Như đă đưa tin, sự việc một ngư dân VN bị bắn chết ngoài khơi một cách vô cớ đă khiến dư luận trong ngoài nước đều vô cùng bức xúc! Theo các tờ báo trong nước, quá tŕnh điều tra vẫn đang tiếp tục! Đă có một vài hé lộ về tên hung thủ thực sự!
Sáng 1/12, bến cảng Sa Kỳ ̣a trong tiếng khóc nghẹn ngào khi thi thể ngư dân Trương Đ́nh Bảy (thôn An Hải, xă B́nh Châu, B́nh Sơn, Quảng Ngăi) được lấy ra từ hầm đá lạnh lẽo. Ông Bảy vô cớ bị bắn chết ở Trường Sa, trở thành nỗi đau chung của tất cả mọi người.

Thuyền trưởng Bùi Văn Cu tŕnh bày sự việc với lực lượng Biên pḥng tỉnh Quảng Ngăi. Ảnh: Nguyễn Thành.
Thủ phạm đi trên tàu cá của Philippines?
Từ 5 giờ sáng, một phần bến cảng nhường chỗ cho người nhà và chính quyền, lực lượng chức năng đón tàu QNg 95861 chở thi thể ông Bảy về bờ. Tiếng c̣i tàu xin đường ghé cảng Tịnh Kỳ xé màn sương sớm. Con tàu mang trên ḿnh những vết thương súng đạn từ Trường Sa không hề hấn ǵ, nhưng nỗi đau cho ngư dân quá nặng nề khiến tất thảy thuyền viên đều bị sốc.
Cập bờ, ông Bùi Văn Cu, thuyền trưởng nhanh chóng tŕnh bày sự việc với cán bộ biên pḥng. Ông chỉ vào những vết đạn bắn trên cabin, thân tàu và vật dụng trên tàu. Tất thảy có ít nhất 4 vết.
Theo lời tŕnh bày của ông Cu với cơ quan chức năng, với kinh nghiệm nhận dạng tàu cá của ông, những người bắn ông Bảy và tấn công tàu Việt Nam là tàu cá của Philippines. Sau khi xảy ra sự việc, ông lập tức điện Icom về đất liền thông báo t́nh h́nh cho anh trai là Bùi Văn Tẩn, đồng thời cùng anh em trên tàu tiến hành bọc thi thể ông Bảy bằng túi nilon rồi bảo quản xác ông trong hầm đá. Đến 3h sáng ngày 28/11, tàu chạy về đảo Đá Nam (Trường Sa) tŕnh báo sự việc. Đến 9h sáng cùng ngày từ đảo Đá Nam, tàu cá của ông Cu bắt đầu hành tŕnh để về đất liền.
“Tất cả chỉ xảy ra trong chốc lát, một loạt đạn nổ vang, tôi chỉ kịp thấy anh Bảy ngă nhào xuống boong tàu. Biết bạn ḿnh bị bắn, điên tiết tôi lao vào tên cầm súng xô ngă xuống biển. Hai tên c̣n lại hoảng quá cũng vội nhảy xuống tàu rồi chạy thoát”, ông Cu kể.

Bốn vỏ đạn được ngư dân giữ lại sau vụ nổ súng
Nỗi đau ngư dân nghèo
Ṛng ră gần 5 ngày đêm trên đường về, sau cú sốc tất thảy thuyền viên trên tàu ai cũng bơ phờ hốc hác. Em Trương Đ́nh Đệ, con trai ông Bảy về đến bờ như người mất hồn. Mới 21 tuổi, Đệ đi biển được mấy chuyến để học nghề chưa được bao lâu th́ xảy ra cơ sự. Cha chết trên biển, khiến em không c̣n tỉnh táo. Anh em trên tàu kể lúc thấy cha ḿnh chết, Đệ chạy lại ôm xác cha gào thét, rồi ngất xỉu ngay sau đó. Anh em trên tàu phải sơ cứu hồi sức cho em. Suốt 5 ngày qua, Đệ không ăn uống ǵ chỉ khóc gọi tên ba. Bước chân lên bờ Đệ ngă gục, được mọi người chở về trạm y tế xă.
Hỗ trợ bước đầu cho gia đ́nh nạn nhân
Ngay trong sáng 1/12, tại cảng Sa Kỳ, Quỹ hỗ trợ ngư dân Quảng Ngăi và Hội nghề cá tỉnh Quảng Ngăi đă đến thăm hỏi, động viên và trao hỗ trợ tổng cộng số tiền 10 triệu đồng cho gia đ́nh ông Trương Đ́nh Bảy. Pḥng NN&PTNT huyện B́nh Châu cũng đă trao hỗ trợ 4,5 triệu đồng nhằm giúp gia đ́nh lo hậu sự cho người quá cố.
Xác ông Bảy bảo quản lâu ngày trong ngăn đá đă đông cứng bên những cá, mực của biển Trường Sa. Để đưa thi thể ông ra khỏi hầm đá, mọi người phải bóc tách từng mảng đá mới lấy ra được. Anh Trương Đ́nh Huynh gào khóc khi thấy thi thể cha ḿnh nằm trong đá lạnh lẽo. “Ông Bảy bị bắn chết, mấy ngày sau anh em trên tàu phải tự lo nấu nướng, nhưng nấu lên rồi nào ai nuốt nổi, chỉ biết nh́n nhau. Anh em cầm cự, động viên nhau để về bờ. Giờ chỉ mong sao sớm t́m ra hung thủ, trừng trị để anh em chúng tôi yên tâm bám biển”, ngư dân Bùi Văn Huy nói.
Ông Trần Nguyên (62 tuổi) là ngư dân lăo luyện và là hàng xóm của gia đ́nh ông Bảy, cho biết: Mấy ngày nay bà con cḥm xóm thay nhau túc trực động viên gia đ́nh. Cả đời bám biển ông chưa bao giờ chứng kiến cảnh ngư dân, bạn thuyền bị bắn chết oan uổng như vậy. “Bắn người trên biển như vậy là vô nhân đạo, cần phải trừng trị”, ông Nguyên nói.
Cuộc khám nghiệm tử thi được diễn ra ngay trên khu vực cảng Sa Kỳ trong tiếng nấc nghẹn, đến gần trưa mới xong. Thi thể ông Bảy được bàn giao cho người nhà để đưa về quê an táng. Không khí tang thương bao trùm xóm nghèo An Hải. Không biết đến bao giờ nơi đây mới quên và vơi đi nỗi đau này…