Một người đàn ông vào tiệm quen hớt tóc và cạo râu như thường lệ. Ông ta chuyện tṛ vui vẻ với bác thợ quen thuộc của ḿnh và họ nói về đủ thứ chuyện.
Bỗng chốc câu chuyện lái sang chủ đề về Chúa trời. Bác thợ cạo nói: “Này thưa ngài, tôi không tin là Chúa tồn tại như ngài nói đâu”.
“Tại sao bác lại nói vậy?”...
Bác thợ cạo: “Ngài cần phải đi ra ngoài phố mới nhận thấy rằng chúa không tồn tại. Thế này vậy, ngài hăy nói cho tôi nghe, nếu Chúa trời tồn tại th́ liệu có c̣n nhiều người bị bệnh tật ngoài kia không? Có c̣n những đứa trẻ bị bỏ rơi hay không? Nếu Chúa tồn tại, th́ sẽ không c̣n đau khổ hay nỗi đau nào nữa. Tôi vẫn chưa thông suốt, có loại chúa nào mà lại để những điều đó xảy ra cơ chứ".
Ông khách suy nghĩ giây lát, nhưng không muốn trả lời để khỏi gây ra tranh căi.
Bác thợ cạo hớt tóc cạo râu cho ông khách xong xuôi. Ông khách rời tiệm đi ra phố. Vừa bước ra khỏi tiệm ông nh́n thấy một người đàn ông tóc dài râu rậm (dường như đă lâu lắm rồi ông ta không hớt óc, cạo râu th́ phải; đầu tóc ông ta bù xù, trông rất luộm thuộm)
Bấy giờ ông khách quay lại tiệm hớt tóc và nói với bác thợ cạo: “Bác biết không? Trên đời này không hề có thợ hớt tóc nhé”
“Từ đâu ngài cho rằng không có thợ cạo cơ chứ?” Bác ta cự nự. “Vậy nh́n coi, thợ cạo là tôi đây chứ đâu”.
“Không có đâu!” – Ông khách la lên. “Không hề có thợ cạo, v́ nếu có th́ đă không c̣n mấy cha tóc dài râu rậm đi ngoài phố như thế kia nữa”
“Ây dà, có thợ cạo chứ, vấn đề là lăo ta không tới chỗ chúng tôi thôi”
“Chính xác!” Ông khách xác nhận.
Đó chính là mấu chốt của vấn đề.
Chúa có tồn tại, chẳng qua nhiều người không đến với Ngài và không đi t́m ra Ngài mà thôi. Đó là tại sao trên đời vẫn c̣n nhiều khổ đau và cay đắng”
VietBF©sưu tập
|