Những tưởng sẽ đổi đời khi t́m thấy báu vật, người đàn ông Trung Quốc thất vọng khi biết giá trị thực sự của món đồ cổ.
Vào ngày 10 tháng 11 năm 2021, một cuộc gọi từ công trường ở Kha Kiều, Thiệu Hưng, Chiết Giang, Trung Quốc, khiến các cảnh sát ở đồn cảnh sát Tề Hiền gần đó rất ngạc nhiên. Ở đầu dây bên kia, một công nhân cho biết họ vừa t́m thấy một món đồ có thể là cổ vật quư giá nên đă tŕnh báo cảnh sát.
Phía cả sát cho biết ở khu vực Kha Kiều, Thiệu Hưng, Chiết Giang, việc t́m thấy đồ cổ gần như rất hiếm. Nếu món đồ mà những công nhân này t́m thấy thực sự là cổ vật th́ đây chắc chắn là chuyện lớn. Do đó, ngay khi nhận được tin báo, đồn cảnh sát Tề Hiền đă lập tức huy động lực lượng đến hiện trường để t́m hiểu sự việc.
Từ Gia Tŕnh, một cảnh sát có mặt tại hiện trường cho biết địa điểm t́m thấy cổ vật là một công trường xây dựng. Chiều hôm đó, khi các công nhân đang đào đất, đóng cọc để thi công dự án th́ anh công nhân họ Vương bất ngờ phát hiện một món đồ có miệng h́nh tṛn ở chỗ đất phía trước. V́ ṭ ṃ, anh bước lại gần rồi dùng tay không kéo vật đó ra.

Anh Vương và chiếc b́nh cổ được t́m thấy. Ảnh:j.021east.c om
Khi đồ vật đó nằm trọn trong tay anh Vương, nhiều công nhân khác đang làm việc gần đó đều kéo lại xem. Hóa ra, thứ người này t́m được là một chiếc b́nh đất sét cao khoảng 30cm với kiểu dáng cổ xưa. Nhiều người cho rằng đó là đồ cổ có giá trị nên anh Vương càng giữ chặt vật đó nhất quyết không chịu buông. Sau đó, các công nhân bắt đầu bàn tán về chiếc b́nh, có người cho rằng anh Vương không nên độc chiếm món đồ mà nên giao nộp nó cho chính quyền. Một số người khác lại có ư định lấy đi chiếc b́nh mà anh Vương t́m thấy.
Nhận thấy t́nh h́nh có chút căng thẳng, người phụ trách công trường sợ có tranh căi xảy ra nên đă nhanh chóng gọi điện cho 110 và nhờ cảnh sát đến giúp đỡ. Sau khi cảnh sát đến nơi đă yêu cầu phong tỏa hiện trường. Tuy nhiên, anh Vương vẫn quyết giữ chặt chiếc b́nh và không cho ai đụng tới. Họ đành phải đưa cả anh Vương cùng chiếc b́nh cổ về đồn cảnh sát.
Sau đó, phía cảnh sát đă nhanh chóng báo cáo sự việc lên cấp trên, đồng thời thông báo cho Cục Di sản Văn hóa Trung Quốc và mời chuyên gia đến đồn để tiến hành thẩm định di vật.
Khi các chuyên gia đến, anh Vương vẫn giữ khư khư chiếc b́nh cổ bên ḿnh mà không chịu hợp tác dù đă được cảnh sát giải thích và động viên.
“Chiếc b́nh này là của tôi, không ai được lấy nó đi. Tôi có thể mua được nhà nhờ nó đấy”, anh Vương cho biết.
Sau khi xem qua món đồ, các chuyên gia của Cục Di sản Văn hóa cho biết chiếc b́nh này quả thực là một di vật văn hóa có từ thời Tây Tấn ở Trung Quốc. Nó được làm từ đất sét, có màu sắc tươi sáng, thân nhẵn, chất lượng tương đối tốt. Tuy nhiên, món đồ này chỉ có giá trị khảo cổ chứ không có giá trị thực tiễn hay giá trị sưu tầm.
Nghe đến đây, anh Vương mới chịu buông chiếc b́nh cổ ra. Các chuyên gia cho biết việc t́m thấy một chiếc b́nh gốm loại này ở khu vực quận Kha Kiều, thành phố Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang là tương đối hiếm. Do đó, Cục Di sản Văn hóa sẽ phân tích và điều tra sâu hơn về nguồn gốc của chiếc b́nh gốm này.
Trong vụ việc t́m thấy di vật văn hóa này, phía cảnh sát phê b́nh anh Vương v́ thái độ không hợp tác. Theo quy định của pháp luật Trung Quốc, mọi di tích văn hóa c̣n sót lại trong ḷng đất, nội thủy và lănh hải ở nước này đều thuộc sở hữu của nhà nước Trung Quốc. V́ vậy, khi người dân vô t́nh phát hiện ra chúng, thay v́ giữ làm của riêng, hăy báo cáo các chuyên gia, các cấp hay ban ngành liên quan để giúp xác định rơ nguồn gốc cho những món đồ đó và bảo tồn chúng. Có như vậy, chúng ta mới có thể lưu giữ và bảo tồn được giá trị của chứng tích văn hóa quư giá này.
VietBF@ Sưu tập