách 30 mấy năm rồi. Nhưng tôi vẫn hỏi thăm, có vẻ như gia đ́nh Smith có uy tín với cư dân ở đây lắm. Người ta nói nhà Smith vẫn ở chỗ cũ. Khi tôi xuống xe, đứng ngẩn ngơ nơi cánh cổng rào gỗ năm xưa, bỗng thấy ngậm ngùi, có thể cánh cổng gỗ đă từng hư cũ, từng được thay đổi, làm lại cái khác nhiều lần rồi, và cái chốt mở cửa không phải là miếng gỗ mà tay tôi đă từng chạm vào năm xưa, nhưng vẫn giống thế, và như thể vẫn chờ đợi tôi trở về để chạm tay vào. Tôi run run tḥ tay vào mở chốt cửa, lại ngậm ngùi hơn v́ ngẫu nhiên bây giờ đang là mùa hè, hai bên lối đi của mảnh sân vẫn trồng dưa hấu, lá xanh rậm rạp và xung quanh vẫn là những cây đào, cây lê, cây táo…dù có thể những loại cây này năm xưa đă ǵa, đă cằn cỗi, được thay thế bằng những cây trồng sau này. Thế giới đổi thay bao nhiêu thứ mà nhà ông bà Smith dường như không hề thay đổi. Khu vườn của họ vẫn là những h́nh ảnh cũ.
Tôi đi vội trên con đường dài, hồi hộp nh́n chăm chăm vào ngôi nhà trước mặt đang đóng cửa, không c̣n tâm trí nào nh́n ngắm vườn dưa hấu xem có nhiều trái hay không. Rồi tôi gơ cửa và chờ đợi. Măi sau mới có tiếng mở cửa, hiện ra trước mặt tôi là bà Smith, bà đă ǵa đi -dĩ nhiên- Sau vài phút ngỡ ngàng nghe tôi tự giới thiệu th́ bà đă nhận ra tôi, bà mời tôi vào nhà, rưng rưng nước mắt bà trách móc:
- Th́ ra là cô, tại sao măi hôm nay cô mới trở lại đây? John đă chờ đợi cô mấy năm trời.
Tôi ngạc nhiên và xúc động, nước mắt cũng rưng rưng như bà Smith:
- Thật thế sao? Tôi xin lỗi, tôi vô cùng xin lỗi v́ đă không thực hiện điều đă hứa với John
- Cô đâu có biết, ngay khi gia đ́nh cô đi được một tuần là John đă chờ đợi cô gọi phone về từng ngày. Nó luôn tin tưởng cô sẽ gọi phone cho nó và một ngày nào cô sẽ trở về Liberal.
Bà Smith gục đầu xuống và khóc nấc lên, kể tiếp:
- Nó đau khổ và héo hon cho đến khi hoàn toàn tuyệt vọng…
- Trời ơi, tôi không ngờ!
Tôi cố ngăn gịng nước mắt, vuốt ve cánh tay bà an ủi như an ủi cho chính ḿnh và hỏi thăm:
- Số phận tôi và John không thể gần nhau thôi mà. Bây giờ anh ấy ra sao?
- Sau đó John lấy vợ, Christine là con gái một nhà truyền giáo bạn thân của vợ chồng tôi, cô gái hiền lành ngoan ngoăn và rất yêu John, đă làm lành vết thương ḷng của John. Nhà vợ chồng nó cũng ở gần đây.
- Thế anh ấy không sống ở nông trại như anh ước mơ sao?
Bà Smith lau nước mắt, thoáng một niềm vui:
- Đó chỉ là ước mơ của một thằng bé tuổi vị thành niên, một thằng bé nhà quê mà suốt thời thơ ấu sống nơi trang trại. Khi John và Christine yêu nhau, cả hai cùng vào đại học. Họ đă tốt nghiệp y khoa và đang hành nghề bác sĩ ngay tại thành phố Liberal này.
Tôi ngạc nhiên và vui mừng reo lên:
- Không ngờ John học gỉoi và có chí đến thế!
- Tôi tin là nhờ có t́nh yêu của Christine.
- Với nghề nghiệp bác sĩ cả hai vợ chồng John có thể đi đến những thành phố lớn lập nghiệp dễ dàng, nhưng sao họ vẫn ở lại nơi đây?
- Chúng tôi đă quen sống ở thành phố nhỏ, từ ngày ông Smith mất đi, John càng không muốn xa mẹ. Nhưng nó dù bận hành nghề, vẫn không quên phụ giúp tôi gieo trồng và làm vườn mỗi khi mùa Xuân về. Đó là niềm yêu thích của John, của chúng tôi.
Họ thật thủy chung, bao năm qua vẫn ở nơi này, ở căn nhà này dù họ có điều kiện để thay đổi. Bao năm qua họ vẫn trồng trọt làm vườn như nhà nông khi đến mùa dù họ có là ai đi nữa. Tôi đứng dậy chào tạm biệt bà Smith. Bà bỗng nắm cánh tay tôi, lo lắng dặn ḍ:
- Phải đấy, cô nên về ngay đi và xin cô hăy hứa với tôi một điều.
Tôi nói với tất cả chân t́nh:
- Tôi xin hứa bất cứ điều ǵ tôi có thể.
- Cô hăy đi và đừng bào giờ trở về đây nữa, bao nhiêu năm qua, vết thương ḷng của John đă lành. Tôi tin là John đă quên cô, nó đang sống yên vui hạnh phúc bên vợ con. Nhưng nếu cô xuất hiện sẽ gợi lại nỗi đau cũ. Cô hăy hứa lại một lần nữa cho tôi yên ḷng.
Tôi chậm răi nói từng lời rơ ràng cho bà Smith nghe rơ:
- Tôi xin hứa đây là lần cuối cùng đến đây. Thôi, xin chào bà.
Tôi đi ra cửa, buớc trên con đường thân quen của thuở tôi 17 tuổi ḷng đầy kiêu kỳ tham vọng và John 18 tuổi hăy c̣n ngây thơ ngốc nghếch, muốn tán tỉnh tôi mà đưa ra một ước mơ nghèo nàn, đơn giản. T́nh yêu chân thật của anh John nhà quê chẳng mấy khi đi đâu xa khỏi cái tiểu bang Kansas với những cánh đồng lúa ḿ mênh mông chỉ là một tṛ cười đối với tôi.
Nhưng hôm nay, ở cái tuổi không c̣n trẻ nữa, khi mái tóc không c̣n xanh nữa, sau những vật chất phù hoa tôi đă nếm biết bao vị đắng, trải qua bao phũ phàng của t́nh nghĩa vợ chồng. Và sau cuộc tṛ chuyện với bà Smith, tôi chợt nhận ra một t́nh yêu hồn nhiên trong sáng của John dành cho tôi. Cái hạnh phúc mà bây giờ vợ của John đang hưởng tôi biết là vững chắc, đẹp đẽ biết bao nhiêu. Điều mà tôi không hề có. Tôi chợt nghĩ đến mấy câu thơ tôi đă đọc đâu đó và yêu thích:
Ngày mái tóc không c̣n xanh được nữa,
Ngày đôi tay thôi dệt mộng phù hoa,
Th́ em sẽ v́ anh mà mở cửa,
Trông lên trời đếm hàng vạn sao sa.
Giờ đây không có ai, không có một t́nh yêu nào để cho tôi thể hiện sự thủy chung đằm thắm đơn giản như thế… Khi ra đến ngoài cổng, tôi quay lại khép cánh cổng rào bằng gỗ. Tôi biết ḿnh vừa khép lại một qúa khứ, một bầu trời xanh và mất nó vĩnh viễn.

VietBF@sưu tập
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

10.000 Tin mới nhất

Tin nóng nhất 24h qua


troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 12-24-2022
Reputation: 226885


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 86,703
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	32.jpg
Views:	0
Size:	34.7 KB
ID:	2155978  
troopy_is_offline
Thanks: 75
Thanked 6,379 Times in 5,516 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 34 Post(s)
Rep Power: 108
troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10
troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10
Reply

User Tag List



 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
New Menu

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

SERIES ONLINE 1

SERIES ONLINE 2
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

VN News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Back 5 days

Back 10 days

Back 20 days

Back 30 days

Phim On

Clips

Playlist

News Book
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 19:39.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.04361 seconds with 14 queries