- Chồng ơi, chồng đưa con đi học thêm giúp vợ với, vợ bận quá.
- Không, chồng không đưa con đi được.
- Chồng lại có việc à?
- Không, chồng chẳng bận ǵ cả. Nhưng chồng không thể đưa con đi.
Nghe Hoàng, chồng ḿnh, từ chối thẳng thừng, Thu giận lắm. Trời ơi, người ta th́ bận tối tăm mặt mũi, ḿnh chẳng có việc ǵ, thế mà nhờ đưa con đi một tư mà mặt lạnh tanh, từ chối thẳng thừng. Định lên tiếng cự căi, nhưng nh́n vẻ mặt hiền khô của Hoàng, Thu lại không nỡ. Thôi, trời không chịu đất th́ đất phải chịu trời chứ c̣n biết làm sao. Nghĩ vậy, Thu đành tự ḿnh đưa con Hoa đi học thêm vậy.
Hoàng cưới Thu khi anh 27 tuổi, c̣n Thu đă 32, con Hoa đă lên 5 tuổi. Cuộc t́nh của họ phải mất đúng 3 năm sóng gió mới trở nên “trời yên biển lặng” và về được với nhau một nhà.
Họ gặp nhau khi Hoàng 24 tuổi c̣n Thu đă 29, con Hoa mới lên 2. Chồng trước của Thu tên là Tiếp, là con nhà giàu nhưng nổi tiếng là “thần phá của”, vừa lêu lổng vừa nghiện ngập, lại thêm rượu chè cờ bạc. Khi con Hoa vừa chào đời th́ cũng là lúc Thu phát hiện ra Tiếp ngoại t́nh.
Bị Thu vạch trần, không những Tiếp không hối cải mà c̣n đánh Thu một trận thừa sống thiếu chết. Bố mẹ chồng không những không bảo vệ con dâu mà c̣n về hùa với Tiếp hắt hủi Thu, chê Thu là “đồ con nhà nghèo rớt mùng tơi, được vào nhà này như chuột sa chĩnh gạo mà c̣n không biết điều”. Cố gắng nhẫn nhịn nhưng rồi cuối cùng Thu cũng không sao chịu nổi, đành bế đứa con vừa tṛn 2 tuổi, tay trắng ra khỏi nhà chồng.
Sau này, Hoàng thú nhận. Vừa nh́n thấy Thu, anh đă trúng tiếng sét ái t́nh. Nhưng lúc đó Thu c̣n đang chứa đầy một bụng mặc cảm v́ cuộc hôn nhân đổ vỡ, lại thêm nữa là Thu đáng tuổi chị của Hoàng. Thế nên Thu dửng dưng trước sự theo đuổi của Hoàng.
Đến khi trái tim Thu rung động th́ lại gặp phải sự cản trở quyết liệt của bố mẹ, của chị gái Hoàng. Trước bao nhiêu là sóng gió cùng lúc ập xuống ấy, Hoàng càng chứng tỏ bản lĩnh và trái tim chân thành của ḿnh… đêm tân hôn, khi nghe Hoàng th́ thầm:
- Vợ ơi, vợ cho chồng trở thành đàn ông nhé.
Th́ Thu bật khóc, nước mắt đẫm gối.
Thấm thoắt đă 8 năm, con trai chung của họ đă 7 tuổi. Con Hoa cũng gọi Hoàng là bố một cách rất tự nhiên. 3 bố con lúc nào cũng quấn quưt. Tuy là mẹ nhưng đêm nào Thu cũng phải ngủ một ḿnh, v́ hai đứa con quấn bố, cứ nằm hai bên bố không chịu rời. Chỉ sau lúc hai con ngủ say, Hoàng mới len lén trở dậy sang giường vợ.
8 năm, chưa bao giờ Hoàng to tiếng với Thu. Và tuy là người đàn ông rất đẹp trai, phong độ, lại là người có địa vị, Hoàng làm Giám đốc một chi nhánh ở Việt Nam cho một công ty của Nhật, nhưng chưa hề nghe một điều tiếng ǵ về việc quan hệ ngang tắt của anh. Anh đi làm rất đúng giờ và về cũng rất đúng giờ. Rất ít khi anh ăn cơm bên ngoài. Có những khi bắt buộc phải mời cơm đối tác, th́ bữa cơm ấy nhất định có Thu đi cùng.
Chỉ có điều từ năm con Hoa 12 tuổi, th́ Hoàng đối với nó khác hẳn trước. Hai bố con không c̣n quấn quưt, ôm ấp như hồi bé nữa. Hoàng sắm thêm một cái giường, bắt nó ngủ riêng. Lúc đầu con Hoa không chịu, cứ khóc lóc, hờn dỗi, nào là bố không yêu con nữa, nào là bố ghét con. Nhưng Hoàng cương quyết không nghe. Thái độ của Hoàng với con bé cũng nghiêm khắc, xa cách hơn. Cho đến hôm nay…
Đêm ấy, vẫn c̣n giận chồng, nên khi thấy chồng nằm xuống bên ḿnh, th́ Thu lật người quay mặt vào vách. Hoàng đặt tay lên vai Thu, hỏi khẽ:
- Vợ vẫn c̣n giận chồng đấy à?
Không thấy vợ trả lời. Hoàng thở dài, bảo:
- Vợ ơi, không phải chồng lười đâu, chỉ v́ bây giờ con ḿnh đă trở thành thiếu nữ rồi, nên chồng phải giữ ǵn, phải ư tứ. Vợ thử nghĩ xem, nếu con ngồi sau xe của chồng đi qua khu dân cư, chỉ cần một lời b́nh luận, rằng con riêng của vợ lớn ngỗng ngồng rồi mà suốt ngày nhong nhong trên xe của bố dượng, chả biết đưa nhau đi những đâu. Thế là một đồn mười, mười đồn trăm, sẽ thành chuyện lớn ngay.
Miệng lưỡi người đời ác độc lắm. Vợ chưa nghe chuyện lời đồn trong truyện ngắn của Anđecxen à. Chuyện rằng hai chị gà mái đứng cạnh nhau trong chuồng. Chị nọ bảo chị kia rằng hôm nay chị bị rụng mất một cái lông. Chị thứ ba nghe được, kể với chị thứ tư. Chị thứ năm nghe được, bảo với chị thứ sáu… cứ thế, câu chuyện truyền đến cuối dăy chuồng th́ thành ra rằng hôm qua hai ả gà mái tranh nhau một chú gà trống, mổ nhau trụi hết cả lông.
Đấy, người đời có câu “miệng dân sóng biển” là ư nói miệng lưỡi người đời như sóng trên biển cả, nhiều khi biến thành sóng thần. Không biết giữ ǵn th́ có khi chết ch́m trong những lời đơm đặt.
Hiểu ra, Thu vùng quay lại ôm chặt lấy chồng, thổn thức:
- Chồng ơi… vợ xin lỗi… vợ hiểu rồi… trời ơi… cảm ơn ông trời đă cho vợ một người chồng vừa sâu sắc vừa tinh tế đến thế.
VietBF@sưu tập