Những người soạn thảo Văn kiện đại hội 13 dường như quá quan liêu.
Họ nói rằng, năm 2045 Việt Nam sẽ là nước có công nghiệp phát triển. Nhưng ngay tại thời điểm này, Việt Nam đă có một nền công nghiệp phát triển đứng đầu thế giới. Đó là nền công nghiệp “Âm phủ”
Nền công nghiệp “Âm Phủ” của Việt Nam đă làm ra những sản phẩm cho tất cả các lĩnh vực trong nền kinh tế sản xuất và tiêu dùng. Từ công nghiệp vũ trụ hàng không, điện tử...những ǵ mà người dân mong muốn và có nhu cầu, và đang được xuất khẩu khắp thế giới.
Có thể nói, nền công nghiệp “Âm phủ” khiến Việt Nam là nước duy nhất trên thế giới không phải nhập khẩu bất cứ thứ ǵ từ nước ngoài.
Người Việt Nam là một dân tộc lạ kỳ nhất trên thế giới. Không biết từ bao giờ, người Việt Nam lo cho cái chết cũng không kém ǵ lo cho lúc sống. Câu nói “Sống là gửi, thác là về” hay “Trần sao âm vậy” đă khiến cho nền công nghiệp “Âm phủ” phát triển mạnh mẽ mà không có nước nào cạnh tranh được.
Một gia đ́nh Việt Nam đốt một lượng vàng mă tốn nhiều hơn số sách giáo khoa, và lượng sách các thể loại họ đọc trong một năm. Nghĩa là, lượng giấy sử dụng trong ngành giáo dục, xuất bản c̣n thấp hơn lượng giấy dùng cho vàng mă.
Đầu tư cho ngành xây dựng để xây dựng nghĩa trang, mồ mả cũng khủng khiếp, khi ai cũng phải chết và có nhu cầu mồ yên mả đẹp. Các khu nghĩa trang h́nh thành, giá mỗi khu, mỗi mộ đắt đỏ hơn cả nhà, đất của nhiều gia đ́nh lúc sống.
Đi đám ma có một ṿng hoa kính viếng là biểu hiện sự thành kính, vị trí, mối quan hệ xă hội với người đă khuất... chức vụ càng to, quan hệ xă hội càng rộng số ṿng hoa càng nhiều.
Những ṿng hoa này chỉ dùng trong vài tiếng, rồi chất đống thành rác thải, phải xử lư.
Ô nhiễm môi trường gia tăng, người chết nuôi người trồng hoa cũng vô t́nh làm khổ người sống.
Không có ở đâu trên thế giới, cỗ đám ma to như cỗ đám cưới. Người khóc kẻ cười, ăn nhậu ầm ĩ như cộng đồng nguyên thủy hàng triệu năm trước. Những mâm cỗ này cũng tạo ra công ăn việc làm cho nền công nghiệp "âm phủ".
Người ta cúng người chết ở trong nhà, ngoài mộ chưa đủ, c̣n lên chùa cúng Phật, xin Phật "phù hộ độ tŕ" cho yên lành, giàu sang phú quư. V́ thế chùa triền mọc lên như nấm.
Người ta xây chùa chạy theo kỷ lục, chùa Bái Đính to nhất Đông Nam Á vừa xây xong tưởng đă khiếp, chùa Tam Trúc đă vượt lên chỉ trong vài năm, quần thể rộng lên mấy ngh́n (ha) như chốn bồng lai tiên cảnh trong cổ tích.... Công nghiệp "âm phủ" phục vụ cho chốn Đ́nh, Chùa, Phủ, Hội... dựa vào đó phát triển thịnh vượng.
Sống ở trên trần thiếu thốn, khổ sở chẳng ai quan tâm. Con cái từ cha mẹ, anh em lộn xộn, vợ chồng lục đục, nhưng khi chết chẳng thiếu cái ǵ.
Hoá nhà, máy bay, ô tô, quần áo, người giúp việc... gửi xuống cho người chết để tỏ ḷng thành kính, mong âm phủ phù hộ cho dương gian. Chính v́ thế công nghiệp hàng tiêu dùng cung cấp cho “Âm phủ” trở nên phát triển mạnh mẽ, không ngừng nghỉ.
Những tổ hợp công nghiệp sản xuất hàng “âm phủ” liên kết với nhau thành một chuỗi chẳng kém hệ thống cung ứng toàn cầu.
Nguyên vật liệu đầu vào, gia công, chế tạo, vận chuyển, tiêu thụ, thiết kế, quảng cáo..một ṿng khép kín. Quản lư theo công nghệ 4.0 chẳng kém Mỹ, Tây, Tàu. Thế mà những người lănh đạo Việt Nam không nh́n thấy, vẫn mày ṃ t́m kiểm ở đẩu đâu- Đúng là toàn giáo sư, tiến sỹ “vàng mă”.
Giá trị tinh thần của người Việt đă bị gắn với ư thức vật chất, và bị nó chi phối cả phần xác, lẫn phần hồn, cả lúc sống, và lúc chết, cả trần gian, lẫn địa phủ.
Giá trị tinh thần có thể thay thế, hay an ủi bằng cách bù lại sự đầy đủ của vật chất, biến phẩm chất, giá trị con người ngày càng thực dụng, và hời hợt.
Công nghiệp “Âm phủ” cho thấy giá trị tâm linh của người Việt đă hoàn toàn bị vật chất hoá, nó thay thế ước nguyện về một thế giới yên lành, đùm bọc yêu thương bằng những ước nguyện mang những giá trị quyền lực, hưởng thụ xa hoa, đè lên nhau mà sống.
Công nghiệp “Âm phủ” phát triển tự do, không có kiểm soát, được chính phủ làm ngơ, các quan chức hưởng ứng, đă ngày càng làm cho người Việt vào cơi u mê.
Công nghiệp “Âm phủ” càng phát triển đạo đức xă hội ngày càng rơi rớt thê thảm, dẫn đến hoảng loạn trong đời sống là một điều cần phải được làm rơ trong các văn kiện chính trị của đại hội 13.
Không nước nào có thành tựu vĩ đại như Việt Nam, khi các nước c̣n đang loay hoay chưa xây được nền công nghiệp phát triển trên dương gian. Việt nam đă đi trước, dẫn đầu trong phát triển công nghiệp dưới âm phủ.
Việt Nam rất có thể là nước đầu tiên xây dựng thành công xă hội Xă hội chủ nghĩa đầu tiên trên thế giới, chỉ tiếc rằng nó nằm ở dưới mấy tầng địa ngục. Nơi mà người chết được cung phụng không thiếu một thứ ǵ.