Thời đại nào mà có những người vẫn c̣n dám ăn thịt sống? Nhưng đấy là cách để họ phân biệt thịt sạch và thịt bẩn. Hăy cùng vietbf khám phá nhé!
Anh Nguyễn Văn Thành, Giám đốc một công ty xây dựng ở Cầu Giấy (Hà Nội), chia sẻ, theo lẽ thường, tháng Giêng hàng năm vợ chồng anh hay đi lễ chùa. Nhưng năm nay, anh chị quyết định rong ruổi lên Tây Bắc t́m nguồn cung thực phẩm sạch cho gia đ́nh, và nếu được, có thể mở hướng kinh doanh thực phẩm sạch.
Anh kể, trước đây, khi những thông tin về rau phun thuốc trừ sâu, kích phọt, hoa quả tiêm hoá chất, lợn gà cho ăn toàn chất cấm tràn lan, gia đ́nh anh không đi chợ nữa mà chuyển sang đi siêu thị. Song, vào siêu thị cũng không yên tâm bởi sự nhập nhằng về nguồn gốc thực phẩm.
Tiếp đến, gia đ́nh anh chuyển sang đặt mua tại các cửa hàng thực phẩm sạch, nhưng được một thời gian, lại tận tai được nghe kể chuyện bà con trồng rau, nuôi lợn cũng chừa một ít rau lại để ra đ́nh ăn nên không có chuyện thực phẩm bán ra sạch tuyệt đối, và không nhiều đến mức cửa hàng rau sạch nào ở Hà Nội cũng đảm bảo sạch 100%.
"Khi nghe bà con nói vậy, tôi không c̣n tin vào thực phẩm sạch ở thành phố, nhất là đợt cuối năm, con gái tôi không biết ăn món ǵ mà phải nhập viện cấp cứu, được bác sĩ chẩn đoán là ngộ độc thực phẩm".
Anh Thành kể, trong chuyến đi kéo dài nửa tháng trời ở trên vùng Tây Bắc, vợ chồng anh phải băng rừng, vượt suối, đi bộ cả chục km đường rừng một ngày để vào được các bản làng. Anh chị phải tận mắt xem họ trồng rau, trồng lúa, nuôi lợn gà như thế nào rồi mới quyết định mua.
Sau khi đi một ṿng các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Yên Bái,... đến Hà Giang, công đoạn t́m nguồn cung thịt lợn, gà là vất vả nhất. Lợn đen, lợn trắng nuôi bộ (nuôi theo kiểu người dân cho ăn cám ngô, sắn nấu với rau) cũng có, mà nuôi bán công nghiệp cũng nhiều.
“Thấy thế, tôi nghĩ, nếu gia đ́nh có đặt mua thịt lợn ở trên này về cũng chưa chắc được hàng sạch”, anh nói. Nghĩ vậy, vợ chồng anh nhờ một ông thợ tề (chuyên giết và pha cắt thịt lợn) dạy cách nhận biết. Cũng may ông này đồng ư và bảo sáng sớm hôm sau đi theo v́ ông có nhận lời giết lợn cho một đám cưới trong bản.
Sáng hôm sau, anh dậy từ 4 giờ sáng đi theo thợ tề. Lợn giết thịt xong, ông ấy bảo anh bốc một miếng thịt vừa mới xẻ ra để đưa lên mũi ngửi, cắn thử một miếng nhỏ bằng đầu ngón tay út xem thế nào. Ăn xong, ông ấy lại lôi một miếng thịt nữa từ trong túi đựng đồ nghề ra và bảo, thịt lợn này nuôi bằng cám, bảo anh ngửi, nếm thử tiếp.
“Mới đầu ông ấy nói vậy tôi đă thấy ghê ghê, đến lúc bảo ăn miếng thịt sống và ông ấy xẻo luôn một miếng đưa vào miệng nhấm nhấm, tôi nh́n suưt nữa nôn ọe. Nhưng theo lời ông, cách duy nhất để nhận biết thịt có sạch không là ngửi và ăn thử một tư, thế nên tôi cũng đành nhắm mắt làm theo”, anh Thành chia sẻ.
Anh Thành nói rằng, sau vài lần như vậy, anh bắt đầu phân biệt được đâu là lợn nuôi bằng rau cỏ, cám ngô, sắn, đâu là lợn nuôi bằng cám công nghiệp. Lợn nuôi cám ngô đưa lên mũi ngửi sẽ không tanh, thơm mùi của ngô, sắn, c̣n nuôi bằng cám công nghiệp thịt có mùi hơi tanh tanh - anh nhận xét.
Khi luộc thịt lên th́ thấy rơ hơn. Lợn sạch ăn cám ngô nước luộc trong veo, không một tí bọt nào, kể cả bọt trắng, miếng thịt cực kỳ thơm (phảng phất mùi thơm của ngô, sắn chín). Riêng với thịt lợn nuôi cám công nghiệp, nước cũng trong nhưng kèm theo váng bọt nổi đầy, luộc chín miếng thịt không thơm.
“Ông thợ tề bảo, học được cách phân biệt rồi, về dưới xuôi nếu có đặt mua lợn trên vùng này tôi cũng dễ dàng phân biệt được, không lo bị độn hoặc mua phải thịt không chuẩn. Ngoài ra, ông ấy cũng tiết lộ, có thể nh́n phân lợn, phân gà để phân biệt lợn ngon hay không ngon. Phân mà thối th́ lợn, gà ăn nhiều cám công nghiệp và ngược lại”, anh cho hay.
Tương tự, với gạo, rau xanh,... anh cũng nhờ dân bản hướng dẫn cách phân biệt có thực sự sạch không.
vbf @ sưu tầm