Gọi món là khâu quan trọng nhất của bữa ăn, bữa tiệc. Ít ai nhận ra, đây cũng là một cung cách quan trọng trong kỹ năng giao tiếp và đối nhân xử thế.
Người xưa có câu: “Trước khi dựng vợ gả chồng, phải học cung cách ngồi trên bàn ăn”.
Việc ăn uống tưởng chừng như là chuyện tầm thường nhưng lại chứa đựng rất nhiều nguyên tắc, thậm chí c̣n có thể đọc vị được tính cách của một người.
Khi đang ăn uống, cũng là lúc một người thường ở trong trạng thái thoải mái và tự nhiên nhất, đồng thời sẽ bộc lộ những thói quen thường ngày. Một món ăn, một bữa cơm, mỗi lời nói và động tác, mỗi chi tiết đều có thể phản ánh sự tu dưỡng khí chất của một người.
1. Tướng ăn “ngay thẳng” là kết quả của sự giáo dục nghiêm chỉnh
Tục ngữ có câu: “Đứng có tướng đứng, ngồi có tướng ngồi, ăn có tướng ăn”. Tướng ăn đề cập đến cung cách và tư thế của một người khi ăn.
Nếu bạn để ư nhiều hơn, sẽ phát hiện một bữa ăn có thể tiết lộ quá tŕnh trưởng thành thực sự của một người.
Ngồi vào bàn ăn phải nh́n trước ngó sau, để ư tôn ti trật tự. Đây không phải là phức tạp rườm rà, mà là sự tôn trọng tối thiểu dành cho bậc trưởng bối. Trong nhà cũng vậy, mà ngoài đường cũng thế.
Không gắp rồi bỏ xuống, không lật tung bát đũa, không khuấy bát đảo nồi. Ngồi thẳng lưng mà ăn, không ngó trái nh́n phải, xoay người liên tục. Nhai từ tốn và lịch sự. Không nghịch điện thoại, tập trung vào việc làm hiện tại là… ăn!
Ăn xong nhẹ nhàng xếp bát đũa gọn gàng, lau miệng sạch sẽ, chào hỏi rồi lịch sự rời khỏi bàn.
Hăy kính trọng cuộc sống, biết ơn đồ ăn; đừng phung phí, cũng đừng kén cá chọn canh. Ông cha ta có câu: “Chuyện lớn đều cần bắt đầu từ chi tiết”.
Làm việc, tiểu tiết quyết định thành bại; làm người, một hành động cũng có thể nh́n thấu tâm can.
2. Nhường đối phương gọi món là biết nghĩ cho người khác
Gọi món là khâu quan trọng nhất của bữa ăn, bữa tiệc. Ít ai nhận ra, đây cũng là một cung cách quan trọng trong kỹ năng giao tiếp và đối nhân xử thế.
Mỗi vùng đều có nền ẩm thực khác nhau và mỗi người cũng có khẩu vị riêng, không ai giống ai. Việc gọi món không chỉ có thể quyết định chất lượng của một bữa ăn mà c̣n bộc lộ khí chất của một người.
Một số người khi đi ăn, họ chỉ biết gọi những món ḿnh thích, không cần quan tâm đến người cùng mâm chung bàn với ḿnh. Song đó chính là biểu hiện của việc chưa đủ trưởng thành, tự cho ḿnh là trung tâm, chỉ quan tâm đến sở thích của bản thân mà làm ngơ người khác.
Một người lịch sự có thể nghĩ cho người khác mọi lúc mọi nơi, trên bàn ăn cũng vậy. Nhường người khác gọi trước rồi mới đến ḿnh, hỏi đối phương có kiêng kị thức ăn nào hay không, cuối cùng mới đi đến quyết định thỏa ḷng đôi bên nhất.
Những người biết nghĩ cho đối phương thường nhận về sự tôn trọng và yêu quư. Họ hiểu rằng bản thân đối xử với thế giới như thế nào th́ cuộc sống sẽ trả lại điều tương tự.
3. Không ăn ké uống chực là người sống có nguyên tắc
Trên bàn ăn luôn có một số người thích lợi dụng. Họ chỉ muốn ăn nhưng không muốn chi ra. Thậm chí khi bữa tiệc kết thúc và chuẩn bị thanh toán hóa đơn, họ sẽ kiếm cớ lẻn đi để trốn tránh. Những người như vậy thường ích kỷ, đặt lợi ích của ḿnh lên trên mọi thứ khác.
Nhưng ngược lại, một số người không chỉ muốn chia đều, mọi thứ ṣng phẳng có qua có lại, mà c̣n chủ động thanh toán. Họ không ngu ngốc, không thiển cận, không hẳn là giàu có, chỉ là họ xem trọng đối phương, cũng có thể là họ không muốn nợ bất kỳ ai.
Suy cho cùng, tiền bạc đều được kiếm từ mồ hôi nước mắt, v́ vậy đừng coi việc người khác trả tiền cho ḿnh là điều hiển nhiên.
Cuộc sống là ṿng tṛn trao đổi giá trị. Bạn mời tôi bữa này, tôi mời bạn bữa khác. Đó là chuyện thường t́nh!
VietBF@ Sưu tập