Hoàng Chi Phong và Chu Đ́nh đă bị biệt giam.
Đ̣n thù vẫn chưa hề chấm dứt tại buồng giam riêng biệt đó.
Có lẽ cả hai thanh niên Hong Kong này chưa bao giờ nghĩ đến điều tồi tệ nhất đang chờ chực họ.
Không phải họ ngây thơ nhưng họ hầu như không có sự từng trải dưới chế độ Cộng Sản. Nói chính xác hơn, người Cộng Sản, trong suy nghĩ của những thanh niên này (vốn dĩ sanh trưởng trong xă hội tự do & nhân bản) là những con người b́nh thường, chỉ "bất đồng chính kiến" mà thôi - chữ nghĩa thật nhẹ nhàng làm sao đâu!!!
Giá như Hoàng Chi Phong và Chu Đ́nh hiểu rằng: Một khi người Cộng Sản đă phủ trùm chế độ độc đảng toàn trị trên toàn cơi lănh thổ, đó là thời điểm bóng đêm nhanh chóng tràn ngập muôn nẻo và NHÂN QUYỀN chỉ c̣n là kư ức tiếc nuối cho người dân nơi đó - không khác ǵ người dân miền Nam Việt Nam sau 1975.
Mọi giá trị từ hữu h́nh cho đến vô h́nh đều bị kết liễu, kể từ đó. Kết liễu trong êm thấm đến không ngờ, cho đến khi người miền Nam thảng thốt giật nảy ḿnh th́ mọi việc hoàn toàn trễ tràng đến mức không c̣n cứu văn được nữa!
Hong Kong đang ch́m sâu trong màn đêm u tối của đau thương và chết chóc bởi mỗi ngày đều có người bị bắt như tin cho biết.
Tàu Cộng đang làm chủ cuộc chơi đau thương!
Chỉ hy vọng bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ nhanh chóng có kết quả chính thức, đó là bước khởi đầu giúp dân Hong Kong dần thoát khỏi màn đêm dày đặc đang bị bao phủ nhưng sự thoát khỏi không phải mau đến và không hề nhẹ nhàng một chút nào cả...
_______________________