
Có một anh chàng nhà quê, một hôm lên tỉnh dạo chơi và anh có nuôi một chú gà trống rất cưng lúc nào anh ta cũng đem theo bên ḿnh. Khi lên đến thành phố anh ta thấy một phim khá hay và định vào xem. Khi đến quầy mua vé th́ cô bán vé bảo:
– Xin lỗi ông, rạp chiếu bóng chúng tôi không cho phép đem súc vật vào trong dù đó là con vật rất cưng. Anh chàng nhà quê nài nỉ măi nhưng không được và cuối cùng anh đi ra khỏi rạp chiếu bóng. Ra ngoài, anh nghĩ chỉ c̣n một cách là dấu con gà trống vào chiếc quần thùng th́nh cháo ḷng của anh mới có thể vào rạp được. Cuối cùng anh mua được vé và vào trong rạp.
Trong rạp phim bắt đầu chiếu dưới ánh đèn lờ mờ. Anh ta ngồi bên phải của hai bà sồn sồn. Ngồi một lúc, v́ sợ con gà ngạt thở nên anh ta len lén mở dây kéo quần và để đầu gà ra cho nó có thể thở được. Dưới ánh đèn mờ mờ, bà sồn sồn ngồi gần bên để ư thấy anh chàng này nắm cái ǵ mà bà ta tưởng là “của quí” của anh ra khỏi dây kéo quần nên quay sang bà bên cạnh bảo:
– Này bà bạn, cái thằng cha ngồi gần bên tôi nó kéo “ cái của quí” nó ra khỏi quần và để tô hô ra đó, trông nó dị hợm lắm!
Bà bạn thở dài bảo: Chúng ḿnh ở cái tuổi này th́ thấy “cái đó” đó cũng là chuyện thường thôi chứ có ǵ ngạc nhiên đâu mà bà phải toáng lên. Bà kia chưa chịu thua bèn giải thích thêm: “ Tôi cũng đồng ư với bà, đó là chuyện b́nh thường nhưng đằng này “nó” c̣n mổ bắp rang bơ (popcorn) của tôi nó ăn nữa chứ!”
*VietBF@sưu tập