Qua ải mẹ chồng tương lai chưa phải là tất cả. Về làm vợ Dũng rồi, Quyên mới biết ở nhà này có một nhân vật quyền lực hơn gấp bội.
Quyên lao ra khỏi nhà trong đêm mưa băo, khóc nấc lên từng tiếng uất nghẹn. Những lời nói cay nghiệt vẫn văng vẳng bên tai: "Không chịu được nề nếp gia phong nhà này th́ cứ đi đi, ở đây không giữ cô. Thứ đàn bà lăng loàn, cướp chồng người c̣n vênh váo như cô đáng bị trừng phạt lắm".
Dũng gọi điện cho Quyên hàng chục cuộc gọi nhỡ, cô vẫn không nghe máy, sợ hăi không dám quay về ngôi nhà ấy. Kể cũng đáng đời cô lắm, chỗ tử tế không yêu lại thích làm kẻ thứ ba phá hoại gia đ́nh người khác. Qua ải mẹ chồng tương lai chưa phải là tất cả. Về làm vợ Dũng rồi, Quyên mới biết ở nhà này có một nhân vật quyền lực hơn gấp bội, đó là bà nội chồng khó tính.
Lúc trước, vợ Dũng măi không có con, Dũng và Quyên ngoại t́nh ở công ty được 2 năm, no xôi chán chè, thấy Dũng có ư định "rút quân", Quyên ngay lập tức giở bài. Cô thông báo có thai, lại là con trai, Dũng cuống lên chăm chút, rồi dẫn Quyên về nhà hùng hồn đ̣i bỏ vợ cưới cô. Quyên tự tin lắm bởi mẹ chồng mắt sáng lên đầy măn nguyện, nắm tay t́nh cảm hỏi han như cô con dâu kia không tồn tại trên đời.
Nhớ lại cách đây 4 tháng, cô vợ vô sinh kia lầm lũi dọn đồ ra khỏi nhà, bà nội chồng khóc lóc khi chia tay trong khi Quyên vênh váo bước vào. Giờ này, đến lượt Quyên phải bỏ chạy khỏi ngôi nhà ấy trong nỗi uất ức và nhục nhă cùng cực.
Hóa ra cô vợ cao tay kia cũng chán gă chồng ngoại t́nh của ḿnh lắm rồi, thấy anh ta lật mặt th́ cũng chẳng thèm giữ. Có điều, trước khi ra đi, cô ta gửi cho bà nội chồng một lá thư đầy sức mạnh làm Quyên khổ sở.
Bà nội chồng ra hàng chục quy định trong nhà: Cháu dâu không được đi làm phải ở nhà dưỡng thai, bữa sáng phải lo xong trước 6h, cháu dâu không được phép ư kiến khi người lớn dạy dỗ, hàng ngày phải xoa bóp người cho nội 1 tiếng buổi tối, quần áo đi làm của cả nhà phải giặt tay... thực chất là ở nhà làm osin.
Quyên từ một cô nàng đỏng đảnh nơi công sở, mặt hoa da phấn, được bố mẹ cưng chiều, giờ đang bầu mà làm việc nhà quần quật, dậy muộn một lần là ăn chửi như hát hay cả ngày.
Chiều nay, cô ngủ quên nên không nấu cơm chiều. Bố mẹ chồng và chồng đi làm về, thấy bà nội ngồi nghiêm nghị ở pḥng khách, mặt căng thẳng. Lúc cặp kè th́ ngọt ngào là thế, cưới rồi Dũng hiện nguyên h́nh là gă chồng hèn, nhất nhất nghe lời bà nội và bố mẹ. Có khi, năm xưa anh được mẹ "bật đèn xanh" nên mới dám dẫn Quyên về, giờ bà nội khó tính cũng chưa bênh vực vợ được nửa lời.
Tiếng bà nội chồng sang sảng: "Tôi nói cho anh chị và thằng Dũng biết, tôi không chịu nổi đứa cháu dâu lười biếng này nữa. Nhân đây cũng thông báo luôn cho anh chị biết, trước khi đi cháu dâu tôi gửi lại bức thư, trong đó có kèm tờ giấy xét nghiệm. Người bị bệnh khó sinh là thằng Dũng.
Thương chồng, cháu dâu tôi không nói ra nhưng cho uống thuốc mấy tháng mà chưa tiến triển. Vậy nên, đứa con trong bụng cô này phải mang đi xét nghiệm ADN, nếu đúng là con cháu nhà này th́ nhận, không th́ cút ngay lập tức".
Quyên hoa mắt, cúi mặt khi những người xung quanh nh́n cô như kẻ phạm tội. Thú thật, Quyên cũng chẳng biết đứa con là của ai, bởi quan hệ với Dũng bao lâu cũng chưa có bầu, cô có qua lại với một gă khác trong đêm say khướt trên bar. Giờ th́ nhục nhă, không ngờ anh ta bị bệnh.
Quyên tỏ vẻ oan ức, khóc lóc bỏ chạy mà không thấy ai giữ lại. Mẹ chồng vốn về phe cô giờ đang ngồi lặng thinh, bất động sau khi nghe những lời “sấm nổ” kia. Ngôi nhà này, nh́n giàu sang phú quư mà bên trong lại có bà già ghê gớm, khiến Quyên lộc không được hưởng, chỉ toàn cay đắng. Âu cũng là "quả đắng" mà kẻ thứ 3 phải chịu.
VietBF @ sưu tập
|
|