
Một buổi sáng lạnh giá, người phụ nữ già bước chậm răi qua công viên, tay cầm một chiếc khăn len cũ kỹ.
Bà dừng lại trước một người đàn ông vô gia cư đang co ro bên ghế đá. Không nói ǵ, bà nhẹ nhàng quàng chiếc khăn quanh cổ ông rồi quay đi.
Ông ngước nh́n theo, mắt ngân ngấn nước:
– Bà ơi… sao lại cho tôi khăn này?
Bà mỉm cười:
– Ngày xưa, tôi rét run ngoài ga tàu. Có một người đàn ông lạ đă cho tôi chiếc khăn này. Nay tôi ấm rồi, đến lượt ông giữ ấm.
Đôi mắt ông chợt sáng lên.
Chiếc khăn len cũ, qua bao mùa gió lạnh, đă nối dài một ṿng tay ấm áp giữa những con người xa lạ.
VietBF@ sưu tập