Tôi tự cảm thấy cuộc sống hôn nhân gần như đạt đến sự hoàn hảo. Bản thân tôi tự thấy ḿnh là một người phụ nữ tàm tạm, trông ưa nh́n và lại kiếm ra tiền. C̣n chồng tôi lại là trưởng pḥng của một công ty lớn, nhà cửa sắm sửa không thiếu ǵ, cũng có của ăn của để.
Tưởng đẹp đẽ là thế nhưng nỗi đau lớn nhất của một người vợ như tôi lại là chuyện chồng ḿnh bất lực. Lấy nhau về đă 3 năm mà chúng tôi chưa thể sinh con, tôi đă bí mật đi khám và biết là ḿnh rất b́nh thường, thế nên chắc chắn là chồng ḿnh có vấn đề, nhiều lần nói khéo với chồng nên đi khám v́ sợ anh phật ḷng, nhưng anh bận rộn và cũng nhanh chóng bỏ qua.

Trong lúc bí bách, tôi đă đưa ra một quyết định sốc...
Tôi đă trải qua một quăng thời gian rất đau khổ và tự kỉ, đó là cái giá của sự chủ quan, bởi thật ḷng th́ trước khi cưới, tôi và chồng đă có “quan hệ” không ít lần và đều không có phương pháp ngừa thai, nhưng cũng chưa bao giờ bị dính, tôi nghĩ là do ḿnh nhạy cảm nên cũng không để tâm, nhưng hoá ra ḿnh đă đúng. C̣n bây giờ, vợ chồng cưới nhau mà không có con th́ đúng là không có nỗi bất hạnh nào lớn hơn thế, đi làm về, chỉ hai vợ chồng ngồi xem tivi rồi lại tản ra làm việc, thiếu vắng tiếng trẻ con làm cho đời sống cảm thấy tẻ nhạt vô cùng.
Đúng lúc này th́ tôi t́m được ở trên mạng thông tin rao vặt có người đang đi “bán giống”, tôi thấy rất ngạc nhiên v́ sao lại có những “công việc” sung sướng và lại nhàn hạ như thế. Cứ như ma xui quỷ khiến thế nào, tôi nhấc máy lên và đặt một cuộc hẹn. Rồi đến lúc chuẩn bị đi tôi mới thấy hồi hộp và sợ sệt, đi mua “giống” trực tiếp thế này, với một người lạ là điều điên rồ, nhưng cứ nghĩ đến việc có đứa con do chính ḿnh đẻ ra, được bồng bế nó, mua sắm cho nó những bộ quần áo mới lại khiến tôi không thể nào cưỡng lại được.
Và tôi quyết định sẽ đi. Những giây phút chờ đợi sự xuất hiện của anh chàng ấy dài như cả Thế kỉ, nhưng đến lúc gặp th́ mọi chuyện lại khác, anh ta xuất hiện với vóc dáng cao to, lại đẹp trai, ăn nói rất duyên, quả thực là nếu không đi làm cái nghề này th́ cũng đầy cô chạy theo. Cả tôi cũng thấy xốn xang khi gặp anh, được nghe anh hỏi han và quan tâm.
Tôi đặt vấn đề và bảo làm sao có thể tin rằng anh có “giống” tốt? Anh trả lời rằng anh không bệnh tật ǵ, rất khoẻ mạnh, có bằng Đại học đàng hoàng nên cứ yên tâm, anh sẽ phục vụ cho đến khi có "kết quả" mới thôi. Anh không nói nhiều về vấn đề giá cả, tiền bạc, và chủ động rủ tôi đi…nhà nghỉ, nếu như tôi đồng ư “mua giống”. Đến lúc này th́ tôi chợt sực tỉnh ra, suưt chút nữa th́ tôi đă chấp nhận ăn nằm với người lạ, phản bội chồng ḿnh để có một đứa con. Nếu anh ấy biết th́ sao? Nếu anh ấy biết anh ấy đang gặp vấn đề về sinh sản mà lại có một đứa con từ trong bụng tôi chui ra th́ đó là con ai? Tôi khóc như mưa rồi phi ra như bay ra khỏi quán café để trở về nhà, vục mặt vào gối và tiếp tục khóc cho đến tận tối, khi chồng tôi về nhà và không biết chuyện ǵ đă xảy ra, anh hỏi han, lo lắng cho tôi. Lúc này tôi mới th́ thầm vào tai anh, nói rằng tôi muốn sinh con cho anh, anh im lặng và bảo: “Ngày mai chúng ta đi khám xem thế nào”, rồi ôm tôi vào ḷng. C̣n tôi, vẫn chỉ biết hy vọng...
Lan Hương/Theo Khỏe & Đẹp