Một quan huyện qua đ̣ ngang. Lúc sắp lên bờ quan bị trợt té xuống nước v́ tên lái đ̣ vô ư chống sào không kịp. Quan bèn tức chưởi: “Mi như con C… của tau!”
Về nhà, bà huyện thấy chồng bị ướt bèn hỏi th́ quan kể sự t́nh, bà liền tru tréo: “Không được, như vậy là ông chui vô cái của vợ hắn à?”. Quan huyện bèn chạy ra bến đ̣ mà nói lớn: “Ê, thằng lái, tau là con C… của mi!”. Nhưng về nhà, bà huyện lại thét rằng: ” Mô được, té ra ông cho thằng lái đ̣ hắn chui vô của tui hả?” Nghe vậy, quan huyện lại chạy ra sông nói: ” Ê Lái đ̣! C… của tau, tau giữ! C…của mi, mi giữ. Ḿnh đừng lộn xộn nữa”.
( Chú thích:: “Mi như con C… của tau” là câu chửi hạ cấp quen nghe ở Huế khi người ta tức giận! Chữ C… là một danh từ dung tục b́nh dân nơi cửa miệng kẻ b́nh dân. Khi một người tức giận, dù là kẻ văn nhân trí thức , ai cũng phải nói huỵch tẹt ra cho đă nư mà ta gọi là “văng tục”, chứ có ai lại nói những từ hoa mỹ như dương vật hay ngọc hành. Chuyện văng tục là chuyện bất đắc dĩ, đối cùng , khi không c̣n chữ ǵ để nói th́ người ta mới xài. Chẳng ai thích nghe văng tục cả. Tuy nhiên có những trường hợp th́ những chữ chửi thề Đ. này, Đ .nọ lại có vẻ đắc dụng và lưu danh hậu thế như câu thơ của Cao Bá Quát ở pháp trường khi dao kề cổ:
Ba hồi trống dục đù cha kiếp
Một lưỡi gươm đưa đéo mẹ đời
hoặc Thủ Khoa Huân khi lên máy chém đă ngâm bài thơ tuyệt mệnh với 2 câu cuối là:
Thắng bại doanh thâu, trời khiến chịu,
“Phản thần”, đụ mẹ đứa cười ông!
Trong lịch sử Pháp, Talleyrand đă nói một định nghĩa gán cho Napoléon đệ nhất là : Cục cứt trong chiếc vớ lụa ( De la merde dans un bas de soie- Mots historiques trong Le petit Larousse illustré 2002)
Thành ra tục hay không tục, cái đó tùy cách nói!