Người xưa nói người có phúc thường thiếu hai điều này, càng thiếu càng hạnh phúc.
Người xưa để lại nhiều câu nói tưởng như đơn giản nhưng lại chứa đựng cả kho tàng trí tuệ sâu sắc. Một trong số đó là: “Người có phúc ắt sẽ thiếu hai thứ, càng thiếu càng có phúc”. Nghe th́ hơi kỳ lạ, nhưng càng ngẫm lại càng thấm. Rốt cuộc, đó là hai thứ ǵ mà càng "thiếu" lại càng nhiều phúc?
1. Thứ nhất: Thiếu “tính toán”
Ở đây, "thiếu tính toán" không phải là ngốc nghếch, mà là một thái độ sống rộng lượng, bao dung và không quá bận ḷng v́ những chuyện nhỏ nhặt. Cuộc sống mà, nếu chuyện ǵ cũng để bụng, việc ǵ cũng phải hơn thua cho rơ, th́ mệt mỏi lắm.
Hăy tưởng tượng, đang đi xe buưt mà bị ai đó vô t́nh giẫm vào chân. Người hay để ư th́ sẽ lập tức nổi giận, tranh căi, rồi cả ngày u sầu. Nhưng người “thiếu tính toán” th́ chỉ cười x̣a: “Không sao đâu, chuyện nhỏ ấy mà”. Thái độ tưởng như chịu thiệt, nhưng thực ra lại giúp họ nhẹ đầu, nhẹ ḷng, sống an nhiên.
Người có phúc thường
Một ví dụ khác: Nơi công sở, hai đồng nghiệp cùng tham gia một dự án. Một người th́ suốt ngày ấm ức v́ cho rằng công lao bị “cướp mất”. Người c̣n lại th́ thoải mái nghĩ: “Miễn dự án thành công là được, ai được ghi nhận cũng tốt thôi”. Kết quả? Người rộng lượng kia lại được cấp trên đánh giá cao, trao thêm cơ hội, đường công danh hanh thông.
Thiếu “tính toán” không có nghĩa là ngờ nghệch. Người thực sự có phúc biết bỏ qua chuyện nhỏ, nhưng rất tỉnh táo khi gặp chuyện lớn. Như ông bà ta từng dặn: “Chuyện lớn giữ nguyên tắc, chuyện nhỏ giữ phong độ”. Người sống được như vậy, phúc khí tự nhiên đến.
2. Thứ hai: Thiếu “ḷng tham”
Ai trong đời cũng có ước mơ, có ham muốn. Nhưng nếu bị ḷng tham dẫn lối, th́ lại dễ sa vào cạm bẫy. Câu chuyện “con rắn nuốt voi” chính là lời nhắc nhở: Tham quá hóa liều, cuối cùng chẳng c̣n ǵ.
Trong thực tế, khi cơn sốt bất động sản bùng lên, không ít người mượn tiền mua nhà, hy vọng đổi đời. Nhưng khi thị trường lao dốc, họ không bán được, nợ nần chồng chất, gia đ́nh lao đao. Đó chính là hậu quả của việc để ḷng tham lấn át lư trí.
Ngược lại, người thiếu ḷng tham thường sống giản dị, biết đủ là vui. Họ không mải miết so b́ với người khác, không chạy theo nhà lầu xe hơi, mà biết trân trọng hiện tại.
Có người tuy lương không cao, nhưng ngày nào cũng vui vẻ. Tan làm, về nấu cơm cùng vợ, chơi với con, cuối tuần đưa cả nhà đi dă ngoại. Người ấy nói: “Thế là đủ. Không cần hơn nữa”. Không tham lam, không gồng ḿnh – cuộc sống của người nọ v́ thế mà thanh thản, nhẹ nhàng, đầy ắp phúc lành.
Người có phúc thường
Đặc biệt, người không bị ḷng tham chi phối thường dễ đạt thành tựu trong lĩnh vực ḿnh yêu thích. V́ họ làm bằng cả đam mê, không màng danh lợi. Chính sự tập trung, bền bỉ đó lại đưa họ tới thành công lớn – dù họ chẳng cố gắng tranh giành với ai.
Hăy nh́n những nghệ nhân âm thầm giữ nghề truyền thống. Họ không cần nổi tiếng, không cần giàu sang, chỉ v́ yêu nghề mà làm. Rồi một ngày, họ trở thành bậc thầy, được người đời ngưỡng mộ.
Hai cái “thiếu” mà người xưa nhắc tới – thiếu tính toán và thiếu ḷng tham – thoạt nghe là khuyết điểm, nhưng thực ra lại là đỉnh cao của trí tuệ sống. Người như vậy biết bỏ qua điều vụn vặt, biết dừng lại trước cám dỗ, sống biết đủ, biết trân trọng. Chính sự “thiếu hụt” đó lại là cái “dư dả” của phúc khí.
Bạn có đang “thiếu” hai điều này không?
Nếu chưa, hăy bắt đầu từ hôm nay: Sống thoáng hơn trong chuyện nhỏ, tiết chế hơn với ḷng tham. Biết đâu, phúc lành sẽ gơ cửa đời bạn vào lúc bạn không ngờ tới. Bởi “càng thiếu càng có phúc” – câu nói xưa nay vẫn luôn đúng, chỉ là ta có đủ b́nh tâm để lĩnh hội hay không.
VietBF@ Sưu tập