Chó quư Hồ ly. Chúng thường chơi với nhau.
Rồi một ngày, cả hai gặp phải Thần chết.
Thần chết nói: “Trong hai ngươi, chỉ có một người được sống, hai ngươi hăy oẳn tù t́ đi, ai thua sẽ phải chết”.
Chó bảo Hồ ly hăy cùng nhau ra búa, v́ vậy chúng ta sẽ ḥa nhau, không ai phải chết.
Nhưng cuối cùng Hồ ly đă chết.
Chó khóc lóc ôm Hồ ly đă chết nằm yên lặng trong ḷng : “Đă nói là cả hai sẽ cùng ra búa, tại sao trong khi ta ra kéo th́ ngươi lại ra bao?”
Hóa ra Chó muốn thua để Hồ ly được sống, tưởng rằng Hồ ly sẽ ra búa nên Chó ra kéo, nhưng không ngờ Hồ ly lại ra bao, v́ nó nghĩ Chó sẽ ra búa.
Cuối cùng, tất nhiên là Chó đă thắng.
Đây mới là hiện thực, là ḷng người trong xă hội.
Hồ ly ích kỷ, c̣n Chó lại quá ngốc nghếch.
Nhưng xă hội vẫn c̣n một mặt khác. Đó là: “ Khi chúng ta hăm hại người khác cũng chính là đang hăm hại bản thân “
Có một số người sẵn sàng chịu thiệt tḥi luôn nhường cho người khác, chính họ mới là người thắng cuộc.
Thế nên, cứ tiếp tục lương thiện… rồi bạn sẽ thắng, làm người phải sống có hậu, chân lư lúc nào cũng thuộc về sự lương thiện.
Nhớ có ai đó đă nói: “Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra lương thiện khó hơn là thông minh. V́ thông minh là một dạng bẩm sinh, c̣n lương thiện là một dạng lựa chọn”.
VietBF©sưu tập
|