Chuyện là chồng tôi đánh rơi cái điện thoại (mua mười bốn triệu) về nhà buồn lắm, dịch bệnh buôn bán ế ẩm tiền đâu mà mua lại. Rồi c̣n mấy danh bạ của người thân nữa, muốn xin lại cũng khó.
Con gái chợt nhớ ra điện thoại của ba nó có cài định vị. Hôm trước, nó có dùng điện thoại của nó, kết nối với điện thoại của ba nó. Nó lấy điện thoại của nó ra ḍ xem cái điện thoại của ba nó đang ở đâu. Tim một lúc, nó thấy cái điện thoại của ba nó đang ở quận 3, có thể hiện số nhà khu đó. Hai cha con lấy xe đi liền, hy vọng chuộc lại được. Đi đến khu nhà có cái điện thoại, nhưng không dám vô, không phải là cửa hàng điện thoại mà là khu nhà công chức cao cấp. Hai cha con đứng ở ngoài không biết làm sao? nên đành quay về. Con gái thấy ba nó buồn nên t́m cách liên lạc, nó dùng điện thoại của nó cài đặt, người nào giữ cái điện thoại của ba nó, bấm vô th́ sẽ gọi vào số điện thoại của nó. Chờ mấy tiếng đồng hồ vẫn không liên lạc được, định vị điện thoại vẫn c̣n nằm ở quận 3. Đến chiều, con gái lại tim xem cái điện thoại ở đâu? th́ điện thoại đang đi ngoài đường, nó đi dạo hết đường này đến đường kia, rồi nó đi ngang qua khu nhà tôi ở, một lúc sau nó tá túc ở một căn nhà trên đường Mă Ḷ, đến tối th́ nó an cư ở Vĩnh Lộc. Hai cha con nghĩ hết hy vọng rồi, v́ không thấy họ gọi. Một lúc sau cái điện thoại con gái đổ chuông, cuộc gọi là số điện thoại của ba nó, tiếng một người phụ nữ ( em ơi! Hồi sáng chị nhặt được cái điện thoại, ngày mai em ra Chỗ Công Viên Đầm Sen chị trả lại). Hai cha con mừng lắm, mong cho đến ngày mai nhận lại cái điện thoại. Sáng hôm sau, tôi chuẩn bị một phong b́ một triệu, tôi muốn tặng lại người trả điện thoại. Hai cha con đi đến nơi hẹn, cô ấy đă đứng chờ sẵn, trên tay cầm chiếc điện thoại. Cô ấy cho biết đă nhặt nó ở đó, rồi cô ấy đi đến quận 3 dọn dẹp nấu ăn cho chủ nhà ở đó. Công việc ở đó vừa xong, cô ấy chạy qua đường Mă Ḷ làm tiếp cho một nhà khác, đến tối cô mới về nhà. Điện thoại cô bỏ ở trong cốp xe nên không nghe, về đến nhà lấy ra, th́ mới thấy nó hiện lên ḍng chữ và số điện thoại của con gái tôi.
Chồng tôi đưa phong b́ để cám ơn, nhưng cô ấy từ chối không nhận. Con gái năn nỉ cỡ nào cô ấy cũng không nhận tiền, cô ấy đă bỏ đi nhanh v́ sợ hai cha con đuổi theo nài nỉ.
Xă hội là vậy đó, có những người nghèo nhưng tấm ḷng rất giàu, người phụ nữ này, là một trong số những người tạo nên một xă hội đẹp. Chúc cô gái trong câu chuyện, sống hạnh phúc, vui vẻ và b́nh an trong cuộc sống.
VietBF©sưu tập