HOME
HOME
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Phim-Online
Phim On
News-Clips
Clips
Playlist
Playlist
News Book
News Book
News 50
News 50
All Games”> </a><br/>
          <strong style=Games Breaking
Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default XÓM SỞ MỸ
Những năm đầu thập kỷ bảy mươi, tôi chỉ là con bé mới học i – tờ ở vùng đô thị Việt Nam cộng hoà. Tôi ảnh hưởng người cha thích bày tỏ quan điểm khi t́nh h́nh chiến sự diễn ra ngày càng ác liệt, hết mùa hè đỏ lửa Quảng Trị đến Tây Nguyên thất thủ. Tôi thích rúc vào nách mẹ, nín thở nghe đài miền Bắc đêm đêm. Tôi lẳng lặng ngồi sau các anh chị trong xóm tụ tập đàn hát những bài ca phản chiến. Đôi khi, họ x́ xầm bàn cách “đánh” Mỹ, đánh theo nghĩa đen thật sự. Gậy gộc trong tay, họ rượt đuổi rầm rập những John, Smith, Henry… khi những chàng trai mắt xanh da trắng này ṃ ra xóm tôi cặp bồ với các cô, các chị làm trong sở Mỹ.
Tôi không hiểu sao mọi người lại ghét những người lính Mỹ cụ thể như thế. Trong khi đó John hay nháy mắt cười với tôi rất dễ thương, Smith thường cho kẹo bọn trẻ trong xóm, ít nhất một lần tôi thấy Henry đứng tựa cửa nhà trọ các chị khóc sụt sùi như một đứa trẻ con…
Rồi những “anh Mỹ” của tôi, người bỏ mạng nơi chiến trường, người theo đoàn cuốn cờ sao rút về nước.
Tôi lớn lên với những dấu chấm hỏi to đùng.
Và Xóm sở Mỹ của tôi ra đời.
Tôi viết hăm hở, hồn nhiên, tràn cảm xúc như bây giờ mới được chính thức dự phần thế cuộc.
Bao nhiêu năm qua rồi, tôi vẫn yêu xóm sở Mỹ ngày xưa của tôi như nhất dù ngày ấy, đêm đêm người lớn phải luôn luôn phập phồng canh nghe tiếng súng “đề pa” để tốc mùng lôi bọn nhỏ tôi xuống hầm trốn “pháo kích”…
Lần này Smith vào nhà, chị Trửng không đóng kín cửa mà để he hé. Cô bé Bạch ngập ngừng, lớ ngớ đứng trước hàng hiên. Tiếng má gọi cô rát rạt cách một con đường đất đỏ và hai hàng dâm bụt đầy hoa:
– Bạch… về! Đứng đó coi Mỹ nó ở truồng phải không?
Mỹ nó ở truồng? Mấy lần chị Trửng đóng kín cửa th́ Bạch không biết nhưng lần này, Bạch biết. Qua khe cửa, Bạch thấy Smith nép đầu vào ngực chị Trửng, nó khóc như mưa. Tiếng người lớn, mà lại là người lớn Mỹ khóc nghe mới lạ làm sao! Làm sao Smith khóc vậy? Chị Trửng đang xoa đầu nó như xoa đầu một đứa trẻ rồi xí xô xí xào cái ǵ đấy. Một lần nữa, Bạch nghển cổ nh́n vào khe cửa… Tiếng roi rít dữ dằn trên lưng cô bé:
– Đồ con ngựa! Muốn làm sở Mỹ phải không, về!
Người mẹ đă đánh tan sự ṭ ṃ của con bé bảy tuổi bằng chiếc roi mây dài hơn người nó.
***
Ngồi trước hiên nhà, Bạch thấy hai đôi mắt, hai cái lưỡi le dài qua khe hở hàng rào dâm bụt phía bên kia:
– Ê, lêu lêu cái đứa đi coi Mỹ ở truồng bị má đánh, lêu lêu…
Bạch cũng không vừa, cô bé phun nước bọt về phía thằng Ĺ và con Anh:
– Kệ cha tao! Mỹ nó ở truồng hồi nào mà bây biết, tụi bây muốn coi th́ có…
Hai đôi mắt, hai cái lưỡi le dài c̣n nhí nhố thêm một chút nữa nhưng Bạch không thèm quan tâm. Cô bé vẫn c̣n nghĩ đến Smith, không biết giờ này nó thôi khóc chưa. Không, anh ấy thôi khóc chưa. Tại sao mọi người ở cái xóm sở Mỹ này không cho con nít gọi mấy người lính Mỹ là anh, ông hoặc chú, bác ǵ đó.
Một lần nói chuyện với thằng Ĺ, Bạch bảo “anh Mít”. Bác Tám xe lam đang lui cui lau xe gần đó bảo, tụi bây không được kêu đám lính Mỹ bằng anh! Cứ “nó” mà kêu! Chị Trửng mặc áo xệ nửa ngực đứng bên kia hàng rào hong tóc cười ha há: “Kêu ǵ cũng được, you you hết á mà!”. Ừ, th́ you cho dễ chịu. Smith you, Tom you, John you, Henry you. Nhưng Bạch thích Smith you hơn cả. Smith dễ thương nhất.
Anh ấy… Bạch lại nh́n quanh, ừ, ḿnh nghĩ trong đầu, có ai nghe đâu mà sợ bị người lớn la. Anh ấy có nụ cười đẹp và thích công kênh thằng cu Tẹo con cô Xí quét rác trên vai. Anh ấy có mái tóc vàng và đôi mắt xanh màu nước biển. Anh ấy hay xoa đầu Bạch và cho Bạch sô-cô-la. Chị Trửng bảo, Smith cũng có một cô em gái bằng tuổi Bạch ở bên kia nước Mỹ… Bạch lại dơi mắt qua bên pḥng chị Trửng. Smith đẩy cửa bước ra. Ô, sao anh ấy về nhanh thế? À, tại v́ hôm nay anh ấy khóc chứ không vui vẻ như mọi hôm. Smith đi lướt qua con đường đất đỏ thân quen trước mặt Bạch. Cô bé nh́n trước ngó sau rồi phóng tọt theo:
– Mít, hê lô, nô can đu!
Bạch cũng không biết ḿnh nói ǵ nhưng Smith hiểu đó là sự sẻ chia của cô bạn nhỏ, anh đưa tay xoa đầu cô bé rồi bye bye. Quay lại ngồi trước hiên nhà, nh́n qua bên kia, Bạch thấy chị Trửng vừa phơi quần áo vừa trả lời với ai đó:
– Ừ, Smith về sớm tại nó buồn, hôm qua nó có thằng bạn thân chết trận.
Rồi chị cúi xuống nhặt áo phơi tiếp. Bạch lại nghe tiếng chị Trửng:
– Nh́n ǵ nh́n dữ vậy cha nội, đi chỗ khác chơi giùm con, vú con cũng như vú vợ cha thôi mà!
Cha ba Gà dê nhất xóm cười hề hề bỏ đi. Chị Trửng lại vừa phơi đồ vừa hát... Hẹn chiều nay mà sao không thấy anh. Gió hiu hiu ḷng bỗng nghe lạnh thêm. Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh. Anh không lại anh nhủ ḷng sao anh. Anh cứ hẹn chiều nay rồi lại không thấy anh. Áo ai xanh hờ hững đi vào đêm… Bạch chống tay lên cằm thở dài, chị Trửng hát sao nghe buồn quá, c̣n Smith th́ lại vừa có người bạn bị chết, hèn ǵ lần này anh ấy quên không mang kẹo cho cô…
***
Xóm của Bạch bị gọi là xóm sở Mỹ v́ có nhiều người ngăn nhà làm pḥng cho mấy cô, mấy chị làm sở Mỹ thuê. “Sở Mỹ” lớn nhất gần xóm Bạch là sân bay Biên Ḥa. Lính Mỹ trong sân bay cần người lau dọn, giặt giũ, đấm bóp chi chi đó th́ đă có những cô gái Việt thất nghiệp tuổi mười tám, đôi mươi. Sau này lớn lên, Bạch biết c̣n có những người vào sở Mỹ làm văn pḥng, phiên dịch.
C̣n các cô, các chị làm sở Mỹ thuê nhà trong xóm Bạch toàn những người dọn pḥng cho lính Mỹ. Ngoài chị Trửng, c̣n có chị Xuân, chị Hồng, chị Tuyết… Hết giờ vào sở Mỹ lau dọn, mỗi chị mang về một ông Mỹ. Họ vi vu với nhau vài giờ trong căn pḥng kín mít của mỗi người. Sau đó mấy ông Mỹ lên xe jeep phóng ào về sân bay. Đám gái làm sở Mỹ bắt đầu trửng giỡn với nhau hoặc hè ra tắm giặt.
Những người ở xóm sở Mỹ ghét lính Mỹ, khinh gái làm sở Mỹ nhưng không thể không sống nhờ vào những dịch vụ từ họ. Có ít nhất năm nhà trong xóm sống bằng tiền cho họ thuê nhà. Bà năm Bồng nấu cơm tháng cho đám chị Trửng. Họ đóng tiền ṣng phẳng cả tháng nhưng bữa ăn bữa bỏ nên không thừa đầu này cũng thừa đầu kia. Chị Xí quét rác được Smith đưa vào sở Mỹ nhặt rác. Từ rác, chị nhặt ra nào bánh kẹo, đồ hộp, sách báo… bán lại cũng đủ tiền nuôi thằng cu Tẹo không cha. Ông Tám xe lam ghét lính Mỹ nhất xóm nhưng cũng không thể bỏ được mối đưa đón các cô, các chị đi làm sở Mỹ…
Xóm sở Mỹ có trăm ngàn cách ghét lính Mỹ và khinh gái sở Mỹ. Mỗi lần đám lính Mỹ đến t́m các cô, các chị th́ y như rằng, họ phải nghe những lời chửi đổng của mấy ông bà già xuyên suốt hai bờ rào dâm bụt. Mẹ cha nó, đất nước ḿnh nó xâm chiếm, c̣n có sẵn gái cho nó nữa chớ. Ông bà nó, thứ Mỹ ǵ mà hôi như cú, đi qua tám chục thước c̣n nghe mùi. Nhưng đám lính Mỹ vẫn nhe răng cười, có hiểu ǵ đâu mà không cười. Biết dân xóm bực dọc ḿnh một điều ǵ đó nhưng chắc là không đáng kể nên cứ cười cho xong.
Mấy đứa con nít th́ cứ rồng rắn theo sau. Ê, hé lô, Tôm, no can đu. Thế là có kẹo ăn. Đám gái làm sở Mỹ như đám chị Trửng mới thật khốn nạn cuộc đời. Mỗi lần các chị đi làm về, đường vào nhà trọ chỉ vài chục mét thôi, mà mỗi chị đều bị “lănh đạn” vào mông hoặc ngực. “Đạn” là những b́ giấy cuộn tṛn bằng ngón tay út xếp đôi, được bắn từ những chiếc giàn thun tự chế của đám mấy thằng phá như quỉ núp trên những chạc cây hai bên đường.
Người lớn biết chuyện mất dạy này của đám nhỏ nhưng không la rầy ǵ hết, bởi theo lời bà hai Đảnh bán thuốc lá đầu xóm: “Kệ mẹ nó, cho mấy con quỷ bớt đú đởn với Mỹ!”. Có lần chị Xí dặn lại: “Không có mấy bả đú đởn với Mỹ lấy ai cho bà bán thuốc lá?”. Thế là hai bà quần nhau đến rách mặt, tét tai. Nhưng đáng gờm nhất với đám lính Mỹ vẫn là bọn con trai xóm sở Mỹ. Dân hiền lành có cắp sách đến trường như anh Ṭng, anh Tâm… th́ không nói.
Sợ nhất là mấy ông nghỉ học giữa chừng, trốn lính hay dân vệ. Chiều nào mấy ổng tụ tập lại nhậu nhẹt, gơ nồi gơ mâm hát nhạc lính chiến th́ y như rằng sau đó có khiêu khích, ẩu đả với đám lính Mỹ. Chỉ mỗi cái tội mà ông Tính dân vệ tuyên bố không đội trời chung với lính Mỹ là tội “xốp” đàn bà, con gái Việt Nam. Có lần Tom và John, bạn của chị Hồng – chị Tuyết bị mấy ổng “bề hội đồng” úp bao bố rồi đổ nước mắm tôm pha loăng lên đầu. Sau đó đám “bề hội đồng” phải trốn biệt v́ Tom và John quay trở lại hằn thù với hai súng hai tay. Cũng may mà không lâu sau đó, Tom và John ra trận.
Chị Hồng, chị Tuyết lại cặp bồ với mấy ông lính Mỹ mới. Cũng v́ cái tội “xốp” đàn bà, con gái Việt Nam mà có lần Smith bị đám nhậu bắt trói vào nọc trầu đầy kiến lửa của nhà bà hai Đảnh. Tim Bạch đập thùng thùng, cô bé hớt hải chạy đi báo chị Trửng. Chị Trửng không có nhà. Chết, không có chị Trửng ở nhà th́ Smith ṃ vào xóm làm ǵ. Bạch chạy quưnh quáng như con kiến ḅ trong chảo nóng. Có ai, có ai không, cứu giùm Smith.
Anh ấy không thể chết v́ đám nhậu. Anh ấy dễ thương như thế. Mới hôm qua, anh ấy c̣n cho bà Sáu già cuối xóm tiền đi khám bệnh. Mới hôm kia, anh ấy c̣n khóc khi đưa tang anh lính tên Ḥa chết trận. Ba Bạch bảo, Smith được, Smith dễ thương nhất trong số những người bạn Mỹ của các me Mỹ trong xóm. Đang rối bời lên như thế th́ Bạch gặp anh cu Kiệt bước qua chiếc cầu mỏng mảnh được bắc qua hai bờ rạch bằng một tấm vỉ sắt rỉ sét.
Chiếc cầu nối những khu nhà trong xóm và đường ray xe lửa cùng những cánh đồng mênh mông bát ngát bên kia. Những cánh đồng ấy không có người ở. Chỉ có những túp lều của người chăn vịt. Anh cu Kiệt ăn, ngủ và ở luôn tại một trong những túp lều đó. Từ ngày nhận biết được bà con cḥm xóm, Bạch thấy anh cu Kiệt chỉ có một ḿnh, không cha mẹ, anh em, bà con thân thích. Anh đang quảy trên vai một chiếc túi ḷng tḥng, chắc là mang mớ ếch vừa soi được qua xóm bán.
– Anh cu Kiệt!
– Ǵ đó nhỏ?
– Đi cứu Smith đi!
– Cứu Mỹ hả? Mày thương Mỹ lắm sao?
Nước mắt Bạch ứa ra. Cô bé không nghĩ ḿnh thương Mỹ mà chỉ thấy Smith hiền, không đáng tội chết v́ kiến lửa. Nói vậy nhưng anh cu Kiệt bước lại xoa đầu Bạch:
– Được rồi, sao mít ướt vậy, đám nhậu đang hành h́nh Smith ở đâu?
Anh cu Kiệt khoảng mười tám, mười chín tuổi thôi nhưng có uy với đám nhậu trong xóm v́ nói được lời hay, uống rượu giỏi và hay cung cấp “mồi” cho họ. Anh làm chuyện ǵ cũng dứt khoát, có hiệu quả. Người anh cao nghều, ốm nhom ốm nhách, đen thủi đen thui, quanh năm suốt tháng mặc áo quần bà ba đen, đội nón lá rách te tua, quần thảo suốt ngày ngoài đồng, hết soi ếch lại câu cá.
Người trong xóm nói anh là Việt cộng nằm vùng, phải tránh xa, nếu không sẽ bị vạ lây bởi sự săn lùng của đám cảnh sát quốc gia. Cũng như chuyện gắn bó với Smith, ai nói ǵ anh cu Kiệt mặc t́nh, Bạch thấy anh dễ thương là được. Có lúc đi soi ếch về muộn, cu Kiệt ra quán đầu xóm mua ḿ gói nấu ăn, ḿ hết, anh cầm tô kêu Bạch về xin má cơm nguội.
Má rít chặt hai hàm răng: “Gan quá ha, biết nó là ǵ không mà tiếp tế cơm nguội?”. Lúc nào ba cũng đứng phía sau Bạch: “Bà sao hay quá! Quan trọng làm ǵ với con trẻ chuyện hàng xóm khi tắt lửa tối đèn”. Vậy là ba múc cho anh một tô cơm đầy tú hụ, có cả khứa cá lóc kho tiêu láng váng mỡ hành… Như người chết đuối vớ được cọc, Bạch đưa tay áo chùi nước mắt, nắm tay anh cu Kiệt lôi đi băng băng… Anh chạng chân, chống nạnh giữa đám nhậu ồn ào:
– Đứa nào trói thằng Mít vô cột vậy bây?
Có tiếng đằng hắng:
– Mắc ǵ hỏi? Bộ Mỹ là ông nội mày hay sao?
– Không phải là ông nội nhưng nó cũng là giống người.
Đám đông lè nhè, nhao nhao:
– Nhà tụi bây có trồng cây mít không? Vậy sao nó tên Mít?
– Nó đi đám ma thằng Ḥa chết trận khóc tu tu.
– Xời, nói vậy cũng nói, nó nghĩ đến thân nó nay mai ǵ cũng chết trận cà!
– C̣n hơn có đứa hèn trốn quân dịch!
Có tiếng xô bàn:
– Mẹ, mày nói ǵ?
Anh cu Kiệt không nao núng:
– Tao nói tụi bây thả thằng Mít ra, đừng để tụi M.P ṃ tới th́ tụi bây khốn!
– Cảnh sát Mỹ hả? Tụi tao chấp mười cái đầu thằng cảnh sát Mỹ, mày đi báo đi! Xời, tưởng ǵ, Việt cộng nằm vùng mà bênh Mỹ ta ơi!
– Không có Việt cộng nằm vùng hay Mỹ ǵ ở đây, thời buổi chiến chinh, là đàn ông con trai, có ngon, tụi bây ra mặt trận, đừng có hằn thù lặt vặt thấy buồn cười quá!
Trống ngực Bạch lại đánh th́nh th́nh khi anh cu Kiệt quay ra. Vậy là sao? Vậy là không ai cứu được Smith? Cô bé chạy theo níu tay anh cu Kiệt:
– Anh ơi, c̣n Mít…
Một cánh tay dài hơn tay Bạch níu lấy vai áo anh cu Kiệt:
– Ê, nói vậy mà bỏ đi thiệt sao, có ǵ chuộc thằng Mỹ không?
Anh cu Kiệt đưa ra cái túi lùng nhùng:
– Cá đây, ếch đây, tụi bây nhậu cho hết rồi đừng có làm tṛ hù dọa Mỹ lung tung nữa nghe chưa! Muốn cái ǵ th́ phải rơ ràng, xứng đáng!
– Mày nhậu với tụi tao chớ!
– Không, tao về!
***
Rồi Tom, John không một lần quay lại xóm sở Mỹ. Bạch nghe chị Trửng nói dường như hai người đó bị thương rồi được cho về nước. Chị Hồng, chị Tuyết thay bồ như thay áo. Nhưng hai bà lúc nào cũng xuất hiện xập xệ trước mắt mọi người. Mặt mũi thất thần, quần áo th́ nhếch nha nhếch nhác. Có lần mấy bà đang ngồi xúm xít ăn bún riêu ở hàng của chị Bông cuối xóm, chị Trửng phải la lên:
– Áo ngực đâu sao không mặc, đàn bà con gái mà để vú mớm ḷng tḥng thấy ớn!
Chị Tuyết gắp một miếng đậu hũ chấm mắm tôm rồi cười, nụ cười vừa nhạt vừa hôi mùi rượu:
– Mỹ sắp về nước hết rồi, tụi nó thua trận liên tục, mày không nghe đài báo tin chiến sự sao?
Chị Trửng vừa tṛn mắt ngạc nhiên, vừa gắp thêm cho Bạch đang ngồi bên cạnh một miếng chạo cua:
– Ủa, Mỹ rút th́ kệ nó, ăn thua ǵ tụi bây?
– Ừa, mày được thằng Mít thương đàng hoàng nên thấy không ăn thua, nó lại làm lính văn pḥng, đời nào biết lo nỗi lo chết trận như mấy thằng bồ của tụi tao.
– Nói sàm! Mỹ rút th́ tính đường làm ăn đàng hoàng để làm lại cuộc đời chớ!
Chị Hồng nhún vai:
– Làm lại cuộc đời? Mày không thấy trong xóm này, ai cũng khinh ḿnh như chó sao?
Chị Xuân ngồi ăn bánh cuốn cách đó mấy hàng thở ra dài thườn thượt:
– Thôi đừng căi cọ nữa, mấy người ở lại vui vẻ, mai tui về quê.
Chị Tuyết quay sang:
– Về quê làm ǵ?
Giọng chị Xuân có nước mắt:
– Chẳng biết làm ǵ nhưng Henry không c̣n…
Chị Trửng đá chân chị Tuyết:
– Đừng hỏi lôi thôi nữa, thằng Henry thương con Xuân thật ḷng, chiều qua mới có tin báo Henry chết trận.
Bạch nghe mấy chị làm sở Mỹ nói lùng bùng hai cái lỗ tai. Cái ǵ chiến sự, rồi chết trận, bị thương, cô bé không hiểu ǵ cả. Chỉ biết một điều, xóm sở Mỹ không c̣n nhiều Mỹ đến chơi như xưa. Các cô, các chị làm sở Mỹ lần lượt trả nhà thuê. Ông Tám xe lam mất mối chở khách, sáng sáng mắc vơng, nằm giữa hai đầu cột nhà hát Dạ cổ hoài lang. Bà năm Bồng không c̣n mối nấu cơm tháng, phải sắm một xe bánh ḿ bán đầu ngơ. Chị Xí đưa thằng cu Tẹo về quê, rồi hai mẹ con ở lại luôn đó, nghe nói làm ruộng với ông bà ngoại.
***
Xóm sở Mỹ chỉ c̣n mỗi chị Trửng thuê nhà. Chị nghỉ làm sở Mỹ, chờ ngày theo Smith về nước. Thấy chị và Smith yêu thương nhau thật ḷng nên mấy bà già thôi lầm bầm chửi Mỹ khi mỗi chiều Smith đạp xe ra xóm chơi. Có một chiều, sau cơn mưa thật to, người dân xóm sở Mỹ lại nghe tiếng súng ́ đùng phía trại giam bên kia suối.
Chuyện thường như cơm bữa, ông Tám xe lam bảo, điệu này chắc mấy cha lính gác lô-cốt quanh trại giam lại ngủ gục để mấy ông Việt cộng đột nhập tháo súng hay lựu đạn ǵ rồi. Rồi sẽ có màn dân xóm sở Mỹ bị xét Tờ khai gia đ́nh, đám đàn ông trai tráng trong xóm sẽ bị truy hỏi rát ràn rạt. Anh cu Kiệt sẽ bị mọi người nghi ngờ v́ tội làm xáo trộn cuộc sống chung.
Dẫu vậy, sau mấy lần nghe chửi đổng, anh vẫn cười hề hề: “Th́ lâu lâu cũng phải cho mấy thằng lính gác trại giam có việc làm, chớ để tụi nó ngủ gục mà ăn lương quốc gia à?”. Mọi người chửi đổng vậy thôi chứ cũng không có chứng cứ buộc anh là người cướp vũ khí… Tiếng súng ngơi đi một lúc, dân xóm sở Mỹ lại nghe tiếng kêu cứu người chết đuối. Con suối chảy ngoằn ngoèo dọc theo xóm là miệng thủy thần hung hăn sau những trận mưa to.
Ở xóm sở Mỹ, năm nào cũng có số người chết đuối gần bằng số người chết v́ súng đạn. Mọi người lại ùn ùn đổ ra bờ suối, có cả Smith. Bạch vừa nhón chân, kịp thấy cái chấm đen đang hụt hẫng giữa ḍng th́ nhanh như cắt, Smith đă phóng ào xuống. Năm phút, mười phút, mười lăm phút trôi qua. Cuối cùng, tay bơi cừ khôi Smith cũng lôi được người chết đuối vào bờ. Mọi người ồ lên khi thấy người được cứu là anh cu Kiệt. Lại có tiếng lao xao. Ủa, cu Kiệt bơi giỏi lắm mà sao đuối vậy. Chắc là bị chuột rút. Smith cùng chị Trửng và mọi người xúm lại làm hô hấp nhân tạo cho anh cu Kiệt…
Nạn nhân vừa bắt đầu thở lại yếu ớt, mọi người chưa kịp mừng vui, đă nghe tiếng c̣i cảnh sát. Theo yêu cầu, tất cả phải dạt ra để cảnh sát khám xét anh cu Kiệt. Ngồi tuốt trên chạc ba cây ổi ven bờ suối với đám thằng Ĺ, con Anh, Bạch thấy cảnh sát lật tới lật lui anh cu Kiệt như lật một cái bánh tráng đang nướng. Rốt cuộc cũng chẳng có ǵ đáng ngờ, đám cảnh sát phóng xe đi, để lại những đụn khói trắng mờ mịt hơi xăng. Bà năm Bồng tức ḿnh chửi đổng: “Mẹ cha nó, làm ăn như hạch mà đi tới đâu cũng xe pháo rầm rầm, rộ rộ!”. Trên bờ cát chằng chịt những vết giày đinh, anh cu Kiệt nằm rũ ra như người chết đuối lần thứ hai, chị Trửng và Smith nhóm cho anh một đống lửa…
***
Hơn ba mươi năm sau, Smith và chị Trửng mới quay về Việt Nam, họ vẫn là một đôi hạnh phúc và tuổi đều đă xấp xỉ lục tuần. Cả hai t́m đến xóm sở Mỹ để thăm cô bé Bạch của ngày xưa. Bạch vẫn ở trên nền nhà cũ của ba má nhưng mái nhà ngói đơn sơ đă được thay bằng ngôi nhà lầu ba tầng. Không riêng ǵ nhà Bạch, trong xóm cũng có nhiều nhà khang trang hơn xưa. Cuộc sống đă tiến bộ nhiều. Xóm sở Mỹ đổi thành khu phố Hưng Phú.
Vẫn như xưa, Smith ôm choàng lấy vai Bạch khi nhận ra nụ cười thân quen của cô bé có chiếc răng khểnh:
– Chào Bạch, em có khỏe không?
Bạch tṛn mắt ngạc nhiên, Smith đă nói được tiếng Việt. Chị Trửng giải thích, Smith cũng là học tṛ của chị trong những giờ chị dạy tiếng Việt cho hai con. Ra vậy, họ đă có với nhau hai người con, chiến tranh đưa đẩy thật diệu kỳ. Sau những thăm hỏi ban đầu, Smith nhắc đến anh cu Kiệt. Anh cu Kiệt bây giờ làm to lắm, nói cho Smith dễ hiểu, Bạch bảo, đấy là một trong những ông quan cấp tỉnh. Smith hỏi làm cách nào để gặp được Kiệt. Bạch hứa sẽ liên hệ giúp Smith. Chị Trửng đưa Smith đi thăm lại bà con khắp xóm. Họ được bà năm Bồng mời một bữa cơm và ở lại hàn huyên với bà chủ nhà trọ năm xưa suốt buổi chiều.
***
Anh cu Kiệt mời cơm Bạch và vợ chồng Smith tại một nhà hàng. Kiệt vẫn nói cười sảng khoái như xưa và tỏ ra đặc biệt thích thú khi được nói chuyện với Smith bằng tiếng Việt. Bắt đầu bữa ăn, Kiệt xin phép hai người phụ nữ rót ra hai ly rượu đầy:
– Smith, đây là ly rượu tôi đợi chờ anh hơn ba mươi năm qua gọi là cảm ơn.
Smith nghiêng đầu dí dỏm:
– Tôi phải là người cảm ơn cu Kiệt mới đúng!
– V́ sao anh phải cảm ơn tôi?
– Nếu không có anh và Bạch th́ hôm đó tôi đă chết với bầy kiến lửa rồi.
Kiệt cười rung cả hai vai:
– Xin lỗi, ngày ấy tôi cứu anh v́ bất b́nh với bọn đàn ông vặt vănh đấy thôi. Chứ… xin lỗi, bà con xóm sở Mỹ ngờ vực không sai, tôi là Việt cộng nằm vùng thật đấy. Thuở ấy, tôi là giao liên của một đơn vị nội tuyến, tôi làm việc có tổ chức. Rất may là Smith và các ông Mỹ của các me Mỹ ở cái xóm sở Mỹ không nằm trong tầm ngắm của đơn vị tôi.
Smith cũng cười khà khà:
– Có như vậy mới là chiến tranh chứ! C̣n anh th́ cũng không phải cảm ơn tôi đâu, lúc tôi nhảy xuống ḍng suối cuồn cuộn nước cũng không biết là đang được cứu ông quan lớn Kiệt bây giờ…
Chị Trửng nâng ly:
– Hai chị em tôi xin hưởng ứng, chúc mừng sự hội ngộ của hai người đàn ông “giữa đường thấy chuyện bất b́nh chẳng tha”!
Bữa cơm thân mật kéo dài hơn hai giờ. Mọi người thi nhau nhắc chuyện cũ. Ngồi với những người là người lớn so với ḿnh bé bỏng ngày xưa, Bạch thấy vô cùng hạnh phúc. Dù bây giờ đă là một cô giáo và đă có hai con, Bạch thấy ḿnh vẫn được quyền dựa vai chị Trửng để nghe tóc chị thơm thơm mùi bồ kết. Người lớn nói ǵ đấy nhưng Bạch không quan tâm, Bạch nhắm mắt lại tưởng đến giấc mơ trước ngày Smith về nước.
Đêm ấy, sau khi khóc chia tay với chị Trửng và Smith, Bạch về thao thức măi không thôi, chỉ thương người đi xa biết đến bao giờ mới trở lại. Đến gần sáng th́ cô bé mới chợp mắt được một chút. Cô mơ thấy ḿnh được Smith và anh cu Kiệt nhấc bổng lên giữa hai đường ray phía sau nhà. C̣n hai người th́ lướt như bay trên hai thanh sắt. Cả ba đi về phía một đoàn tàu đang tăng tốc, hai người đàn ông vẫn cười, c̣n cô bé sợ quá khóc thét lên trong mơ…
Sáng thức dậy, Bạch bước sang bên nhà t́m, chị Trửng và Smith đă ra sân bay tự bao giờ. Sự trống rỗng tạo ra cảm giác sợ phải một ḿnh, cô bé chạy qua cây cầu rỉ sét, lao như bay đến chiếc lều vịt của anh cu Kiệt, chiếc lều trống huơ trống hoác… Chẳng biết anh cu Kiệt đi đâu mà ngày mấy chú bộ đội Cụ Hồ tiến vào giải phóng thành phố, Bạch thấy anh ngồi dẫn đường trên một chiếc xe tăng…
… Cuộc hội ngộ không thể nấn ná thêm phút nào nữa, xe đón vợ chồng Smith ra sân bay về Mỹ đă bóp c̣i liên tục ngoài cổng nhà hàng. Đă hẹn gặp lại rồi mà ai cũng không muốn rời nhau. Cuối cùng, chị Trửng phải kéo Smith đứng lên trước:
– Thôi, không bịn rịn nữa, Smith! You trả đồ cho anh cu Kiệt đi!
Anh cu Kiệt ngớ ra:
– Trả cái ǵ?
Smith hạ giọng:
– Vậy mà vợ chồng tôi có nợ anh đấy! Xin anh cầm cho. Đây là số vũ khí tôi phát hiện được chúng trong túi áo anh khi anh đang ch́m dần vào ḷng suối. Tôi biết, nếu để chúng trong người anh sẽ không có lợi. Mà quả t́nh tôi đoán không sai, sau đó cảnh sát đă ập đến…
Giọng anh cu Kiệt ngỡ ngàng:
– Ôi… Vậy là Smith đă giữ nó trong bao nhiêu năm…
– Không, tôi cũng chẳng dại ǵ giữ nó trong người rồi lại nhiêu khê lén mang nó qua mấy ông hải quan của cả hai nước. Cách đây mấy hôm, chúng tôi đă quay lại nhà bà năm Bồng, bà chủ cho các me Mỹ thuê nhà đấy, anh c̣n nhớ không? Chúng tôi đă đào nó lên từ dưới gốc một cây si già phía sau dăy nhà cho thuê ngày ấy. Rất may là người ta chưa chặt cây và cất nhà lên đó. Đây anh xem, hơn ba mươi năm rồi, chúng rỉ sét như chiếc cầu bắc qua cánh đồng của anh ngày xưa…
Anh cu Kiệt run run đón hai khẩu súng ngắn từ tay Smith. Xúc động quá, anh cũng không thể nói một lời từ biệt hay cảm ơn người lính Mỹ năm xưa. Vợ chồng Smith vội vă ra xe. Xe phóng ào đi trong cơn nắng trưa rát rạt mặt người… Bạch ngồi xuống cạnh cu Kiệt, rót cho anh ly nước. Măi lúc sau anh mới cười x̣a, xoa xoa tóc Bạch như ngày xưa:
– Mẹ cha thằng Mỹ, đào chôn súng dưới gốc cây mà nó không nói tao tiếng nào. Báo hại hôm sau, chờ nước ṛng, tao ṃ mẫm dưới suối rộp cả hai tay, hai chân!
– Buổi chiều hôm ấy, anh là người đi cướp súng ở trại tù phải không?
– Chớ ai trồng khoai đất này! Mà xui thiệt, hôm đó nước chảy xiết quá, lính bắn theo, đạn bay chiu chíu trên đầu. Đúng là họa vô đơn chí, lúc đó, tao lại bị chuột rút mới chết chớ…
– Anh đi cướp súng bao nhiêu lần như vậy?
– Biết bao nhiêu mà kể! Tao nói bà con xóm sở Mỹ nghi ngờ không sai mà! Bạch, bây giờ uống với tao ly rượu há?
– V́ cái ǵ?
– V́ chuyện mày biết tao với thằng Smith có ân oán với nhau!
Bạch nâng ly rượu uống cạn, chị không uống v́ anh cu Kiệt và Smith có ân oán với nhau mà v́ chị rất tin rằng, dù trong hoàn cảnh nào, mỗi người đều có một ngóc ngách trong trẻo để soi rọi v́ nhau…

VietBF©sưu tập
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

10.000 Tin mới nhất

Tin nóng nhất 24h qua

Super News

Tin tức Hoa Kỳ


troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 06-12-2022
Reputation: 226899


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 87,006
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	31.jpg
Views:	0
Size:	95.5 KB
ID:	2066873  
troopy_is_offline
Thanks: 75
Thanked 6,386 Times in 5,523 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 34 Post(s)
Rep Power: 109
troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10
troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10
Reply

User Tag List



 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
New Menu

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

SERIES ONLINE 1

SERIES ONLINE 2
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

VN News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Back 5 days

Back 10 days

Back 20 days

Back 30 days

Phim On

Clips

Playlist

News Book
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 07:17.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.17215 seconds with 14 queries