CHUYỆN T̀NH NGƠ HẸP - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default CHUYỆN T̀NH NGƠ HẸP
Tôi dắt chiếc xe cũ kỹ của ḿnh ra khỏi nhà, vừa đi vừa cảm thấy toàn thân đau ê ẩm. Cả đêm tôi phải ngủ trên xe ngoài sân v́ nhà nhỏ xíu lại chứa đến tám người. Hết em gái bỏ chồng ôm con về khóc lóc đến bà chị cả vừa ly dị dắt hai đứa con xin ở nhờ càng làm căn nhà nhỏ xíu của tôi thêm phần ngột ngạt. Nhưng biết làm sao được bây giờ?
Mẹ tôi ngày nào cũng đọc kinh, niệm Phật, nghe thuyết pháp, tôi ngồi bên cạnh chăm chú lắng nghe. Hai mẹ con đều hiểu rằng nhà ḿnh không có tu tích từ kiếp trước nên ”cộng nghiệp” của cả nhà toàn khổ là khổ, chẳng có ai hạnh phúc.
Cả năm nay tôi phải ngủ trên chiếc xe ôm của ḿnh,tôi ”ôm” nó ban ngày lẫn ban đêm. Nó là nguồn sống duy nhất của tôi. Giới xe ôm hầu hết đă tham gia vào những tập đoàn lớn như Grab, Go Việt chỉ c̣n một số ít người như tôi là c̣n lang thang ở ngoài. Tôi yêu tự do, phần nữa là tôi có nhiều khách quen định kỳ trong xóm nên cũng đủ sống, chẳng cần phải bon chen làm ǵ.
Ở tuổi ngoài bốn mươi, tôi thấm mệt dù chẳng vướng bận gia đ́nh vợ con, người trên đời quan trọng nhất với tôi chỉ có mẹ.
Nghèo mạt như tôi, ra đường không biết người ta có nh́n đến không chứ đừng nói là để ư và thương tôi. Thậm chí đôi lần nh́n cảnh nhà, tôi suy nghĩ vẩn vơ: nếu có người thương ḿnh thật, về nhà ḿnh họ sẽ ở đâu? Chẳng lẽ sắm cái chơng cho vợ ḿnh… ra sân ngủ?
Nhưng hôm nay tôi vác xe đi làm với một tâm trạng lâng lâng vui vẻ dù toàn thân đau ê ẩm v́ năm tháng cứ phải nằm trên xe ngủ. Tôi đang nghĩ đến cô. Trong mắt tôi, cô là người đàn bà đẹp và tốt nhất trên đời. Cô là cháu gái của một bà khách quen trong xóm của tôi. Lần đầu tiên biết cô khi bà khách này điện thoại cho tôi và hỏi:
- Bây giờ con có rảnh không? ghé qua chở cháu gái cô đi công chuyện một chút được không?
- Dạ được! Con đang rảnh mà. Con đến liền!
Khi tôi vừa đến th́ bà khách quen đă nh́n thấy liền nói với cô cháu gái:
- Xe đến rồi! Thôi con đi đi không người ta chờ.
- Con cảm ơn d́, thưa d́ con đi!
Trong buổi gặp gỡ đầu tiên ấy, tôi thấy cô thật là một thiếu phụ thanh lịch, khá dễ thương.
- Chào anh! Anh chở tôi đến Hóc Môn, đường Song Hành đến nơi tôi sẽ chỉ nhà tiếp cho anh. Đường hơi xa phiền anh quá!
Trời! Đi xe th́ trả tiền chứ có ǵ đâu mà phiền hà. Tôi thầm nghĩ và cảm thấy cô này hơi lạ. Cái kiểu nói này chắc chắn không phải là người trong nước rồi. Cô nàng này mà leo lên một chiếc xe nào khác rất có thể bị chém một giá ngất ngưởng cho mà xem. Tôi nói:
- Hóc Môn th́ tôi không thường chạy rồi nhưng tôi biết đường đó.
Cô lên xe, mùi nước hoa thơm lạ lùng vương vấn tôi suốt cả quăng đường đi. Dọc đường, cô ư tứ ngồi hơi có khoảng cách tuy nhiên chúng tôi cũng tṛ chuyện khá vui vẻ. Tôi đoán không lầm cô là Việt kiều Mỹ
- Vậy lần này cô về thăm gia đ́nh hả?
- Tôi về thăm ba má ruột và má chồng.
- Vậy ông xă cô chắc về chung?
- Không! Chúng tôi đă ly dị lâu rồi.
Tôi sửng sốt, chuyện này nếu không người thật việc thật mà ḿnh chứng kiến th́ có mà khi kể lại thề thốt cũng chẳng ai tin.
- Ủa? Sao lạ vậy?
- Vâng!- Cô bùi ngùi tiếp - V́ mẹ chồng tôi rất tốt, rất tử tế, không bao giờ tôi quên được bà. Con trai bà có tệ đến đâu cũng là chuyện riêng của anh ta, bà chẳng hề có lỗi lầm ǵ nên làm sao bắt bà chịu trách nhiệm ”cha mẹ sinh con, trời sinh tính” mà. Anh nghĩ có đúng không?
Tôi cảm động thật sự, ít người trên đời ân oán phân minh như cô Việt kiều này. Rồi cô ân cần hỏi chuyện nhà của tôi và tỏ ra rất cảm thông cho hoàn cảnh sống chật hẹp, khó khăn của gia đ́nh tôi. Đến nơi, cô dịu dàng nói:
- Nếu anh bận th́ cứ về trước, không th́ chờ tôi khoảng một tiếng, tôi sẽ trả thêm tiền chờ cho anh.
- Được mà! Tôi sẽ chờ cô.
Tôi nói thâm tâm cũng ṭ ṃ muốn biết bà mẹ chồng của cô là như thế nào nhưng rơ ràng gia thế của bà không nghèo nàn v́ chúng tôi đă dừng lại trước cửa một căn biệt thự sang trọng nằm trên một con đường lớn sạch sẽ thoáng mát. Một bà mập mạp đi trước mở cửa có lẽ là bà giúp việc, người đàn bà đi sau phong thái sang trọng, nét mặt hiền hậu, thanh tú chứng tỏ thuở thanh xuân bà chắc chắn là một mỹ nhân. Bà dang tay âu yếm ôm lấy cô và cô cũng ôm chặt lấy bà cả hai người đều ước mắt rưng rưng:
- Má! Má khỏe không?
- Con về hồi nào? Con đến bằng xe ôm hả, sao không đi taxi cho đỡ nắng? Tối nay con ở lại ăn cơm với má nha?
- Con cảm ơn má! Nhưng thôi để khi khác v́ hôm nay con hứa về ăn cơm với ba má con rồi. Con đến thăm, biếu má chút quà, má nhận cho con vui.
Rồi bà mẹ chồng nắm tay cô con dâu vào nhà họ vừa đi vừa tṛ chuyện thân mật. Tôi nh́n theo không khỏi ngạc nhiên nghĩ thầm: “Sao lạ vậy ta? Cô này bỏ chồng rồi mà vẫn c̣n thương mẹ chồng dữ vậy ḱa? Chắc chắn bà này rất tốt, nhưng hồi xưa má ḿnh cũng tốt cũng lo cho dâu vậy mà cô vợ cũ của ḿnh có quay về đâu? C̣n nữa chị, em gái của ḿnh bỏ chồng cũng chẳng ai thèm biết đến mẹ chồng sống chết ra sao chứ đừng nói là xa xôi mà c̣n quà cáp, về thăm”. Tôi ngồi đó hàng giờ ở quán cà phê xeo xéo căn biệt thự, uống một chai nước nhỏ mà đầu óc vẫn loay hoay về câu chuyện bí ẩn của cô khách hàng xinh đẹp này. Cánh cửa biệt thự lại mở ra, hai mẹ con lại ôm nhau như không nỡ rời. Tôi đánh xe lại nhưng đứng xa xa chờ đợi, dù vậy tôi vẫn nghe rơ ràng tiếng bà mẹ chồng nói với cô con dâu:
- Con à! Con t́m người hủ hỉ cho đỡ buồn với lại có người lo cho con, má cũng yên tâm hơn. Con c̣n trẻ, đừng ở vậy hoài, tội cho con quá!
- Má ơi! Con c̣n thương ảnh, con không thể nào làm khổ người thứ ba. Với lại, má xúi con lấy chồng, lỡ như lại gặp người làm con khổ, con bắt đền má sao?
Bà mẹ chồng cười buồn. Tôi không hiểu bà vui v́ có một người con dâu chung thủy hay là bà buồn v́ con ḿnh đă làm khổ đời con gái người ta? Nhưng đến giờ phút này, tôi đă khẳng định là cô nói đúng: bà mẹ chồng này có hiểu biết và tốt thật.
Chúng tôi về lúc trời chập choạng tối, cô mời tôi vào một quán ăn b́nh dân ven đường. Khi tôi hỏi không phải cô về ăn cơm với ba má ḿnh sao th́ cô cười nói rằng:
- Có chứ! Nhưng tôi muốn mua hai phần cơm về cho anh và mẹ anh nữa. Nếu mẹ anh ở nhà ăn rồi th́ có thể để cho mấy cháu đi học về trễ có đồ ăn.
Cô tử tế và tâm lư làm tôi thật sự cảm động hết sức. Cuốc xe hôm đó, tôi đă được trả công bằng gần cả tháng chạy cong lưng, đổ mồ hôi, sôi nước mắt. Tôi ngập ngừng không dám lấy nhiều tiền như vậy nhưng cô dịu dàng bảo:
- Trời cho tôi được ra ngoại quốc, kiếm tiền tuy không dễ dàng nhưng cũng c̣n đỡ vất vả hơn anh. Anh cứ lấy đi để mua thuốc bổ uống. Nghề này cực khổ lắm! Lại rất dễ mắc bệnh v́ ăn uống không đảm bảo, ngủ nghỉ thất thường. Tới bây giờ anh vẫn có sức khỏe tốt bởi v́ anh biết Phật pháp, hướng về con đường thiện nên được Trời Phật độ cho đó. Anh cứ nhận số tiền này, nếu được th́ đi làm từ thiện ǵ nho nhỏ để tích phúc, tùy anh!
Tôi chở cô về nhà, cô bảo dừng xe xa xa đầu hẻm là được rồi, nh́n ánh mắt ngạc nhiên của tôi, cô ngập ngừng giải thích:
- Ba má tôi ghét chồng tôi nên không muốn tôi qua lại với bên nhà chồng. Lần nào về, tôi cũng phải nói dối đến nhà bà con hay bạn bè mới được yên thân đến thăm má chồng. Chuyện hôm nay mong anh giữ kín, đừng kể lại cho d́ tôi biết nha!
- Dĩ nhiên rồi! Cô tốt như vậy, tôi đời nào làm chuyện thất đức với cô.
Tôi nói mà trong ḷng thật xót xa,cô thật thà quá, may mà gặp tôi chứ kẻ gian tà khác th́ bị tống tiền chết.Cô chợt nhớ ra điều ǵ đó nên quay lại hỏi:
- À quên nữa! Thứ Bảy này khoảng từ 12.00 trưa đến 02.00 chiều anh có rảnh không?Ḿnh đi phát nước.
- Là làm cái ǵ vậy? Tôi không hiểu.
- Anh chở tôi đi mua nước chai ở tiệm, rồi đi ngoài đường phát cho mấy người nghèo như là người bán vé số, người lượm rác, những người chạy xe ôm chẳng hạn. Giờ đó ngoài đường nóng lắm, chỉ sợ anh ngại không muốn làm.
Tôi hớn hở:
- Làm chứ! Bất cứ chuyện ǵ giúp đỡ người khác trong khả năng ḿnh tôi đều thích làm. Nhưng tôi nói trước là tôi không lấy tiền xe đâu nha tại v́ tôi cũng muốn góp phần công đức với cô.
Cô mỉm cười gật đầu rồi nhỏ nhẹ tiếp:
- Vậy th́ tốt! Thứ Bảy tôi chờ anh ở chỗ này, ḿnh cùng đi. Sau đó ḿnh sẽ mua sữa cho viện dưỡng lăo ở chùa Diệu Phước nếu anh c̣n thời gian. Tôi sẽ thanh toán tiền xăng đàng hoàng cho anh. Tiền công anh không lấy nhưng xe đâu có chạy bằng nước đúng không?
Tôi đành chịu thua trước lư lẽ của cô chẳng lẽ tôi lại nói rằng số tiền công hôm nay đủ để tôi chở cô đi cả tháng rồi. Nhưng cô đă quay đi không để tôi nói thêm được ǵ nữa. Nh́n cô có phong cách lịch sự, cao sang nhưng tôi vẫn tin rằng đồng tiền cô kiếm ra được là lương thiện bằng chính mồ hôi nước mắt của cô chứ không phải là bằng những cách kiếm tiền dễ dàng và xấu xa được.
Rồi tôi chở cô đi những nơi mà cô muốn nhưng tuyệt nhiên không có nơi nào là chốn xa hoa, hưởng thụ cả mà toàn là viện mồ côi, dưỡng lăo, người tàn tật, chùa chiền. Những tháng ngày bên cô quả thật tôi học hỏi được rất nhiều, nh́n thấy được rất nhiều cảnh khổ, từ đó mới biết ḿnh đang hạnh phúc hơn biết bao nhiêu người.
Thời gian qua mau như chớp, cô trở về Mỹ, tôi đă mất một thời gian rất dài mới trấn tĩnh lại ḿnh để trở về cuộc sống cũ. Tôi nhớ cô kinh khủng từ ánh mắt, nụ cười, từ cách nói chuyện vui vẻ cởi mở, đến dáng người thanh tao. Tôi nhớ những lúc cô cởi khẩu trang che bụi, bỏ kính mát cùng tôi bước vào quán nước bất kể sang trọng hay b́nh dân, phong cách cô đều ung dung c̣n tôi th́ luôn ngượng ngùng v́ bộ đồ cũ kỹ bụi bẩn trên người ḿnh. Tôi nhớ mùi nước hoa thoang thoảng lúc nào cũng phảng phất nơi cô mùi nước hoa đă theo tôi đi vào giấc ngủ hằng đêm… trên chiếc xe cũ kỹ.
Năm sau cô lại về, và lại liên lạc với tôi. Mọi việc lập lại như lần đầu tiên. Mẹ chồng, nàng dâu hớn hở ôm nhau thắm thiết. Tôi lại đi làm từ thiện cùng cô. Lần này tôi hỏi cô tại sao không quyên góp nhiều người làm chung? Tại sao không đi taxi cho đỡ nắng? Cô buồn buồn giải thích rằng làm từ thiện bây giờ cũng không phải dễ kêu gọi. Thiên hạ đă mất ḷng tin quá nhiều v́ tai tiếng của những người kêu gọi này, họ đă làm ảnh hưởng đến những người thật sự lương thiện khác. C̣n chuyện tại sao không đi taxi th́ cô giải thích rằng: làm từ thiện mà lại c̣n muốn hưởng thụ cho tấm thân th́ c̣n ư nghĩa ǵ nữa.
- Thôi th́ khả năng ḿnh làm được tới đâu th́ làm tới đó. Trời biết, Đất biết, nếu kêu gọi họ chê bai dè bỉu, ḿnh vô t́nh lại tạo khẩu nghiệp cho người ta.
Tôi tán thành:
- Đúng rồi! Ở Việt Nam làm từ thiện coi như cũng là một nghề kiếm tiền đó nha! Người nghèo, người khổ chiếm đa số,người ta khoe ra nào là “biệt phủ” nào là các”đại gia”ǵ ǵ đó chỉ chiếm số rất ít mà thôi.
Cô thở dài tiếp:
- Đă nghèo c̣n bị bóc lột, đàn áp, c̣n bị giới có tiền có tâm nhưng không dám giúp v́ sợ bị lừa đảo.
Thế là hai chúng tôi trong quán cà phê nhỏ cùng ngồi nói chuyện rất tâm đắc với nhau về t́nh h́nh chính trị tại Việt Nam. Ngày tháng qua đi, cô lại sang Mỹ rồi lại về Việt Nam, tôi mong cô như Ngưu Lang bên cầu Ô thước mong đến tháng Bảy được gặp Chức Nữ. Tôi biết thân phận ḿnh c̣n tệ hơn cả chàng Trương Chi nữa v́ Trương Chi c̣n có giọng hát hay nên nàng Mỵ Nương mới chú ư c̣n tôi th́ chẳng có ǵ. Đêm đêm tôi cầu nguyện cho mẹ tôi và cả ba má của cô được dồi dào sức khỏe để cô c̣n về lại Việt Nam, v́ có lần cô nói với tôi rằng cả đất nước Việt Nam trong mắt cô chỉ c̣n lại là cha mẹ mà thôi.
Ngày ngày tôi lại chạy xe kiếm ba cọc ba đồng đủ sống qua ngày giúp mẹ được thêm tiền chợ, để dành lúc bệnh hoạn, thuốc men. Nhưng tâm tôi thanh thản và vui vẻ, mỗi năm cô về là hạnh phúc vô cùng to lớn đối với tôi. Chỉ cần vài lần gặp gỡ, được chở cô đi trên những con đường đến chỗ làm từ thiện, nh́n thấy nụ cười hiền từ, đôi mắt đẹp và giọng nói vui tươi, nhẹ nhàng của cô là tôi đă được an ủi lắm rồi. Tôi biết trong đời này kiếp này chẳng bao giờ tôi có cơ hội với cô đâu nhưng không hiểu sao tôi vẫn nuôi hy vọng vớ vẩn là mong cô cứ măi độc thân như thế này: Đừng yêu ai và đừng ai để ư đến cô (!). Tôi biết tôi ích kỷ, tâm địa chẳng bằng một góc bà mẹ chồng của cô nhưng không hiểu sao tôi vẫn cứ mong cầu như thế.
Vài năm sau đó, t́nh cờ chở khách đi ngang qua nhà, thấy cô rạng rỡ lộng lẫy tươi thắm đang đứng chụp h́nh với chồng dưới tấm bảng ”Thành Hôn”, chồng cô một người đàn ông nh́n phúc hậu, lịch lăm, chững chạc rất xứng với cô.
Tay lái tôi loạng choạng, bà khách trên xe hết hồn la bai bải, tôi vội vàng xin lỗi rồi nói với bà rằng tại có hạt bụi đă bay vào trong mắt...!!!

VietBF@sưu tập

goodidea
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Release: 10-17-2023
Reputation: 5573


Profile:
Join Date: Mar 2020
Posts: 40,453
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	56.jpg
Views:	0
Size:	58.4 KB
ID:	2285197  
goodidea is_online_now
Thanks: 65
Thanked 2,415 Times in 2,028 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10 Post(s)
Rep Power: 45 goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 11:11.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.10758 seconds with 14 queries