Đối với người Việt, hài cốt của người thân là cực kỳ quan trọng, linh thiêng. Lâu nay rất nhiều gia đ́nh có mong muốn gửi di ảnh, tro cốt của người thân đă mất lên chùa nhưng không phải ai cũng hiểu được ư nghĩa của việc này.
Lư do gửi di ảnh, tro cốt lên chùa ít biết
Đối với người đă chết, tục lệ của Việt Nam là địa táng (hay c̣n gọi thổ táng). Nhưng ngày nay nhiều người thường gửi di ảnh, tro cốt lên chùa. Có những người muốn gửi tro cốt ở chùa vĩnh viễn, có người thủy táng sau thời gian gửi chùa. TS Vũ Thế Khanh – TGĐ UIA, Tổng thư kư Hiệp Hội những người Lao động Sáng tạo Việt Nam cho rằng, có nhiều lư do mà ngày nay, nhiều người Việt chọn phương thức gửi tro cốt người thân ở chùa.
Người Việt vẫn luôn nghĩ "Sống có nhà, thác cói mồ" cho nên v́ hiếu đạo, khi chết c̣n lại nắm xương hoặc nắm tro tàn cũng cố gắng xây ngôi mộ nhỏ đủ để vùi lấp nắm xương và nắm tro trong ḷng đất, để đánh dấu ghi khắc một kỷ niệm của một kiếp người. Đó là để ghi nhớ lại cho đời sau một đạo nghĩa, một truyền thống tri ân uống nước nhớ nguồn. Phần mộ c̣n là nơi để cho con cháu tập hợp, nhắc lại những cống hiến của tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Nơi đây là nơi để cho con cháu đừng quên nắm xương tàn của những người thân đă quá cố.
Tuy nhiên, theo các quy định hiện hành về vệ sinh môi trường, khu nghĩa trang phải nằm xa trung tâm, khu dân cư, trong khi chùa hầu như ở các phường, xă đều có. Bởi vậy, gửi tro cốt ở chùa gần nhà tạo điều kiện đi thăm viếng thuận lợi, tiết kiệm thời gian cho con cháu. Thứ hai, đi thăm tro cốt sẽ đơn giản hơn nhiều so với đi thăm mộ táng ở khu nghĩa trang.
C̣n một lư do rất phổ biến là trong quan niệm của nhiều người cho rằng, người chết được chôn trong đất chùa, hoặc gửi nắm tro tàn trong tháp hài cốt, hằng ngày linh hồn sẽ được nghe kinh, nhờ đó được siêu thoát lên cơi Cực Lạc, Thiên Đường...

Nhiều gia đ́nh vẫn đang gửi tro cốt lên chùa. Ảnh minh họa
Đồng quan điểm, theo Thượng tọa Thích Nhật Từ, Phó Viện trưởng thường trực Học viện Phật giáo Việt Nam tại TP.HCM, gửi tro cốt ở chùa là xu thế tất yếu có ư nghĩa. Nhiều gia đ́nh giờ gửi lên chùa với mong muốn thuận lợi đi thăm viếng khi nhiều nghĩa trang nằm ở xa trung tâm. Hơn nữa, chùa là nơi tu học, khi đến thăm tro cốt, con cháu có được cơ hội viếng chùa, có thể được hướng dẫn, tư vấn cho trong việc tu Phật mong vượt qua những phiền năo, trở ngại trong cuộc sống thay v́ đến nghĩa trang thấy toàn khung cảnh tang tóc.
Việc con cháu gửi tro cốt hay đưa di ảnh lên chùa là lựa chọn chính đáng. Dân gian cũng quan niệm gửi tro cốt người thân ở chùa để các hương linh nghe kinh được siêu thoát. Việc này mang ư nghĩa tâm linh, an ủi linh hồn người đă khuất cũng như tạo sự an tâm cho người thân của họ.
Chưa có quy định nghi thức đưa tro cốt người mất an bài tại chùa
Theo các chuyên gia, lâu nay, trong Hiến chương Giáo hội Phật giáo Việt Nam không có quy định hay chỉ đạo nào về việc gửi tro cốt ở các chùa. việc quản lư, tiếp nhận tro cốt người đă khuất ở các chùa lâu nay chủ yếu mang tính chất lễ nghi tùy theo mỗi chùa.
Hệ lụy tất yếu về nghi thức này sẽ phải xảy ra. "Ban nghi lễ giữ ǵn tro cốt" do nhà chùa cử ra, v́ chưa phải là những người đă giác ngộ cao nên khó tránh khỏi sự qua loa tắc trách, hoặc thiên vị trong hành xử. Ví dụ như hiếu chủ nào đóng tiền công đức nhiều th́ được đặt tro cốt ở vị trí trang trọng hơn, thuận lợi hơn. Ai cúng dường ít tiền hơn th́ hũ tro cốt sẽ được đặt ở chỗ khuất, hoặc ít được quan tâm…
Bởi vậy quan trọng việc tiếp nhận, bảo quản và thờ cúng tro cốt cần nhất là lương tâm của người quản lư trong chùa. Người gửi tro cốt cũng cần có trách nhiệm, đừng thoái thác mọi việc cho chùa với nhiều lư do th́ việc thờ cúng tro cốt trên chùa có ư nghĩa sâu sắc.
TS Vũ Thế Khanh cho rằng, ước mong của các hiếu quyến muốn cho thân nhân được siêu thoát về miền cực lạc là hoàn toàn chính đáng và cần được trân trọng, nhưng sự ước muốn ấy có được thành tựu hay không lại là việc khác và nên làm thế nào cho đúng mới là điều cần phải khảo cứu. Đây là nhận thức trong tín ngưỡng dân gian chứ trong giáo lư nhà Phật không quy định nghi thức đưa tro cốt của người quá cố vào an bài trong chùa.
Xuất phát điểm của phong tục tín ngưỡng này có lẽ là từ sự "giáo hóa nửa vời" của một số vị chủ tŕ của một số chùa, rồi sau một thời gian th́ nghi thức này lan rộng và mặc nhiên thành "phong tục tập quán". Do ḷng thương yêu và sự hiếu hạnh, đồng thời cũng chưa hiểu thấu đáo về thế giới tâm linh siêu h́nh nên hiếu quyến nhất nhất nghe theo sự "giáo hóa và tư vấn" của quư thầy, quư cô trong chùa chứ thực ra chưa có sự hiểu biết thấu đáo về giáo lư giác ngộ của đạo Phật.
V́ thế, từ ḷng tin tín ngưỡng có phần mơ hồ này, một số Phật tử cùng các thầy chùa đă vô t́nh hay hữu ư biến các chùa trở thành nhà mồ, trở thành một nơi sinh hoạt "nửa chùa nửa nghĩa trang", chứ không c̣n là nơi thuần túy tu hành của tăng, ni và nam, nữ Phật tử nữa.
Về bản chất sâu xa của việc đưa tro cốt vào chùa là nhà chùa đă biến nơi tu hành thanh tịnh thành nơi nhà mồ, nghĩa địa, biến nơi tu hành thành nơi thực hiện tín ngưỡng theo nghi thức của dân gian, chứ không phải nghi thức theo giáo điển Phật Giáo, đây là cái lỗi của nhà chùa. Cần để mọi người hiểu, đưa tro cốt vào chùa không phải là phương thức tu giác ngộ của Phật giáo.
VietBF@sưu tập