Đám công nhân đang ngồi túm tụm tán phét với nhau, th́ một người nói:
- Mấy ông biết ǵ chưa? Ở chợ đầu thôn, có con bé hàng rau xinh cực kỳ. Tôi chưa từng thấy ai xinh như vậy.
- Này .. mà tôi nghe con bé đó bị mắc đằng dưới đấy. Đẹp như tiên vậy mà chưa từng quen ai bao giờ.
- Mẹ đẹp thế th́ mắc đằng dưới là đúng rồi. Tao nh́n c̣n chết mê chết mệt huống hồ mấy ông ở dưới đấy.
Anh Tùng quản đốc lên tiếng.
- Tụi bay cứ đồn vớ vớ vẩn vẩn. Mắc miếc cái ǵ. Mấy vụ đó tao không tin đâu. Để tao ra tay tán con bé đó cho tụi bay xem.
Tùng năm nay 28 tuổi, chưa vợ, đến công trường nơi này nhận việc mới hơn nửa tháng.
Thế là hôm sau, nhân ngày nghỉ, Tùng liền ra chợ thật sớm. Vừa nh́n quanh một ṿng anh đă thấy ngay người con gái với mái tóc đen dài đang ngồi xếp lại mấy bó rau. Ánh mắt sâu thẳm mang nét đượm buồn, lại có ǵ đó liêu trai khó tả. Anh buộc miệng khen một câu.
- Đẹp thật, đúng là tụi nó không nói quá mà.
Tùng tiến lại gần, không hiểu có một sức hút kỳ lạ nào, anh đứng ngây ra nh́n cô gái. Tuy không có nhu cầu nhưng vẫn lấy cớ hỏi mua rau. Với tài ăn nói của ḿnh, Tùng bắt đầu hỏi chuyện và nhận được sự hưởng ứng khá nhiệt t́nh từ gái.
Khi hai người đang nói chuyện say sưa, bất ngờ Tùng nh́n thấy một người đàn ông Trung niên đứng ngay sau cô gái, mắt nh́n chằm chằm vào anh. V́ lịch sự Tùng gật đầu chào nhưng ông ta không có phản ứng ǵ cả.
Lúc này đột nhiên cô gái ngă chúi đầu về phía trước. Tùng vội đến đỡ cô gái, sắt mặt cô bỗng tái nhợt đi, ngước lên nh́n quanh. Anh cũng nh́n theo, lúc này người đàn ông kia đă đi đâu mất. Nghĩ rằng đây là chú hay anh trai của cô gái, khó chịu v́ cô cứ măi nói chuyện mà không lo buôn bán. Tùng cũng ko để ư nữa, tiếp tục nói chuyện với cô gái.
Thế rồi như lửa gần rơm, vừa gặp mà như đă quen nhau từ lâu lắm. Hai người nói chuyện đến quá trưa rồi mới về nhà.
Từ hôm đó, sáng nào Tùng cũng ra chợ để t́m gặp cô gái. Nếu không gặp được, trong người anh liền cảm giác rất khó chịu.
Rồi hai người bắt đầu hẹn ḥ, khiến đám công nhân ai cũng một phen trố mắt, kính nể tài tán gái của Tùng.
Hàng đêm hai người dắt nhau ra nơi vắng vẻ. Gần gủi, thân thiết trao nhau nụ hôn say đắm. Với bản năng đàn ông, Tùng vuốt ve mái tóc, sau đó trượt qua vùng cổ trắng ngần, rồi dần đi xuống phía dưới, nơi phần ngực nhấp nhô đầy đặn. Nhưng lần nào cũng vậy, đến đây cô gái liền thét lên rất đau đớn, nét mặt tái nhợt đi.
Không phải một lần mà nhiều đêm như vậy, Tùng nghĩ người yêu e thẹn nên không chấp nhận để anh không tiến xa hơn. Nhưng đến lần này anh bắt đầu thấy khó chịu.
- Em không yêu anh sao?
- Sao anh lại nghĩ vậy. Em ...rất yêu anh.
- Yêu mà thế à?
Cô gái nh́n chằm chằm vào Tùng từ từ nói:
- Em yêu anh từ cái nh́n đầu tiên, yêu như đă yêu từ kiếp trước.
- Thế tại sao ... ḿnh có phải mới quen đâu ...
- Biết nói sao cho anh hiểu. Nhưng mỗi lần anh chạm tới là em đau lắm. Đau từ trong tim ra. Em nói thật.
- Thôi đi. Cái cớ này em nói cả chục lần rồi. Nếu không yêu anh th́ thôi chia tay. Đừng nói lư do này nọ nghe buồn cười lắm.
Nói rồi Tùng bực bội bỏ về. Đi được một quăng anh thấy áy náy quay đầu nh́n lại ... Cô gái đứng trên cầu, chiếc áo bà ba trắng, quần đen, dưới ánh trăng non huyền ảo. Khóc gọi tên Tùng, với âm thanh đó, khung cảnh đó, làm Tùng bất giác nổi hết gai óc, rồi cắm đầu chạy một mạch về công trường.
Sau lần đó Tùng không đến t́m cô gái nữa, anh nghĩ cô ta không thật sự yêu ḿnh. Hơn nữa cái quan trọng nhất là anh thấy sợ. Một nỗi sợ kỳ lạ vô h́nh ngày càng rơ rệt khi t́nh cảm của anh dành cho cô gái ngày càng nhiều.
Vào một đêm, đă quá khuya, lúc Tùng đang ngủ, ánh trăng chiếu qua cửa sổ. Một bàn tay từ từ men theo song cửa nhô ra. Tùng hét lên "Ai đó", bàn tay kia chụp anh lại, một giọng thều thào vang lên.
- Em đây.
- Lan à
Bóng đen gật đầu, Tùng thở phào nhẹ nhơm.
- Đêm khuya Lan đến đây để làm ǵ?
Khuôn mặt Lan nhoà lệ.
- Em nhớ anh quá.
Tùng chết lặng, Lan đặt vào tay Tùng mấy điếu thuốc lá.
- Em biết anh thích loại này.
Tùng xúc động lắm, chưa kịp làm ǵ th́ đột nhiên như có một sức mạnh vô h́nh nào đó kéo cô gái đi, hai tay cô chới với miệng gọi tên anh rồi dần mất hút.
Ba đêm sau, đêm nào Lan cũng đến, ngồi tựa lưng vào vách tường cửa sổ chỗ Tùng nằm, đến sáng mới đi về.
Đến đêm thứ Tư, Tùng không chịu nổi nữa, anh mở bung cửa chạy ra ôm trầm lấy Lan nghẹn ngào.
- Anh yêu em, anh yêu em.
Lan thều thào.
- Em cũng rất yêu anh.
- Em yêu anh nhưng tại sao lại không cho anh gần gũi. V́ đó chính là minh chứng của t́nh yêu. Đây cũng là chuyện b́nh thường của đôi lứa yêu nhau mà.
Lan không nói ǵ, cánh tay đưa lên trước ngực từ từ mở từng cái nút áo. Hành động đột ngột của Lan làm Tùng đứng ngơ ngẩn. Khi chiếc áo được cởi ra toàn bộ. Một thân thể trắng mịn với bộ ngực căn tràng đầy sức sống hiện ra tuyệt đẹp.
Thân thể Tùng trở nên căng thẳng. Nhưng bất giác anh phát hiện ở trước ngực cô gái có đeo một vật thể h́nh thoi rất kỳ lạ.
Tùng chưa kịp nói ǵ, cô gái đă nâng vật thể kia lên và nói.
- Đây là bùa hộ mệnh của em.
Tùng há hốc miệng kinh ngạc.
- Chuyện này em giấu anh từ khi ḿnh mới quen nhau. Em nghĩ, nếu em nói ra anh sẽ rất sợ hăi ... Đă 5 năm nay, từ hồi em 16 tuổi. Đêm nào cũng có một người đàn ông vào giường của em.
- Ai???
- Kẻ vô h́nh bám theo em trong những giấc mơ.
- Thế rồi 5 năm nay, em không thể quen bất cứ người thanh niên nào. Chỉ cần một sự động chạm nhỏ vào vùng nhạy cảm là thân thể em đau đến quằng quại. Có lần em c̣n đau ngất xĩu... Gia đ́nh đă đưa em đi chạy chữa khắp nơi, thậm chí thân thể em bầm tím dọc ngang bởi hứng chịu những làn roi dâu, đuôi cá đuối của các thầy cúng. Em chết đi sống lại nhưng ông ta vẫn không buôn tha em... Năm ngoái em được đưa đến chùa Quang Phước ở tận trên núi cao. Sư trụ tŕ cho em lá bùa này. Nhờ đeo lá bùa mà cơn đau của em đă giảm bớt, nhưng cũng vẫn c̣n đau lắm anh à... chính v́ thế mà em không thể ...
Nghe những lời Lan nói, Tùng vô cùng bàng hoàng và càng thấy thương cô nhiều hơn nữa.
Tùng mặc lại áo cho Lan, trong đêm khuya lạnh lẽo, Lan nép vào ḷng anh sát hơn. Hai người cứ thế tựa vào nhau chiềm đắm trong vô vàng suy nghĩ.
- Anh sẽ t́m cách chữa trị cho em.
Lan nắm chặt tay tùng như cầu khẩn.
- Có hết được không hả anh?
- Ḿnh cứ hy vọng đi em.
Lan thở dài, Tùng bất chợt hỏi.
- Người đàn ông sáng nào cũng đứng sau lưng em ở chợ là ai thế. Ba hay là anh trai?
- Ba em mất lâu rồi. Em không có anh trai.
- Thế người đàn ông ở chợ lúc nào cũng đứng với em là ai?
- Làm ǵ có ai, em bán rau một ḿnh mà.
Nói đến đây, bất giác cả hai đều cảm giác thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Sự sợ hăi chiếm trọn tâm trí Tùng, khiến anh bất giác rung rẩy toàn thân. Tiếng gà gáy sáng, Tùng đưa Lan ra cổng. Hai người không nói được điều ǵ nữa. Tùng ôm Lan thật chặt.
Sáng đó Tùng không thể đến chỗ làm, mệt mỏi nằm thiếp đi. Trong mơ anh thấy một người đàn ông không rơ mặt mũi, cầm một chiếc gậy thật to đánh ḿnh túi bụi. Trong đầu c̣n vang lên âm thanh.
- Nếu mày cướp vợ tao th́ mày phải chết.
Bừng tỉnh dậy, toàn thân Tùng vô cùng đau nhức bởi trận đ̣n chí mạng nhưng lạ thay nh́n vào thân thể lại không có một vết tích ǵ. Lúc này, anh cảm thấy sợ hăi tột độ.
V́ áp lực kinh khủng, một lá thư được viết cho Lan với lời từ biệt. Tùng rời khỏi công trường mà không đi về đâu, vô định.
Là con trai một trong gia, anh không thể chỉ nghĩ đến Lan mà không lo cho cuộc sống tương lai để báo hiếu cha mẹ.
Nhưng trớ trêu thay, con tạo xoay vần, t́nh yêu anh dành cho cô gái đă quá sâu đậm. Tùng không bỏ đi được lâu hơn nữa. Hơn một tháng sau Tùng quay trở lại.
Tâm trạng với bao nhiêu ngổn ngang, rối bời anh Lao thẳng ra chợ t́m Lan. Chợ lúc đó đông người nhưng Tùng cảm thấy thiếu vắng một thứ ǵ đó. Anh vội đến chỗ hàng rau của Lan nhưng sạp hàng trống không. Tùng gọi Lan khắp nơi trước sự ngỡ ngàng của cả khu chợ.
Không ai trả lời, Tùng chụp tay một người đàn bà ở sạp hàng cạnh Lan thường bán hỏi dồn.
- Lan của cháu đâu, Lan của cháu đâu hả bà?
Mọi người xúm lại rất đông, nh́n Tùng ái ngại. Người đàn bà bấy giờ mới thốt ra được vài tiếng.
- Tội cô Lan lắm cậu ơi ... Nhà tôi ở gần nhà con bé, đêm đó cả xóm đều bị cô ta đánh thức v́ tiếng la hét ghê rợn trước sân nhà cô ta. Mọi người chạy ra th́ thấy cô ấy đang đánh đấm cào cấu vào không khí, quần áo sộc sệt, rách nát. Cô ta liên tục gào thét "Mày cút đi" ... "Để tao để yên" ... "Cút đi" ... Phải năm sáu người thanh niên trong xóm đến mới có thể khống chế cô ta trói lại đưa vào nhà... Tội nghiệp lắm cậu ạ, vào trong rồi vẫn gào thét nhưng không c̣n phát ra âm thanh được nữa. Mọi người đợi sáng hôm sau sẽ đem đi bệnh viện hay đâu đó chạy chữa. Nào ngờ ... Nào ngờ sáng hôm sau người ta phát hiện cô Lan đă nằm chết dưới ao cá trước nhà rồi.
Vài người gần đó cũng lên tiếng.
- Mà rơ ràng tối đó đă bị trói chặt tay chân trên giường rồi ... thế mới lạ chứ.
Đất trời sụp đổ trước mắt Tùng, miệng há hốc, khuôn mặt bừng bừng đỏ. Tùng khuỵa xuống, rồi như có một ma lực nào đó, anh đứng phắt dậy.
Chụp lấy con dao gần đó, chém loạn xạ vào không khí.
- Thằng hèn ... thằng hèn ... mày ở đâu ra đây ... ra đâyyyyyy
Tiếng gào thét điên loạn vang khắp cả một vùng trời... (Âm nhạc)
Trước ngôi mộ của cô gái xấu số là một người đàn ông râu tóc lởm chởm, toàn thân dơ bẩn. Bên cạnh là chai rượu nằm lăn lốc đă vơi quá nửa. Vài điếu thuốc lá đă cũ mốc theo cơn gió chiều thổi nhẹ rơi xuống từ chiếc khăn mùi xoa mà người đàn ông cầm trên tay. Cứ thế anh ta thều thào chỉ mỗi một câu:
- Lan ơi, em ở đâu ... về đây với anh.
Đây là câu chuyện rất rất thật do anh trai tôi kể lại. Khi Lan chết không có bất cứ di vật ǵ ngoài chiếc khăn mùi xoa gói kỹ những điếu thuốc lá c̣n chưa kịp gởi được em trai cô trao lại cho Tùng. Bên trong c̣n hàng chữ được viết bằng máu với nội dung "Anh Tùng ơi, em nhớ anh nhiều lắm"
VietBF@sưu tập
|
|