(Mồng 1)
- Anh giai ơi, cho em hỏi thăm tí.
- Mô Phật. Tôi là ḥa thượng.
- Anh ơi. Em mượn bao diêm để đốt hương
- Mô Phật. Thí chủ vui ḷng giữ Giới. Tôi là ḥa thượng.
- Em xin lỗi. Vậy gọi anh là ḥa thượng ǵ?
- Gọi Thầy.
- Thầy ǵ?
- Chị hỏi pháp danh của tôi à?
- Vâng.
- Thích Giác Lưng.
- Tên hay lắm. Nhưng em hỏi tên anh khi chưa ở chùa cơ.
- Thầy.
- Ồ em quên. Tên thầy khi chưa ở chùa.
- Tôi hồi nhỏ tên Ngọc.
- Thầy Ngọc. Tên đẹp người đẹp. Em thích.
- Cửa chùa chị nên xưng tôi, nếu ít tuổi xưng con. Không xưng em.
- Em cứ em đấy.
- Con.
- Em nhớn rồi nhé thầy nhé.
- Chị thắp hương đi. Đừng cắm hương lên xôi.
- Thầy nh́n thế, em cắm hương lên tay em đây này.
(Mồng 2)
- Thầy ơi. Chào thầy.
- Vâng. Chào chị.
- Em mượn cái khay.
(Mồng 3)
- Thầy ơi. Chào thầy.
- Vâng. Chào chị.
- Thứ Bẩy thầy không xuống phố chơi?
- Xuất gia không nghỉ Thứ Bẩy.
- Không buồn?
- Không. Tu hành vui trong giới.
- Em chả hiểu. Tu th́ không được lấy vợ có phải?
- Phải.
- Nhưng vẫn được yêu?
- Không.
- Vô lư. Thầy yêu Phật chứ? Yêu Giời chứ?
- Cái đó khác.
- Em ước người yêu em bảo em là, em là Giời Phật của anh. Ui thật đắm say.
- Báng bổ quá.
- H́ h́ ước thôi mà. Giả dụ thầy chưa tu, chưa người yêu. Thầy yêu em không?
- Không.
- Tại sao?
- Tại chị quá đẹp.
- Ui thầy bảo ǵ?
- Tại chị quá đẹp.
- Quá đẹp, lại không yêu? Nói dối hả? Hay nịnh?
- Mô Phật. Thí chủ vui ḷng giữ giới.
- Em ước cắn phát môi thầy.
(Mồng 4)
- Thầy ơi. Chào thầy.
- Vâng. Chào chị.
- Á à, Thầy để tóc nhá.
- Tuần rồi chưa kịp cạo chị ạ.
- Chứ không phải thầy thích em?
- Ồ không. Không đời nào.
- Thầy chả cần để tóc. Đóng quả quần Ĺ Vai, quả áo Cá Sấu. Đầu trọc phong trần càng quyến rũ. Ui em mê thầy túi bụi.
(Mồng 5)
- Thầy ơi.
- Lễ sớm thế?
- Sớm mới vắng. Thầy!
- Ǵ?
- Thầy ôm em đi.
- Không.
- Hèn.
(Kết)
Ḥa thượng liếc cổng chùa, gh́ siết cô gái:
- Hèn? Làm bồ nhí anh nhá?
Cô gái dẩu mồm tṛn mắt:
- Bồ nhí cho sư?
Ḥa thượng tủm tỉm, rút trong áo quả thẻ nhựa:
Bộ Công An, Cục A41, Đinh Xuân Ngọc, Đại Úy (tự là sư hổ mang, quốc danh nằm vùng).
Hhhehheheeeeee......