Một thuở ngây ngô ḷng giấy trắng
Sông đời vàng uá mộng ngày xanh
Viết tặng những bạn bè sau nhiều năm gặp lại
Mưa ơi là mưa!!!
Mây đen kéo đến, Chiến và tụi bạn không c̣n vừa thả nước kiệu, vừa tán dóc về cuộc đi chơi ở Lái Thiêu do cô Liên tổ chức. Đứa nào cũng cố đạp cho nhanh qua cầu xa lộ số một để t́m chỗ trú mưa. Xe vừa đổ hết dốc, Chiến quẹo ngay vô mái hiên gần đó. Nh́n mấy bạn và nhất là bọn con gái c̣n trên cầu xa lộ, nó cầu nguyện cho mưa chậm lại. Trời đổ mưa.
Thạch dắt chiếc xe đạp ven theo mái hiên lại chỗ Chiến.
- Sao mày không đứng đó mà lại đây làm ǵ?
- Ùmm.. tụi con gái nói tí nữa hết mưa, tụi nó rủ tụi ḿnh đi ăn kem.
- Rồi mày nói sao?
- Tao nói để tao hỏi mày rồi tao sẽ trá lời.
- Hỏi tao??? Ư mày th́ sao?
- Tao nghĩ đi cũng được.
- Tao đâu c̣n đồng nào trong túi.
- Tụi con gái nó đăi, mày khỏi lo.
- Sao mày biết tụi nó trả tiền
- Lúc tụi nó rủ, tụi nó nói với tao tụi nó...trả.
Chiến nh́n Thạch …á khẩu, nó thầm nghĩ, mấy thằng mày trú mưa hay thật, mái hiên th́ nhiều, hết chỗ rồi hay sao mà lại nhào vô đứng chung hiên với tui con gái. Chẳng biết tụi mày rù ŕ như thế nào mà lại để tụi nó rủ đi ăn kem… không trả tiền. Tao thật bái phục mấy cái mỏ của tụi mày. Chiến cầu nguyện cho mưa thật nhiều, mưa măi, để khỏi ăn kem.Trời ngừng mưa.
Phục thù
Sau cái vụ để tụi con gái đăi kem, không biết mấy thằng kia th́ sao chứ Chiến th́ cay lắm, nó t́m mọi cách để mời lại.
- Ê Lưu! Mày mời tụi con gái chưa?
- Tụi nó đồng ư rồi. Thằng Cường nói ba nó sẽ nấu cháo vịt, chiên thêm cơm, và giao cái nhà gần cổng xe lửa số 6 để tụi ḿnh tha hồ mà quậy.
Tới ngày hẹn, Chiến ôm con vịt nuôi từ khi c̣n uống sữa, lững thững lại nhà thằng Cường giao cho ba Cường làm thịt vịt 7 món.
Chiến bồn chồn trong dạ lắm, nó suy nghĩ không biết phải nói cái giống ǵ với tụi con gái chiều nay, chứ chẳng lẻ cứ gục mặt mà ăn. Hôm ăn kem, thằng Long nói liên tu bất tận, v́ thằng này ít nhiều có tṛ chuyện với tụi con gái, nên nó tán rất ư là vô tư. Trong khi đó, Chiến miệng ăn kem mà cái đầu th́ cứ quay cuồng hai chữ tại sao và tại sao ??? để tụi con gái trả tiền, dù lâu lâu nó cũng ú với á vài câu không đâu vào đâu cho vẻ ta đây cũng là người lắm chuyện.
Buổi ra mắt trọng đại cũng đă đến, tụi nó bốn thằng nghinh đón bốn nữ. Mưới sáu cặp mắt nh́n nhau không chớp. Những ǵ chuẩn bị ở nhà, Chiến quên hết. Nhớ lại mỗi khi vui chơi với mấy bạn gái trong xóm, nó huyên thuyên líu lo như chim trong rừng, vậy mà bây giờ ngồi đây, nó chẳng khác nào linh hồn trong tượng đá, miệng nó câm như hến, tay chân th́ ḷng tḥng thừa thải.
Miếng thịt vịt văng khỏi đôi đũa của Chiến như giận thằng chủ vô t́nh. Một giọng nhè nhẹ dể thương.
- Vịt c̣n sống …bay bay .. bay bay.
- Vịt có vơ nên né đôi đũa của Chiến mới đúng .
Ba thằng bạn từng nếm mật nằm gai đă không đỡ cho bạn ḿnh đang có bộ mặt đỏ hơn cắt kè th́ chớ!!! Mà c̣n bồi thêm những câu đùa móc họng, làm thằng Chiến càng thêm lúng túng, nhưng nhờ vậy mà không khí dễ thở hơn, để sau đó bù vào những tiếng cười gịn tan, những câu chọc ghẹo hồn nhiên, và những lời thăm hỏi chân t́nh.
Tẩu hỏa
Thời gian chiều nay sao trôi nhanh thế không biết, tứ chi của thằng Chiến đă từ từ trở về trạng thái b́nh thường và đang có triệu chứng chuyển sang ấm áp th́ tụi con gái xin kiếu từ ra về v́ trời đă nhá nhem tối. Bịn rịn bịn rịn chia tay chia tay, thằng Chiến ngẫn ngơ. Lần đầu tiên Chiến cảm thấy hối hận v́ lời nguyền năm xưa. “Con trai chỉ chơi với con trai".
Chiến uể oải đẩy cứa ra về. Cường gọi giật lại.
- Mày đi đâu đấy Chiến?
- Về.
- Tối rồi ở đây ngũ đi.
- Cái này không có trong chương tŕnh.
- Thằng Lưu và Thạch ngủ ở đây tối nay, mày biết không?
- Không.
- Tối nay tao kể chuyện t́nh cúa tao cho mày nghe.
Chiến liếc nh́n hai thằng kia th́ thấy tụi nó nhe rằng cười hiền ḥa đồng lơa. Chiến không ngờ tụi nó âm mưu ghê gớm như vây. Nếu rút lui th́ c̣n ǵ là Chiến, thế là nó quyết định ở lại ngủ chung với ba thằng kia. Sau khi dọn dẹp xong băi chiến trường, để mấy thằng bạn tập trung vào việc đá banh trở lại và không c̣n lư do ǵ để nhớ đến tụi con gái, thằng Chiến nhắc khéo ba thằng kia vê nội quy mà tụi nó quen nhau từ năm học lớp sáu nhưng chủ yếu là cho... thằng Cường "Không đỏ đen, không bia rượu, không cà phê, không thuốc lá, và không ...gái"
Nói đến chữ gái thằng Cường cự nự.
- Mày quên cái điều răn cuối cùng giùm tao được không Chiến? Không … MÁI th́ làm sao có mày, có tao, và có lũ con gái cho tao yêu.
Chiến tỉnh ngộ hay v́ thằng Cường biết yêu mà thông minh một cách đột xuất??? Cường không tha bồi tiếp.
- Theo tao thấy, có bạn gái có ǵ ghê gớm đâu? Mày thấy rồi đấy, thằng Thạch bị ghép đôi với con Thúy, hai đứa vẫn vui vẻ b́nh thường, chứ có mắc cở ǵ đâu? Chỉ có mày là đỏ mặt tía tai.
- Thằng Thạch nó chạy, con gái cũng rượt, c̣n mày, mày tính rượt ai?
- Nó rượt con nhỏ có nụ cười hiền ḥa đó… lâu rồi Chiến ơi!!! Nhỏ đó bị rượt, mà không thèm chạy, nên nó mới sướng đó chứ....nó thỏ thẻ với tao như vậy.
Thằng Cường được thằng Lưu găi đúng chỗ ngứa, không chờ ai bảo, nó từ tốn khai báo một cách thành khẩn. Chiến, Thạch, và Lưu vội vàng đội nón cối, nằm dài trên chiếc chiếu được trải rộng trên nền xi măng, vểnh tai nghe thằng Cường … nổ chuyện ... mối t́nh đầu.
- Tui mày biết đó, trong lớp học tao ngồi …
Giọng thằng Cường lúc cao lúc thấp lúc trầm lúc bổng...thằng Chiến xây mộng đẹp lúc nào không hay.
Thứ tha tha thứ
Tiếng chim hót, tiếng rao hàng, tiếng xe chạy làm thằng Chiến thức giấc, lồm cồm ngồi dậy, nó rón rén đẩy nhè nhẹ cánh cửa rồi chuồn êm.
Mới sáng sớm mà thằng B́nh với cái mặt đưa đám đă ngồi trước cổng nhà, thấy Chiến, nó mừng rở phóng lại ôm chầm lấy Chiến, làm như anh em lâu lắm rồi không gặp. Nó th́ thầm.
- Hôm qua giờ anh đi đâu vậy? Tụi em t́m anh khắp xóm, t́m luôn ở nhà mấy chú mấy bác mà chẳng thấy anh đâu. Mẹ buồn và lo lắm, hôm nay mẹ không đi bán, mẹ tính chút nữa mẹ dậy, tụi em và mẹ sẽ đi t́m anh lần nũa, nếu lân này không t́m thấy anh th́ mẹ sẽ ra đồn cảnh sát nhờ họ giúp.
Nghe đến đây, Chiến mới biết lỗi ḿnh quá lớn, xử trảm cũng chưa chắc đă đủ, dám đem vịt ở nhà nuôi đi làm thịt khao bạn gái, ngú qua đêm ở nhà bạn trai, đă vậy c̣n không xin phép mẹ và quên luôn nhắn với tụi em, là ḿnh đă đi đâu.
Không muốn để Mẹ thêm lo lắng, Chiến đi lại pḥng mẹ, lẳng lặng lại bên mép giường khẻ nắm tay bà lay lay.
- Mẹ, con Chiến đây mẹ.
Mẹ Chiến thức dậy, nh́n thấy nó, bà mừng rỡ lắm nhưng bà cũng ḱm được nỗi xúc động, ôn tồn âu yếm hỏi.
- Hôm qua giờ con đi đâu vậy Chiến? Mẹ và các em trông con lắm.
Nước mắt Chiến đă ḷa nḥa từ lúc nào, nó nghẹn ngào thưa
- Dạ, con xin lỗi mẹ...con…
Không để cho Chiến xin lỗi và giải thích những ǵ đă xáy ra, bà cắt ngang lời Chiến.
- Chiến con về b́nh an là tốt rồi. Thôi con ở nhà coi các em, Mẹ đi chợ mua tí đồ, rồi mẹ vê nấu ḿ quăng cho cả nhà cùng ăn.
Vài tháng sau thằng Chiến đi thật xa. Những kỷ niệm nho nhỏ đáng yêu đó, là niềm vui là hạnh phúc cúa nó trong những năm tháng dài sống bôn ba nơi xứ người.
Hợp Hoa
|
|