Mới đây, NSND Kim Cương đă lần đầu t́m đến nhà con gái nuôi sau 45 năm xa cách để thắp hương cho người mẹ nuôi quá cố của con gái và ăn bữa cơm đầu tiên với cô, sau 45 năm xa cách người con nuôi.
Vừa qua, tại chương tŕnh Như chưa hề có cuộc chia li, NSND Kim Cương đă t́m lại được người con nuôi thất lạc 45 năm của ḿnh.
Được biết, vào năm 1975, NSND Kim Cương đi làm thiện nguyện tại xa lộ Biên Ḥa th́ gặp một phụ nữ bụng mang dạ chửa, sinh con ngay tại đó.
Thấy người phụ nữ này một nách mang theo 6 người con, lại mới sinh con nhỏ trong điều kiện thiếu thốn nên NSND Kim Cương đă nhận nuôi đứa trẻ mới ra đời, để lại một tờ giấy ghi địa chỉ của ḿnh để người phụ nữ này t́m đến.
Nhưng sau đó, người phụ nữ kia bỗng mất tích. Đến năm được 2 tuổi, con gái nuôi của NSND Kim Cương bị bệnh phải đưa vào Bệnh viện Nguyễn Thái Học. Trong đó, có một cô y tá tên Ánh ngỏ lời với Kim Cương: "Chị bận quá th́ giao con gái em nuôi cho, mỗi tháng chị phụ tiền sữa".
Thấy cô y tá tốt bụng, lại hiền lành nên Kim Cương đồng ư nhưng không ngờ cô y tá đó lại bế con ḿnh đi mất suốt hơn 45 năm qua, đến giờ mới t́m lại được.
Mới đây, NSND Kim Cương đă lần đầu t́m đến nhà con gái nuôi sau 45 năm xa cách để thắp hương cho người mẹ nuôi quá cố của con gái và ăn bữa cơm đầu tiên với cô.
V́ xúc động nên NSND Kim Cương khóc rất nhiều, Thương Thương thấy vậy bảo: "Mẹ khóc nhiều quá, làm chén nước thành mặn rồi đấy". NSND Kim Cương đáp: "Mẹ cười rồi mà con. Từ hôm qua tới giờ mẹ khóc nhiều quá nên giờ phải cười".
Thương Thương nói: "Thực ra, con cũng khóc nhiều quá. Mấy đứa con con cứ hỏi sao bà ngoại mất lâu rồi mà mẹ cứ khóc. Nhưng con không cầm được nước mắt khi nhớ về mẹ Ánh".
Sau đó, NSND Kim Cương tâm sự: "Mẹ nói con nghe này. Con không việc ǵ phải buồn mà hăy hănh diện lên. Người ta có một bà mẹ thương, c̣n con có tới 3 bà mẹ thương.
Mẹ biết con đang buồn v́ mẹ đẻ con không chịu đi t́m con. Nhưng con hăy nghĩ rằng, mẹ con dứt con, không đi t́m con là một hi sinh của bà ấy. Lúc đó, bà ấy nghĩ để con ở với mẹ cho cuộc sống của con được ổn định, tương đối hơn.
Mẹ cũng nghĩ vậy nên mới nhờ mẹ nuôi con trông con hộ mẹ. Nhưng ai ngờ đâu lại lạc mất con, thời buổi sau giải phóng vẫn c̣n loạn lạc lắm, mẹ không sao t́m được con.
Nhưng con cũng nên nghĩ, mẹ nuôi con đă hi sinh và thương con hết ḷng nên mới bế con đi. Đó là một hạnh phúc của con. Trời ơi, mà lúc đó bà ấy cũng gan thật. Mẹ mà đi thưa chính quyền là bà ấy bị bắt bỏ tù ngay.
Mẹ nghĩ như thế là một t́nh thương bao la nên mới chấp nhận để mẹ Ánh nuôi con. Mẹ Ánh thực sự đă hi sinh rất nhiều cho con v́ lúc đó bà ấy đă có người yêu, làm đám hỏi rồi nhưng vẫn chấp nhận hủy hết để nhận con".