Tôi đă sốc nặng khi bạn trai đề nghị tổ chức đám cưới trùng ngày sinh nhật vợ cũ của anh. Tôi cảm giác ḿnh là người thay thế, không được anh yêu thương.
Tôi viết những ḍng này khi ḷng ngổn ngang trăm mối. Vài tháng nữa tôi và người yêu sẽ tổ chức lễ cưới. Đáng lẽ đây là quăng thời gian hạnh phúc nhất. Thế nhưng tôi lại đang sợ ḿnh chọn nhầm chồng.
Anh từng có một đời vợ. Nhưng vợ anh không may mắc bạo bệnh rồi qua đời cách đây 2 năm.
Tôi biết rơ điều đó từ những ngày đầu quen nhau và tôi đă cố gắng cùng anh vượt qua nỗi đau đó.
Tôi hiểu, t́nh yêu và kư ức với người cũ là một phần không thể xóa nḥa trong cuộc đời anh. Nhưng tôi không ngờ sẽ có lúc quá khứ ấy khiến ngày trọng đại của tôi như một lễ kỷ niệm, sự tiếc thương anh dành cho người cũ.
Tôi cảm thấy ḿnh như một người ngoài cuộc, như chiếc bóng đi bên cạnh chuyện t́nh của anh và người cũ.
Chuyện bắt đầu khi chúng tôi bàn về ngày tổ chức đám cưới. Anh đề nghị chọn đúng ngày sinh nhật của vợ cũ để tổ chức lễ cưới.
Lư do anh đưa ra là muốn ngày này không c̣n là nỗi buồn mà trở thành một ngày hạnh phúc mới. Anh muốn tôi là người cùng anh bước tiếp trong tương lai.
Nghe qua th́ có vẻ hợp lư, nhưng trong ḷng tôi bắt đầu dấy lên cảm giác khó chịu, tủi thân không thể diễn tả.
Tôi đă suy nghĩ rất nhiều. Nếu là ngày đặc biệt với cả hai, tôi sẽ vui vẻ đón nhận. Nhưng đây lại là ngày từng thuộc về một người phụ nữ khác, một người mà tôi không thể so sánh hay thay thế trong trái tim anh.
Tôi tự hỏi, phải chăng ḿnh đang là “người thay thế” cho một h́nh bóng đă khuất? Liệu anh có thực sự yêu tôi hay chỉ không muốn sống măi trong quá khứ cô đơn nên mới t́m đến tôi?
Tôi từng nghĩ, t́nh yêu là sự bao dung, là chấp nhận cả quá khứ của người ḿnh thương. Nhưng khi đối diện với thực tế này, tôi mới nhận ra, có những giới hạn mà bản thân ḿnh không thể vượt qua.
Tôi không ích kỷ, cũng không muốn phủ nhận t́nh cảm của anh dành cho vợ cũ. Nhưng tôi cũng cần được tôn trọng, cần được cảm nhận ḿnh là duy nhất trong ngày trọng đại của đời ḿnh.
Tôi đă tâm sự với bạn bè, người th́ khuyên tôi nên thông cảm, người lại bảo tôi nên thẳng thắn nói ra cảm xúc của ḿnh với anh. Tuy nhiên, tôi rất sợ làm anh tổn thương, sợ ḿnh trở thành người nhỏ nhen ích kỷ.
Có lẽ, chỉ những ai ở vào hoàn cảnh của tôi mới hiểu được cảm giác vừa muốn cảm thông, vừa không khỏi chạnh ḷng và hoang mang về vị trí của ḿnh trong trái tim người ḿnh yêu.
Nhiều đêm liền tôi mất ngủ, cứ nghĩ măi về câu hỏi: Nếu tôi đồng ư, liệu sau này mỗi lần kỷ niệm ngày cưới, tôi có thực sự hạnh phúc không? Hay tôi sẽ luôn sống trong cảm giác ḿnh là “người đến sau”, là chiếc bóng thay thế cho một t́nh yêu đă mất?
C̣n nếu tôi từ chối, liệu anh có cho rằng tôi không hiểu, không trân trọng kư ức của anh?
Tôi biết, ai cũng có quá khứ nhưng tôi mong anh hiểu, tôi cũng cần được nâng niu, cần một ngày đặc biệt chỉ dành cho hai chúng tôi. Đó là ngày khởi đầu thực sự mới, không vướng bận bởi những kư ức cũ.
Tôi viết lên đây, không phải để trách móc, mà để trải ḷng và mong nhận được sự đồng cảm, sẻ chia từ những người phụ nữ từng hoặc đang ở trong hoàn cảnh như tôi.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
VietBF@ sưu tập
|